Kết quả thì sao?
Hung đồ gì cũng không thấy nhưng chỉ thấy hai người đen và người rơm dùng để làm bù nhìn tượng trưng đặt trên khoảng đất trống bị đánh vụn vỡ.
Cách đó không xa, phó đội trưởng Duy Lý miệng mồm há hốc cả lên, miệng mở to đến mức có thể bỏ vừa cả một quả trứng gà.
Và xa hơn một chút là tước sĩ Brando Corfam và mấy tên hầu của hắn bị dọa tới nỗi nằm lăn xuống đất.
- Ôi, trời đất ơi, mình thấy cái gì vậy trời?
Duy Lý không tin vào mắt mình.
Đội trưởng tiền nhiệm của ông từng nói cho ông biết, nếu là hạt giống pháp sư ưu tú thì có thể dùng quả cầu thủy tinh đó bắn ra một quả cầu lửa mà đánh tan xác một người rơm.
Bây giờ ông ấy nhìn thấy cái gì?
Một dãy mười người rơm bị đánh trùi lụi. Dưới đất toàn bộ là tro đen và một ít cỏ khô đang bị cháy xém.
- Khụ khụ khụ…
Một già một trẻ đang ho sặc sụa, hai người bị khói lửa hừng hực làm cho ngạt thở.
- Sasha.
Lão pháp sư gọi người trợ thủ của mình, giọng mang niềm vui khôn tả xiết:
- Báo với lão Mike, đem bình rượu quý ta chôn cất lâu năm ra đây! Ta nhặt được bảo bối rồi!
- Bảo bối! bảo bối gì?
Trợ thủ pháp sư có chút bối rối chạy từ nơi khác sang.
Ông lão Norton kéo Đỗ Khắc vẫn còn đang mơ màng về phía mình:
- Cậu ta - Một ngàn năm, không phải, là hạt giống đại pháp sư mười ngàn năm mới có.
- Ồ...
Trong thoáng chốc cả thao trường viện tu đạo Bắc Quận biến thành một chảo dầu chiên.
Cho dù là thời đại nào, không cần nhân tài thì những binh sĩ cơ bắp cuồn cuộn luôn là nhiều nhất. Trái lại, càng cần người tài thì lại càng hiếm. Người trong hệ pháp sư cho dù thuộc loại nào thì đều cực kì quý hiếm tới mức như mò kim dưới đáy biển.
Hầu như giây phút ông lão tuyên bố thì Đỗ Khắc đã cảm nhận được mọi người nhìn anh bằng một ánh mắt khác.
Đại đa số đều ngưỡng mộ, số ít đố kỵ nhưng còn có… Kinh sợ!
Đỗ Khắc vẫn còn rất mơ hồ nhưng trên cơ bản anh đã nghe hiểu, chỉ cần trở thành một pháp sư chính thức thì anh sẽ có địa vị ngang bằng với quý tộc. Thậm chí sau này sẽ được ban đất đai và tháp pháp sư chẳng hạn.
Hai tên vệ binh từng xem thường anh bị phó đội trưởng Duy Lý mỗi tay tóm một tên cầu xin Đỗ Khắc tha thứ như một con chó.
Đương nhiên, người sốc nhất là Brando Corfam.
Sau khi trải qua cơn kinh hoàng lúc đầu, ngay lập tức sắc mặt của hắn từ kinh sợ chuyển sang tái mét vì hắn nghe thấy một câu.
- Tiểu tử, bắt đầu từ giây phút này, cậu chính là học viên pháp sư mang tố chất cửu đẳng, cấp cao nhất của học viện pháp thuật hoàng gia Bão Phong thành. Ừ. Ta sẽ xin đãi ngộ đặc biệt cho cậu. Như vậy cậu có thể hưởng thụ được phúc lợi đãi ngộ như tước sĩ.
Cái gì!? Không thể nào!
Đỗ Khắc mặt mày cũng coi như thanh tú nhưng trong mắt của Brando thì còn đáng ghét và kinh tởm hơn loài quỷ ăn xác gớm ghiếc. Brando hoàn toàn không tin vào tai mình.
Tố chất cửu đẳng!
