CHƯƠNG 22
Mẹ nó, thế này là xong rồi.
Cả ngày, Hứa Đại Chí ôm đầu ủ rũ trên bàn làm việc sám hối việc lạ lùng của mình. Hàn bà tám mấy lần khiêu khích chạy tới đùa cợt hắn có phải bị mỹ nam ở chung đá không, hắn cũng chỉ cho là mây khói.
Mình vì sao ôm Tần Tri Nghi mà cắn chứ? Hỗn trướng con mẹ nó nhất định là vì hôm qua ăn no hoa mắt rồi! Hoa mắt nghĩ tới Tần Tri Nghi cái gì mà…
Hứa Đại Chí lại miệng khô lưỡi khô.
Kháo! Ông đây là uống nhầm thuốc trúng tà rồi! Một cơn gió nhẹ thổi qua, Hứa Đại Chí đánh cái rùng mình. Một ý niệm trong đâu chợt bùng lên.
Mình sẽ không ~~ thực sự nhìn trúng Tần Tri Nghi rồi chứ
A di đà phật
Quan công gia gia phù hộ!
Trốn tránh cũng không phải biện pháp, đối mặt mới có thể giải quyết. Hứa Đại Chí nghĩ hôm nay phải tan tầm thật sớm. Nam nhân dám làm dám chịu, chuẩn vị về nhà cùng Tần Tri Nghi nói chuyện xấu hổ.
Nói chuyện xấu hổ xong rồi nói cái gì nữa đây? Hứa Đại Chí vỗ vỗ đầu, quên đi, đến lúc đó nói tiếp.
Mở cửa, Hứa Đại Chí chấn hưng tinh thần vào nhà, vừa vào phòng ngủ, ngực lộp bộp một tiếng, Tần Tri Nghi đang thu thập hành lí.
Hứa Đại Chí thấy như có gì sụp đổ trong ngực: “Cậu muốn chuyển ra ngoài?”
“À” Tần Tri Nghi cười tao nhã như lúc thường. “Chẩn anh ấy tạm thời thuê một căn phòng ở Đông Giao.”
Đúng rồi thiếu chút nữa đã quên mất Nho Chẩn ca ca của cậu ta. Hứa Đại Chí ha ha cười hai tiếng: “Chúc mừng các cậu gương vỡ lại lành a. Đông Giao. Sao hẻo lánh vậy? Các cậu không đi Anh à?”
“Chẩn thích chỗ an tĩnh, thực ra cũng chỉ là chỗ trú tạm thôi, chờ xong thủ tục sẽ đi Anh.”
“Ồ.” Ra chiều muốn từ nay về sau sát cánh cùng bay. “Cuối cùng cũng có kết cục tốt rồi. Chúc mừng a! a ha, nhiều đồ như vậy, có muốn tôi giúp không?”
“Không cần.” Tần Tri Nghi đứng lên, bình thản cười. “Trong khoảng thời gian này thực sự đã phiền anh rồi, đa tạ.”
Đa tạ? Cậu lăn qua lăn lại ông đây nhiều ngày như vậy, một câu đa tạ đã hỗn trướng con mẹ nó đem tôi đẩy ra rồi?!
Cơn tức trong ngực Hứa Đại Chí càng lúc càng lớn.
“Ha ha, khách khí như vậy làm cái gì? Mọi người làm bạn bè một hồi, chút giúp đỡ nhỏ này tính làm cái gì. Ha ha
cậu chừng nào thì dọn đi?”
“Chẩn hẳn là đã lái xe đến rồi, ban ngày người tới tới lui lui nhiều lắm.”
Thấy rồi, một đôi đồng tính luyến ái chuẩn bị ở chung, hẳn là phải bí mật một chút.
“Xe anh ta có thể mang hết hay sao? Có cần tôi cũng lái xe giúp hai người đưa đi không, đỡ phải lăn qua lộn lại!”
Kháo! Cậu muốn đi thì đi nhanh lên một chút, đỡ cho Lý Nho Chẩn phải tới tới lui lui chỗ này chướng mắt ông đây.
Một trận tiếng đập cửa vang tới. Nhất định là cái kia hỗn trướng con mẹ nó Lý Nho Chẩn. Tới cũng nhanh quá a. Hứa Đại Chí cười lạnh một tiếng, giật cửa ra.
Lý Nho Chẩn lần này biểu hiện khá hơn lần trước một chút. Thập phần khách khí hàn huyên vài câu với Hứa Đại Chí.
“Trong khoảng thời gian Nghi ở chỗ này, thực đã phiền anh rồi. đa tạ.”
Không hổ là tình nhân lâu năm, đến nói cũng giống nhau.
