- Mạc Đan Sư, vừa rồi ta đã giúp ngươi một cái việc nhỏ a.
Chờ Quảng Hưng, Thái Sa tiến vào bên trong, nam tử này tựa cười như không phải cười nói với Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ biết ý của đối phương, giả vờ mê man nói:
- Vị tiên hữu này, ta không hiểu rõ ý tứ của ngươi.
- Ha ha...
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, nam tử này cười ha ha, sau khi cười xong mới lên tiếng:
- Mạc Đan Sư, ta Cái Ngao từ xuất đạo đến nay, vẫn là lần đầu tiên nghe được có nho nhỏ Đại Ất Tiên gọi ta là tiên hữu.
Cái Ngao? Mạc Vô Kỵ trong đầu một đạo thiểm điện xẹt qua, lập tức cũng nhớ tới trước mắt người này là ai.
Hắn đích xác chưa từng thấy qua Cái Ngao, nhưng hắn nghe nói qua tên này, chính là Lâm Cô nói cho hắn biết. Cái Ngao chính là Lục Luân Thiên Vực Thiên Đế, cũng là đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì cứu nữ nhi của hắn cường giả. Lâm Cô sở dĩ biết Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì có thể cứu trở về ngã xuống không lâu tu sĩ Nguyên Thần, cũng là bởi vì Cái Ngao ở phía trước đã làm một lần.
Nếu mà người trước mắt là Cái Ngao, nhìn ra tu vi của hắn cũng chẳng có gì lạ. Xem ra cô gái áo đỏ tuyệt sắc này rất có thể là Cái Ngao nữ nhi Cái Phi Yến.
- Mạc Vô Kỵ ra mắt Cái Thiên Đế, bởi vì ta từng trải phi thường nông cạn, cho nên không có nhận ra Thiên Đế, còn xin Thiên Đế thứ tội.
Mạc Vô Kỵ ôm quyền áy náy nói.
Hắn và Cái Ngao không thù không oán, phỏng chừng cũng sẽ không có cái gì giao tình. Hắn thấy, Cái Ngao người như thế nhất định sẽ không kết giao hắn một cái nho nhỏ Đại Ất Tiên như vậy. Hắn xưng hô Hứa Tục Nhân là tiền bối, lại không nhất định liền phải gọi Cái Ngao là tiền bối. Từ trên thực lực nói, hắn đích xác hẳn là xưng hô Cái Ngao là tiền bối. Thế nhưng đổi một cái góc độ, hắn là một cái đế cấp nhân vật khác, hắn là Đan Đế. Nếu mà dùng Đan Đế cùng Tiên Đế luận, hắn cũng miễn cưỡng có thể cùng Cái Ngao ngang hàng tương xứng.
Nếu có thể ngang hàng tương xứng, hà tất tự hạ mình? Hứa Tục Nhân chẳng những là Tiên Đế, trên khí đạo thành tựu cũng xa xa thắng hắn đan đạo thành tựu. Cộng thêm tu luyện cũng là Bất Hủ Phàm Nhân Quyết, hắn xưng ngoài tiền bối, cảm thấy rất hẳn là nên.
- Ngươi thật là một thất phẩm Đan Đế?
Nữ tử áo đỏ bỗng nhiên tò mò hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ lần nữa ôm quyền nói:
- Mạc Vô Kỵ ra mắt vị sư tỷ này, ta đích xác là một thất phẩm Đan Đế.
- Đây là ta nữ nhi Cái Phi Yến.
Cái Ngao bỗng nhiên cười tủm tỉm nói.
Mạc Vô Kỵ hơi sững sờ, lập tức liền hiểu Cái Ngao ý tứ, đó chính là ngươi gọi nữ nhi của ta sư tỷ, vậy ta sẽ là tiền bối của ngươi, ngươi gọi không gọi cũng giống như vậy.
Nghe được Cái Ngao những lời này, Mạc Vô Kỵ trái lại có thêm một chút hảo cảm, lập tức nói:
- Thiên Đế ái nữ chi tâm truyền khắp toàn bộ Tiên Giới, Mạc Vô Kỵ vô cùng tôn kính.
- Ha ha ha...
