Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Một Tên Hủy Diệt Giả

Chương 7 - Chiếc Lưới Dệt Thành

/27


Sở Bạch Lăng ngồi trên lưng triệu hoán thú Bạch Mã của cô, nghi hoặc nắm tờ giấy trong tay.

Hôn phu của cô có vấn đề, nếu muốn biết hãy đến Coness rừng rậm.

Sáng sớm khi nàng thức giấc đã nhìn thấy tờ giấy này đặt bên cạnh gối, thật kì quái, đêm đó Sở gia hoàn toàn không nhận được tin tức có bất cứ kẻ nào xâm nhập Sở gia. Còn về Dương Nghiệp Khải, nàng không hề yêu hắn, có hay chăng hắn đối với nàng chỉ giống như là một vị huynh trưởng mà thôi, không hơn. Cho nên khi nhận được tin phải thành thân với Dương Nghiệp Khải, Sở Bạch Lăng nàng đã phản ứng vô cùng kịch liệt.

Cuối cùng mọi chuyện chỉ kết thúc khi mẫu thân của nàng quỳ xuống dưới chân nàng ta, van xin nàng ta suy nghĩ cho vận mệnh của Sở gia.

Có thể nói Sở Bạch Lăng chính là một kẻ ích kỷ tự cao tự đại, mà cô ta hoàn toàn cho rằng bản thân ưu việt chính là một chuyện đương nhiên. Một kẻ vô tâm, chỉ biết nghĩ đến bản thân mà thôi. Nếu không phải mẫu thân của cô ta cầu tình, cô ta sẽ một cước đạp bay vận mệnh của hàng nghìn mạng sống của Sở gia, làm một đôi thần tiên quyến lữ cùng Tiêu Mặc.

Chỉ cần Hạ Hạ liếc qua một lần, cô đã nhìn ra được gần hết sự mục rữa trong đôi con ngươi thanh cao như trích tiên giáng trần kia.

Ha ha, một kẻ ích kỷ như Sở Bạch Lăng, lại càng dễ dàng hơn...

Khi Sở Bạch Lăng tiến đến bên nơi được nhắc đến trong bức thư kia, hai bóng dáng đứng cùng nhau bên cạnh cánh đồng hoa khiến nàng ta nghi hoặc ghìm cương ngựa lại.

Là Dương Nghiệp Khải cùng Hạ Hạ?

Hạ Hạ trong trí nhớ của Sở Bạch Lăng thực sự rất mờ nhạt, nếu không phải cô ta ngày đó tiến vào học viện nói chuyện với Dương Nghiệp Khải trước mặt nàng, nàng đã sớm không rõ cô ta là cái thứ quỷ gì.

Một phế vật mà thôi, nhớ tên làm gì thật mất công.

Dương ca ca... thật sự... ca ca không hề có cảm giác gì với Hạ nhi hay sao? Hạ Hạ nắm lấy ống tay áo Dương Nghiệp Khải, nước mắt tựa như không cần tiền như thế rơi xuống tí tách, hoa lê đái vũ. Tất nhiên trong lòng cô bây giờ đang cười lạnh chế nhạo thứ quỷ gì chỉ riêng Hạ Hạ cô mới rõ a :)

Dương Nghiệp Khải đau lòng lau đi những giọt nước mắt kia, thế nhưng, chỉ có thế mà thôi. Không phải thế, đối với Dương ca ca, Hạ Hạ vĩnh viễn là tiểu muội muội xinh đẹp nhất, dịu dàng nhất, lương thiện nhất. Lời nói ngọt ngào mang theo kịch độc thối rữa lòng người.

Hắn thương tiếc ôm lấy Hạ Hạ, vỗ về cô tựa như một đứa trẻ. Chỉ cần muội muội vĩnh viễn đi theo bên cạnh Dương ca ca, ca ca sẽ vĩnh viễn bảo vệ muội. Thậm chí nếu muội muốn, ca ca sẽ nạp muội làm thiếp, cùng ở bên bầu bạn cùng ca ca với Bạch Lăng tỷ tỷ được hay không?