Cái gì là tố chất cửu đẳng?
Vương quốc Bão Phong lập quốc tới nay, chỉ có duy nhất một người từng được đánh giá cửu đẳng! Đó chính là các hạ Medivh - Đại pháp sư cung đình hoàng gia Bão Phong thành đương nhiệm.
Mẹ của Medivh là ai?
Là đại danh đỉnh đỉnh thần bảo vệ thế giới Azeroth Aegwynn.
Tại sao một tên tiểu tử nghèo không rõ xuất thân lại có một tố chất đáng sợ như vậy?
Brando như sắp hóa điên!
Hắn biết hắn thua rồi.
Cho dù không có cá cược gì trong chuyện này nhưng Brando biết bản thân thua rồi.
Hắn nghênh ngang giành công lao như vậy, thứ nhất là vì có thân phận quý tộc, thứ hai là hắn đã gài pháp sư trong cuộc thi để có được tư cách học viên ngũ đẳng.
Đối với người phàm thì ngũ đẳng đã rất ưu tú rồi.
Thế giới chỉ còn có một Medivh và hạt giống pháp sư ưu tú hơn từ lâu đã bị đưa tới thánh địa pháp sư thành Dalaran. Cho nên thân phận học viên ngũ đẳng đã đủ để Brando nghênh ngang trong Bão Phong thành.
Điều đáng tiếc là so với Đỗ Khắc học viên có tố chất cửu đẳng từ trên trời trên xuống thì hắn không là gì cả.
- Chàng trai, cậu tên gì?
Ông lão siết chặt lấy tay Đỗ Khắc dường như sợ rằng chỉ cần buông tay thì bảo bối này sẽ chạy mất.
- Đỗ Khắc.
- Đỗ Khắc sao? Vậy còn họ?
Đỗ Khắc đứng hình: À, đúng rồi, đây là thế giới ảo diệu dưới nền tảng phương Tây.
Đối với người ở đây, Đỗ Khắc là một cái tên chứ không phải họ. Anh cũng không thể nói với lão, họ mình là Đỗ tên Khắc, là thế hệ thứ n bà con xa trên lý luận của đại thi sĩ Đỗ Phủ.
Lúc này, trong đầu Đỗ Khắc đột nhiên xuất hiện một cái họ, đó là họ của một người nổi tiếng mà tất cả đàn ông đều ngưỡng mộ đố kỵ trong thế giới game Warcraft.
Đỗ Khắc ma xui quỷ khiến nói ra:
- Marcus… Đỗ Khắc Marcus!
Ông lão dùng tay phải nắm tay trái của Đỗ Khắc rồi giơ lên cao:
- Tân vương của cuộc thi học viên pháp sư năm nay đã xuất hiện, người đó chính là Đỗ Khắc Marcus!
Kết quả này vừa được công bố, mọi người đều rúng động. Hơn một ngàn người miệng mở to đến mức có thể đặt vừa cả quả trứng gà ngơ ngác nhìn mọi thứ đang diễn ra.
Tất cả đều im lặng.
Bất giấc, mọi người lại đổ ánh nhìn về phía thanh niên quý tộc Brando.
Những ánh mắt không hề có ý tốt, thù địch thậm chí là khinh bỉ xem thường đổ vào làm mặt Brando nóng bừng bừng.
Nhận lỗi? Không đời nào!
Quý tộc vĩnh viễn chỉ nhận lỗi với quý tộc thôi!
Dù biết chắc bản thân mình sai, quý tộc cũng sẽ không khuất phục trước một thường dân. Cái gì mà ngang bằng với địa vị Tước Sĩ, không sai, địa vị của pháp sư là siêu nhiên nhưng dù Đỗ Khắc tài giỏi dũng mãnh đến đâu nhưng cuối cùng cũng chỉ là một học viên pháp sư.
Nhận lỗi gì đó, trước khi anh ấy trở thành pháp sư cung đình, vốn dĩ không cần bàn tới!
- Hừm!
Mặt gai góc, Brando giậm chân một phát rồi dẫn theo đám người hầu bỏ chạy.
Qua một hồi lâu, sau khi bóng Brando mất hút.