Cái Ngao lại là cười ha ha một tiếng, chỉ vào Mạc Vô Kỵ nói:
- Trông cậy vào ngươi Đan Đế này tôn kính một tiếng còn thật không dễ dàng, lần này ta cố ý đến Thiên Tiệm Tiên Thành, chính là muốn biết một chút về ngươi kẻ dám cùng Lôi Tông đối nghịch, lại dám đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì cứu người.
Mạc Vô Kỵ chú ý tới Cái Ngao lúc nói xong, Cái Phi Yến một đôi mắt đẹp nhìn mình chằm chằm, để cho hắn có một loại cảm giác kinh hồn táng đảm.
- Thiên Đế nói đùa, tiểu tử mô phỏng theo Thiên Đế đã làm, có chút không biết tự lượng sức mình mà thôi.
Mạc Vô Kỵ không biết hai vị này tới cùng là có ý gì, chỉ có thể tùy tiện ứng phó đạo.
Cái Ngao sắc mặt chợt đổi, trịnh trọng nói:
- Tuy rằng ta không biết ngươi có bảo vật gì có thể tiến vào Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, từ ngươi mạo hiểm tham gia Vĩnh Anh Tiên Vực đan dược đạo thi đấu, sau đó thu được Minh Tâm Thần Hoa, lại liều mạng tiến vào linh hồn tiên quỳnh trì cứu người, ta liền biết ngươi là người có tình nghĩa. Cho nên ngày hôm nay Quảng Hưng chuẩn bị tìm ngươi muốn lấy Đại Khôn Phật Đăng, ta giúp ngươi cản một cái.
Mạc Vô Kỵ thầm than, quả nhiên sự tình Đại Khôn Phật Đăng người người biết. Nếu mà người trước mắt này cũng muốn Đại Khôn Phật Đăng, hắn thật đúng là không che chở được.
- A...
Mạc Vô Kỵ cố ý kinh ngạc một tiếng.
- Mặc kệ ngươi là thật không biết hay là giả không biết, trước theo ta đi vào nói chuyện rồi lại nói, nói chung một câu nói, ta rất thưởng thức ngươi.
Cái Ngao cười hắc hắc, dẫn đầu đi vào Thiên Tiệm Tiên Trì.
Mạc Vô Kỵ thấy Cái Phi Yến đang chờ mình tiên tiến vào, liền vội vàng nói:
- Phi Yến sư tỷ mời đi vào trước, ta đi ở phía sau.
Cái Phi Yến mặt cư nhiên đỏ hồng, thấp giọng ân một cái, lúc này mới bước nhanh đi vào.
Mạc Vô Kỵ cũng không phải là là kẻ ngu ngốc, hắn vừa nhìn loại vẻ mặt này của Cái Phi Yến, hơi sững sờ, lòng nói đéo ổn a. Hắn và Cái Phi Yến chưa từng thấy nhau, có cần phải dùng loại vẻ mặt cùng thái độ này sao? Hơn nữa Cái Phi Yến hẳn là thực lực Đại La Tiên viên mãn, so với hắn mà nói phải mạnh hơn nhiều. Hắn cũng không nhận ra chính bản thân dung mạo đẹp trai như Phan An, làm cho người ta lần đầu tiên nhìn thấy hắn thì đã có hảo cảm, quả là bullshit a.
Người kia nữ tu tiếp khách vẫn thủ ở bên ngoài thấy Cái Ngao phụ nữ đi vào, nhanh chóng nói:
- Mạc Đan Sư, thành chủ nói chính ngươi phải cẩn thận, người tới đều quá mạnh mẽ, hắn không giúp được ngươi cái gì.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, nói một tiếng cảm tạ, cũng tiếp theo đi vào Thiên Tiệm Tiên Trì. Hắn có Đại Hoang hỗ trợ, chỉ cần không phải người như Cái Ngao xuất thủ đối phó hắn, hắn tự tin tự bảo vệ mình vẫn là có thể.
Vừa tiến vào Thiên Tiệm Tiên Thành, nồng nặc tiên linh khí tức liền đập vào mặt. Một đạo thác nước không biết từ địa phương nào hạ xuống treo ở bên một chỗ đường hoa sen, mấy con tiên hạc tại trên không thác nước giương cánh bay lượn. Đám hoa sen thanh nhã mùi thơm ngát, khiến người ta có một loại cảm giác tiên cảnh trong tiên cảnh.
