Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 483: Hư không kiếm chủng (3)

/999


Tiếp theo chính là Lãnh Ngôn Tâm tiến lên, đối với thực lực của Lãnh Ngôn Tâm đám người Lục Thanh không khỏi giật mình kinh hãi. Khi hắn chính thức điều động thuộc tính của bản thân, thì thực lực cường đại được hiển lộ ra không thể nghi ngờ gì. So với Lam Huyền Y, Lãnh Ngôn Tâm có thể rút lên chừng bốn mươi thanh thần kiếm, so với Tử Thiên Lôi cũng chỉ kém hơn mười thanh mà thôi.

Mặc dù số lượng thần kiếm rút được cũng không đại biểu cho thực lực Lãnh Ngôn Tâm gấp hai lần Lam Huyền Y. Nhưng có một điều khẳng định đó chính là thực lực của hắn khẳng định là đã vượt qua Lam Huyền Y.

Sau khi khôi phục được tốt thương thế, Đỗ Nguyên cũng đi ra động thủ, từ lúc hắn ra tay ở phiến không gian huyết sắc bên kia tới bây giờ thì tu vi của Đỗ Nguyên đã tăng lên tới Kiếm Tông đỉnh phong. Kiếm thức ngưng tụ thành Tam Túc Kim Ô cũng có được huyết mạch của Tam Túc Kim Ô, nhưng mặc kệ là thế nào thì thực lực của Đỗ Nguyên hiện nay đã đề cao hơn khi trước rất nhiều.

Sau khi rút được bốn mươi lăm thanh hạ phẩm thần kiếm, Đỗ Nguyên mới kiệt lực lui về, có vẻ như thực lực của hắn cao hơn Lãnh Ngôn Tâm một bậc.

Đưa ánh mắt lãnh đạm nhìn Đỗ Nguyên một lúc, Lãnh Ngôn Tâm cũng không nói gì.

Bốn người Đỗ Nguyên đều đã đi lên, cuối cùng còn lại là năm mươi vị Hồn cảnh đại sư của Kim Thiên Giới đồng thời ra tay. Chỉ là trong số này chỉ có không tới hai mươi người là có thể chống đỡ được uy áp do kiếm khí các thanh thần kiếm mang lại, còn những người khác thì chỉ có thể đứng ngoài xem.

Ở khu vực vòng ngoài có tất cả bốn trăm thanh hạ phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm, hai mươi vị Kiếm Hồn đại sư còn lại toàn lực ra tay thì sau nửa canh giờ mới có thể nhổ hết số còn lại.

Bốn trăm thanh hạ phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm được tập trung ở trước mặt, cho dù là Kiếm Hồn cảnh đại sư nhìn thấy số lượng thần kiếm nhiều tới mức này cũng phải chấn động.

Một lúc sau đám người Lô Luân lần lượt ra tay, tới giờ phút này bởi vì liên quan tới Lục Thanh cho nên Kiếm Hồn cảnh đại sư của Kim Thiên giới đã không còn địch ý với bọn họ. Sáu người Lô Luân chỉ có ba người là có thể thành công tới được chỗ trung phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm, nhưng có một người đã bị kiếm thức trên thần kiếm giết chết ngay tại chỗ. Cho dù là với tu vi của Lục Thanh thì dưới uy áp cường đại của kiếm khí cũng không thể xông vào cứu được.

Đợi khi hai người Lô Luân lui lại, ánh mắt đám người Lục Thanh cũng trở nên ngưng trọng.

- Trung phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm thi triển ra thực lực tương đương với Kiếm Tông trung thiên vị, muốn tiếp được một kiếm thức thì ít nhất tu vi phải đạt Kiếm Tông tiểu thiên vị, nếu không thì hoặc chết hoặc là trọng thương. - Ánh mắt Tử Thiên Lôi có chút lăng lệ, hắn nói:

- Vậy nếu tiếp tục tính toán thì thượng phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm có thể so với Kiếm Tông đại thiên vị, còn hai mươi thanh hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm có thực lực tương đương với Kiếm Tông đỉnh phong, hoặc có khả năng siêu việt hơn.

- Như vậy kế tiếp để đề phòng vạn nhất, cũng chỉ có chúng ta tự mình ra tay mà thôi. - Lam Huyền Y trầm giọng nói.

Hơi gật đầu, ánh mắt Tử Thiên Lôi nhìn về phía Lục Thanh nói:

- Lục huynh, kiếm khí của ngươi rất cường đại, ngươi ở đây tích súc lực lượng đợi chúng ta nhổ hết toàn bộ thần kiếm ở xung quanh, sau đó sẽ cùng nhau liên thủ phá hủy kiếm khí ở giữa kia.

- Tử huynh cẩn thận. - Lục Thanh cẩn thận dặn dò.

Quả thật không vượt ra ngoài sở liệu của bọn họ, một trăm năm mươi thanh trung phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm đều bộc phát ra thực lực ngang với Kiếm Tông trung thiên vị. Nếu như không phải vì kiếm đạo ý chí không trọn vẹn thì uy lực của chúng sẽ còn phát huy được cao hơn. Để rút lên được một trăm hai mươi thanh thần kiếm này, bốn người Tử Thiên Lôi đã phải hao tốn hơn một canh giờ mới có thể hoàn thành. Trong quá trình này, Lam Huyền Y đã bị thụ thương không nhẹ, tới lúc rút hơn sáu mươi thanh thượng phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm thì còn lại ba người Tử Thiên Lôi.

Thượng phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm có uy lực ngang với Kiếm Tông đại thiên vị, lực lượng mạnh mẽ của nó thể hiện ra làm cho phiến không gian xung quanh không ngừng có sóng không gian xuất hiện. Cứ mỗi khi nhấc được một thanh kiếm lên, ba người Tử Thiên Lôi lại phải tĩnh tọa thời gian một nén hương để khôi phục lại kiếm nguyên và hồn thức.

Thượng phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm thi triển ra đều là những kiếm thức mạnh nhất của chủ nhân nó khi còn sống, lực lượng cường đại hẳn là có thể đoán được.

Qua thời gian dài, ba người Tử Thiên Lôi mới mệt mỏi rút lên được sáu mươi thanh thượng phẩm Thanh Phàm cấp thần kiếm.

Nhìn mười tám thanh hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm còn lại, ánh mắt đám người Tử Thiên Lôi cũng trở nên ngưng trọng. Mười tám thanh hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm có thể phát huy ra lực lượng tới mức nào thì bọn họ vẫn không thể phán đoán được.

Mười tám thanh hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm cùng với những thanh thần kiếm trước đó thì có điểm bất đồng. Trên mười tám thanh kiếm này đều có âm dương khí vờn quanh để bảo hộ kiếm khí sắc bén ở bên trong.

Một bên chín thanh thần kiếm thì dương khí là tới tử Hỏa hệ thần kiếm, giống như Địa Hỏa thần kiếm, còn một bên âm khí là do Thủy hệ thần kiếm mang lại, giống như Nhược Thủy thần kiếm. Mười tám thanh thần kiếm tập hợp lại với nhau tạo thành một cỗ ba động huyền ảo khó hiểu. Bên trong đó tàng ẩn một cỗ khí thế được ngưng tụ dày đặc tựa như một tòa núi cao ngàn trượng khó có thể dao động.

Tiến về phía trước, khi mỗi một thanh thần binh được mọi người nhổ lên khỏi mặt đất, thì cỗ uy áp của kiếm khí sắc bén sinh ra cũng dần suy yếu đi khiến cho đám người Tử Thiên Lôi cũng không còn bị hán chế bao nhiêu. Nguồn truyện:


/999

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status