Xì xào xì xào!
Khắp nơi vang cả lên.
Tiếng ồn ào bàn tán vang vọng nổ ra ngay lúc này.
Mỗi một người đều đang bàn tán hết sức sôi nổi kể lại cho người bên cạnh nghe chuyện xãy ra lúc nãy tạo thành từng đợt sóng bàn luận cao trào.
- Tôi… Tôi… Tôi không có nghe lầm chứ? Tên tiểu tử Đỗ Khắc đó thắng rồi sao?
- Không sai! Đỗ Khắc đã áp đảo tiểu tử Brando trong cuộc khảo thí học viên pháp sư. Tố chất cửu đẳng đó! Đó hoàn toàn nằm trên cơ ngũ đẳng của Brando.
- Phải, một dân thường đánh bại một người xuất thân quý tộc Brando, quả là điều khiến người khác khó tin!
- Nếu nói vậy, tiểu huynh đệ Đỗ Khắc đã vào học viện pháp sư hoàng gia Bão Phong thành rồi?
- Ôi trời, nghe anh nói vậy, tôi mới nhớ ra. Hình như từ lúc Bão Phong lập quốc tới nay, Đỗ Khắc là người đầu tiên dùng thân phận thường dân bước vào học viện pháp sư!
Một người thanh niên cơ bắp xúc động la lên:
- Đỗ Khắc lợi hại quá, không được, đợi sau khi anh ấy tốt nghiệp học viện pháp sư, tôi phải theo đuổi anh ấy.
- Còn đợi Đỗ Khắc tốt nghiệp sao? Tôi khuyên cậu tạo mối quan hệ trước đi. Tố chất cửu đẳng đó, nói không chừng cậu ấy chính là đại pháp sư cung đình kế nhiệm của Bão Phong.
- Chà chà, nhìn ánh mắt của các cô gái xung quanh xem, như muốn ăn tươi nuốt sống Đỗ Khắc rồi.
Một đám người trẻ đang reo hò inh ỏi thể hiện một cách vô tội vạ sự xúc động trong nội tâm.
Hung đồ gì cũng không thấy nhưng chỉ thấy hai người đen và người rơm dùng để làm bù nhìn tượng trưng đặt trên khoảng đất trống bị đánh vụn vỡ.
Cách đó không xa, phó đội trưởng Duy Lý miệng mồm há hốc cả lên, miệng mở to đến mức có thể bỏ vừa cả một quả trứng gà.
Và xa hơn một chút là tước sĩ Brando Corfam và mấy tên hầu của hắn bị dọa tới nỗi nằm lăn xuống đất.
- Ôi, trời đất ơi, mình thấy cái gì vậy trời?
Duy Lý không tin vào mắt mình.
Đội trưởng tiền nhiệm của ông từng nói cho ông biết, nếu là hạt giống pháp sư ưu tú thì có thể dùng quả cầu thủy tinh đó bắn ra một quả cầu lửa mà đánh tan xác một người rơm.
Bây giờ ông ấy nhìn thấy cái gì?
Một dãy mười người rơm bị đánh trùi lụi. Dưới đất toàn bộ là tro đen và một ít cỏ khô đang bị cháy xém.
- Khụ khụ khụ…
Một già một trẻ đang ho sặc sụa, hai người bị khói lửa hừng hực làm cho ngạt thở.
- Sasha.
Lão pháp sư gọi người trợ thủ của mình, giọng mang niềm vui khôn tả xiết:
- Báo với lão Mike, đem bình rượu quý ta chôn cất lâu năm ra đây! Ta nhặt được bảo bối rồi!
- Bảo bối! bảo bối gì?
Trợ thủ pháp sư có chút bối rối chạy từ nơi khác sang.
Ông lão Norton kéo Đỗ Khắc vẫn còn đang mơ màng về phía mình:
- Cậu ta - Một ngàn năm, không phải, là hạt giống đại pháp sư mười ngàn năm mới có.
- Ồ...
Trong thoáng chốc cả thao trường viện tu đạo Bắc Quận biến thành một chảo dầu chiên.
