Trong khu vực của Liệt Thiên tông.
Liệt Thiên tông như một thanh kiếm khổng lồ xuyên thẳng lên tận trời. Trên đỉnh núi cao ngàn trượng có một cung điện màu vàng đang tĩnh lặng đứng đó.
Cung điện cũng giống như một thanh kiếm sắc bình thường, mỗi một cái tháp giống như một tia kiếm khí. Mỗi một mái hiên giống như một mũi kiếm.
Từ xa nhìn lại liền cảm nhận được một sự sắc bén vô cùng, dường như một thứ Kiếm Ý kinh người đang phóng lên cao. Phía trên ngọn núi lớn đó không hề có một đám mây trôi qua.
Ngọn núi lớn đó cứ vậy đơn độc đứng một mình ở đây. Đứng từ xa nhìn lại, xung quanh ngọn núi giống như bị lột bỏ mất một đoạn, chẳng khác nào một cây gậy bị gẫy. Nhưng người đã tu luyện được Kiếm Ý mà nhìn sẽ phát hiện mỗi một đỉnh núi đều tràn ngập một thứ Kiếm Ý kinh người. Mỗi đạo Kiếm Ý tuy có chỗ khác nhau nhưng đều giống nhau hết sức cương trực.
Tám ngọn núi thấp cứ thế bao xung quanh ngọn núi ở giữa. Lúc này, ở trên đỉnh ngọn núi lớn có ba lão già xuất hiện giữa không trung. Cả ba vừa xuất hiện liền khiến người ta có cảm giác như ba thanh kiếm không lồ xuyên tới tận trời. Kiếm Ý như che đôi trời đất khiến cho không gian xung quanh có chút run rẩy.
Nếu người của Liệt Thiên tông mà nhìn thấy chắc chắn sẽ phải hô lên: Liệt Thiên tam lão.
Liệt Thiên tam lão! Trong Liệt Thiên tông, ngoại trừ tông chủ ra thì ba đại trưởng lão, mỗi người đều có thực lực đại sư cảnh giới Kiếm Hồn. Bọn họ tu luyện đều là Kiếm Nguyên công trấn tông của Liệt Thiên tông: Liệt Thiên quyết cùng với Kiếm pháp tinh thâm: Liệt Thiên kiếm quyết. Tuy rằng ba lão chỉ có tu vi Kiếm Vương nhưng mỗi một người trong bọn họ đều có thực lực vượt qua Kiếm Vương có cùng thiên vị. Thậm chí, hai mươi năm trước, dưới sự liên thủ của Tam lão đã đả thương một gã Kiếm Tông tán tu xâm phạm mà có được thanh danh chấn động giới Thanh Phàm.
- Cảm nhận được không? - Một lúc lâu sau, một lão già ở giữa mở miệng nói:
- Duệ Kim kiếm trận bố trí ở khu vực bên ngoài tông môn truyền lại hơi thở của ba lão bất tử Vô Tình tông.
- Bọn họ muốn làm gì? - Một lão già đứng cạnh hừ lạnh một tiếng:
- Chẳng lẽ lần giáo huấn trước vẫn chưa đủ?
- Không biết! Nhưng từ Duệ Kim kiếm trận còn truyền đến một tia khí sắc bén, linh hoạt. Mặc dù chưa đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn nhưng cũng còn kém không xa. Tia khí đó dũng manh tính tiến đúng là một kiếm giả khó kiếm. - Lão già trước đó mở miệng nói đến đây không khỏi mỉm cười.
- Nói như vậy thì ba lão bất tử của Vô Tình tông đang đuổi theo hắn? - Lão già cuối cùng mở miệng hỏi.
- Đúng thế! Nhưng chuẩn xác mà nói thì là đuổi theo sáu người một thú. Ở đó có một đạo linh lực dao động đại khái khoảng chừng tam giai đỉnh phong.
- A! Nếu bị ba lão bất tử của Vô Tình tông đuổi giết như vậy chắc chắn là đối đầu không thể bỏ qua được.
- Tốt lắm. Đối đầu với bọn chúng có nghĩa cùng bên với chúng ta. Có thể đó là đệ tử Thiên đạo.
- Không tồi! Nếu chạy trốn tới Liệt Thiên tông chúng ta rất có thể là đệ tử Thiên đạo. Ba lão già kia đuổi người lại dám đuổi tới Liệt Thiên tông. Chẳng lẽ khinh Liệt Thiên tông chúng ta không có người hay sao?
Vừa dứt lời, trên người ba lão già chợt bốc phát ra những tia khí sắc bén rồi lao về phía thành Phá Kim. Ba dải chân không nhanh chóng bị sự di chuyển của ba lão mà xuất hiện.
Ba đạo Kiếm quang màu vàng nhạt xoẹt trong không trung từ đỉnh ngọn núi lớn giống như ba thanh kiếm lao thẳng về phía thành Phá Kim.
Khoảng cách từ phía đám người Lục Thanh tới thành Phá Kim khoảng chừng hai mươi dặm. Phong Lôi giống như một tia chớp màu tím xuyên qua không trung. Đứng trên đầu nó, ánh mắt Lục Thanh ngưng trọng nhìn về phía sau. Tuy rằng còn cách khoảng chừng bốn, năm mươi dặm nhưng hắn vẫn cảm nhận được ba tia khí đang lao tới với tốc độ kinh người.
Tốc độ của bọn họ không ngờ nhanh đến vậy. Tuy rằng bị sáu người Lục Thanh làm cho vượt mất một vòng nhưng với tốc độ kinh người của đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, cho dù tốc độ của Phong Lôi tương đương với Lục Thanh ở cảnh giới Kiếm Chủ trung thiên vị nhưng so với họ vẫn còn kém quá xa.
/999
|