Hứa Đại Chí cũng đáp lại y hệt: ““Ha ha, khách khí như vậy làm cái gì? Mọi người làm bạn bè một hồi, chút giúp đỡ nhỏ này tính làm cái gì!”
Lúc sắp rời đi, Hứa Đại Chí ân cần tiễng tới cửa toét miệng khoe hàm răng trắng bóc: “Không thì tôi đi mua mấy món về, hai người các cậu ăn cơm rồi đi?”
“Hai người các cậu” đương nhiên khách khí từ chối khéo. Hứa Đại Chí cùng Lý Nho Chẩn khách sáo hai câu cảm nghĩ sắp chia tay, Tần Tri Nghi chỉ đứng yên lặng một bên. Gần đến giờ kết thúc, Hứa Đại Chí nói vọng xuống cầu thang câu tạm biệt: “Hai người đi thong thả a! Sau này có chuyện gì anh em có thể hỗ trợ thì cứ nói nhé!”
Tần Tri Nghi vươn tay bắt tay Hứa Đại Chí một chút: “Anh cũng bảo trọng.”
Xe thể thao trong bóng chiều đi mất.
Hứa Đại Chí tới giường lớn vật ra: “Giờ mới có thể thực sự duỗi thẳng thắt lưng mà ngủ ngon rồi.”
Hỗn trướng con mẹ nó, ông đây nhất định phải ngủ thật ngon!
(Có ai thấy mùi cẩu huyết chưa? =)) Cái này chính là nội dung của “bát điểm đương” đó =))~)
* ba la lợi khẩu: ba la là dứa, lợi khẩu là một loại rượu (phiên âm từ liqueur trong tiếng Anh ra). Lợi khẩu thường có rượu nền là những rượu trung tính như brandi, whiskey, vodka, gin, nho,…pha trộn cùng nước đường, siro hoa quả (kiểu thế). Theo bạn thấy người ta còn ngâm hoa quả với các loại rượu trên (như là làm nước quất nước sấu í) để làm liqueur vị hoa quả đó. Lợi khẩu mùi rất thơm, màu sắc trong suốt rất đẹp, thích hợp dùng sau khi ăn hoặc để điều chế cocktail,…
** tiểu biệt thắng tân hôn: ly biệt ít ngày còn hơn cả vợ chồng mới cưới (?)
Ba la lợi khẩu (pineapple liqueur):
Đây là 1 loại cocktail làm từ ba la lợi khẩu (Alanaasi cocktail):
Mẹ nó, thế này là xong rồi.
Cả ngày, Hứa Đại Chí ôm đầu ủ rũ trên bàn làm việc sám hối việc lạ lùng của mình. Hàn bà tám mấy lần khiêu khích chạy tới đùa cợt hắn có phải bị mỹ nam ở chung đá không, hắn cũng chỉ cho là mây khói.
Mình vì sao ôm Tần Tri Nghi mà cắn chứ? Hỗn trướng con mẹ nó nhất định là vì hôm qua ăn no hoa mắt rồi! Hoa mắt nghĩ tới Tần Tri Nghi cái gì mà…
Hứa Đại Chí lại miệng khô lưỡi khô.
Kháo! Ông đây là uống nhầm thuốc trúng tà rồi! Một cơn gió nhẹ thổi qua, Hứa Đại Chí đánh cái rùng mình. Một ý niệm trong đâu chợt bùng lên.
Mình sẽ không ~~ thực sự nhìn trúng Tần Tri Nghi rồi chứ
A di đà phật
Quan công gia gia phù hộ!
Trốn tránh cũng không phải biện pháp, đối mặt mới có thể giải quyết. Hứa Đại Chí nghĩ hôm nay phải tan tầm thật sớm. Nam nhân dám làm dám chịu, chuẩn vị về nhà cùng Tần Tri Nghi nói chuyện xấu hổ.
Nói chuyện xấu hổ xong rồi nói cái gì nữa đây? Hứa Đại Chí vỗ vỗ đầu, quên đi, đến lúc đó nói tiếp.
Mở cửa, Hứa Đại Chí chấn hưng tinh thần vào nhà, vừa vào phòng ngủ, ngực lộp bộp một tiếng, Tần Tri Nghi đang thu thập hành lí.
Hứa Đại Chí thấy như có gì sụp đổ trong ngực: “Cậu muốn chuyển ra ngoài?”
“À” Tần Tri Nghi cười tao nhã như lúc thường. “Chẩn anh ấy tạm thời thuê một căn phòng ở Đông Giao.”
Đúng rồi thiếu chút nữa đã quên mất Nho Chẩn ca ca của cậu ta. Hứa Đại Chí ha ha cười hai tiếng: “Chúc mừng các cậu gương vỡ lại lành a. Đông Giao. Sao hẻo lánh vậy? Các cậu không đi Anh à?”
