Lạnh lùng nhìn quái nhân đứng trước mặt, Lục Thanh mở miệng nói:" Ta vốn là đệ tử của Tử Hà Tông, chỉ là do gặp kì ngộ mà có được Huyết Sát Kiếm Nguyên mà thôi. Phá hỏng việc lớn của ngươi, chính là việc mà ta phải làm!" Lời nói của Lục Thanh đanh thép, sát ý trong mắt chẳng hề che dấu.
Quái nhân sửng sốt một lúc mới giận dữ mở miệng nói:" Hóa ra hôm đó ngươi lừa ta."
Cười nhạt một tiếng, Lục Thanh mở miệng trả lời:" Hình như ta chưa bao giờ từng nói mình là Kiếm chủ của Sinh Tử Môn. Chỉ là ngươi tự mình phán đoán mà thôi."
Sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm quái nhân mở miệng nói:" Tiểu tử! Từ lúc ta đạt đến cảnh giới Kiếm chủ, ngươi là kẻ đầu tiên có gan nói với ta như vậy. Ta xem ngươi hiện giờ cũng chỉ là mới đạt đến cảnh giới Kiểm chủ tiểu thiên vị, vậy mà dám to gan như thế. Hôm nay ta sẽ bắt ngươi phải chết dưới ngũ Độc Thần Kiếm của ta. Tiểu tử ! Chịu chết đi!"
Tiếng nói vừa dứt, quái nhân liền hóa thành một đạo ảo ảnh. Trong chớp mắt đã xuất hiện ở phía trên Lục Thanh mấy trượng. Trong tay hắn, Ngũ Độc Nhuyễn Kiếm được Kiếm nguyên truyền vào trở nên thẳng tắp. Trên thân kiếm bốc lên một đạo Ngũ Độc Kiếm khí dài ba trượng sặc sỡ. Kiếm khí nhanh chóng hướng vào cổ Lục Thanh chém tới.
Vừa mới rồi Kiếm khí của hai người va chạm. Lục Thanh biết Ngũ Độc Kiếm Khí của quái nhân không hề thua kém Phong Lôi Kiếm Khí của hắn, chưa nói hắn còn phải đề phòng năm loại độc trên Kiếm khí của quái nhân. Tuy rằng hiện giờ đã tiến giai đến cảnh giới Kiếm chủ, nhưng nếu bị dính phải năm loại độc cũng có phiền toái không nhỏ.
Lục Thanh lập tức thi triển Phong Lôi Bộ khiến cho quái nhân chỉ kịp chém vào tàn ảnh của Lục Thanh. Hắn rùng mình thầm nghĩ :" Tốc độ nhanh thật!"
Lúc này, đám người Triệu Thiên Diệp cũng đã chạy đến. Không một chút do dự bốn người Triệu Thiên Diệp, Đoạn Thanh Vân, Dư Cập Hóa và Vũ Văn Nộ cầm đầu liền xông thẳng về phía đàn ma chu. Triệu Thiên Diệp lao thẳng đến chỗ Địa Huyệt Ma Chu Vương. Ba người còn lại hợp thành một kiếm trận đơn giản Tam Tài trận, xông thẳng vào giữa đàn ma chu. Còn số thành vệ không thể xen vào trận chiến được, chỉ đứng ngoài quan sát.
Khí thế của gần ba trăm con ma chu hợp lại, tản ra thất giống như một con mãnh thú thượng cổ hung mãnh đang trợn mắt. Bầu không khí tràn ngập một sự chết chóc.
Nhưng không có một gã thành vệ nào lùi bước. Bọn họ chẳng những là thành vệ của thành Triêu Dương, mà mỗi người đều là kiếm giả. Kể cả tu vi cảnh giới của họ có như thế nào, thì giờ phút này bọn họ cũng không có người nào lui bước.
Lúc đầu, đàn ma chu bị đám người Triệu Thiên Diệp tấn công bất ngờ nên hơi hỗn loạn. Nhưng chỉ lát sau đàn ma chu đã khôi phục lại như trược. Tất cả chúng nó đều trở nên giận dữ. Chẳng những bởi vì những kẻ trước mắt mà chúng coi là đồ ăn này dám phản kháng, mà còn bởi vì chúng phát hiện ba khối đá hệ Thổ chỉ còn lại bụi phấn. Khát vọng tiến hóa tan thành bọt nước khiến chúng đều trở nên cuồng nộ.
Chi ---
Tiếng rít phẫn nộ sắc nhọn vang lên đinh tai nhức óc. Đàn ma chu lập tức trở nên loạn động. Hơn mười con Địa huyệt Ma Chu tách ra khỏi đàn, bao vây xung quanh hai mươi gã thành vệ.
Lúc này, trên bầu trời đầy kiếm Khí càn quét ngang dọc. Quái nhân thi triển ra một bộ pháp quái dị có tốc độ không hề thua kém với Phong Lôi bộ của Lục Thanh. Lục Thanh toàn lực thi triển công kích quái nhân. Tuy rằng lực lượng thân thể hắn cùng với kiếm pháp cảnh giới Tự Hóa Kinh Trọng cũng khiến quái nhân khiếp sợ không thôi. Nhưng bộ pháp của quái nhân rất quỷ dị, luôn né tránh được trong đường tơ kẽ tóc.
Hai thanh thần Kiếm cấp Thanh Phàm va chạm nhau bắn ra tia lửa tung tóe. Kiếm Khí sắc bén làm không khí xung quanh bị dập nát hình thành một vùng chân không. Sát khí tỏa ra từ hai người như hóa thành thực chất. Trong không khí từng cơn gió lạnh thổi qua, thế nhưng lại làm cho hơi nước trong không khí tụ tập thành băng tuyết. Sau khi đạt tới cảnh giới Kiếm Chủ, khi kiếm giả phóng ra khí thế đã có thể tạo ra một ít ảnh hưởng tới hoàn cảnh xung quanh.
Giao đấu qua mấy chiêu, kiếm pháp của quái nhân càng lúc càng quỷ dị. Tuy rằng cảnh giới kiếm pháp của quái nhân chỉ đạt tới Cử Khing Nhược Trọng, thậm chí còn chưa đại thành. Nhưng kiếm pháp quỷ dị như vậy lại là lần đầu tiên Lục Thanh gặp phải. Trong nhất thời hắn bị quái nhân bức phải thối lui liên tục.
Lúc này, Lục Thanh chỉ cảm thấy Kiếm Chủng ở trong đan điền run rẩy rất mạnh. Lục Thanh liền phóng ra Phong Lôi Kiếm Ý. Trên bầu trời vang lên từng tiếng sấm đì đùng, Kiếm Ý vô hình trong nháy mắt gây ra áp chế với quái nhân.
Lúc này thần sắc của quái nhân cũng trở nên kinh hãi. Kiếm Khí trên thanh Ngũ Độc nhuyễn kiếm trong tay hắn lập tức ngắn đi hơn phân nửa. Thần thức cùng Kiếm Nguyên của quái nhân cũng bị Kiếm Ý áp chế. Mà đóa Lôi Vân trên bầu trời cũng chầm chậm xoay tròn.
/999
|