Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 3: Rèn kiếm (hạ)

/999


Tử Hà phong là một trong năm ngọn núi của Tử Hà sơn, và cũng là ngọn núi xếp đầu. Từ trước đến nay, nơi đây toàn do tông chủ chưởng quản. Lúc này, màn đêm sắp buông xuống nên trên Tử Hà phong vô cùng yên tĩnh. Tất cả những đám mây vẫn lượn lờ xung quanh ngọn núi cũng dần bị nhuộm bởi một màu đen của trời đêm. Cả tòa núi cao ước chừng ngàn trượng, được bao xung quanh bởi vô số ngọn núi nhỏ.

Trên đỉnh núi, trước một tòa đại điện được xây bằng đá, có bốn đạo nhân ảnh đang lẳng lặng đứng im. Đây là vị trí tốt nhất để quan sát toàn bộ khu vực bên dưới. Trong bốn người đó, đứng đầu là một vị lão nhân tóc bạc mặc trường bào màu tím. Ánh mắt lão hết sức bình thản, hai mắt nhắm hờ chỉ để lộ một đôi đồng tử đen nhánh. Hai tay người đó đang chắp sau lưng. Khắp người tỏa ra một khí thế uy nghiêm, khiến cho người ta có cảm giác kính sợ. Phía sau lão cũng là ba lão nhân. Nhìn qua, ba lão nhân trẻ hơn một chút, cũng mặc trường bào màu tím nhạt. Đánh chú ý nhất trong ba người đó là một lão nhân trên trán có một vết sẹo. Vết sẹo đó dài chừng ba tấc, hiển nhiên là dấu vết của một thanh binh khí gây ra. Hơn nữa, cả người lão tỏa ra một khí thế lạnh lẽo đáng sợ.

Nhìn đám mây màu vàng phía xa, lão nhân mặc trường bào màu tím, nét mặt ngưng trọng, nói:

- Các ngươi đều thấy thiên tượng kia có phải là do tiểu tử của Lục gia tạo nên hay không?

- Đúng thế. Kim Thiên thần kiếm... Lại một thanh Kim Thiên thần kiếm nữa chuẩn bị xuất thế. - Một lão nhân phía sau lên tiếng. Khuôn mặt của người này rất gầy, nhưng nét mặt lại hết sức hồng hào. Tuy nhiên trên trán lão lại có một làn tử khí, khi ẩn khi hiện. Nghe khẩu khí của lão thì lão nhân mặc trường bào màu tím hiển nhiên là tông chủ của Tử Hà Tông hùng bá khu vực ngàn dặm chung quanh - Lạc Thiên Phong.

Quay đầu nhìn tấm biển to bằng gỗ treo trên cửa đại điện. Trên đó, nét bút vô cứng cáp, hiện rõ ba chữ Tử Hà điện. Mà những nét chữ đó cứ như tự nhiên mà thành, không hề có dấu vết điêu khắc. Lạc Thiên Phong cảm thán nói:

- Tử Hà tông có được địa vị như ngày hôm nay ngoại trừ sự cố gắng của các vị trưởng lão cùng mọi người, không thể không thể kể đến công lao của Lục gia. Kim Thiên thần kiếm xuất, ánh vàng chiếu rọi khắp trời, lại thêm tiếng sấm báo hiệu. Không ngờ, đến đời ta lại còn may mắn được chiêm ngưỡng cảnh tượng này. Đúng là cuộc đời này không còn gì để nuối tiếc...

Trong lúc Lạc Thiên Phong đang cảm thán thì một lão nhân đứng bên trái đột nhiên tiến lên, nói:

- Tông chủ! Ta nghĩ lúc này là thời cơ tốt nhất. - Hai lão nhân khác nghe thấy vậy, ánh mắt đảo qua một lượt. Chỉ thấy lão nhân đó thân hình hơi béo, hai con mắt ti hí thỉnh thoảng lại lóe lên tinh quang. Tuy nhiên, chúng bị mái tóc dài che khuất nên không bị người khác nhận ra. Bạn đang đọc truyện được lấy tại


/999

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status