Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 699: Nghiêm hình bức cung

/999


Huyết Vô Cương như đã hóa điên. hoàn toàn không còn chút phong thái của một vị Đại sư Kiếm Hoàng.

- Huyết Vô Cương, lão thật sự không nói hay sao? Lý Trường Cầm trầm giọng hỏi:

- Sao hả, lão muốn thế nào?

Trong mắt Huyết Vô Cương không hể tò ra sợ hãi mơ hồ có Huyết sắc trong đó.

- Sao hả?

Lý Trường Cầm hừ lạnh:

- Hiện giờ Đại sư các tông có ở đây, không thể không dùng chút thủ đoạn. Đồng tử Huyết Vô Cương co rút lại, rít lên:

- Lý Trường Cầm. uổng cho ngươi là một đời Kiếm Hoàng!

- Nếu lão chịu nói ra, có thê tránh khỏi ném mùi đau khò, nếu như không nói vậy buộc lòng ta phải động thủ.

Nghe Lý Trường Cầm nói như vậy, Đại sư các tông không nói lời nào. hiển nhiên chấp thuận.

Nhìn Huyết Vô Cương trước mặt, Lục Thanh lại cảm thấy bùi ngùi. Một đời Kiếm Hoàng, lúc này lại bị mọi người thẩm vấn, phải quỳ rạp dưới đất nhục nhã vô cùng, tuy rằng lão đã đầu nhập Ma Đạo, nhưng thanh danh cả đời này coi như bị hủy không còn.

Ánh mắt Huyết Vô Cương đột ngột chuyển sang nhìn Lục Thanh, trầm giọng nói:

- Lục Thanh, cả đời lão phu bội phục rất ít người, nhưng cũng có ngươi trong đó, chỉ cẩn ngươi thả lão phu ra, lão phu có thể hứa rằng chuyện trước kia sẽ bỏ qua. Huyết Hải môn ta còn có thể tôn ngươi làm thượng khách, bất kể là Kiếm Bảo, thần kiếm, đan dược, bảo giáp. ., ngươi có thể tùy ý chọn, năm nay Tử Hà tông của ngươi gia nhập giới Kim Thiên. Huyết Hải môn ta cũng có thể hết lòng hộ vệ.

Huyết Vô Cương vừa nói ra nhưng lời này, Đại sư các tông đều chần động toàn thân, lời hứa hẹn này của Huyết Vô Cương có thể nói là vô cùng trọng hậu, trừ phi sau này Huyết Vô Cương không muốn đạt thành Kiếm Phách, nếu không lời hứa như vậy không thể nói bừa, ngày sau sẽ trở thành gông cùm xiềng xích lớn nhất cho việc đột phá cảnh giới Kiếm Phách của lão.

Thấy Lục Thanh bất động. Huyết Vô Cương lại nói:

- Lục Thanh, ngươi tiền đồ vô lượng, tuổi còn trẻ mà đã đạt tới trình độ như vậy, sau này muốn thành tựu Kiếm Phách cũng không phải là việc khó, ngươi không cần phải chết chung với đám người này, chỉ cần ngươi đáp ứng với ta, ta có thể phát lời thệ tâm ma, tất nhiên là ngươi phải thả lão phu ra trước.

Lúc này Huyết Vô Cương nói như vậy cũng không ai ngăn cản, nhưng ánh mắt của bọn Lý Trường Cầm đều tập trung vào mặt xem thử phản ứng của Lục Thanh. Điều khiến Lục Thanh vui mừng chính là hai người Tửu Kiếm Hoàng không hề để ý, chỉ thản nhiên đếm kiến dưới chân, không có ánh mắt nghi ngờ như nhưng người khác.

Cũng phải nói rằng, lời hứa hẹn của Huyết Vô Cương quả thật vô cùng hấp dẫn, nhưng đối với Lục Thanh hiện tại, hắn đã đắc đạo, làm sao chịu đáp ứng? Đạo cương nhu, cương thì không thể bẻ cong.

Lục Thanh lạnh lùng nhìn Huyết Vô Cương:

- Tại hạ đã tự trục xuất mình khỏi Tử Hà tông. hiện giờ đã không còn là đệ tử của Tử Hà tông nữa, còn về ngoại vật con đường Kiếm Đạo là tu Thiên Đạo, tâm Thiên Đạo không hề dựa vào ngoại vật, sẽ không có lợi chút nào.

- Ngươi. ..

- Nói chí phải!

Tửu Kiếm Hoàng quát to một tiếng, lấy ra một hồ lô rượu ném cho Lục Thanh:

- Uống một chút rượu đi thôi!

Lục Thanh không từ chối, uống một ngụm, sau đó trả về cho Tửu Kiếm Hoàng, Lý Trường Cầm hít một hơi dài sau đó nói tiếp:

- Huyết Vô Cương, ta hỏi lão một câu cuối cùng, rốt cục là lão chịu nói hay không?

Sau khi bị Lục Thanh từ chối, thần sắc Huyết Vô Cương trở nên lạnh lùng như trước, không nói nửa lời.

Sát ý trong mắt Lý Trường Cầm bất chợt lóe lên, lão sải chân bước tới trước mặt Huyết Vô Cương, điểm ra một chỉ.

Tiếng kiếm ngâm vang lên trên kiếm chỉ của Lý Trường Cầm. một cỗ pháp tắc kỳ quái dao động xuất ra. Pháp tắc hệ Âm!

Thần quang trong mắt Lục Thanh thoáng động, nói đến cùng. pháp tắc hệ Âm này cũng có thể xem là pháp Tắc Thiên Đạo, bất quá trong đỏ dung nhập thất tình lục dục, cho nên mới bị xếp vào Nhân Đạo.

