Lục Thanh nghe thế mà rùng mình. Có thể để cho Diệp lão đánh giá như vậy chắc chắn đây không phải chuyện đơn giản.
- Cái gọi là Long Châu chính là lực lượng cơ bản của Chân Long, nó tương đương với thú đan của Linh thú. Trong Long Châu có ẩn chứa tất cả tinh hoa của Chân Long. Mà Chân Long vốn không có một thuộc tính nào cả, chúng do trời đất sinh ra mà có được thân thể tiên thiên, có thể điều động lực lượng của trời đất. Vì vậy mà trong Long Chân ẩn chứa một thứ được gọi là bản nguyên của Long lực. Ngoại trừ có thể điều động tất cả lực lượng có thuộc tính ra, bản thân nó cũng là một loại lực lượng không có thuộc tính cực mạnh.
- Cái ao này chứa toàn Long Nguyên dịch, do có hòa lẫn cả Long Châu nên đã vượt qua Long Nguyên dịch bình thường. Một giọt này so với linh dược ngàn năm cũng hơn rất nhiều. Cái con vật nhỏ kia có cấp bậc quá thấp cho dù nhận kế thừa thì huyết mạch Chân Long cơ bản cũng không sử dụng được tới hai thành. Toàn bộ chỗ này thật ra đủ để cho người có được thân thể Bán Long và đột phát Kiếm thể Thanh Phàm.
Dừng lại một chút rồi Diệp lão nói tiếp:
- Muốn có được thân thể Bán Long, ngươi phải giống như con vật nhỏ kia tiếp nhận huyết mạch Chân Long rồi dung hợp. Nhưng ngươi không có huyết mạch của Chân Long nên mức độ đau đớn cũng so với khi có được thân thể cấp Thanh Phàm còn hơn rất nhiều. Một khi ngươi không kiên trì được để cho ý chí kiếm đạo tán loạn, không có sự dẫn dắt đối với Long Nguyên dịch làm cho thân thể của ngươi bị phá nát rồi hóa thành Nguyên lực mà quay về Hóa Long trì.
- Sự đau đớn cũng như khi có được thân thể tương đương với thanh kiếm cấp Thanh Phàm? - Lục Thanh lẩm bẩm.
- Đúng thế! Bán Long thân sẽ cho ngươi có được lực lượng của Chân Long tất nhiên sẽ phải chịu vô vàn khó khăn mới có thể có được. Nếu có được lực lượng mà dễ như trở bàn tay vậy thì với sự tuần hoàn của Thiên đạo chắc chắn sẽ mất đi một cách dễ dàng.
Lục Thanh gật đầu, nói:
- Đệ tử biết!
- Ngươi hiểu là được rồi. Có điều ta phải nhắc nhở ngươi, cho dù đau đớn tới đâu cũng không được sử dụng Tử Hoàng Kiếm Thân kinh để khai thông. Thân thể Bán Long so với thân thể Tiên Thiên khác nhau, ở đây có được huyết mạch và ý chí của Chân Long. Một khi ngươi khai thông, ngươi sẽ không có được sự thừa nhận từ ý chí của Chân Long. Mà như thế thì thân thể Bán Long coi như thất bại.
- Nhưng chỉ cần ngươi có thể cố gắng vượt qua, có thân thể Bán Long hỗ trợ thì để thành tựu kiếm thể Thanh Phàm sẽ giảm mức độ nguy hiểm đi rất nhiều. Ít nhất, có thể làm cho ngươi bớt đau đớn hơn. Vốn kiếm thể Thanh Phàm, ta định đợi sau khi ngươi có được Kiếm Hồn mới đột phá. Bởi vì, có được Kiếm Hồn trấn áp nỗi đau sẽ chắc chắn thêm được một phần. Nhưng vào giờ phút này không ngờ lại có được một cơ hội tốt. Có được thân thể Bán Long như vậy có thể nói là vô cùng thuận lợi, có được đại thế tinh tiến dũng mãnh.
