Sáng sớm hôm sau, Lục Thanh đang ngồi tĩnh tọa chợt mở bừng mắt, khí tức trong gian nhà trúc lập tức trở lại bình thường.
Trong viện Từ Trúc, sáng sớm mỗi ngày đều là như vậy. sống cuộc sống phiêu bạt như hiện tại, tuy rằng chỉ mới trong khoảng thời gian ngắn ngủi, cũng đã khiến cho trong lòng Lục Thanh sinh ra cảm giác hơi mệt mỏi.
Tuy nhiên nghĩ tới lúc trước ở trong Hư Không Kiếm cốc, nếu lại có một lần như vậy, hắn vẫn sẽ quyết định như trước, cho dù hiện giờ hắn vừa mới lãnh ngộ được đạo cương nhu.
Đạo cương nhu không phải là gặp mạnh thì nhu, gặp yếu thì cương, mà là cương nhu gồm đủ, cương phải không cong, nhu phải bất khuất làm theo ý mình, không ràng buộc bởi bất cứ quy tắc nào cả. Bái Nguyệt Phong cảnh đẹp như tranh, Lục Thanh cảm thấy lưu luyến nơi này, thật ra cũng có ý ở lại một thời gian.
- Tuyết Ngọc bái kiên Lục Đại sư.
Bên ngoài nhà tróc, tiếng đàn đột nhiên ngừng lại, một giọng oanh vàng trong trẻo vang lên.
Lục Thanh thoáng động trong lòng, biết nữ nhân này là do Cầm Kiếm Hoàng phái tới hầu hạ mình, hắn tĩnh tu một đêm, để cho nàng đánh đàn ở phòng ngoài một đêm, cũng có phần lạnh nhạt.
Lục Thanh đẩy cửa bước ra, trong không khí có sương mù nhàn nhạt vấn vít giữa rừng trúc xanh biếc này, vô tình làm tăng thêm chút thần khí. Lúc này thấy Lục Thanh mở cửa bước ra, Tuyết Ngọc vội vàng thi lễ:
- Tuyết Ngọc tham kiên Đai sư.
Lục Thanh khẽ liếc nhìn Tuyết Ngọc, trong không khí sớm mai sương mù lãng đãng, Lục Thanh cũng cảm thấy nàng có một nét đẹp khác thường, tuy rằng không thể so với Liên Nguyệt, nhưng theo Lục Thanh thấy, còn hơn cả Bạch ma nữ và Long Tuyết khi xưa một bậc.
Tuyết Ngọc bị Lục Thanh nhìn như vậy, mặc dù đã được Liên Tề nói qua niên kỷ của Lục Thanh, nhưng bất giác nàng vẫn sinh ra cảm giác ngượng ngùng.
- Trong cung đã chuẩn bị sẵn đồ ăn sáng, nếu như Lục Đại sư câm thấy đói bụng, có thể tự nhiên dùng.
Tuyết Ngọc quan sát Lục Thanh, dường như muốn nhìn ra cái gì đó trên người hắn.
Bây giờ nàng vẫn còn nhớ rõ lần trước trên Thứ Âm Kiếm Tháp, nàng đã nháy mắt với hắn nhiều lần, hiện tại nghĩ lại nàng làm chuyện ấy cũng là thừa thãi bằng vào tu vi thực lực của hắn, ai có thể làm khó dễ? Bất quá, hắn thật sự chỉ mới hai mươi hai tuổi thôi sao. ..
Đến bây giờ Tuyết Ngọc vẫn cảm thấy khó tin, không ai có thể đạt được thành tựu như vậy, lại còn xuất thân từ giới Thanh Phàm vốn nghèo nàn linh dược.
Cho dù là nàng hiện tại cũng đã lớn hơn Lục Thanh vài tuổi nhưng chỉ mới đạt tu vi cảnh giới Giả Hồn đỉnh Phong, đó còn là kết quả nhờ vào Kiếm Nguyên Công của Cầm Kiếm tông nàng chú trọng về ý cảnh, cho nên nàng mới có thể đạt tới cảnh giới này một cách xuôi chèo mát mái như vây.
Thức ăn trên thạch bàn trong viện vô cùng Phong phú, có các món điểm tâm khéo léo, cháo bột, còn có các thức ăn chay mặn đầy đủ, tuy nhiên đối với Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn mà nói nguyên khí thiên địa cũng đã bù lại tiêu hao mỗi ngày, bất quá sở thích về ăn uống cũng là trang nhã, Lục Thanh cũng không từ chối. Sau khi khẽ gật gật đầu, Lục Thanh bên ngồi xuống thạch bàn.
Thấy Lục Thanh muốn dùng bừa, Tuyết Ngọc cũng ngồi xuống, tay ngọc nõn nà lại gác chiếc thất huyền cầm lên đùi, Lục Thanh cau mày nói:
- Nàng đứng lên đi.
Tuyết Ngọc thàm kinh hãi trong lòng, vội vàng hỏi:
- Lục Đại sư cảm thấy tiếng đàn của Tuyết Ngọc nghe không lọt tai ư?
Lục Thanh lắc lắc đầu:
- Tiếng đàn chẳng khác tiếng lòng, hiện tại lòng nàng đã loạn, có đàn cũng chẳng thể nhập tâm.
Tuy rằng Lục Thanh không biết gì về âm luật, nhưng Vạn Pháp Quy Tông, bất cứ thứ gì rồi cũng quỵ về một mối, cho nên Lục Thanh cũng có thể sáng tỏ rất nhiều chuyện trong vấn đề này, Tuyết Ngọc cảm thấy giật mình, lại nói:
- Đa tạ Lục Đai sư chỉ điểm.
Vốn sư phụ bảo nàng tới đánh đàn hầu hạ Lục Thanh tĩnh tụ nàng cũng không biết làm sao, đây là lần đầu tiên trong mười mấy năm qua. sư phụ nàng đưa ra yêu cầu nàng hầu hạ người khác như vậy, đánh đàn suốt một đêm không ngủ, bất quá đối với tu vi hiện tại của nàng không có gì là quan trọng, nhưng tình cảnh như vậy rốt cục cũng khiến cho tâm cảnh của nàng trở nên hỗn loạn không yên.
- Ngồi xuống đi.
Lục Thanh chỉ chỉ ghế đá trước mặt bảo.
- Tạ Lục Đại sư.
Tuyết Ngọc khẽ khom người ngồi xuống.
- Nàng là đồ đệ của Liên tiền bối ư?
- Vãn bối Tuyết Ngọc.
- Tuyết Ngọc. ..
Lục Thanh gật gật đầu:
- Tuy rằng ta không hiểu được Kiếm Đạo của Cầm Kiếm tông các vị, nhưng Kiếm khí hệ Âm (âm thanh) biến hóa rất nhiều, chỉ cần động tâm đã có thể tạo ra uy lực khôn cùng. Bạn đang đọc truyện tại
/999
|