Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 106: Luyện Tâm viện! Sâm Vương đan

/999


Cười thầm một cách lạnh lùng, Lục Thanh cũng chẳng để ý tới bọn họ làm gì. Trong con mắt của hắn thì tu vi của hai người đó chỉ được cái vỏ ngoài, không có được sự tôn trọng của người khác, không có chút tu dưỡng, chỉ thích ỷ mạnh hiếp yếu. Không xứng đáng là người để Lục Thanh coi là đối thủ.

Bước lên trên Diệu Dương đài, nhìn Huyền Thanh và năm vị hộ pháp, Lục Thanh phát hiện có hai vị hộ pháp mà hắn chưa nhìn thấy bao giờ. Ba người còn lại đều có mặt trong lần luận kiếm trước đây. Tuy nhiên, trong số này lại không có đại hộ pháp Trường Mi đã chủ trì luận kiếm.

- Lục Thanh nghe phong... - Huyền Thanh mở hai mắt, nói một cách bình tĩnh.

- Vâng! - Lục Thanh khom người hành lễ.

- Do biểu hiện kiệt xuất của người ở Lang Nha sơn đã cứu cho tông môn thoát khỏi nguy hiểm. Qua sự thảo luận của ta và tông chủ nay quyết định phong trước chức vị hộ pháp truyền thừa cho ngươi. Thân là hộ pháp phải duy trì quy định của tông môn, sáng suốt, đại nghĩa. Ngươi có thể làm được không?

- Đệ tử có thể! - Ánh mắt của Lục Thanh có một sự kiên định.

- Tốt... - Huyền Thanh mỉm cười. Sắc mặt lão chợt trở nên nghiêm nghị, nói:

- Dâng hương! Bái tế linh hồn các vị tổ sư trên trời. Các đệ tử quỳ lễ.

- Bái tế linh hồn tổ sư...

Trên sân rộng, tất cả đệ tử ngoại môn hay nội tông cũng đều quỳ lạy, dập đầu về phía hương án. Không khí trên cả khoảng sân rộng trở nên nghiêm túc.

Châm cây hương lên trên ngọn nến, hai ngón tay Lục Thanh khép lại giống như kiếm chỉ, xoay mặt về phía lư hương bái chín cái sau đó mới cắm que hương.

Một làn khói xanh từ từ bay lên. Trên khoảng sân lúc này không có gió nên làn khói xanh từ từ lan rộng ra khắp sân.

- Lễ xong! Tất cả đứng dậy. - Sau đó, Huyền Thanh mở miệng nói. Mặc dù âm thanh của lão không cao nhưng vẫn truyền khắp mọi ngóc nghách trên sân.

Nhìn Lục Thanh đang đứng trước mặt, Huyền Thanh trầm ngâm một lúc rồi mở miệng nói:

- Trước đây, hộ pháp trên Triêu Dương phong chúng ta đã có mười một người. Bây giờ, Lục Thanh trở thành hộ pháp sẽ đứng thứ mười hai. Ban thưởng cho ngươi một thanh kiếm ấn màu trắng, một ngôi viện có thể tùy ý lựa chọn, đồng thời còn có bổng lộc của hộ pháp hàng năm của Triêu Dương phong, cùng với việc có thể xem tất cả các loại kiếm pháp tinh thâm. Ngoài ra còn có tư cách sử dụng cái động thứ ba mươi để bế quan. Ngươi có yêu cầu gì khác thì cứ nói ra.

- Đệ tử không có yêu cầu gì khác. - Lục Thanh không hề do dự mở miệng. Hắn biết những điều kiện đó đã là hết sức ưu đãi. Nếu còn có thêm yêu cầu thì đúng là quá đáng.

Huyền Thanh thấy vậy hài lòng gật đầu. Năm vị hộ pháp ở bên cạnh cũng mỉm cười. Ngay sau đó, Huyền Thanh phất tay cho đám đệ tử giải tán, rồi giới thiệu cho Lục Thanh năm vị hộ pháp để cho hắn chào hỏi.

Khác với trước đây, hôm nay Lục Thanh cũng đã là hộ pháp. Ngoại trừ Phong chủ, tông chủ cùng với kiếm chủ có được kiếm ấn màu vàng ra. Còn lại hắn chỉ cần chào ngang hàng với các hộ pháp khác. Còn đám sư huynh đệ trước đây lại phải hành lễ với hắn. Đây là do sự chênh lệch địa vị tạo nên.

