Lý Nguyên Bộ nhìn chằm chằm vào Lục Thanh chờ đợi hắn trả lời.
Ba người Vũ tông chủ cũng đi tới bên cạnh Lý Nguyên Bộ, đối với một kẻ không biết thực lực cao thấp bao nhiêu như Lục Thanh, cho dù là người có tu vi Kiếm Tông như Vũ tông chủ cũng không dám khinh thường.
- Các hạ. .. . - Nhưng mà, ngay lúc này ánh mắt Vũ tông chủ nhìn về phía xa, sắc mặt đột nhiên thay đổi nói:
- Không tốt. .. .
Bỗng nhiên, một tiếng vượn kêu từ phương xa truyền tới, tiếng kêu hùng hậu giống như sấm vang lên làm chấn động lòng người. Khi tiếng vượn này vang lên, tất cả những kiếm giả có tu dưới Kiếm Nguyên Cảnh đều ngồi bệt xuống đất xếp bằng vận chuyển Kiếm Nguyên Công thủ vững tâm thần, để chống đỡ cỗ uy áp hùng hậu do tiếng kêu mang tới.
- Kim Cương Bạo Viên! Tông chủ! Chính là Kim Cương Bạo Viên! - Một gã phong chủ ở bên cạnh nhất thời khẩn trương nói.
- Nó không ngờ lại tìm được tới đây. - Sắc mặt Vũ tông chủ có chút ngưng trọng, lập tức nhìn mọi người trong sân quát lên:
- Các ngươi mau tản ra.
Khẩu dụ vừa được Vũ tông chủ đưa ra, tất cả các thế lực ở trên sân kể cả nội tông cùng đông đảo tán tu đồng thời thối lui về bốn phương tám hướng, ẩn vào sau thạch lâu.
Giữa sân lúc này chỉ lại Lục Thanh, bốn người Vũ tông chủ, ngoài ra ở phía sau Lục Thanh vẫn còn Tần Hà đang quật cường đứng ở trên kiếm thai.
- Tiểu thư! Chúng ta đi thôi! - Tần, Ngô phụ nhân ở dưới kiếm thai gấp giọng khuyên nhủ.
- Không! Lục tiền bối cứu ta một mạng, tiền bối không đi ta cũng không đi. - Tần Hà lắc đầu, mở miệng nói.
- Tiểu thư!!! - Hai phụ nhân gấp giọng gọi.
- Không cần phải nói nữa, ý ta đã quyết.
Không hề nhắc lại, nhưng hai phụ nhân một phải một trái đi tới bên người Tần Hà, kẹp nàng vào giữa. Ánh mắt hơi liếc nhìn ba người bọn họ, đối với sự trung tâm của hai phụ nhân này Lục Thanh không khỏi tán thưởng trong lòng.
Nhìn thấy Lục Thanh không nói gì, Tần Hà cũng không nói, cứ như vậy lẳng lặng nhìn chăm chú vào hắn.
Tiếng vượn hú một lần nữa lại vang lên, tựa hồ như cảm ứng được điều gì đó, quả trứng tứ giai Linh Viên ở trên bàn phát ra linh quang màu vàng cường thịnh, cùng với những tiếng xé gió ong ong vang lên.
- Nhân tộc hèn hạ không ngờ lại dám bắt trộm hài nhi của ta. - Từ xa truyền tới một tiếng nói tức giận.
Khí thế cuồng bạo như vậy cho dù cách xa hơn mười dặm Lục Thanh vẫn có thể nghe thấy, ở trước Kiếm Thần điện, sắc mặt bốn người Vũ tông chủ đồng thời thay đổi.
- Kim Cương Bạo Viên này sợ rằng đã đạt tới ngũ giai đỉnh phong. - Một gã phong chủ lộ ra vẻ mặt ưu tư nói:
- Tông chủ! Kim Cương bạo viên có lực lớn vô cùng, lại mang theo khí thế của sơn hà, Thổ khắc thủy, trận chiến này chỉ sợ rằng chúng ta sẽ gặp bất lợi rất lớn.
Hơi gật đầu, thời khắc mấu chốt này Vũ tông chủ hết sức trấn định nói:
- Lúc đầu thừa dịp Kim Cương Bạo Viên bị áp chế, ta mới mạo hiểm lấy trộm một quả trứng Linh Viên. Không nghĩ tới bọn chúng lại có thể cảm ứng xa như vậy, dù cách cả ngàn dặm cũng có thể tìm được.
- Tông chủ! Vậy. .. .
- Giết! Cho dù đem trứng Linh Viên giao lại, con Kim Cương Bạo Viên này cũng tuyệt đối không bỏ qua ý đồ của nó, cùng với việc tự hạ uy nghiêm của mình không bằng tận lực chém giết. Ngũ giai linh thú đối với Cổ Hà Tông chúng ta có chỗ trọng dụng, nói không chừng sau một hồi đánh nhau có thể nhận nó làm hộ tông linh thú cũng không phải là chuyện không thể.
- Được! Hôm nay ta theo tông chủ đánh một trận. - Hai gã phong chủ đồng thời ứng tiếng, Thanh Phàm cấp thần kiếm ở sau lưng cũng rời khỏi vỏ.
- Lý điện chủ! Thương thế của ngươi. .. ..
