Năm đạo kiếm khí vô hình khiến cho không khí xung quanh dao động dữ dội. Xung quanh kiếm khí xuất hiện một làn sóng không khí mờ mờ. Quan sát bằng thần thức, Lục Thanh có thể phát hiện đạo kiếm khí vô hình đó dài chừng tám trượng. Nói cách khác, người thanh niên trước mặt có tu vi Kiếm Sư đại thiên vị.
Sợ rằng ngay cả Lạc Tâm Vũ cũng không thể sánh được. Lục Thanh thầm nhủ:" Bây giờ, Lạc Tâm Vũ hai mươi bốn tuổi nhưng khi cùng tuổi với người thanh niên trước mặt chắc chắn không thể mạnh bằng". Tất nhiên, bây giờ Lạc Tâm Vũ đã đạt tới Kiếm Chủ, mặc dù trong nội tông và Long Phượng bảng không công bố, nhưng Lục Thanh hoàn toàn có thể khẳng định điều đó.
Nhìn chăm chú động tác của người thanh niên áo trắng, dòng khí lưu thần thức trong Thức Hải của Lục Thanh xoay tròn như một dòng xoáy, đẩy những tiếng đàn chui vào trong đầu ra ngoài. Từ đạo kiếm khí do người thanh niên sử dụng cây cầm phát ra, Lục Thanh cảm nhận được một loại thuộc tính kỳ dị.
Thứ thuộc tính đó hoàn toàn khác với năng lượng do trời đất sinh ra có đã dấu ấn của trời đất, nên khi người ta tiếp xúc sẽ cảm nhận được uy nghiêm của trời đất. Ngược lại, thứ thuộc tính kia lại khiến cho người ta cảm nhận một thứ hơi thở của sinh mạng. Nó có một tiếng vang nho nhỏ giống như tiếng trẻ con vừa mới sinh, khiến cho người ta phải đắm chìm vào trong đó.
Vù...vù...
Trong Thức Hải của Lục Thanh, dòng khí lưu đang lẳng lặng xoay tròn chợt tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Ngay lập tức, một cảm giác lạnh thấu xương tản ra khắp toàn thân.
"Nguy hiểm thật!" Ánh mắt Lục Thanh trở lại bình tĩnh. Không ngờ, chỉ cảm ứng đạo hạnh của người đó một chút mà thiếu chút nữa khiến cho tinh thần của hắn thất thủ.
Lục Thanh không chú ý tới thứ đó nữa. Nhưng đúng vào lúc hắn bừng tỉnh, ánh mắt người thanh niên áo trắng đang ngồi xếp bằng lơ đãng liếc về phía hắn một cái.
"Uỳnh..."
Năm đạo kiếm khí vô hình trong nháy mắt va chạm với năm đạo kiếm khí ngũ hành. Ngay lập tức, năm đạo kiếm khí vô hình chợt chấn động, rồi một tiếng động chói tai vang lên. Năm đạo kiếm khí ngũ hành lập tức tan vỡ, còn năm đạo kiếm khí vô hình vẫn tiếp tục lao về phía năm vị Kiếm Khách.
- Mọi người cẩn thận. Kiếm khí vô hình của kiếm giả Ma đạo chính là Âm Sát kiếm khí. Mọi người chú ý âm thanh và không khí. - Hiển nhiên là lão Kiếm Khách có kinh nghiệm phong phú nên chỉ một câu nói đã chỉ rõ tên loại kiếm khí của người thanh niên.
"Âm Sát kiếm khí!"
Một tia sáng trong mắt Lục Thanh lóe lên, nhìn chằm chằm động tác của người thanh niên. Kiếm khí của gã hình như có tác dụng đối với tinh thần của đối phương. So với Huyết Sát kiếm khí mà hắn đã gặp trước kia càng khiến cho tâm chí người ta bị mê hoặc, tuy nhiên không biết uy lực của nó thế nào. Bất chợt, Lục Thanh đem so sánh người thanh niên đang gảy cầm với mình liền phát hiện, ngay cả hắn cũng không thể đoán được ai thắng ai bại. Bạn đang đọc truyện tại
/999
|