Trên chín tầng mây lôi vân hội tụ, kiếp vân màu đen đỏ toát ra uy áp khiến cho người ta hít thở không thông, kiếp lôi màu đen đỏ vờn quanh kiếp vân giống như một con rồng vạm vỡ. Một cỗ ý chí thiên địa mênh mông cuồn cuộn giáng xuống, trấn áp cả không gian xung quanh Bái Nguyệt phong.
Đây là chuyện gì?
Ngay sau đó, thân hình sáu người Lôi Thiên chpứp lên một cái, toàn thân lập tức xuất hiện một tầng kiếm quang dày đặc hộ thân. Mà bọn Tửu Kiếm Hoàng cùng Đại sư các tông cũng mất đi năng lực ngự không, chi trong thoáng chốc từ trên không trung rơi xuống quảng trường.
May là Đại sư các tông không bay lên quá cao, chi tầm trăm trượng, cho nên không ai bị thương. Nhưng dù là như vậy, Đại sư các tông vẫn còn cảm thấy sợ hãi trong lòng. Nếu như ở bên ngoài Bái Nguyệt phong, từ đỉnh Bái Nguyệt phong cao vài ngàn trượng rơi xuống, cho dù không chết cũng trọng thương.
Thế nhưng lúc này có một người duy nhất không bị ảnh hưởng, đó là Lục Thanh.
- Chẳng lẽ lôi kiếp là do hắn dẫn tới? Trong Đại sư các tông, có người khẽ hỏi, lập tức trong lòng mọi người đểu nghĩ như vậy.
- Ý chí thiên địa. ., vì sao ý chí thiên địa giáng xuống?
Lôi Thiên khẽ kêu lên, hiển nhiên lão cũng không biết gì về hiện tượng kỳ lạ này.
Huyết Cốt Tâm nhìn bốn người trước mặt, rốt cục loại trừ khả năng bốn người làm ra chuyện này, sau đó lão lại liếc nhìn sang Ma Vô Thường. Lúc này đôi mặt Ma Vô Thường đang nhìn Lục Thanh chăm chú, khẽ càu mày như nhớ lại chuyện gì, nhưng rồi không dám khẳng định. Bất quá thời gian trôi qua, vẻ chắc chắn trong mắt y càng ngày càng mạnh mẽ hơn.
Nhưng lúc này, một đạo Kiếm ngâm đột nhiên vang lên từ trên người Lục Thanh. Tiếng kiếm ngâm này vô cùng trong trẻo, vang lên bên tai các Đại sư khiến cho vô số Thần kiếm cùng nhau lung động, dường như đang phụ họa. Thấy mấy thanh thần kiếm cấp Bạch Linh trong tay bọn Liệt Sí Thiên cũng đang rung động, rốt cục Ma Vô Thường có vẻ nghi hoặc nói:
- Pháp tắc Thiên Đạo. ..
- Pháp tắc Thiên Đạo?
Huyết Cốt Tâm ngẩn ra, không ngờ lâu như vậy, Ma Vô Thường lại thốt lên câu này.
Lúc này trên người Lục Thanh toát ra hào quang lóng lánh. rõ ràng là pháp tắc hệ Chư Thiên đã xuất hiện.
Trong vô số điểm sáng rực rỡ ấy, mỗi một điểm đểu có uy nghiêm mênh mong cuồn cuộn, vô số điểm sáng rực rỡ này hội tụ với nhau, đủ làm rung động thiên địa.
- Ngươi cho răng đó là pháp tác Thiên Đạo nông cạn ư? Dường như nhận ra suy nghĩ của Huyết Cốt Tâm. Ma Vô Thường lạnh lùng nói. Không đợi Huyết Cốt Tâm lên tiếng. Ma Vô Thường nói tiếp:
- Pháp tắc Thiên Đạo chính là cách gọi chung của pháp tắc hệ Chư Thiên. Đồng thời cũng chỉ một loại pháp tắc vô cùng hùng mạnh, chính là pháp tắc đặc biệt thuộc về Long Hoàng cửu trảo thập giai.
- Pháp tắc Thiên Đạo?