Tuy nhiên, nếu so với các hệ Âm Sát bình thường, hệ Âm của pháp tắc mà Lý Trường Cầm vừa thi triển lại khác đi một chút, nhờ vào hồn thức hùng mạnh, vừa rồi Lục Thanh cảm ứng được một luồng sóng âm dao động, theo Kiếm chỉ của Lý Trường Cầm điểm ra, trực tiếp đánh vào trong Thần Đình thức hải của Huyết Vô Cương.

Tiếng kêu thâm thiết của Huyết Vô Cương vang lên không ngớt, nhưng một thân tu vi của lão bị phong bế, tuyệt đối không có lực trả đòn.

Trong lúc nhắt thời, trong đại điện trống trải chỉ còn lại tiếng kêu thâm thiết của Huyết Vô Cương, bên cạnh đó. Huyết Minh kinh hãi nhìn Huyết Vô Cương trước mặt, không tin trên đời còn có hình phạt như vậy, không thèm đếm xỉa tới Huyết Vô Cương, Lý Trường Cầm chuyển sang hỏi Huyết Minh:

- Ngươi biết được bao nhiêu, nói ra mau!

Huyết Minh còn đang do dự, kiếm chỉ của Lý Trường Cầm liền điểm xuống.

Lại một tiêng kêu thảm thiết vang lên, nếu so với Huyết Vô Cương, tu vi của Huyết Minh chỉ là Kiếm Vương, hồn thức không mạnh mẽ bằng, chỉ trong thoáng chốc đã hôn mê lập tức.

Qua nửa canh giờ sau. Huyết Vô Cương không chịu đựng được nữa. rốt cục ngất đi.

- Nhiếp huynh. ..

Một chiếc bình ngọc chợt xuất hiện trong lòng bàn tay của Nhiếp Bích tâm, lão bèn ném sang cho Lý Trường Cầm, Lý Trường Cầm không cần suy nghĩ, mở bình ra, nhỏ hai giọt nước trong suốt vào mi tâm hai người Huyết Vô Cương, chỉ qua vài hơi thở, hai người đồng thời tỉnh lại.

-Hoàn Thần Dịch!

Thấy bình ngọc trong tay Lý Trường Cầm, sắc mặt Huyết Vô Cương đại biến, giận dữ thét lên:

- Thật là đê tiện!

- Đê tiện ư?

Lý Trường Cầm lạnh giọng nói:

- Huyết Hải môn lão âm mưu hại Kiếm Giả các tông chúng ta, lầy Huyết Hải Lan Can Đồ Phong bế chu vi ngàn dặm không gian, chẳng lẽ đó là hành vi của người quân từ, thật nực cười!

Thật không ngờ lúc này Lý Trường Cầm có thể nói ra như vậy, cũng khiến Lục Thanh khẽ giật mình.

- Nói hay không?

Không có thanh âm nào khác, chỉ có tiếng kêu thảm thiết lại vang lên, lần này Lục Thanh cũng hiểu ra được một chút, Lý Trường Cầm tu luyện kiếm khí hệ Âm, dường như là một loại âm thanh chưa từng nghe qua. Âm thanh này vô cùng kỳ quái tràn đầy lực chắn động, đặc biệt gây ra tổn thương lớn lao đối với hồn thức, nếu đối chỗ cho Lý Trường Cầm, Lục Thanh chỉ may mắn hơn lão một chút vì đã hình thành Thức Kiếm, nếu không e rằng khó lòng ngăn cản.

Cái gọi là Hoàn Thần Dịch kia, theo như Lục Thanh thấy dường như có hiệu quả chừa trị hồn thức, nếu không vì lấy khẩu cung Huyết Vô Cương, e rằng Nhiếp Bích tâm cũng không chịu lấy ra dùng.

Sau nửa canh giờ, tiếng kêu thâm ngưng bặt, nửa khắc sau lại vang lên lần thứ ba.

Sau hai canh giờ. ..

- Sư thúc. đệ tử không chịu đựng được nữa. ..

Sắc mặt Huyết Minh tái nhọt, tra tấn như vậy đã khiến cho bảy phách (vía) của y tổn thương nghiêm trọng, nổi đau về hồn phách, cho dù là Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng khó

lòng chịu được.

- Nếu ngươi nói ra sẽ tránh khỏi chịu khổ.

Sắc mặt Lý Trường Cầm lạnh như băng tuyết, nhìn Huyết Minh chằm chằm.

- Huyết Minh, nếu ngươi nói ra, có thể tưởng tượng được sẽ có kết cục thế nào!

Tuy rằng sắc mặt cũng tái nhợt, nhưng Thần sắc Huyết Vô Cương trấn định hơn rất nhiều. Rốt cục là Đại sư Kiếm Hoàng từng trải, hồn thức hùng mạnh. sự nhẫn nại của lão, Huyết Minh không thể sánh bằng.

- Câm miệng!

Lý Trường Cầm bắn ra một đạo kiếm nguyên che miệng Huyết Vô Cương, lập tức ánh mắt chuyển sang nhìn Huyết Minh:

-Ngươi nói đi. ..

Nhưng lúc này ánh mắt Huyết Minh dại ra một chút, lập tức lắc đâu, lẩm bẩm nói:

- Không nói được, các người giết ta đi!

Y vừa nói ra lời này, Đại sư các tông đểu cảm thây được tử khí trong đó, không ngờ tên Huyết Minh này cũng đã ôm lòng quyết tử.

-Ngươi. ..

Sắc mặt Lý Trường Cầm tái xanh, chuẩn bị ra tay tra khảo.


/999

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status