Ngay tức khắc, hơn trăm con lôi long giận dữ rống lên, thân rồng vùng vẫy phủ khắp không trung, trong cùng một lúc, chúng từ trên kiếm vân đáp xuống.
Sắc mặt có vẻ hơi tái, Lục Thanh nắm giữ thức thứ hai mươi hai này, hiện giờ chỉ có thể làm được như trước mặt, miễn cưỡng sinh ra Bách Long Thiên Hàng, căn cứ theo sự hiểu biết của Lục Thanh, nếu như một thức này đạt tới mức đại thành, xuất ra một kiếm, thiên long xuất hiện, vạn kiếm thiên hàng, như hiện tại, hắn chỉ mới nắm được vỏ ngoài mà thôi.
Dù là như vậy, trong khoảnh khắc Bách Long Thiên Hàng đánh xuống, lập tức biến hóa ra thành trăm thanh cự kiếm, khiển cho bọn Lý Trường Cầm chấn động tâm thần. Uy thế lớn như vậy, e rằng dù là tam kiếp Kiếm Hoàng đi vào trong đó, ngay tức khắc sẽ tan thành tro bụi hồn phi phách tán.
Kiếm Ý mênh mông cuồn cuộn như nước thủy triều trấn áp, khi thì dẻo dai mềm mại, khi thì cương mãnh vô cùng, trấn áp trên hồn thức của Huyết Vô Cương, khiến cho Kiếm Ý Huyết Ma ngập trời trong lúc nhắt thời cũng trở tay không kịp, kiếm Ý như vậy tựa như con lươn trơn tuột, khó lòng nắm bắt.
Huyết Vô Cương không biết đây là sự thay đổi gần đây của Lục Thanh, hắn hiểu ra ba đạo Kiếm Phách, đây là đạo thứ nhất: đạo cương nhu, hiện giờ Lục Thanh mới bắt đầu bước bước chân đầu tiên, vẫn chưa thể thu phát tự nhiên, nếu không Kiếm Ý này trấn áp Kiếm Ý Ma Đạo, chỉ cần trong nháy mắt là có thể đè bẹp.
- Còn không bó tay chịu trói
Ánh mắt Lục Thanh như điện chóp. vừa quát câu này, lập tức khiến cho trong vòng trăm dặm chấn động, tuy rằng thanh âm của hắn không lớn, nhưng mọi người trong vòng trăm dặm đều nghe rõ, giống như để lại dấu vết giữa tâm thần mọi người.
- Đại Âm Hy Thanh!
Ánh mắt Lý Trường Cầm sáng rực:
- Nếu như người này nhập đạo ta, đạo ta ắt sẽ hưng vượng.
- Lý huynh nói sai rồi Nhiếp Bích Tâm lắc lắc đầu:
- Người này thân đầy khí Chân Long, chính khí tại thân chính là khí chư thiên cuồn cuộn, chính khí càng thịnh vượng, cho dù người này là đệ tử trời sinh của Hạo Nhiên tông ta, ắt cũng sẽ là niềm tự hào của Thiên Đạo, một tam kiếp Kiếm Hoàng như vậy, coi như người này là đệ nhất nhân dưới Kiếm Phách, cách Kiếm Phách cũng không còn xa nữa.
Tuy muốn phản đối nhưng ngẫm nghĩ lại, Lý Trường Cầm cũng gật gật đầu. Nếu như Lục Thanh là Tông sư Kiếm Phách, lúc trước đã không vặn dụng kiếm thức, mà đã trực tiếp lấy lực Lĩnh Vực trấn áp, trước mặt lực Lĩnh Vực của tông sư. người dưới cảnh giới Kiếm Phách không hề có khả năng chống cự.