Lôi Thiên thoáng động trong lòng, như nhớ lại chuyện gì:
- Tương truyền Chân Long nhắt tộc thừa mệnh thiên địa mà sinh, tự nhiên có thể nắm giữ linh khí hệ Chư Thiên, thậm chí vừa sinh ra đã có được khí Chân Long, cũng có được rất nhiều khí Thiên Đạo ẩn giấu bên trong. Hơn nữa trong truyền thuyết, mỗi một Chân Long bát giai trưởng thành đều có thể nắm giữ rất nhiều pháp tắc. Tuy rằng có rất nhiều pháp tắc không thể nắm giữ được hết, nhưng số lượng pháp tắc nắm giữ được vẫn khó lòng tưởng tượng.
Ma Vô Thường liếc nhìn Lôi Thiên với vẻ hơi kinh ngạc. lạnh lùng nói:
- Ngươi cũng biết không ít.
Lôi Thiên không quan tâm tới giọng điệu của Ma Vô Thường, lão nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, sau đó nói tiếp:
- Xung quanh hắn ngưng kết pháp tắc hệ Chư Thiên, cũng chính là pháp tắc Thiên Đạo chỉ có mỗi một đời Long Hoàng thập giai mới có thể nắm giữ trong truyền thuyết.
Rốt cục trên mặt lộ vẻ kinh ngạc thật sự, Ma Vô Thường nói:
- Quả nhiên ngươi biết không ít. Không sai chính là pháp tắc Thiên Đạo. Pháp tắc Thiên Đạo trong Kiếm Đạo ta chỉ vô số loại phép tắc Thiên Đạo. Nhưng ở Long tộc, lại chỉ pháp tắc Thiên Đạo chỉ có Long Hoàng độc quyền nắm giữ. Pháp tắc Thiên Đạo này là do tất cả pháp tắc hệ Chư Thiên hội tụ ngưng kết lại mà thành. Nó đại biểu cho ý chí của Thiên Đạo, cho nên Long Hoàng thập giai trong thời kỳ Man Hoang thượng cổ cũng được cho rằng là hung thú hùng mạnh tiếp cận với Thiên Đạo nhất. Hiện giờ đã năm vạn năm trôi qua, Chân Long nhất tộc cũng là loài được gọi là linh thú trước tiên.
- Vậy pháp tắc Thiên Đạo của tiểu tữ này. ..
Huyết Cốt tâm do dự nói.
- Pháp tắc Thiên Đạo chính là thay trời hành đạo. Dưới pháp tắc Thiên Đạo, pháp tắc hệ Chư Thiên đều không thể vận dụng, không thể điều động, không thể xuất hiện. Thậm chí pháp tắc kiếm cương phun ra nuốt vào trong thế giới Đan Điền cũng bị triệt tiêu. Trừ phi là Tông sư Kiếm Phách ngưng đọng Lĩnh Vực thành Tiểu Thế Giới, mới có thể sinh ra lực pháp tắc, không bị trấn áp. Nhưng phép tắc Thiên Đạo chính là phép tắc mạnh nhất trong Thiên Đạo, dù là tông sư không bị trấn áp, nhưng lực pháp tắc vốn bình thường có mười thành, sau khi bị áp chế cũng chi còn lại một nửa uy lực.
Ma Vô Thường ngừng một chút, sau đó nói tiếp:
- Cho nên mới nói trong Thế giới Kiếm Đạo của Kiếm Thần đại lục, có ba loại kiếm khí tối cao: kiếm khí Luân Hồi, kiếm khí Động Hư và kiếm khí Ngũ Hành. Ngoại trừ kiếm khí Động Hư nằm ngoài Thiên Đạo, tất cả nhưng kiếm khí hệ khác đều bị pháp tắc Thiên Đạo áp chế, chỉ là pháp tắc Thiên Đạo là pháp tắc độc nhất của Chân Long nhất tộc, là pháp tắc Thiên Đạo thuần túy, mới không tính gộp vào kiếm khí các hệ.
Ý của Ma Vô Thường không cần nói cũng biết,
- Tiểu tử này đã sắp sửa thành tựu pháp tắc Thiên Đạo. Sát ý hiện lên trong mắt Huyết cốt Tâm.
