Không gian Động Hư tối đen há miệng ra mà nuốt cả ngọn núi lớn. Cuối cùng tất cả đều chui hết vào trong không gian Động Hư.
- Lục đại ca. - Nhược Thủy không nhịn được phải hô lên một tiếng. một vầng ánh sáng màu lam tỏa ra, nàng định lao tới ngọn núi đang sập xuống.
- Khoan đã. - Một thứ uy nghiêm xuất hiện, đẩy Nhược Thủy quay trở lại.
- Phải xuất ra. - Âm thanh của Diệp lão mặc dù rất nặng nề nhưng trong đó ẩn chứa một sự mong đợi khiến cho Nhược Thủy dừng bước.
Đột ngột một tiếng long ngâm vang lên chấn động không gian. Tiếng long ngâm khủng bố cùng với sự uy nghiêm ghê gớm xông lên tới tận trời cao. Ở nơi đó, kiếp vân nhanh chóng tan biến.
Huyết mạch Chân Long dài ba nghìn trượng bay lên cao. Thân hình màu tím vàng kim của nó như thật, tràn ngập một thứ lực lượng không gì có thể sánh được. Ngay lập tức, trong phạm vi ngàn dặm vang lên vô số tiếng thú kêu thần phục. Trong số đó có vô số linh thú bậc hai, thậm chí là cả linh thú bậc năm hiếm thấy. Sau khi nghe thấy tiếng long ngâm, ngay cả linh thú bậc năm cũng sáng suốt mà lựa chọn thần phục. Linh thú mặc dù cũng là thú nhưng linh trí của chúng theo cấp bậc mà càng lúc càng cao. Mà linh thú bậc năm có thể cảm nhận được trong tiếng long ngâm có sự chênh lệch lực lượng tới mức độ nào.
Lục Thanh từ từ mở mắt. Ánh mắt hắn vẫn như trước có một chút mê muội nhưng nhanh chóng nó liền bị thân hình to lớn trên bầu trời thu hút. Sự mê mang trong nháy mắt liền biến mất. Lục Thanh nhấc tay, nhìn sợi dây màu tím bạc trong tay mà mỉm cười.
- Đây là kiếm. - Lục Thanh trịnh trọng nói:
- Trung phẩm thần kiếm cấp Bạch Linh - Luyện Tâm.
Dường như cảm nhận được ý tứ của Lục Thanh, một tiếng kiếm ngân réo rắt từ Luyện Tâm kiếm vang lên. Hoàn toàn khác với trước, vào lúc này, Lục Thanh cảm nhận được ở Luyện Tâm có một sự thay đổi long trời lở đất. Nắm Luyện Tâm trong tay, Lục Thanh liền có một thứ cảm giác máu thịt tương thông. Mà hắn có thể cảm nhận được bên trong Luyện Tâm kiếm linh cũng đã ngưng kết thành hình với màu tím bạc.
Có lẽ thấy ánh mắt chăm chú của Lục Thanh, Luyện Tâm đầy linh tính mà bay lên, bay quanh Lục Thanh mấy vòng. Thân kiếm mát lạnh của nó từ từ cọ vào người hắn.
Nét mặt hắn chợt sững lại như nghĩ tới điều gì đó. Ánh mắt của Lục Thanh nhìn về phía xa.
Phong Lôi! Ngươi có khỏe không?
Vào lúc này, huyết mạch Chân Long ở trên chín tầng trời giống như đã phóng thích đầy đủ long uy liền lao về phía Lục Thanh. Chẳng hề sợ hãi, Lục Thanh giang hai tay làm theo một tư thế ôm ấp. Một thứ đại thế nguy nga trên người Lục Thanh tràn ra.
- Tốt! Đúng là có lĩnh ngộ lớn. - Thanh tiểu kiếm màu xanh bên cạnh Nhược Thủy vang lên âm thanh của Diệp lão, có chút che dấu sự vui sướng.
Còn Lục Thanh, lúc này cái ôm của hắn giống như ôm lấy cả trời đất. Con Chân long mà vàng tím chạm lên người hắn liền giống như dòng nước mà tràn vào thân thể.
Một thứ lực lượng mênh mông cuồn cuộn tỏa ra khắp thân thể hắn. Lục Thanh cảm ứng Kiếm Chủng thì thấy Kiếm Nguyên mạnh hơn trước gấp bội. Nương theo Kiếm Nguyên mãnh liệt, Lục Thanh có thể cảm nhận được một chút pháp tắc. Thứ pháp tắc mà trước đó hắn không thể nào cảm ứng được thì vào lúc này, cuối cùng hắn cũng nắm được một chút.
Tu vi Kiếm Hoàng tam kiếp.
Lục Thanh sửng sốt, không ngờ bản thân lại có một sự tiến bộ cực lớn đến như vậy. Nhưng tại sao bản thân vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được pháp tắc?
Lục Thanh cảm thấy hơi ngạc nhiên. Đúng là lúc này, Lục Thanh mới chỉ nắm được một chút pháp tắc. Hắn có thể cảm thấy những gì mà bản thân có được mới chỉ là lớp vỏ bề ngoài.
Bản chất của pháp tắc cuối cùng là loại thuộc tính nào vẫn là điều mà Lục Thanh chưa thể nắm được.
Tuy nhiên, bây giờ đối với thuộc tính của Kiếm Cương làm cho Lục Thanh cảm thấy ngơ ngác. Nào là khí Động Hư, khí Luân Hồi, lại còn cả Thiên Lôi và Thiên Phong. Các thuộc tính hỗn tạp như vậy Lục Thanh chưa bao giờ thấy, thậm chí là chưa từng nghe thấy. Bởi những loại thuộc tính đó gần như không thể có chung.
Xem ra con đường của hắn vẫn còn phải đi rất dài.
/999
|