Một phần cung đình lầu các trôi lơ lửng trong hư không tại nhàn nhạt nồng nặc tiên linh khí, lại đem nguyên bản liền phiêu nhiên tiên trì hoa viên làm đẹp tới cực hạn.
Tiên linh rượu cùng tiên quả tại trong hư không trôi nổi, tùy ý có thể thấy được, tiện tay đều có thể cầm đi uống. Vài tiên nữ đang ở trong các đình các đó ôm giò múa cột, có một loại cảm giác như mộng như ảo.
Đông đảo tiên nhân đã đến đều trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng bưng lên tiên rượu bên người uống một hớp. Tuyệt đại đa số Mạc Vô Kỵ chẳng những không biết, cả thấy cũng chưa từng thấy qua. Có một chút Mạc Vô Kỵ có thể khẳng định, khách nhân tới nơi này tu vi đều rất mạnh. Như hắn Đại Ất Tiên một người tới, trên cơ bản không có. Coi như là có, cũng là đi theo trưởng bối cùng nhau tới.
Mạc Vô Kỵ cũng bắt chước tay cầm lên một chén tiên rượu uống một hơi cạn sạch, một cổ hương vị mát lạnh nhàn nhạt trong nháy mắt tại lưỡi miệng bốc lên, hương say khí tức càng là trực tiếp thẩm thấu tới rồi mạch lạc Mạc Vô Kỵ. Dù cho Mạc Vô Kỵ không có tu luyện, cũng cảm giác được thực lực của chính mình đang tăng lên.
Thật là lợi hại tiên linh rượu, trong lòng Mạc Vô Kỵ thầm khen, hắn tu luyện tới nay vẫn là ăn đan dược, dùng tiên tủy hoặc là đống lớn tiên tinh chồng chất cùng một chỗ tu luyện. Như loại này một chén rượu thì có thứ hiệu quả này, hắn vẫn là lần đầu tiên uống được.
Xem ra chính bản thân trước đây trôi qua quả nhiên là Tiên Giới sinh hoạt ăn mày, loại này rượu ngon cũng không nghĩ tới đi thử một chút. Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ lại bưng một chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Một loại mùi rượu khí tức cùng trước chén rượu trước hoàn toàn bất đồng tràn ngập tới trong thân thể, Mạc Vô Kỵ chẳng những cảm giác được chính bản thân tóc gáy lỗ đều thoải mái không ít, tu vi lần nữa lên cao.
Lại đến một chén, Mạc Vô Kỵ cũng không muốn buông tha loại này chỗ tốt, hắn lại bưng lên chén rượu thứ ba.
Liên tục uống 3 ly rượu, Mạc Vô Kỵ cảm nhận được ba loại mùi vi bất đồng.
Mạc Vô Kỵ không chút do dự bưng lên thứ tư ly rượu, hắn rất muốn biết rượu nơi này có đúng hay không mỗi một chén đều là mùi vị bất đồng, mỗi một chén đều có thể để cho thực lực của chính mình lên cao một đoạn.
- Á đù! dế nhũi từ đâu tới đó?
Một cái thanh âm đột ngột vang lên, để cho Mạc Vô Kỵ đang khép hờ hai mắt cảm thụ mùi rượu bỗng mở mắt.
Mạc Vô Kỵ lạnh lùng nhìn chằm chằm tên gia hỏa nói chuyện, đây là một nam tử thân hình cao lớn, phi phát chân trần. Hấp dẫn người nhất là hắn tóc dài, cũng không phải là bởi vì khoác, mà là bởi vì này tóc dài là màu vàng.
Bởi vì thân hình cao lớn, cho nên sau lưng của hắn vác sau lưng một cây trường thương cũng không hiện lên đặc biệt đột ngột.
Người này tu vi cũng không cao, hẳn là tại Đại La Tiên cảnh giới. Thế nhưng là hắn sát khí trên người đã thẩm thấu đi ra, để cho người ta cảm giác hắn thật giống như mới vừa từ bên trong núi xác biển máu bò ra bình thường giống nhau.
- Nghê Củ, vị này cũng không phải là dế nhũi a. Ta đến giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là thất phẩm Tôn Cấp Đan Đế Mạc Đan Đế.
Một cái thanh âm kiều mị truyền đến, tiếp theo đi tới tam tên nữ tử.
