Thấy nữ nhân xinh đẹp đã rời đi. Đại trưởng lão cùng Viêm Nguyệt Thiên nhìn nhau, trong lòng cả hai thở phào nhẹ nhõm.
-Lục. .. Lục Đại sư. ..
Ngẫm nghĩ một chút. Đại Trưởng lão bên đổi cách xưng hô.
- Con Huyết Thử Vương này là linh thú Ma Đạo. Đại Trưởng lão muốn nó sống hay chết?
Hơi ngơ ngác một chút, giờ phút này Đại trưởng lão mới đưa mắt quan sát Lục Thanh cản thận, chỉ mới vài năm ngắn ngủi không gặp, trên người Lục Thanh đã có thêm vẻ uy nghiêm, còn có một khí phách giết chóc quả quyết mà trước kia không có.
- Huyết Thử gây họa hại cho Thiên Linh tộc ta. Giết hại nô dịch Thiên Linh tộc ta, xin Lục Đại sư hãy tru diệt bọn chúng.
Hít sâu một hơi. Đại trưởng lão mờ miệng nói.
- Được.
Gật gật đầu, ánh mắt Lục Thanh ngưng tụ, chuyên sang nhìn Huyết Thử Vương.
- Ngươi không thể giết ta, nếu ngươi giết ta rồi, Ma Đạo nhất mạch ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Huyết Thử Vương kêu to. hiển nhiên, nó cũng biết rõ ràng, nó không thể nào chống nổi Lúc Thanh.
Lục Thanh lắc lắc đầu:
- Kẻ uy hiếp ta rất nhiều, niệm thần của ta đã không tha cho Ma Đạo của ngươi ờ kiếm thần Hải. Giờ đây đã vào đại lục, ta không sợ nữa.
Dứt lời, thần quang màu tím trong mắt Lục Thanh chớp động.
-Rắc. ..
Chỉ trong thoáng chốc, sau lưng đàn Huyết Thừ nứt ra vô số không gian Động Hư lớn nhỏ không đều, không gian Động Hư vốn đen tối nhưng lại có thêm linh quang màu tím nhạt lập lòe, trong đó còn ẩn chứa sắc xám của luân hồi sinh tử.
/999
|