Cho dù là thời đại nào, không cần nhân tài thì những binh sĩ cơ bắp cuồn cuộn luôn là nhiều nhất. Trái lại, càng cần người tài thì lại càng hiếm. Người trong hệ pháp sư cho dù thuộc loại nào thì đều cực kì quý hiếm tới mức như mò kim dưới đáy biển.
Hầu như giây phút ông lão tuyên bố thì Đỗ Khắc đã cảm nhận được mọi người nhìn anh bằng một ánh mắt khác.
Đại đa số đều ngưỡng mộ, số ít đố kỵ nhưng còn có… Kinh sợ!
Đỗ Khắc vẫn còn rất mơ hồ nhưng trên cơ bản anh đã nghe hiểu, chỉ cần trở thành một pháp sư chính thức thì anh sẽ có địa vị ngang bằng với quý tộc. Thậm chí sau này sẽ được ban đất đai và tháp pháp sư chẳng hạn.
Hai tên vệ binh từng xem thường anh bị phó đội trưởng Duy Lý mỗi tay tóm một tên cầu xin Đỗ Khắc tha thứ như một con chó.
Đương nhiên, người sốc nhất là Brando Corfam.
Sau khi trải qua cơn kinh hoàng lúc đầu, ngay lập tức sắc mặt của hắn từ kinh sợ chuyển sang tái mét vì hắn nghe thấy một câu.
- Tiểu tử, bắt đầu từ giây phút này, cậu chính là học viên pháp sư mang tố chất cửu đẳng, cấp cao nhất của học viện pháp thuật hoàng gia Bão Phong thành. Ừ. Ta sẽ xin đãi ngộ đặc biệt cho cậu. Như vậy cậu có thể hưởng thụ được phúc lợi đãi ngộ như tước sĩ.
Cái gì!? Không thể nào!
Đỗ Khắc mặt mày cũng coi như thanh tú nhưng trong mắt của Brando thì còn đáng ghét và kinh tởm hơn loài quỷ ăn xác gớm ghiếc. Brando hoàn toàn không tin vào tai mình.
Tố chất cửu đẳng!
Cái gì là tố chất cửu đẳng?
Vương quốc Bão Phong lập quốc tới nay, chỉ có duy nhất một người từng được đánh giá cửu đẳng! Đó chính là các hạ Medivh - Đại pháp sư cung đình hoàng gia Bão Phong thành đương nhiệm.
Mẹ của Medivh là ai?
Là đại danh đỉnh đỉnh thần bảo vệ thế giới Azeroth Aegwynn.
Tại sao một tên tiểu tử nghèo không rõ xuất thân lại có một tố chất đáng sợ như vậy?
Brando như sắp hóa điên!
Hắn biết hắn thua rồi.
Cho dù không có cá cược gì trong chuyện này nhưng Brando biết bản thân thua rồi.
Hắn nghênh ngang giành công lao như vậy, thứ nhất là vì có thân phận quý tộc, thứ hai là hắn đã gài pháp sư trong cuộc thi để có được tư cách học viên ngũ đẳng.
Đối với người phàm thì ngũ đẳng đã rất ưu tú rồi.
Thế giới chỉ còn có một Medivh và hạt giống pháp sư ưu tú hơn từ lâu đã bị đưa tới thánh địa pháp sư thành Dalaran. Cho nên thân phận học viên ngũ đẳng đã đủ để Brando nghênh ngang trong Bão Phong thành.
Điều đáng tiếc là so với Đỗ Khắc học viên có tố chất cửu đẳng từ trên trời trên xuống thì hắn không là gì cả.
- Chàng trai, cậu tên gì?
Ông lão siết chặt lấy tay Đỗ Khắc dường như sợ rằng chỉ cần buông tay thì bảo bối này sẽ chạy mất.
- Đỗ Khắc.
- Đỗ Khắc sao? Vậy còn họ?
Đỗ Khắc đứng hình: À, đúng rồi, đây là thế giới ảo diệu dưới nền tảng phương Tây.
Đối với người ở đây, Đỗ Khắc là một cái tên chứ không phải họ. Anh cũng không thể nói với lão, họ mình là Đỗ tên Khắc, là thế hệ thứ n bà con xa trên lý luận của đại thi sĩ Đỗ Phủ.
