Đối với thực lực tuyệt đối thì nhất thời hắn có được sự tán thành của những người trẻ tuổi ở cảnh giới Kiếm Hồn đại sư Thanh Phàm giới.
Đây là kết quả mà Lục Thanh muốn thấy nhất, dù sao trong vòng mười dặm xung quanh Bách Chiến Cốc cũng không phải là địa phương an toàn gì. Mười người ở đây tiến vào bên trong nếu như không tín nhiệm phối hợp với nhau thì sẽ gặp phải phiền toái rất lớn. Có thể hắn cũng không cần úy kỵ điều gì, nhưng mà có thể tránh được thì nên tránh. Hắn cũng không ngại phải sử dụng thủ đoạn để tiến hành uy hiếp bọn họ.
- Tốt lắm. Nếu các vị đã không có ý gì khác, như vậy chúng ta cùng xuất phát thôi. - Tổ Nguyên nhìn về phía Lục Thanh chớp mắt vài cái, giờ phút này đám người Lô Luân vẫn đang đắm chìm trong cảm giác khiếp sợ, cho nên không chú ý tới động tác này của hắn.
- Mời Tứ điện chủ dẫn đường. - Lục Thanh mở miệng nói. Giờ phút này ở trước mặt nhiều người, Lục Thanh dùng ngữ khí kính trọng để nói chuyện làm cho đám người Lô Luận xuất hiện nhiều nghi vấn.
- Các vị đi theo ta. - Tổ Nguyên lên tiếng đáp lại, rồi đi về phía đằng sau Thanh Phàm sơn.
Một lát sau, mọi người đã tới sườn núi đằng sau của Thanh Phàm Sơn. Ở chô này, có một tòa đại điện hùng vĩ, nó xuất hiện bất chợt ở giữa lưng chừng núi làm cho người ta cảm thấy rất đột ngột.
- Tứ điện chủ! - Hai gã thủ vệ có thực lực Kiếm Chủ lập tức khom người hành lễ nói.
- Đã chuẩn bị tốt chưa? - Tổ Nguyên trầm giọng nói.
- Bẩm Tứ điện chủ, Động Hư kiếm trận đã được chuẩn bị sẵn sàng, bất kỳ lúc nào cũng có thể được vận dụng. - Một gã kiếm kiếm chủ cẩn thận nói.
- Được. Tốt lắm. - Tổ Nguyên gập đầu, rồi lập tức đánh ra một đạo chưởng lực màu hồng vào trên cánh cửa điệm. Theo sau đó, cánh cửa điện như một đống băng bị tan ra, để lộ không gian âm u ở bên trong.
Tổ Nguyên dẫn đầu đoàn người tiến lên trước, đi vào bên trong đại điện.
Ở phía sau, Lục Thanh bám sát không rời, mà đám người Lô Luân thì liếc mắt nhìn nhau rồi mới đi vào.
Ở trong tòa đại điện này tràn ngập một loại lực lượng quỷ dị đang ba động, những ba động này mang tới cho Lục Thanh một cảm giác rất quen thuộc. Giống như một vùng động hư không gian bị phá vỡ, lộ ra khí tức phôn phệ hủy diệt, bất quá ở trong tòa đại điện này thì khí tức lại ôn hòa hơn rất nhiều, có vẻ hết sức an bình.
Ở trung tâm của đại điện có một kiếm trận kỳ dị được bày ra, bên trong kiếm trận có một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh cắm ở trong đó. Từ trên nó thi thoảng lại lóe lên quang mang màu trắng, thể hiện ra linh tính kinh người.
Thần kiếm cấp Bạch Linh.
Đây là lần thứ hai Lục Thanh nhìn thấy được. Lần đầu tiên chính là ở trên tay của ma nữ tóc bạc, lúc ấy chỉ xem như là được nhìn thoáng qua. Mà lúc này, hắn mới chính thức được quan sát rõ ràng.
Làm cho Lục Thanh phải kinh ngạc chính là ở trên thanh thần kiếm này hắn lại không nhìn ra được thuộc tính của nó, chỉ mơ hồ có cảm giác khí tức của động hư không gian.
Đến ngay cả cảm ứng của bán long chân thân cũng không thể phát hiện được thuộc tính của nó, điều này làm cho Lục Thanh hét sức kinh ngạc, chưa đợi hắn mở miệng nói thì đã có thanh âm vang lên.
- Đây là một thanh động hư thần kiếm, thuộc tính của nó chính là không gian. - Tổ Nguyên trịnh trọng nói.
- Động Hư thần kiếm. - Trên mặt Lô Luân hiện ra thần sắc khiếp sợ nói:
- Chẳng lẽ đây là phá hủy không gian ở trong truyền thuyết - Động Hư thần kiếm?
- Lô đại sư nói không sai. Đúng là thanh kiếm này.
Nghe hai người nói chuyện với nhau, Lục Thanh mở miệng hỏi:
- Không biết chuôi thần kiếm này là do người nào chú tạo?
Tổ Nguyên hơi ngẩn mặt ra, lập tức cười nói:
- Ta quên mất Lục đại sư là một Thanh Phàm cấp chú kiếm sư đỉnh phong.
Thanh phàm cấp chú kiếm sư!
Thanh âm của Tổ Nguyên vừa kết thúc, thì chín người Lô Luân đều đưa ánh mắt quái dị nhìn về phía Lục Thanh. Nếu như nói trước kia bọn họ chỉ biết người này là một kỳ tài ngút trời, thì bây giờ trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ: Yêu nghiệt a.
