Tiêm Giác Tiên Khư hoa viên, vốn chính là nơi tụ hội nổi danh nhất Tiêm Giác Tiên Khư. Nơi này chẳng những rộng mở xinh đẹp, hoàn cảnh cũng tốt. Lúc này hoa viên Tiêm Giác Tiên Khư, tức thì bị xây xong một cái lộ thiên thức đại điện.
Mạc Vô Kỵ cùng Vi Tử Đạo tiến vào Tiêm Giác Tiên Khư hoa viên, nơi này sớm đã tới rồi đông đảo người. Mọi người ba năm một đám tụ tập cùng một chỗ, trò chuyện một phần Tiên Giới bát quái hoặc là đã lâu không gặp bằng hữu lẫn nhau tự thuật một phần hữu nghị.
Mạc Vô Kỵ nổi tiếng toàn bộ Tiên Giới, người biết của hắn tự nhiên rất nhiều, bất quá số người đi lên cùng hắn chào hỏi lại không có mấy ai.
- Mạc Đan Sư, đã lâu không gặp a.
Một cái thanh âm thanh thúy truyền đến, Mạc Vô Kỵ hơi lộ ra nghi hoặc, lại còn có người có dũng khí hướng hắn chào hỏi.
Chờ hắn thấy rõ ràng người vừa tới, ngược lại bình thường trở lại. Thanh Tiên Lâu Thanh Dương, Thanh Tiên Lâu bản thân chính là thực lực mạnh mẽ. Thanh Dương bản thân càng là tuyệt thế cường giả, cộng thêm con gái của nàng Thanh Nhược Nguyệt được Thái Thượng Thiên chọn đi, còn thật không có tiên môn có dũng khí không khách khí bởi vì nàng và mình chào hỏi liền.
Nữ tử đứng ở bên người Thanh Dương Mạc Vô Kỵ cũng biết, Mạc Tiên Mạch. Tuy đều họ Mạc, đối với Mạc Tiên Mạch này, Mạc Vô Kỵ lại không có hảo cảm gì.
- Đúng vậy, đã lâu không gặp. Thanh lâu chủ tu vi lại lên một tầng cao, thật đáng mừng a.
Mạc Vô Kỵ cười cười đáp.
Hắn biết rõ Thanh Dương cùng hắn lên tiếng chào, không phải là bởi vì cùng hắn quan hệ thật tốt. Mà là người ta vài lần tìm tới, nhìn trúng bản thân trình độ đan đạo, hơn nữa cùng mình chào hỏi không có áp lực lúc này mới đi lên mà thôi.
- Thanh di...
Lại là một cái thanh âm êm tai truyền đến, hai gã thiếu nữ xinh đẹp đã đi tới.
thiếu nữ đi ở phía trước chẳng những xinh đẹp, hơn nữa hồn nhiên rực rỡ, vừa nhìn chính là loại nữ tử không chút tâm cơ nào. Hơn nữa hơi lộ ra mảnh mai xinh đẹp dung mạo, để cho người ta nhịn không được đi thương tiếc.
Mạc Vô Kỵ vừa nhìn thấy người thiếu nữ này, trong lòng thiếu chút nữa sát khí dâng lên, muốn động thủ lại đem người thiếu nữ này giết. Cũng may hắn cuối cùng là nhịn được sát khí của mình, đưa mắt hạ xuống rơi vào trên người cô gái sau lưng kia.
Nữ tử này chân mày hơi dày đặc, lại không xấu, giữa hai lông mày dường như có chút vẻ u sầu.
- Mân Mân, Nghê Ny, đã lâu chưa thấy các ngươi, không nghĩ tới tu vi tiến bộ nhanh như vậy.
Thanh Dương ngạc nhiên mừng rỡ nói.
- Ta tu vi cũng không có nhúc nhích, ngược lại Mân Mân tiến bộ mới nhanh.
nữ tử chân mày hơi lộ ra thô cuồng nói.