Lúc này, trong đầu Đỗ Khắc đột nhiên xuất hiện một cái họ, đó là họ của một người nổi tiếng mà tất cả đàn ông đều ngưỡng mộ đố kỵ trong thế giới game Warcraft.
Đỗ Khắc ma xui quỷ khiến nói ra:
- Marcus… Đỗ Khắc Marcus!
Ông lão dùng tay phải nắm tay trái của Đỗ Khắc rồi giơ lên cao:
- Tân vương của cuộc thi học viên pháp sư năm nay đã xuất hiện, người đó chính là Đỗ Khắc Marcus!
Kết quả này vừa được công bố, mọi người đều rúng động. Hơn một ngàn người miệng mở to đến mức có thể đặt vừa cả quả trứng gà ngơ ngác nhìn mọi thứ đang diễn ra.
Tất cả đều im lặng.
Bất giấc, mọi người lại đổ ánh nhìn về phía thanh niên quý tộc Brando.
Những ánh mắt không hề có ý tốt, thù địch thậm chí là khinh bỉ xem thường đổ vào làm mặt Brando nóng bừng bừng.
Nhận lỗi? Không đời nào!
Quý tộc vĩnh viễn chỉ nhận lỗi với quý tộc thôi!
Dù biết chắc bản thân mình sai, quý tộc cũng sẽ không khuất phục trước một thường dân. Cái gì mà ngang bằng với địa vị Tước Sĩ, không sai, địa vị của pháp sư là siêu nhiên nhưng dù Đỗ Khắc tài giỏi dũng mãnh đến đâu nhưng cuối cùng cũng chỉ là một học viên pháp sư.
Nhận lỗi gì đó, trước khi anh ấy trở thành pháp sư cung đình, vốn dĩ không cần bàn tới!
- Hừm!
Mặt gai góc, Brando giậm chân một phát rồi dẫn theo đám người hầu bỏ chạy.
Qua một hồi lâu, sau khi bóng Brando mất hút.
Xì xào xì xào!
Khắp nơi vang cả lên.
Tiếng ồn ào bàn tán vang vọng nổ ra ngay lúc này.
Mỗi một người đều đang bàn tán hết sức sôi nổi kể lại cho người bên cạnh nghe chuyện xãy ra lúc nãy tạo thành từng đợt sóng bàn luận cao trào.
- Tôi… Tôi… Tôi không có nghe lầm chứ? Tên tiểu tử Đỗ Khắc đó thắng rồi sao?
- Không sai! Đỗ Khắc đã áp đảo tiểu tử Brando trong cuộc khảo thí học viên pháp sư. Tố chất cửu đẳng đó! Đó hoàn toàn nằm trên cơ ngũ đẳng của Brando.
- Phải, một dân thường đánh bại một người xuất thân quý tộc Brando, quả là điều khiến người khác khó tin!
- Nếu nói vậy, tiểu huynh đệ Đỗ Khắc đã vào học viện pháp sư hoàng gia Bão Phong thành rồi?
- Ôi trời, nghe anh nói vậy, tôi mới nhớ ra. Hình như từ lúc Bão Phong lập quốc tới nay, Đỗ Khắc là người đầu tiên dùng thân phận thường dân bước vào học viện pháp sư!
Một người thanh niên cơ bắp xúc động la lên:
- Đỗ Khắc lợi hại quá, không được, đợi sau khi anh ấy tốt nghiệp học viện pháp sư, tôi phải theo đuổi anh ấy.
- Còn đợi Đỗ Khắc tốt nghiệp sao? Tôi khuyên cậu tạo mối quan hệ trước đi. Tố chất cửu đẳng đó, nói không chừng cậu ấy chính là đại pháp sư cung đình kế nhiệm của Bão Phong.
- Chà chà, nhìn ánh mắt của các cô gái xung quanh xem, như muốn ăn tươi nuốt sống Đỗ Khắc rồi.
Một đám người trẻ đang reo hò inh ỏi thể hiện một cách vô tội vạ sự xúc động trong nội tâm.
/39
|