- Hơn nữa, Long Nguyên dịch được hòa trộn với Long Nguyên lực từ Long châu được người ta gọi là Thiên đạo long lực, phù hợp với lực lượng thiên đạo. Có nó, kiếm thể Thanh Phàm của ngươi sẽ bớt đi được thời gian ổn định.
- Thân thể Bán Long! Kiếm thể Thanh Phàm. - Nói ra câu đó, ánh mắt của Lục Thanh chợt tỏa sáng khiến cho Phong Lôi ở bên cạnh cũng phải hoảng sợ.
- Được rồi! Bây giờ, ngươi tĩnh tâm lại đi để cho khí huyết toàn thân ổn định mới được.
Nghe Diệp lão nói như vậy, Lục Thanh không hề chần chừ ngồi xuống bên cạnh Hóa Long trì. Đồng thời, từ trong Hóa Long trì bắn ra một cột sáng màu trắng ngà bao phủ Phong Lôi. Ngoại trừ lúc đầu nó còn giẫy dụa hai cái, sau đó nó nhanh chóng nhắm mắt lại.
Cột sáng nhanh chóng thu liễm khiến cho Phong Lôi bị đưa vào trong Hóa Long trì.
Long khí tràn ngập xung quanh. Trong Hóa Long trì văng vẳng tản ra tiếng long ngâm. Nếu không chú ý thì cơ bản không thể nghe thấy.
Lục Thanh lẳng lặng ngồi xếp bằng bên cạnh Hóa Long trì. Toàn bộ không gian chẳng hề có một chút tiếng động, chỉ có một sự uy nghiêm mà thôi.
Thật lâu sau, Lục Thanh mới từ từ mở mắt ra. Đôi mắt đen nhánh hoàn toàn bình thản.
Ánh mắt hắn dịch chuyển nhìn về phía Long Nguyên dịch màu trắng ngà. Tiếp theo đó, từ trong Hóa Long trì cũng bắt ra một cột sáng, hút Lục Thanh vào bên trong.
"Đau! Giống như có cây chùy sắt nặng ngàn cân đánh lên gân cốt tạo ra những cơn đau chẳng nói được thành lời."
"Ngứa! Giống như có trăm bàn tay đang gãi vào trong lòng, vạn con kiến đang bò trên người."
"Tê dại! Dường như có cả vạn cây kim nhỏ đâm vào kinh mạch, da thịt, cốt tủy."
Trong tích tắc, Lục Thanh mới hiểu được cơn đau mà Diệp lão nói là như thế nào. Cho dù trước đó, hắn đột phá tầng thứ năm của Tử Hoàng Kiếm Thân kinh có được thân thể cửu phẩm cũng không đau đến mức như vậy. Thậm chí bằng một phần trăm cũng không được.
Lực lượng khổng lồ mênh mông, cuồn cuộn chui vào trong thân thể của hắn. Trong nháy mắt, kinh mạch bị dập nát, cơ bắp bị kéo đắt. Trong Đan Điền, tiên thiên Phong Lôi châu chợt bắn ra hai tia sáng màu xanh tím. Một tia sáng bảo vệ Kiếm Chủng còn một tia sáng lao thẳng lên, bao vây quanh Thức Hải.
Một thanh ngọc kiếm màu xanh đang lơ lửng trên Hóa Long trì. Từ trên thân kiếm tỏa ra một vầng ánh sáng xanh mông lung. Tuy rằng rất mỏng nhưng nó không hề chịu sự ảnh hưởng của long khí và long uy.
Trong Hóa Long trì...
Lục Thanh chẳng biết cảm nhận như thế nào, cơn đau gần như làm mất đi sự suy nghĩ của hắn. Cái duy nhất mà hắn còn có thể giữ đó là một chút tỉnh táo. Chút ý niệm đó chính là về mẹ của hắn cũng với một góc của trấn Triêu Dương, thuộc về phủ đệ của Lục gia.
/999
|