“Chẩn thích chỗ an tĩnh, thực ra cũng chỉ là chỗ trú tạm thôi, chờ xong thủ tục sẽ đi Anh.”
“Ồ.” Ra chiều muốn từ nay về sau sát cánh cùng bay. “Cuối cùng cũng có kết cục tốt rồi. Chúc mừng a! a ha, nhiều đồ như vậy, có muốn tôi giúp không?”
“Không cần.” Tần Tri Nghi đứng lên, bình thản cười. “Trong khoảng thời gian này thực sự đã phiền anh rồi, đa tạ.”
Đa tạ? Cậu lăn qua lăn lại ông đây nhiều ngày như vậy, một câu đa tạ đã hỗn trướng con mẹ nó đem tôi đẩy ra rồi?!
Cơn tức trong ngực Hứa Đại Chí càng lúc càng lớn.
“Ha ha, khách khí như vậy làm cái gì? Mọi người làm bạn bè một hồi, chút giúp đỡ nhỏ này tính làm cái gì. Ha ha
cậu chừng nào thì dọn đi?”
“Chẩn hẳn là đã lái xe đến rồi, ban ngày người tới tới lui lui nhiều lắm.”
Thấy rồi, một đôi đồng tính luyến ái chuẩn bị ở chung, hẳn là phải bí mật một chút.
“Xe anh ta có thể mang hết hay sao? Có cần tôi cũng lái xe giúp hai người đưa đi không, đỡ phải lăn qua lộn lại!”
Kháo! Cậu muốn đi thì đi nhanh lên một chút, đỡ cho Lý Nho Chẩn phải tới tới lui lui chỗ này chướng mắt ông đây.
Một trận tiếng đập cửa vang tới. Nhất định là cái kia hỗn trướng con mẹ nó Lý Nho Chẩn. Tới cũng nhanh quá a. Hứa Đại Chí cười lạnh một tiếng, giật cửa ra.
Lý Nho Chẩn lần này biểu hiện khá hơn lần trước một chút. Thập phần khách khí hàn huyên vài câu với Hứa Đại Chí.
“Trong khoảng thời gian Nghi ở chỗ này, thực đã phiền anh rồi. đa tạ.”
Không hổ là tình nhân lâu năm, đến nói cũng giống nhau.
Hứa Đại Chí cũng đáp lại y hệt: ““Ha ha, khách khí như vậy làm cái gì? Mọi người làm bạn bè một hồi, chút giúp đỡ nhỏ này tính làm cái gì!”
Lúc sắp rời đi, Hứa Đại Chí ân cần tiễng tới cửa toét miệng khoe hàm răng trắng bóc: “Không thì tôi đi mua mấy món về, hai người các cậu ăn cơm rồi đi?”
“Hai người các cậu” đương nhiên khách khí từ chối khéo. Hứa Đại Chí cùng Lý Nho Chẩn khách sáo hai câu cảm nghĩ sắp chia tay, Tần Tri Nghi chỉ đứng yên lặng một bên. Gần đến giờ kết thúc, Hứa Đại Chí nói vọng xuống cầu thang câu tạm biệt: “Hai người đi thong thả a! Sau này có chuyện gì anh em có thể hỗ trợ thì cứ nói nhé!”
Tần Tri Nghi vươn tay bắt tay Hứa Đại Chí một chút: “Anh cũng bảo trọng.”
Xe thể thao trong bóng chiều đi mất.
Hứa Đại Chí tới giường lớn vật ra: “Giờ mới có thể thực sự duỗi thẳng thắt lưng mà ngủ ngon rồi.”
Hỗn trướng con mẹ nó, ông đây nhất định phải ngủ thật ngon!
(Có ai thấy mùi cẩu huyết chưa? =)) Cái này chính là nội dung của “bát điểm đương” đó =))~)
* ba la lợi khẩu: ba la là dứa, lợi khẩu là một loại rượu (phiên âm từ liqueur trong tiếng Anh ra). Lợi khẩu thường có rượu nền là những rượu trung tính như brandi, whiskey, vodka, gin, nho,…pha trộn cùng nước đường, siro hoa quả (kiểu thế). Theo bạn thấy người ta còn ngâm hoa quả với các loại rượu trên (như là làm nước quất nước sấu í) để làm liqueur vị hoa quả đó. Lợi khẩu mùi rất thơm, màu sắc trong suốt rất đẹp, thích hợp dùng sau khi ăn hoặc để điều chế cocktail,…
** tiểu biệt thắng tân hôn: ly biệt ít ngày còn hơn cả vợ chồng mới cưới (?)
Ba la lợi khẩu (pineapple liqueur):
Đây là 1 loại cocktail làm từ ba la lợi khẩu (Alanaasi cocktail):
/30
|