Cầm đầu là một người mỹ phụ, chợt vừa nhìn này người mỹ phụ dường như cũng không ra sao. Thế nhưng là lại vừa nhìn, lại có thể cảm nhận được nàng có lực hấp dẫn kinh người. Cùng cái khác nữ tử bất đồng, hấp dẫn người khác lúc nào cũng bởi bề ngoài đến hấp dẫn. Mà mỹ phụ lực hấp dẫn từ trong ra ngoài, là cái loại này càng xem càng nữ nhân xinh đẹp.
Sau lưng Mỹ phụ có hai nữ tử có một người Mạc Vô Kỵ quen biết, biết nàng gọi Mạc Tiên Mạch. Trước đây bị Diêm Chấn Giang mang theo, bị hắn đuổi cút đi.
Một gã nữ tử khác so với Mạc Tiên Mạch còn xinh đẹp hơn, hơn nữa trên người còn có khí chất cùng mỹ phụ kia như nhau, chính là càng xem càng xinh đẹp, để cho người ta cảm giác cái loại này xinh đẹp cũng là từ trong ra ngoài tồn tại.
Ba người này đều không đơn giản, đặc biệt cái kia mỹ phụ, Mạc Vô Kỵ hoài nghi nàng loại này tính chất đặc biệt là tu luyện một loại công pháp đặc thù duyên cớ. Không chỉ như thế, thực lực của nàng cũng không thấp, theo Mạc Vô Kỵ, ít nhất là Chuẩn Đế cường giả, chỉ nửa bước bước vào Tiên Đế hàng ngũ đỉnh phong tồn tại.
Lẽ nào ba người nữ nhân này đều là Thanh Tiên Lâu?
- Nghê Củ ra mắt Thanh Dương tiền bối.
Nam tử tóc vàng chân trần cao lớn thấy này mỹ phụ sau đó, dĩ nhiên khom người thi lễ.
Thi lễ sau đó, lập tức liền xoay người lạnh lùng nói với Mạc Vô Kỵ:
- Thì ra ngươi chính là Mạc Vô Kỵ a, là kẻ nói giết Thiên Cơ Tông đệ tử chính là cùng ngươi là địch? Đúng nga, ta trước đây không lâu còn giết mấy cái Thiên Cơ Tông đệ tử, là thế nào giết, ta nhớ... Nga, ta nhớ ra rồi, ta đưa bọn họ lột sạch dùng trường thương chuỗi lấy đi vào tiên thành, ân, chính là như vậy. Kỳ thực ta mỗi lần giết Thiên Cơ Tông đệ tử, đều là như vậy...
Một cổ sát khí từ đáy lòng Mạc Vô Kỵ dâng lên, hắn dầu gì cũng là Chân Tinh Thiên Cơ Tông tông chủ, tên khốn kiếp này cư nhiên tàn nhẫn như vậy giết chóc Thiên Cơ Tông đệ tử, giết sau đó còn vũ nhục họ. Loại này thù hắn cái này tông chủ không có khả năng báo, còn xưng cái rắm tông chủ.
Cảm nhận được Mạc Vô Kỵ quanh thân sát khí vờn quanh, mỹ phụ liền vội vàng nói:
- Mạc Đan Sư, ta cũng giúp ngươi giới thiệu một chút. Nghê Củ thế nhưng là đệ tử của Đại Kiếm Đạo Tát Kiếm trưởng lão, nghe nói Tát Kiếm trưởng lão vừa mới bước vào Tiên Tôn hậu kỳ.
Đại Kiếm Đạo Tát Kiếm? Mạc Vô Kỵ rất nhanh thì nghĩ tới. Thiên Cơ Tông chính là Tát Kiếm hạ lệnh tiêu diệt. Tên này còn có một đệ tử gọi Hoàng Sát, Hoàng Sát từ Vĩnh Anh Tiên Vực phi thăng, giết chết Vĩnh Anh Tiên Vực ba trăm mười bảy thiên tài sau đó tìm nơi nương tựa tới rồi Đại Kiếm Đạo Tát Kiếm môn hạ.
Mạc Vô Kỵ cố kìm nén lại sát khí, liền ôm quyền nói với mỹ phụ này:
- Còn chưa thỉnh giáo vị tiên hữu này xưng hô như thế nào?
