Sắc mặt hắn trở nên nghiêm nghị, tay phải tạo kiếm chỉ, chỉ một cái vào không trung.
Khí phong mang màu đen bắt đầu dao động rội ngưng tụ trước kiếm chỉ thành một mũi kiếm sắc bén. Vào lúc này, trong lòng Lục Thanh cảm thấy chấn động khi thấy khí phong mang phía trước lại ngưng đọng hơn. Ngay cả sức lực tương đương với một trăm sáu mươi vạn cân cũng tăng mạnh. Một kiếm đó phát ra, Lục Thanh có cảm giác không ít hơn hai trăm vạn cân.
Oành!
Ngay tức khắc, trước kiếm chỉ, không gian vặn vẹo rồi giống như mặt gương bị phá vỡ.
Không dám chần chừ, Lục Thanh kéo tay Nhược Thủy nhanh chóng chui ra ngoài.
-Ha ha! Tiểu tử quả nhiên là xuất hiện.
Trong phút chốc, từ trong vùng khí phong mang màu trắng vô cùng vô tận một âm thanh vang lên. Rồi một con sóng đỏ như máu thuộc lại lực lượng lĩnh vực lại xuất hiện trước mắt hắn.
- Không hay!
Phong Lôi Kiếm sí đập mạnh, trong nháy mắt hắn lại xuất hiện cách đó năm trăm dặm.
- Không trốn được đâu.
Thần niệm vô biên vô tận hạ xuống khiến cho Lục Thanh cảm thấy không gian xung quanh như bị nén lại, gần như đạt tới cực hạn chịu đựng của thân thể hắn. Áp lực cuồn cuộn ép lên Kiếm Cốt khiến cho hô hấp của hắn cũng trở nên khó khăn.
- Lục đại ca! Ngươi làm sao vậy?
Nhược Thủy đứng bên cạnh chỉ cảm thấy thân thể hơi khó chịu mà thôi.
- Hắn làm sao? Hắn sẽ chết. - Âm thanh tà dị vang lên. Rồi trong tức khắc, khoảng không trắng xóa trước mặt chợt hóa thành đỏ như máu.
Dưới chân của cả hai ngay lập tức biến thành một biển máu. Những con sóng đỏ lòm chảy xuôi dưới chân còn phát ra cảm giác âm ấm.
- A! - Lần đầu tiên Nhược Thủy ngẩn người, lát sau mới kêu lên kinh ngạc.
- Đây là cái gì?
Trong biển máu cao tới một thước, những con dị thú như những con rắn đang di chuyển thấy hai người hạ xuống liền từ bốn phương tám hướng tập trung lại, vây cả hai vào bên trong.
Một thứ áp lực vô hình gian cầm Lục Thanh ở ngay tại đó khiến cho hắn không thể nhúc nhích.
Dưới uy nghiêm của lĩnh vực, trong lòng Lục Thanh có cảm giác bất lực, bản thân giống như một con cá nằm trên thớt không hề có sức phản kháng. Cho dù Tử Tiêu Phong Lôi kiếm có hùng mạnh đến mấy thì do cảnh giới chênh lệch nên tông sư Kiếm Phách sẽ không cho ngươi thời gian động thủ.
- Thế nào? Huyết Ma vực của bổn đế có mùi vị dễ chịu chứ?
Âm thanh tà dị lại vang lên. Lát sau, khoảng không trước mặt hai người lại dao động rồi một gã có mái tóc dài đỏ như máu, dáng người thon thả, diện mạo vô cùng tuấn tú xuất hiện. Chỉ có điều, trên khuôn mặt tuấn tú của người thanh niên đó lại có chút tà dị. Ma khí cuồn cuộn dao động quanh thân y khiến cho người ta thấy như có vô tận ma ảnh đang dao động. Bạn đang đọc truyện tại
/999
|