Một khoảng không gian rộng lớn hiện ra trước mắt Lục Thanh. Nguyên khí của trời đất dao động khắp nơi, cây cỏ ngậm đầy sương tỏa ra sức sống mạnh mẽ. Trên mặt đất mặc dù không phải nơi nào cũng có nhưng chỉ cần mấy trăm trượng là lại có thể thấy được một hai cây linh dược một, hai trăm năm.
Kiếm Mộ đã có mấy vạn năm, có thể có được như vậy cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Lần này, Lục Thanh để trong Không Giới rất nhiều những cái hộp bằng Tử Ngọc nếu không rất khó để thu thập. Vì linh dược chỉ có thể cất trong hộp ngọc, nếu không sau khi rời rễ linh khí sẽ tản đi. Chưa tới trăm ngày chúng sẽ trở thành dược liệu bình thường.
Sâm vương ba trăm năm, Hà Thủ ô hai trăm năm... Ngoài ra còn có Tử linh chi ba lá, Hôn Đào quả tam phẩm và vô số các loại linh dược khiến cho Lục Thanh hoa mắt. Hắn thu thập tất cả khiến cho chưa được bao lâu, trong Không Giới của hắn đã đầy tám hộp ngọc.
Khoảng đất vô cùng rộng, dõi mắt nhìn ra xa ước chừng phải tới mười dặm. Từ những vũng nước tỏa ra mùi thối nhưng bên cạnh đó lại có những gốc cổ thụ đầy sức sống. Quanh chúng là những gốc dây leo quấn quanh với những tán lá sum suê. Linh khí hệ Mộc được sinh ra xoa dịu sức sống nơi đây.
Di chuyển trong đó, Lục Thanh có thể thấy rất nhiều sinh vật kỳ quái có đầu và hai chân như loài kiến, thằn lằn trên lưng lại có hai cánh, những con ếch to có ba mắt.... Tất cả bọn chúng đều là linh thú. Mặc dù thực lực chỉ có nhất giai nhưng Lục Thanh có thể cảm giác chúng so với linh thú nhị giai bình thường còn khó chơi hơn. Bạn đang đọc truyện tại
/999
|