Chờ Quảng Hưng, Thái Sa tiến vào bên trong, nam tử này tựa cười như không phải cười nói với Mạc Vô Kỵ.
Mạc Vô Kỵ biết ý của đối phương, giả vờ mê man nói:
- Vị tiên hữu này, ta không hiểu rõ ý tứ của ngươi.
- Ha ha...
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, nam tử này cười ha ha, sau khi cười xong mới lên tiếng:
- Mạc Đan Sư, ta Cái Ngao từ xuất đạo đến nay, vẫn là lần đầu tiên nghe được có nho nhỏ Đại Ất Tiên gọi ta là tiên hữu.
Cái Ngao? Mạc Vô Kỵ trong đầu một đạo thiểm điện xẹt qua, lập tức cũng nhớ tới trước mắt người này là ai.
Hắn đích xác chưa từng thấy qua Cái Ngao, nhưng hắn nghe nói qua tên này, chính là Lâm Cô nói cho hắn biết. Cái Ngao chính là Lục Luân Thiên Vực Thiên Đế, cũng là đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì cứu nữ nhi của hắn cường giả. Lâm Cô sở dĩ biết Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì có thể cứu trở về ngã xuống không lâu tu sĩ Nguyên Thần, cũng là bởi vì Cái Ngao ở phía trước đã làm một lần.
Nếu mà người trước mắt là Cái Ngao, nhìn ra tu vi của hắn cũng chẳng có gì lạ. Xem ra cô gái áo đỏ tuyệt sắc này rất có thể là Cái Ngao nữ nhi Cái Phi Yến.
- Mạc Vô Kỵ ra mắt Cái Thiên Đế, bởi vì ta từng trải phi thường nông cạn, cho nên không có nhận ra Thiên Đế, còn xin Thiên Đế thứ tội.
Mạc Vô Kỵ ôm quyền áy náy nói.
Hắn và Cái Ngao không thù không oán, phỏng chừng cũng sẽ không có cái gì giao tình. Hắn thấy, Cái Ngao người như thế nhất định sẽ không kết giao hắn một cái nho nhỏ Đại Ất Tiên như vậy. Hắn xưng hô Hứa Tục Nhân là tiền bối, lại không nhất định liền phải gọi Cái Ngao là tiền bối. Từ trên thực lực nói, hắn đích xác hẳn là xưng hô Cái Ngao là tiền bối. Thế nhưng đổi một cái góc độ, hắn là một cái đế cấp nhân vật khác, hắn là Đan Đế. Nếu mà dùng Đan Đế cùng Tiên Đế luận, hắn cũng miễn cưỡng có thể cùng Cái Ngao ngang hàng tương xứng.
Nếu có thể ngang hàng tương xứng, hà tất tự hạ mình? Hứa Tục Nhân chẳng những là Tiên Đế, trên khí đạo thành tựu cũng xa xa thắng hắn đan đạo thành tựu. Cộng thêm tu luyện cũng là Bất Hủ Phàm Nhân Quyết, hắn xưng ngoài tiền bối, cảm thấy rất hẳn là nên.
- Ngươi thật là một thất phẩm Đan Đế?
Nữ tử áo đỏ bỗng nhiên tò mò hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ lần nữa ôm quyền nói:
- Mạc Vô Kỵ ra mắt vị sư tỷ này, ta đích xác là một thất phẩm Đan Đế.
- Đây là ta nữ nhi Cái Phi Yến.
Cái Ngao bỗng nhiên cười tủm tỉm nói.
Mạc Vô Kỵ hơi sững sờ, lập tức liền hiểu Cái Ngao ý tứ, đó chính là ngươi gọi nữ nhi của ta sư tỷ, vậy ta sẽ là tiền bối của ngươi, ngươi gọi không gọi cũng giống như vậy.
Nghe được Cái Ngao những lời này, Mạc Vô Kỵ trái lại có thêm một chút hảo cảm, lập tức nói:
- Thiên Đế ái nữ chi tâm truyền khắp toàn bộ Tiên Giới, Mạc Vô Kỵ vô cùng tôn kính.
- Ha ha ha...
Cái Ngao lại là cười ha ha một tiếng, chỉ vào Mạc Vô Kỵ nói:
- Trông cậy vào ngươi Đan Đế này tôn kính một tiếng còn thật không dễ dàng, lần này ta cố ý đến Thiên Tiệm Tiên Thành, chính là muốn biết một chút về ngươi kẻ dám cùng Lôi Tông đối nghịch, lại dám đi Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì cứu người.