Chỉ có loại người như yêu nghiệt mới có thể tu luyện hai đường, hơn nữa lại có thành tựu to lớn như thế. Thanh Phàm cấp Chú Kiếm sư đỉnh phong ở trong mỗi một tông môn thì cho dù tông chủ nhìn thấy cũng phải lấy lễ đối đãi. Nhìn tuổi của Lục Thanh, bọn họ không chút nghi ngờ ngày sau hắn khẳng định sẽ có cơ hội trở thành Kim Thiên cấp Chú Kiếm Sư.
Giờ phút này, chín người bọn họ hầu như đều đưa ra một quyết định chính là khi tiến vào chiến trường Kiếm Hồn nhất định phải quan hệ tốt với Lục Thanh. Một nhân vật như vậy mà kết giao tốt thì tất nhiên sau này cũng sẽ chiếm được rất nhiều điều tốt.
- Động Hư thần kiếm chính là được chú tạo ở trong Động Hư không gian.
- Động Hư không gian? - Dù là với tâm cảnh của Lục Thanh thì giờ phút này trong lòng hắn cũng phải chấn động.
Từ trước tới nay, ở trong lòng hắn thì Động Hư không gian vẫn là một tồn tại hết sức kinh khủng. Hơn nữa, hắn cũng từng thấy qua không phải chỉ một lần, muốn tiến vào trong Động Hư không gian, hơn nữa còn chú tạo kiếm ở trong đó thì Chú Kiếm Sư phải có tu vi cao tới mức nào a? Lục Thanh không dám tiếp tục tưởng tượng nữa.
Trịnh trọng gật đầu, Tổ Nguyên nói:
- Cho nên Bạch Linh cấp Chú Kiếm Sư cho dù là ở trong Tử Hoàng giới cũng có địa vị hết sức cao. Ở trong Bạch Linh giới thì cơ hồ chính là tồn tại giống như một lão tổ tông vậy.
Dừng lại một chút, Tổ Nguyên nói tiếp:
- Vì bốn cấp thần kiếm thì bắt đầu từ Thanh Phàm cấp, kiếm bắt đầu xuất hiện linh tính, luồng linh tính này bắt đầu có chút thần trí ban đầu, hoặc nói chính xác hơn là bắt đầu có tính mạng, cho nên thiên địa đại đạo sẽ phủ xuống. Ở cấp độ này thì kiếm khí sẽ được xưng là thần, người ta căn cứ vào linh tính hình thành lúc ban đầu để phân chia ra cấp độ: Thanh Phàm, Kim Thiên, Bạch Linh. Ở trong Tử Hoàng bốn cấp, trước khi đạt tới Bạch Linh cấp, thần kiếm mặc dù cường đại, thanh nào cũng có năng lực phụ trợ của nó, hoặc ít nhất cũng có một chút năng lực thần kỳ, nhưng không hề giống nhau. Chỉ là khi lên tới cấp bậc Bạch Linh thì không còn giống như thế nữa.
- Trong thập vạn đại sơn của đại lục vẫn truyền lưu một loại thuyết pháp về thần kiếm có linh tính. Kỳ thật loại thuyết pháp này nói chủ yếu chính là khi thần kiếm cấp bậc Bạch Linh được sinh ra thì đã có được đầy đủ thần trí, sinh mệnh dài dằng dặng, cho nên luồng linh tính này cũng có một cái tên chính là Kiếm Linh.
- Không biết Kiếm Linh này làm thế nào mới có thể sinh ra? - Trên mặt Lục Thanh lúc đặt câu hỏi không khỏi lộ ra một tia hy vọng.
Khẽ lắc đầu, Tổ Nguyên nói;
- Kiếm Linh có thể nói đã trở thành chúa tể của thần kiếm, tới mức độ này rồi thì thần kiếm cấp Bạch Linh sẽ có được năng lực cường đại tới mức khó tin. Kiếm giả dựa vào nó thập chí có thể dễ dàng khiêu chiến vượt bậc. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là kiếm giả có thể nhận được sự thừa nhận của thần kiếm. Bởi vì khi kiếm linh hình thành, thần kiếm đã có năng lực phán đoán riêng của mình, cho nên nếu kiếm giả nào muốn nó nhận làm chủ thì phải hao tổn cả một quá trình. Thần kiếm cấp Bạch Linh đều khác nhau, bởi vì chúng sinh ra ở hoàn cảnh khác nhau, cho nên quá trình nhận chủ cũng không giống nhau. Mà bởi vì sự cường đại của thần kiếm Bạch Linh cho nên cách chú tạo nó là một bí mật.
- Bí mật? - Trên gương mặt chờ mong của Lục Thanh không khỏi xuất hiện một tia thần sắc thất vọng.
Tổ Nguyên hơi gật đầu nói:
- Thần kiếm cấp Bạch Linh sinh ra Kiếm Linh, Kiếm Linh này đã có tính tự chủ của nó, hơn nữa người điều khiển có thể phát huy ra uy lực vô cùng cường đại. Có thể nói, cho dù là lúc ban đầu khi thần kiếm Bạch Linh cấp được sinh ra thì thực lực của nó cũng sánh ngang với Kiếm Nguyên đỉnh phong, đợi cho tới khi nó hoàn toàn thành thục thì coi như là cả Kiếm Hồn cảnh đại sư nếu không phải Kiếm Hoàng cũng rất khó có thể thắng được nó. Một thần kiếm cấp bậc như vậy thì chẳng có một vị Bạch Linh cấp Chú Kiếm Sư lại đem phương pháp chế tạo tiết lộ ra ngoài, có lẽ khi cơ duyên đến thì sẽ nhận được.
/999
|