Chỉ thời gian ngắn ngủi, Lý Nguyên Bộ đã phục dụng Hoàn Nguyên Đan. Dược lực của trung phẩm đan dược chỉ thoáng cái đã có thể phát huy tác dụng, thương thế của Lý Nguyên Bộ phút chốc tốt hơn rất nhiều. Chỉ là xương sườn gẫy làm cho hắn không thể sử dụng quá nhiều lực, dược lực của trung phẩm đan dược mặc dù mạnh nhưng một khi thương tổn vào gân cốt thì cũng cần phải một quá trình để hồi phục.
- Lý mỗ không có việc gì, giúp tông chủ ngăn cản con Kim Cương Bạo Viên này cũng không phải là việc khó.
- Vậy Vũ mô thay mặt toàn bộ tông môn đa tạ Lý điện chủ đã đại nghĩa trợ giúp.
- Lý mỗ vốn xuất thân trong tông môn, hôm nay ra tay cũng là việc đương nhiên. - Lý Nguyên Bộ vội vàng nói.
Ánh mắt hơi thay đổi, nghe được lời nói của Lý Nguyên Bộ, Lục Thanh mới biết nguyên lai hắn vốn là nhân sĩ của Cổ Hà Tông. Có thể ở trước mặt ngũ giai linh thú lâm trận không lùi làm cho Lý Nguyên Bộ ở trong mắt Lục Thanh đã có cái nhìn khác hẳn.
Xem ra, rất nhiều người cũng không phải là sai hoàn toàn, ít nhất cũng có một số điểm vẫn đáng cho người khác kính nể.
Con người bất luận là lên cao tới bao nhiêu, hay rơi vào hoàn cảnh nào thì trong lòng chung quy vẫn nhớ tới nơi mình từng xuất thân. Chỉ là không một ai có thể phát hiện ra ngay lập tức, mà phải đúng thời cơ mới có thể thể hiện được.
Trong lòng hơi có chút lĩnh ngộ, ánh mắt Lục Thanh nhất thời biết hóa, hắn cảm thấy chính mình lĩnh ngộ nhân đạo càng lúc càng trở nên sâu sắc hơn.
Tiếng kêu kinh khủng của Kim Cương Bạo Viên lại một lần nữa vang lên, giờ phút này mọi người chỉ thấy hư không ngoài mười dặm có một đạo thân ảnh khổng lồ đang phá không bay tới, từ trên người nó tỏa ra linh úy khổng lồ khiến cho cả bầu trời cũng biến thành màu vàng.
Đây là một đầu cựu viên toàn thân màu vàng, cự viên cao trăm trượng ngự không lao tới. Ngay khi gần đến nơi, đôi mắt màu vàng to lớn của nó đã rỡi uống chiếc bàn ngọc ở cạnh bốn người Lý Nguyên Bộ. Quả trứng linh viên ở trên bàn lúc này xoay tròn, từ nó tản mát ra kim quang chói mắt.
- Con ta!!!
Tiếng kêu thật lớn vang lên, chỉ thời gian hai khoảng hai lần hô hấp đầu Kim Cương Bạo Viên đã hạ xuống bờ sông cách Kiếm Thần Điện không xa. Khi hai chân nó vừa chạm đất khiến cho mặt đất xuất hiện ra vô số vết nứt.
Nước sông theo những vết nứt này chảy vào, đá vụn rơi xuống tạo thành những âm thanh hỗn loạn liên tục. Đầu Kim Cương Bạo Viên ngửa đầu hống lên một tiếng, thanh âm mạnh mẽ của nó trong chốc lát đã bao phủ lấy toàn bộ Phân Hà Thành vào bên trong.
Hống. .. ..
Uy thế kinh khủng của nó làm cho người ta phải kinh hãi, cách đó không xa nhưng kiếm giả tu vi thấp kém nhìn thấy đầu cự viên này không khỏi phát run trong lòng. Chân tay co quắp ngã xuống mặt đất, uy nghiêm của ngũ giai linh thú há có thể dễ dàng thừa nhận? Huống chi Kim Cương Bạo Viên ở trong ngũ giai linh thú lại thuộc loại thực lực đứng đầu, tiếng hống của nó làm chấn động trời xanh.
Từng bước tiến vào phía Kiếm Thần Điện, một thân thần lực của Kim Cương Bạo Viên khiến cho cả Phân Hà thành phải chấn động, trên những nhánh sông không ngừng có sóng nổi lên, bọt nước bắt lên tung tóe.
- Nhân tộc hẹn hạ dám trộm hài nhi của ta. - Kim Cương Bạo Viên trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào quả trứng ở trên bàn ngọc.
Nhưng mà lúc này, thân hình bốn người Vũ tông chủ đã chớp động chắn trước bàn ngọc.
- Nhân tộc ghê tởm, mau trả hài nhi lại cho ta! - Ngửa mặt lên trời phát ra một trận rít gào, Kim Cương Bạo Viên ngửa cổ rít gào, cánh tay dài mấy trượng của nó xuất hiện linh quang màu vàng đánh về phía đầu bốn người Vũ tông chủ.
Kim Thổ nhị khí vô tận hội tụ lại một chỗ, một chưởng kinh khủng này đã khiến cho sóng không gian xung quanh khuếch tán ra, làm cho người ta hít thở không thông. Uy áp của ngũ giai đỉnh phong linh thú bao phủ xuống toàn bộ sân rộng.
Xung quanh mười trượng bốn người Vũ tông chủ mặt đất không hiểu sao lại thụt xuống nửa tấc, y bào bốn người tung bay ở phía sau. Bạn đang đọc truyện tại
/999
|