Mạc Vô Kỵ chú ý tới Cái Ngao lúc nói xong, Cái Phi Yến một đôi mắt đẹp nhìn mình chằm chằm, để cho hắn có một loại cảm giác kinh hồn táng đảm.
- Thiên Đế nói đùa, tiểu tử mô phỏng theo Thiên Đế đã làm, có chút không biết tự lượng sức mình mà thôi.
Mạc Vô Kỵ không biết hai vị này tới cùng là có ý gì, chỉ có thể tùy tiện ứng phó đạo.
Cái Ngao sắc mặt chợt đổi, trịnh trọng nói:
- Tuy rằng ta không biết ngươi có bảo vật gì có thể tiến vào Ngưng Hồn Tiên Quỳnh Trì, từ ngươi mạo hiểm tham gia Vĩnh Anh Tiên Vực đan dược đạo thi đấu, sau đó thu được Minh Tâm Thần Hoa, lại liều mạng tiến vào linh hồn tiên quỳnh trì cứu người, ta liền biết ngươi là người có tình nghĩa. Cho nên ngày hôm nay Quảng Hưng chuẩn bị tìm ngươi muốn lấy Đại Khôn Phật Đăng, ta giúp ngươi cản một cái.
Mạc Vô Kỵ thầm than, quả nhiên sự tình Đại Khôn Phật Đăng người người biết. Nếu mà người trước mắt này cũng muốn Đại Khôn Phật Đăng, hắn thật đúng là không che chở được.
- A...
Mạc Vô Kỵ cố ý kinh ngạc một tiếng.
- Mặc kệ ngươi là thật không biết hay là giả không biết, trước theo ta đi vào nói chuyện rồi lại nói, nói chung một câu nói, ta rất thưởng thức ngươi.
Cái Ngao cười hắc hắc, dẫn đầu đi vào Thiên Tiệm Tiên Trì.
Mạc Vô Kỵ thấy Cái Phi Yến đang chờ mình tiên tiến vào, liền vội vàng nói:
- Phi Yến sư tỷ mời đi vào trước, ta đi ở phía sau.
Cái Phi Yến mặt cư nhiên đỏ hồng, thấp giọng ân một cái, lúc này mới bước nhanh đi vào.
Mạc Vô Kỵ cũng không phải là là kẻ ngu ngốc, hắn vừa nhìn loại vẻ mặt này của Cái Phi Yến, hơi sững sờ, lòng nói đéo ổn a. Hắn và Cái Phi Yến chưa từng thấy nhau, có cần phải dùng loại vẻ mặt cùng thái độ này sao? Hơn nữa Cái Phi Yến hẳn là thực lực Đại La Tiên viên mãn, so với hắn mà nói phải mạnh hơn nhiều. Hắn cũng không nhận ra chính bản thân dung mạo đẹp trai như Phan An, làm cho người ta lần đầu tiên nhìn thấy hắn thì đã có hảo cảm, quả là bullshit a.
Người kia nữ tu tiếp khách vẫn thủ ở bên ngoài thấy Cái Ngao phụ nữ đi vào, nhanh chóng nói:
- Mạc Đan Sư, thành chủ nói chính ngươi phải cẩn thận, người tới đều quá mạnh mẽ, hắn không giúp được ngươi cái gì.
Mạc Vô Kỵ gật đầu, nói một tiếng cảm tạ, cũng tiếp theo đi vào Thiên Tiệm Tiên Trì. Hắn có Đại Hoang hỗ trợ, chỉ cần không phải người như Cái Ngao xuất thủ đối phó hắn, hắn tự tin tự bảo vệ mình vẫn là có thể.
Vừa tiến vào Thiên Tiệm Tiên Thành, nồng nặc tiên linh khí tức liền đập vào mặt. Một đạo thác nước không biết từ địa phương nào hạ xuống treo ở bên một chỗ đường hoa sen, mấy con tiên hạc tại trên không thác nước giương cánh bay lượn. Đám hoa sen thanh nhã mùi thơm ngát, khiến người ta có một loại cảm giác tiên cảnh trong tiên cảnh.