Bách Kiếm Thiên Hàng lúc này toát ra uy thế tuyệt đối không phải Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn có thể tưởng tượng được, một kiếm này Lục Thanh gian khổ lắm mới lãnh ngộ ra, đặc biệt chuẩn bị đối phó với Bạch ma nữ, dù Bạch ma nữ đã là Kiếm Đế, bước vào cảnh giới Kiếm Phách, Lục Thanh cũng có hai thành nắm chắc đánh trọng thương, huống chi Huyết Vô Cương, Bất kễ lão có được kiếm thức hùng mạnh tới mức nào, nhưng thứ nhất lão chỉ mới là nhị kiếp Kiếm Hoàng, thứ hai dưới khí Chân Long trấn áp, Huyết Ma Khí sợ sệt, căn bản không có khả năng dốc toàn lực phản kháng.
Huyết Vô Cương trợn mắt gần rách khóe, nhìn trăm thanh cự kiếm đang đè ép xuống, lại thêm cỗ Kiếm Ý uy nghiêm mênh mông cuồn cuộn. Xung quanh Huyết Vô Cương mười mấy dặm, không gian ngưng đọng lại, giống như vô tận Không Gian cấm cố chồng chất lên nhau, trong không gian mười mấy dặm này. Những bức vách không gian chắc chắn tới nỗi khiến cho người sợ hãi, dù là Huyết Xà ngưng kết sau lưng Huyết Vô Cương cũng cất tiếng rít đầy đau đớn và giàn dữ.
- Quần Xà Loạn Vũ.
Huyết Vô Cương trầm giọng quát. Ngay tức khắc. quanh mình lão bắn ra vô số Kiếm cương, lúc này thân hình cao lớn của Huyết Vô Cương trong nháy mắt trở nên uể oải tưởng chừng như già đi hàng chục tuổi, trên mặt nếp nhăn hiện đầy, thần quang diệt hết.
Lúc này, Huyết Xà sau lưng Huyết Vô Cương lại bành trướng, sau đỏ nồ tung ầm ầm, hóa thành vô số ma xà màu đỏ máu rực rỡ, mỗi con ma xà như vậy dài bảy trăm trượng, toát ra Huyết Ma Khí vô biên ăn mòn không gian, kiếm cương Huyết Ma trên chiếc sừng chớp động, lập tức có vô số đạo Kiếm Ý Huyết Ma bắn ra, đồng thời đè ép về phía Lục Thanh.
Thần quang trăm người mắt thoáng chóp động, từ giữa Mi Tâm của Lục Thanh, thần mang màu vàng trắng lóe lên. Ngay tức khắc, một thanh tiểu kiếm dài một tấc xuất hiện ở Mi Tâm. phía sau tiểu kiếm này còn có một chừ Đạo màu xanh sáng lập lòe, toát ra khí tức như ẩn như hiên.
Vào lúc này, hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm quang màu sáng trắng từ Mi Tâm Lục Thanh bắn nhanh ra, Kiếm Ý Huyết Ma rực rỡ trong không trung tức thì bị phá nát, biến mắt không thấy. Nhưng đạo kiếm quang sáng trắng kia chỉ hơi dừng lại một chút, sau đó xông thắng vào thần đình thức hải của Huyết Vô Cương.
- Thức Kiếm!
Kiếm Giả các tông chấn động trong lòng, tất nhiên là nhận ra thủ đoạn thần thông của Lục Thanh.
Nói đúng ra có rất nhiều Kiếm Giả các tông hiểu biết về uy lực của Thức Kiếm. nhưng muốn ngưng tụ thành Thức Kiếm cần phải có nghị lực rất lớn, không phải người bình thường có thể làm được, khí Phong Mang tiên vào Thần Đình thức hải, chỉ hơi sơ ý, chắc chắn sẽ lăm vào kết cục hồn phi phách tán.
Dù là toàn giới Kim Thiên, người có thể ngưng tụ thành Thức Kiếm trong Kiếm Giả các tông cũng chỉ có một, hai người mà thôi.
Thức Kiếm nhập thể, hơn nữa bản thân Lục Thanh tu luyện Luyện Hồn Quyết nhờ vậy hồn thức hùng mạnh hơn xa tam kiếp Kiếm Hoàng bình thường, Huyết Vô Cương chỉ là nhị kiếp Kiếm Hoàng làm sao có thể ngăn căn được.