Ha ha, thật tham lam, muốn một ngụm nuốt cả hai miếng thịt cơ đấy! Hạ Hạ bật cười trong lòng, đôi mắt đáng thương lại ngước nhìn lên Dương Nghiệp Khải, rung động lòng người.

Ánh mắt này khiến Dương Nghiệp Khải cảm thấy một chút chột dạ, thế nhưng ngay lập tức sau đó chủ nghĩa đại nam nhân lại trào lên trong lòng hắn. Hắn cảm thấy, một nam nhân mạnh mẽ đỉnh thiên lập địa như hắn, tam thê tứ thiếp chính là chuyện hiển nhiên. Hạ Hạ một phế vật như thế này lại được hắn coi trọng nạp làm thê thiếp, bảo vệ cả đời đến khi xuống đất, chính là phúc phận của nàng a!

Hắn làm như vậy sẽ không cô phụ tấm lòng son sắt của Hạ Hạ, lại còn có thể bảo vệ che chở cho nàng, như vậy thì nàng chết cũng sẽ không còn gì hối tiếc nữa đi!

Nhìn ánh mắt lóe lên liên tục của Dương Nghiệp Khải, Hạ Hạ cũng phải cam bái hạ phong. Có thể mưu mô vô sỉ như thế này, âu cũng là một loại năng lực khiến người ta ghen tỵ đến muốn phỉ nhổ nha~

Dương ca ca... Hạ Hạ nhìn thẳng vào mắt Dương Nghiệp Khải, đôi môi xinh đẹp nở rộ một nụ cười động lòng người. Hạ nhi chỉ cầu xin ca ca một chuyện cuối cùng mà thôi. Có được hay không Dương ca ca?

Dương Nghiệp Khải đương nhiên gật đầu.

Dương ca ca... hôn Hạ nhi... được hay không? Chỉ một lần thôi... một lần thôi... Giọt nước mắt trong suốt rơi xuống, khiến trái tim Dương Nghiệp Khải nhói đau.

Hắn cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại kia, trái tim chưa bao giờ lạc nhịp run lên.

Sở Bạch Lăng tái mét nhìn cảnh tượng này, đôi môi trắng bệch lộ ra nụ cười giận dữ xấu xí, ghìm cương ngựa phóng đi.

Nàng bật cười thành tiếng, ánh mắt oán độc dâng trào.

Giỏi lắm, đôi cẩu nam nữ!

Ưu việt xưa nay cùng thiên phú siêu quần biến Sở Bạch Lăng trở thành một con người vô cùng kiêu ngạo, cô ta cho rằng, vật của cô ta, cho dù cô ta không thích cũng không ai được phép mơ tưởng tới. Nay một phế vật rác rưởi lại dám thông đồng cùng nam nhân sắp trở thành tướng công của cô ta, điều này khác nào giáng lên mặt Sở Bạch Lăng một bạt tai đây?

Những kẻ dám mạo phạm đến Sở Bạch Lăng nàng đây, tất cả đều phải chết!

Hạ Hạ sao, ha ha ha...

Hạ Hạ nắm tay của Dương Nghiệp Khải, trong đầu truyền tới thông báo của Hắc Long về động thái điên cuồng của Sở Bạch Lăng, ha hả cười thầm một tiếng.

Chiếc lưới đã giăng, câu cá lớn thôi a~

Được rồi, Hạ Hạ thừa nhận, đóng vai thiếu nữ si tâm đã lâu cô đây sắp nghẹn chết rồi, rất tưởng nhanh chóng thoát ra cái vai diễn ngu ngốc này a!

Mặt trời xuống núi, ánh hoàng hôn khiến Hạ Hạ có chút nghi hoặc gãi gãi đầu, giống như là, cô đem chuyện gì đó rất quan trọng cấp quên...

Ở một góc nào đó, Tiêu Mặc trọng thương nằm trên một vách đá cheo leo do Hắc Long tạc ra từ trước, đau đớn bị nước mưa dội xuống mặt.

/27

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status