Một phần cung đình lầu các trôi lơ lửng trong hư không tại nhàn nhạt nồng nặc tiên linh khí, lại đem nguyên bản liền phiêu nhiên tiên trì hoa viên làm đẹp tới cực hạn.
Tiên linh rượu cùng tiên quả tại trong hư không trôi nổi, tùy ý có thể thấy được, tiện tay đều có thể cầm đi uống. Vài tiên nữ đang ở trong các đình các đó ôm giò múa cột, có một loại cảm giác như mộng như ảo.
Đông đảo tiên nhân đã đến đều trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng bưng lên tiên rượu bên người uống một hớp. Tuyệt đại đa số Mạc Vô Kỵ chẳng những không biết, cả thấy cũng chưa từng thấy qua. Có một chút Mạc Vô Kỵ có thể khẳng định, khách nhân tới nơi này tu vi đều rất mạnh. Như hắn Đại Ất Tiên một người tới, trên cơ bản không có. Coi như là có, cũng là đi theo trưởng bối cùng nhau tới.
Mạc Vô Kỵ cũng bắt chước tay cầm lên một chén tiên rượu uống một hơi cạn sạch, một cổ hương vị mát lạnh nhàn nhạt trong nháy mắt tại lưỡi miệng bốc lên, hương say khí tức càng là trực tiếp thẩm thấu tới rồi mạch lạc Mạc Vô Kỵ. Dù cho Mạc Vô Kỵ không có tu luyện, cũng cảm giác được thực lực của chính mình đang tăng lên.
Thật là lợi hại tiên linh rượu, trong lòng Mạc Vô Kỵ thầm khen, hắn tu luyện tới nay vẫn là ăn đan dược, dùng tiên tủy hoặc là đống lớn tiên tinh chồng chất cùng một chỗ tu luyện. Như loại này một chén rượu thì có thứ hiệu quả này, hắn vẫn là lần đầu tiên uống được.
Xem ra chính bản thân trước đây trôi qua quả nhiên là Tiên Giới sinh hoạt ăn mày, loại này rượu ngon cũng không nghĩ tới đi thử một chút. Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ lại bưng một chén rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Một loại mùi rượu khí tức cùng trước chén rượu trước hoàn toàn bất đồng tràn ngập tới trong thân thể, Mạc Vô Kỵ chẳng những cảm giác được chính bản thân tóc gáy lỗ đều thoải mái không ít, tu vi lần nữa lên cao.
Lại đến một chén, Mạc Vô Kỵ cũng không muốn buông tha loại này chỗ tốt, hắn lại bưng lên chén rượu thứ ba.
Liên tục uống 3 ly rượu, Mạc Vô Kỵ cảm nhận được ba loại mùi vi bất đồng.
Mạc Vô Kỵ không chút do dự bưng lên thứ tư ly rượu, hắn rất muốn biết rượu nơi này có đúng hay không mỗi một chén đều là mùi vị bất đồng, mỗi một chén đều có thể để cho thực lực của chính mình lên cao một đoạn.
- Á đù! dế nhũi từ đâu tới đó?
Một cái thanh âm đột ngột vang lên, để cho Mạc Vô Kỵ đang khép hờ hai mắt cảm thụ mùi rượu bỗng mở mắt.
Mạc Vô Kỵ lạnh lùng nhìn chằm chằm tên gia hỏa nói chuyện, đây là một nam tử thân hình cao lớn, phi phát chân trần. Hấp dẫn người nhất là hắn tóc dài, cũng không phải là bởi vì khoác, mà là bởi vì này tóc dài là màu vàng.
Bởi vì thân hình cao lớn, cho nên sau lưng của hắn vác sau lưng một cây trường thương cũng không hiện lên đặc biệt đột ngột.
Người này tu vi cũng không cao, hẳn là tại Đại La Tiên cảnh giới. Thế nhưng là hắn sát khí trên người đã thẩm thấu đi ra, để cho người ta cảm giác hắn thật giống như mới vừa từ bên trong núi xác biển máu bò ra bình thường giống nhau.
- Nghê Củ, vị này cũng không phải là dế nhũi a. Ta đến giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là thất phẩm Tôn Cấp Đan Đế Mạc Đan Đế.
Một cái thanh âm kiều mị truyền đến, tiếp theo đi tới tam tên nữ tử.
