Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 51: Cuối năm

/999


Lục Thanh cưỡi Ô Huyết mã đứng lặng trên con đường lớn. Nhìn Triêu Dương trấn lặng im trong cơn gió lạnh, Lục Thanh cảm thấy trong lòng có một sự yên tĩnh. Hắn như hòa nhập vào trong bầu không khí chung quanh. Bất luận là cây cối hay cát bụi, hay những cánh chim kiếm ăn giữa trời đông lạnh giá cũng hoàn toàn hòa nhập với nhau.

Đây là ngày thứ hai sau khi Lục Thanh rời khỏi Triêu Dương thành. Lần này tới Triêu Dương thành, hắn đã thu hoạch được một kết quả lớn tới không ngờ. Chẳng những thành công khám phá bản tâm mà còn luyện hóa tiên thiên đạt tới cảnh giới Kiếm Nguyên. Chỉ cần có thời gian tích lũy là có thể đạt tới cảnh giới Kiếm Khách tiểu thiên vị. Hơn nữa, ba ngày qua luyện thiết cũng có sự ảnh hưởng cực lớn đối với hắn. Khả năng nắm giữ lực đạo của hắn hoàn toàn thay đổi.

Lục Thanh học được chùy pháp của lão nhân đồng thời cũng học được khả năng khống chế lực nặng nhẹ của chùy pháp, nói một cách chính xác thì đó chính là cảnh giới Tự hóa khinh trọng. Đây là một cảnh giới tinh thâm của kiếm pháp. Nhưng do hắn mới chỉ lĩnh ngộ được cảnh giới Cử nhược trọng khinh nên cũng không thể vận dụng chính thức cảnh giới đó. Nhưng cho dù như vậy thì sự lĩnh ngộ của Lục Thanh đối với cảnh giới Cử nhược trọng khinh cũng tăng vọt. Nó giống như một người bắt đầu thử giơ lên một tảng đá nặng ngàn cân mà không thể được. Nhưng sau một thời gian luyện tập hắn có thể giơ lên một cách dễ dàng tảng đá một trăm cân.

- Giá... - Cắt dòng suy nghĩ, Lục Thanh cưỡi Ô Huyết mã vào trong trấn. Hôm nay chỉ còn cách thời điểm cuối năm có ba ngày. Không khí của Triêu Dương trấn cũng bắt đầu náo nhiệt, đồng thời đây cũng là lúc mà sự mua bán của phường thị tốt nhất. Tất cả mọi nhà đều chuẩn bị đồ vật để đón năm mới.

Đón năm mới là một truyền thống đã được lưu truyền trên Kiếm Thần đại lục hơn năm vạn năm qua. Mục đích chủ yếu của đón năm mới là tế bái tổ tiên, dâng hương tưởng nhớ tới hồn phách của tổ tiên đã mất đi. Mặc dù mọi người cũng không biết thế giới u minh sau khi chết như thế nào, nhưng sự thờ phụng bao nhiêu năm qua đã trở thành truyền thống không thể nào quên trong lòng mọi người.

Lúc này, nơi ngã tư đường trong Triêu Dương trấn có một đám trẻ khoảng bốn, năm tuổi đang nô đùa. Đối với chúng mà nói thì năm mới có nghĩa là chúng được ăn những thứ thật ngon, có nhiều quần áo mới. Nói chung là cái gì cũng mới. Đây là vấn đề mà chúng quan tâm nhất. Việc cúng tế tổ tiên đối với bọn chúng mà nói không bằng mùi thơm tỏa ra từ bếp.

Nhìn hình ảnh ấm áp trước mắt, Lục Thanh nở một nụ cười. Tuy nhiên, nụ cười của hắn nhanh chóng biến mất bởi đó đều là dân của Triêu Dương trấn đồng thời cũng là dân của hắn. Mặc dù hắn chưa chính thức trở thành trấn thủ, nhưng chờ qua năm mới thì cũng chỉ còn ba năm nữa mà thôi.

Hắn muốn cho bọn họ được an cư lạc nghiệp. Vào lúc này, Lục Thanh nhìn những khuôn mặt ngây thơ trước mắt mà thầm nói với chính bản thân.

Dắt Ô Huyết mã bước đi về phía Lục phủ. Trên đường có rất nhiều người nhận ra, hành lễ đối với hắn. Thậm chí còn có cả người dân thuần phác vừa mới trở về liền đem con gà núi cho hắn. Đó là những người vẫn nhìn hắn lớn lên từng ngày ở Triêu Dương trấn. Bên cạnh đó có một số đoàn xe dừng chân quanh đó cũng tò mò nhìn Lục Thanh. Mặc dù vào lúc này, tâm cảnh của Lục Thanh đã được ngưng luyện, nhưng cũng không muốn để cho mọi người chú ý. Hắn rẽ ngày vào một cái nỗ nhỏ mà đi về Lục phủ.

Mới sáng sớm, Dịch lão đã ra trước cửa phân phó hạ nhân dắt ngựa đi vào cho hắn. Sau đó, khi Dịch lão để ý tới Lục Thanh chợt ngẩn người. Lão phát hiện ra hơi thở của Lục Thanh hoàn toàn thay đổi. Khí thế mạnh mẽ lúc trước hoàn toàn biến mất, chẳng khác gì một người bình thường. Da thịt hắn trong suốt giống như ngọc. Trên người tỏa ra một mùi hương mà ai cũng chỉ muốn được đứng bên cạnh hắn.

Tất nhiên, Lục Thanh không thể là người bình thường. Mà như thế thì chỉ có một khả năng đó là...

Không thể tin được vào mắt mình, thanh âm Dịch lão run run, nói:

- Kiếm giả luyện tiên thiên, sau khi thoát thai tẩy nguyên, trong một khoảng thời gian ngắn, trên người sẽ có một mùi thơm giống như của trẻ con. Thiếu chủ! Ngươi....

Gật đầu khẳng định, Lục Thanh nói:

- Đúng vậy! Ta đã đạt tới.

- Đây.... - Dịch lão vẫn không thể tin nổi. Mặc dù đã đoán ra sự thật nhưng vào lúc này, nghe Lục Thanh chính miệng nói ra lại càng thêm chấn động.

Đích xác nếu như hôm nay đám đệ tử nội tông của Tử Hà tông thì đám Kiếm Giả Trúc Cơ tụ nguyên có gần hai ngàn người. Nhưng trong số đó lượng người đạt tới cảnh giới thứ hai của kiếm đạo, đạt tới Kiếm Khách cũng chỉ có hơn trăm người. Còn lại một ngàn chín trăm người nữa thì có tới gần bốn đến năm trăm người bị dừng lại ở cảnh giới Kiếm Giả đại thiên vị mà không thể đột phá. Bởi vì bọn họ không thể khám phá được bản tâm của chính mình, sử dụng thần thức dẫn Kiếm Nguyên mở thông huyệt Bách Hội.

Điều đó khiến cho mỗi một người có thể trở thành Kiếm Khách đều có được địa vị rất cao. Như trên Tử Hà tông, tất cả chấp sự cũng đều cần phải có tu vi ít nhất là Kiếm Khách. Mà chực vụ hộ pháp cần phải có tu vi ít nhất là Kiếm Sư. Tất cả những người đó đều là nhân vật có thực quyền, nắm giữ quyền sinh sát trong tay. Bạn đang đọc truyện tại


/999

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status