Trong tông môn, thân phận thay đổi bắt đầu từ đệ tử nội tông sau đó đến chấp sự có kiếm ấn bằng đồng. Trên chấp sự là hộ pháp có được kiếm ấn màu trắng. Còn cuối cùng là Kiếm Chủ - Chuẩn đại sư và thành chủ nắm giữ kiếm ấn màu vàng. Tất cả chức vụ tăng lên đều do thực lực mà thay đổi. Đồng thời nó cũng là mục tiêu của tất cả đệ tử theo đuổi.

Sau nửa tháng...

Bên cạnh Tử Trúc viện, trong một căn viện có tên là Luyện Tâm, Lục Thanh tĩnh lặng ngồi trong rừng trúc. Luyện Tâm viện là do Lục Thanh lựa chọn bên cạnh Tử Trúc viện một trang viện vất đi, sau đó tu sửa lại rồi được hắn đổi tên.

Vào lúc này, Lục Thanh đang cầm trong tay một cái bình ngọc màu tím được chế tạo tinh xảo. Cái bình được chế tạo có tới ba tay cầm, cái nắp được làm bằng gỗ tử đàn thơm ngát. Mở bình ngọc ra, Lục Thanh dốc ra một viên đan dược màu xanh to bằng ngón cái. Viên đan dược tỏa ra một mùi nhân sâm nhè nhẹ, cùng với một số loại dược liệu khác. Nhưng Lục Thanh cũng không tinh tường tới mức có thể phân biệt được.

Viên đan dược này có tên là Sâm Vương đan. Sáng sớm hôm nay, Huyền Thanh phái đệ tử ngoại môn đưa tới. Bên cạnh đó còn có một quyển bàn luận một chút về các loại đan dược. Những ghi chép về đan dược trong đó khiến cho Lục Thanh cảm thấy kinh ngạc.

Căn cứ vào những gì trong đó ghi lại, Lục Thanh biết được đan dược thực ra là được người ta sử dụng tinh hoa của dược liệu để chế thành. Đối với kiếm giả mà nói, nếu chỉ dùng dược liệu quý báu để bồi nguyên thì đúng là có thế làm cho Kiếm Nguyên trong cơ thể lớn mạnh, đạt được mục đích tăng trưởng tu vi. Nhưng nếu chỉ là dược liệu đơn thuần sinh trưởng trong trời đất thì vẫn có tạp chất. Nếu dùng lâu ngày sẽ từ từ tạo ra độc dược trong cơ thể, ảnh hưởng tới sự tiến bộ của tu vi, thậm chí còn bị thụt lùi.

Mà thuật luyện chế đan dược chính là nhằm để loại bỏ tạp chất. Qua bao sự nghiên cứu của vô số dược sư, cuối cùng cũng tạo ra được một con đường luyện đan.

Như viên Sâm Vương đan trong tay Lục Thanh, theo những gì trong quyển thư tịch miêu tả thì nó được dùng sâm vương trăm năm, cùng với một số dược liệu hơn mười năm mà luyện chế thành. Nó có công hiệu làm cho tu vi của kiếm giả dưới Kiếm Chủ tăng tiến.

Lục Thanh tin rằng nếu như một lọ Sâm Vương đan thất lạc tới phường thị dưới núi chắc chắn sẽ xảy ra đại loạn. Có thể nói, Sâm Vương đan chính là chí bảo của kiếm giả. Không biết có bao nhiêu người có thể thoát khỏi sự hấp dẫn của nó.

Nhưng ngay lập tức Lục Thanh lại lắc đầu. Điều đó là chuyện không thể. Một lọ Sâm Vương đan chính là số lượng một năm của hắn, có thể thấy được mức độ quý báu như thế nào. Mà cũng phải trở thành hộ pháp mới có thể có được điều đó. Dược liệu ngoài trăm năm cũng chỉ có tông môn mới có thể thu thập để luyện chế. Đan dược quý như vậy làm sao có thể để nó thất lạc ra ngoài.

Mà đan dược cũng có sự khác nhau. Dưới trăm năm, đan dược không có chút phẩm chất, chỉ có tác dụng đối với người Trúc Cơ đạt tới tu vi Kiếm Giả. Sử dụng dược liệu từ trăm năm tới năm trăm năm có thể xem như là hạ phẩm, sử dụng cho kiếm giả có tu vi dưới Kiếm Chủ dùng. Còn từ năm trăm năm tới một ngàn năm thì rất quý, thuộc về trung phẩm, thích hợp cho Kiếm Chủ tăng tu vi. Còn dưới Kiếm Chủ, chỉ cần cảnh giới và mức độ thân thể có thể chịu đựng được thì nó cũng giúp cho Kiếm Nguyên tăng lên rất nhanh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại


/999

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status