Gần như trong nháy mắt. ánh mắt Huyết Vô Cương trở nên đờ đẫn ngây dại lập tức phun ra một ngụm nghịch huyết, cả người từ trên không trung sà xuống, mà trên không trung, vô số Huyết Xà đã mất đi khống chế, ngay sau đó cũng đồng thời tán loạn.
Kiếm chỉ Lục Thanh thoáng động, trăm đạo cự kiếm dài ngàn trượng kia lập tức biến đồi phương hướng, bắn vào một mảnh hoang sơn xa ngoài trăm dặm.
- Ầm. ..
Hoang sơn kia lật úp, bị đất tung bay mịt trời, không gian chấn động, trong mắt Kiếm Giả các tông, không gian ngoài mẩy trăm dặm cũng trở nên vặn vẹo, xuất hiện từng đạo không gian Động Hư tối đen, dù là ở cách quá xa, nhưng bọn họ vẫn có thể thấy rõ ràng.
Khoảng mười lần hô hấp sau, Kiếm Giả các tông nhìn lại, tuy rằng mảnh hoang sơn kia không lớn. nhưng ước lượng cũng có chu vi chừng hai mươi dặm, dưới một kiếm này đã bị san bằng hoàn toàn.
Kiếm thức này thật là đáng sợ! Đây là suy nghĩ chung của mọi người trong lúc này, Lục Thanh dẫn động pháp tắc, Huyết Vô Cương đang từ trên không sa xuống lập tức bị đưa tới trước mặt hắn.
Lúc này toàn thân Huyết Vô Cương dính đầy huyết ứ màu đỏ tím, thức hải bị trọng thương, đã không còn khả năng khống chế thân thể, tự nhiên không thể điểu động uy năng của pháp tắc và Kiếm Chủng, hiện tại xem như Huyết Vô Cương đã mất đi tất cả chỗ dựa.
- Không biết vị tiền bối này là. ..
Hai người Lý Trường Cầm dẫn đầu, tất cả Đại sư các tông tiến tới trước mặt Lục Thanh.
Lục Thanh điều động pháp tắc, đưa Huyết Vô Cương tới trước mặt hai người Lý Trường Cầm, đoạn nói:
- Người này thân đầy Huyết Ma Khí, quỹ dị vô cùng, hôm nay cũng không biết lão có dã tâm gì, xin giao cho hai vị Tông chủ xử trí vậy.
Hai người Lý Trường Cầm nhìn nhau, đồng thời giơ kiếm chỉ lên thi lễ với Lục Thanh, nhưng bị Lục Thanh xuất ra một đạo pháp tắc lăng không ngăn lại. Pháp tắc này không biết thuộc hệ nào mà thật là kỳ dị. ..
Vừa tiếp xúc qua, mắt hai người Lý Trường Cam lập tức lộ vẻ kinh ngạc. Pháp tắc của Lục Thanh kỳ quái vô cùng, trong đó rộng rãi mênh mông, bao la bát ngát, cũng chân thật đáng tin, hơn nữa còn mơ hồ ẩn chứa Hạo Nhiên Chính Khí. nên hai người Lý Trường Cầm đoán, có lẽ đây là một hệ nào đó ngoài Ngũ Hành, hiếm có mà hùng mạnh.
Chư thiên hưu đạo, khí các hệ có hàng ngàn hàng vạn, cho dù Kiếm Đạo ra đời đã có năm vạn năm. nhưng sức người có hạn, không thể biết được đâu là cuối, dù là bậc Kiếm Thánh Kiếm Đạo cũng không thể nói rõ, rốt cục trên đời này tồn tại bao nhiêu hệ.
- Chẳng hay cao danh quý tánh của Đại sư. .
Lý Trường cầm hỏi.
- Tại hạ Lục Thanh, tham kiến hai vị Tông chủ. Nguồn truyện:
/999
|