Cầm đầu là một người mỹ phụ, chợt vừa nhìn này người mỹ phụ dường như cũng không ra sao. Thế nhưng là lại vừa nhìn, lại có thể cảm nhận được nàng có lực hấp dẫn kinh người. Cùng cái khác nữ tử bất đồng, hấp dẫn người khác lúc nào cũng bởi bề ngoài đến hấp dẫn. Mà mỹ phụ lực hấp dẫn từ trong ra ngoài, là cái loại này càng xem càng nữ nhân xinh đẹp.
Sau lưng Mỹ phụ có hai nữ tử có một người Mạc Vô Kỵ quen biết, biết nàng gọi Mạc Tiên Mạch. Trước đây bị Diêm Chấn Giang mang theo, bị hắn đuổi cút đi.
Một gã nữ tử khác so với Mạc Tiên Mạch còn xinh đẹp hơn, hơn nữa trên người còn có khí chất cùng mỹ phụ kia như nhau, chính là càng xem càng xinh đẹp, để cho người ta cảm giác cái loại này xinh đẹp cũng là từ trong ra ngoài tồn tại.
Ba người này đều không đơn giản, đặc biệt cái kia mỹ phụ, Mạc Vô Kỵ hoài nghi nàng loại này tính chất đặc biệt là tu luyện một loại công pháp đặc thù duyên cớ. Không chỉ như thế, thực lực của nàng cũng không thấp, theo Mạc Vô Kỵ, ít nhất là Chuẩn Đế cường giả, chỉ nửa bước bước vào Tiên Đế hàng ngũ đỉnh phong tồn tại.
Lẽ nào ba người nữ nhân này đều là Thanh Tiên Lâu?
- Nghê Củ ra mắt Thanh Dương tiền bối.
Nam tử tóc vàng chân trần cao lớn thấy này mỹ phụ sau đó, dĩ nhiên khom người thi lễ.
Thi lễ sau đó, lập tức liền xoay người lạnh lùng nói với Mạc Vô Kỵ:
- Thì ra ngươi chính là Mạc Vô Kỵ a, là kẻ nói giết Thiên Cơ Tông đệ tử chính là cùng ngươi là địch? Đúng nga, ta trước đây không lâu còn giết mấy cái Thiên Cơ Tông đệ tử, là thế nào giết, ta nhớ... Nga, ta nhớ ra rồi, ta đưa bọn họ lột sạch dùng trường thương chuỗi lấy đi vào tiên thành, ân, chính là như vậy. Kỳ thực ta mỗi lần giết Thiên Cơ Tông đệ tử, đều là như vậy...
Một cổ sát khí từ đáy lòng Mạc Vô Kỵ dâng lên, hắn dầu gì cũng là Chân Tinh Thiên Cơ Tông tông chủ, tên khốn kiếp này cư nhiên tàn nhẫn như vậy giết chóc Thiên Cơ Tông đệ tử, giết sau đó còn vũ nhục họ. Loại này thù hắn cái này tông chủ không có khả năng báo, còn xưng cái rắm tông chủ.
Cảm nhận được Mạc Vô Kỵ quanh thân sát khí vờn quanh, mỹ phụ liền vội vàng nói:
- Mạc Đan Sư, ta cũng giúp ngươi giới thiệu một chút. Nghê Củ thế nhưng là đệ tử của Đại Kiếm Đạo Tát Kiếm trưởng lão, nghe nói Tát Kiếm trưởng lão vừa mới bước vào Tiên Tôn hậu kỳ.
Đại Kiếm Đạo Tát Kiếm? Mạc Vô Kỵ rất nhanh thì nghĩ tới. Thiên Cơ Tông chính là Tát Kiếm hạ lệnh tiêu diệt. Tên này còn có một đệ tử gọi Hoàng Sát, Hoàng Sát từ Vĩnh Anh Tiên Vực phi thăng, giết chết Vĩnh Anh Tiên Vực ba trăm mười bảy thiên tài sau đó tìm nơi nương tựa tới rồi Đại Kiếm Đạo Tát Kiếm môn hạ.
Mạc Vô Kỵ cố kìm nén lại sát khí, liền ôm quyền nói với mỹ phụ này:
- Còn chưa thỉnh giáo vị tiên hữu này xưng hô như thế nào?
/1174
|