Người đan ông và người phụ nữ nhìn nó ăn ngon lànhmà hạnh phúc. Chờ nó ăn xong họ mới nhẹ nhàng hỏi :
- Con có nhớ đã xảy ra chuyện gì không. Tại sao con lại bị ngất ở đó?
- Hức.. ba mẹ con đều bị bắn chết… hức… anh hai con thì bị mất tích.. còn ông bà nội ngoại đều cho là vì buổi tiệc sinh nhật của con nên ba mẹ chết… họ nói con là sao chổi… hức… nên họ đuổi con đi. – Nó kể lại như hồi tưởng.
Nghe thế thì hai người kia sững sờ. Tội quá tưởng đơn giản chỉ là bị lạc hay gì đó… Nhưng ai ngờ…
- Thế ba mẹ con tên gì? – người phụ nữ hỏi.
- Ba con là Lãnh Thiên Vương, mẹ là Hàn Tuyết Ngữ.
Khi nghe nó nói xong hai người đó khôg khỏi ngạc nhiên. Vì đây chính là chủ tịch công ty đối tác họ đang làm ăn, công ty C.K
- Vậy con là… - người đàn ông hỏi
- Con là Lãnh Hàn Thiên Băng, sao hai người lạ hỏi thế ạ? – nó ngạc nhiên.
- Chẳng giấu gì con ta là chủ tịch công ty B.H là đối tác làm ăn trước giờ của cty nhà con – người đàn ông nói nhẹ.
Nghe vậy nó cố gắng quệt đi nước mắt, cố cắn chhạt môi để không khóc nữa… chăm chú nghe.
- Bây giờ con còn chỗ nào để về không?
- Dạ con còn mấy căn biệt thự của ba mẹ nhưng không ai ở đó với con hết.
- Vậy con ở lại đây với hai chúng ta nhé.
- Ơ… - nó ngạc nhiên
- Cô chú không có con, con có thể ở lại đây chúng ta sẽ nhận con làm con nuôi.
- Vâng…hức
- Ngoan, còn chuyện ba mẹ con bị giết và anh con bị truy sát ta sẽ cho người đi điều tra.
- Con cảm ơn nhiều lắm ạ - nó vui hẳn
- Cô là Bùi Nhật Thiên Anh còn đây là Nguyễn Minh Tuấn… con có thể gọi chúng ta là ba mẹ hay con thích gọi là cô chú gì cũng được.
- Vâng… con cảm ơn… ba mẹ.
- Giỏi lắm… bây giờ tối rồi con lên phòng ngủ đi, ba đã dặn cô giúp việc dọn cho con một phòng lớn rồi đấy.
- Vâng… chúc ba mẹ ngủ ngon.
Nó đã quyết định sẽ không khóc nữa, sẽ thích ứng với gia đình hiện tại, thật vui nhưng cũng sẽ không quên điều tra kẻ giết ba mẹ và tìm anh nó.
* * * * * *
Một cuộc đẫm máu, giết chết hai con người, chia đôi một dòng máu. Một cuộc sống mới, hai thân phận khác nhau, một nhớ một quên… Liệu rằng sẽ ra sao???!
- Con có nhớ đã xảy ra chuyện gì không. Tại sao con lại bị ngất ở đó?
- Hức.. ba mẹ con đều bị bắn chết… hức… anh hai con thì bị mất tích.. còn ông bà nội ngoại đều cho là vì buổi tiệc sinh nhật của con nên ba mẹ chết… họ nói con là sao chổi… hức… nên họ đuổi con đi. – Nó kể lại như hồi tưởng.
Nghe thế thì hai người kia sững sờ. Tội quá tưởng đơn giản chỉ là bị lạc hay gì đó… Nhưng ai ngờ…
- Thế ba mẹ con tên gì? – người phụ nữ hỏi.
- Ba con là Lãnh Thiên Vương, mẹ là Hàn Tuyết Ngữ.
Khi nghe nó nói xong hai người đó khôg khỏi ngạc nhiên. Vì đây chính là chủ tịch công ty đối tác họ đang làm ăn, công ty C.K
- Vậy con là… - người đàn ông hỏi
- Con là Lãnh Hàn Thiên Băng, sao hai người lạ hỏi thế ạ? – nó ngạc nhiên.
- Chẳng giấu gì con ta là chủ tịch công ty B.H là đối tác làm ăn trước giờ của cty nhà con – người đàn ông nói nhẹ.
Nghe vậy nó cố gắng quệt đi nước mắt, cố cắn chhạt môi để không khóc nữa… chăm chú nghe.
- Bây giờ con còn chỗ nào để về không?
- Dạ con còn mấy căn biệt thự của ba mẹ nhưng không ai ở đó với con hết.
- Vậy con ở lại đây với hai chúng ta nhé.
- Ơ… - nó ngạc nhiên
- Cô chú không có con, con có thể ở lại đây chúng ta sẽ nhận con làm con nuôi.
- Vâng…hức
- Ngoan, còn chuyện ba mẹ con bị giết và anh con bị truy sát ta sẽ cho người đi điều tra.
- Con cảm ơn nhiều lắm ạ - nó vui hẳn
- Cô là Bùi Nhật Thiên Anh còn đây là Nguyễn Minh Tuấn… con có thể gọi chúng ta là ba mẹ hay con thích gọi là cô chú gì cũng được.
- Vâng… con cảm ơn… ba mẹ.
- Giỏi lắm… bây giờ tối rồi con lên phòng ngủ đi, ba đã dặn cô giúp việc dọn cho con một phòng lớn rồi đấy.
- Vâng… chúc ba mẹ ngủ ngon.
Nó đã quyết định sẽ không khóc nữa, sẽ thích ứng với gia đình hiện tại, thật vui nhưng cũng sẽ không quên điều tra kẻ giết ba mẹ và tìm anh nó.
* * * * * *
Một cuộc đẫm máu, giết chết hai con người, chia đôi một dòng máu. Một cuộc sống mới, hai thân phận khác nhau, một nhớ một quên… Liệu rằng sẽ ra sao???!
/19
|