Không ngờ pháp tắc Thiên Đạo này có thể trấn áp pháp tắc hệ Chư Thiên, ngay ảà Ma Đạo cũng bị Thiên Đạo loại trừ Thiên Đạo đời đời trên Kiếm Thẩn đại lục đều dùng pháp tắc Thiên Đạo trấn áp Ma Đạo của bọn chúng, cho dù trên Kiếm Thần Hải, tin chắc trong cùng cấp cũng không có đối thủ, cho dù là bất cứ pháp tắc hệ nào. Quả thật chính là khắc tinh của Ma Đạo bọn chúng.
Hiện giờ Huyết Cốt Tâm đã đọa nhập Ma Đạo, làm sao không nảy ra sát ý với Lục Thanh Trong lòng lão lúc này, Lục Thanh đã trở thành người nhất định phải giết.
- Ầm ầm. ..
Lúc này trên chín tầng mây, kiếp vân đã khuếch đại lên tới chu vi mười dặm. Phía trên kiếp vân khổng lồ, kiếp lôi màu đen đở quay cuồng, phát tán ra uy thế kinh người. Ý chí Thiên Đạo mênh mông cuồn cuộn trấn áp ngàn dặm, trong tông vực của Cầm Kiếm tông. ngàn vạn tông dần thảy đều chấn động. Bất kể là ai, trong giờ phút này đều cảm nhận được một cỗ uy nghiêm đè ép dâng lên trong lòng, giống như cuồng phong bão táp hay hồng thủy xuất hiện lúc bình thường, uy nghiêm không thể nào ngăn nổi này đã khiến cho đại đa số tông dân sinh ra kính sợ.
Thấy kiếp vân trên trời không ngừng khuếch đại trong lúc nhất thời, vô số tông dân phủ phục xuống đất, dâng lên lòng thành kính của minh theo đại thế hùng vĩ của tông môn.
Dường như trời cao rốt cục cũng nghe thấy, kiếp vân màu đến đỏ kia rốt cục đã ngừng khuếch đại. Dù là như vậy, kiếp vân chiếm phạm vi hai mươi dặm không gian kia vẫn có uy thế tuyệt luân, vượt xa tam trùng lôi kiếp mà nhị kiếp Kiếm Hoàng phải vượt qua. Trong mắt bọn Lôi Thiên, lôi kiếp như vậy e rằng dù là nhân vật tam kiếp Kiếm Hoàng pháp tắc viên mãn, cũng phải ngậm hòn ngã xuống tại chỗ.
Giờ phút này dường như Lục Thanh đã chìm vào trong mộĩ cảnh giới huyền ảo nào đó. bao gồm cả Nhiếp Bích Tâm sau lưng vừa đắc đạo, trên người toát ra Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng sáng chói. Dưới pháp tắc Thiên Đạo do Lục Thanh hội tụ. Nhiếp Bích Tâm là người duy nhất dưới cảnh giới Kiếm Phách còn có thể hiển lộ hệ kiếm khí của mình.
Ma Vô Thường càu mày, giơ tay khẽ phất, trên chín tầng mây, huyết hải bên ngoài lôi kiếp chợt tan mất, để lộ một vùng trời quang đãng.
- Tất cả tản ra!
Lôi Thiên quát to.
Vừa nghe Lôi Thiên quát. Đại sư các tông tức thì nhảy vọt xuống Bái Nguyệt phong. Dưới pháp tắc Thiên Đạo do Lục Thanh hội Tụ trấn áp, tất cả mọi người ngoại trừ sáu người
Lôi Thiên, tất cả đều mất đi năng lực ngự không. Lúc này lại có thể thi triển bộ pháp bay lên. Đại sư các tông có vẻ không quen.
- Lão tửu quỷ!
Cầm Kiếm Hoàng quát lớn, nhưng vẫn đứng cạnh Nhiếp Bích Tâm không chịu rời đi.
- Y cũng có cơ duyên, chúng ta tự nhiên sẽ che chở cho y.
Lôi Thiên liếc nhìn sang Nhiếp Bích Tâm, ánh mắt lộ vẻ khen ngợi.
- Vãn bối ta ơn Lôi tiền bối.
Thời gian tàn nửa nén nhang trôi qua, trên Bái Nguyệt phong không còn ai khác. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/999
|