Mạc Vô Kỵ biết nàng nói là chính xác, trước đây hắn thấy Mân Mân này thì, Mân Mân này còn mới Đại Ất Tiên sơ kỳ, hiện tại đều Đại Chí Tiên trung kỳ. Sợ rằng chín sao tư chất, tiến bộ cũng không có nhanh như vậy. Ngoại trừ Lôi Hồng Cát, Mân Mân này là nữ nhân tu luyện tiến bộ nhanh nhất hắn gặp.
Thanh Dương nói vài câu sau đó, dường như cảm giác mình cô quạnh Mạc Vô Kỵ, nhanh chóng nói với Mạc Vô Kỵ:
- Mạc Đan Sư, hai vị này là Tiên Vũ Kiếm Phái Vũ Mân cùng Điền Nghê Ny...
- Thanh di, so với các thiên tài này, ta kém xa lắc.
Thiếu nữ ngây thơ nhanh chóng đỏ mặt nói, nói xong, còn có chút bất an nắm bản thân vạt áo, dường như không dám ngẩng đầu nhìn Mạc Vô Kỵ.
Bà cô kia cười ha ha:
- Mân Mân, tương lai ngươi phải ra khỏi tiên môn, tính cách phải hơi chút đại khí một điểm. Ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là Mạc Đan Sư, là một người Đan Đế. Năm đó giả như không phải là Nhược Nguyệt đi Thái Thượng Thiên, ta đều dự định lại đem Nhược Nguyệt giới thiệu cho Mạc Đan Đế...
Nói đến đây, Thanh Dương dường như nhớ ra cái gì đó, nàng đưa mắt từ trên người Mạc Vô Kỵ cùng Vũ Mân vòng vo vài cái, bỗng nhiên mang theo một phần đùa cho vui thôi giọng nói nói:
- Mạc Đan Sư, Vũ Mân chẳng những tư chất tốt, cũng là thiên tài sáu sao. Thế nào, có muốn ta lại đem Mân Mân giới thiệu cho ngươi hay không?
Mạc Vô Kỵ vẫn không nói gì, hắn đã nhìn thấy nữ tử đứng sau lưng Vũ Mân kia sắc mặt có chút không được dễ nhìn.
- Thanh di...
Vũ Mân thấp giọng gọi một câu, đầu càng là thấp xuống, mặt đỏ rần đến vành tai.
Mạc Vô Kỵ cười lạnh một tiếng nói:
- Ta Mạc Vô Kỵ cả đời đánh lưu manh, cũng không dám nghĩ tới loại nữ nhân này.
Vũ Mân nguyên bản đỏ bừng mặt một cái liền trở nên tái nhợt, nước mắt tại bên trong vành mắt của nàng mắt chỉ chuyển động, liền thiếu chút xíu nữa chảy xuống.
Thanh Dương sắc mặt cũng khó xem, nàng muốn kết giao Mạc Vô Kỵ, là bởi vì tiềm lực Mạc Vô Kỵ. Nhưng nàng Thanh Tiên Lâu cũng không phải quỳ trên mặt đất nịnh bợ hắn Mạc Vô Kỵ, Thanh Tiên Lâu có tự tôn của Thanh Tiên Lâu. Ngươi Mạc Vô Kỵ có thể không đồng ý, ngươi dùng uyển chuyển mượn cớ cự tuyệt cũng có thể.
Thế nhưng ngươi dùng lời như vậy nói ra, chẳng những là để cho một cái thiếu nữ xấu hổ vô cùng, thậm chí để cho Thanh Tiên Lâu đều trở thành trò cười của Tiên Giới.
Nếu không phải nàng còn muốn bảo lưu một điểm phong độ, không muốn cùng Mạc Vô Kỵ kết thù kết oán, nàng đã xoay người rời đi.
Thẳng đến lúc này, Thanh Dương mới hiểu được vì sao Mạc Vô Kỵ có nhiều kẻ địch như vậy. Dùng Mạc Vô Kỵ loại này tự cao tự đại tên gia hỏa, cừu gia không nhiều mới đúng là quái sự. Đây là vì tính cách nàng không thèm so đo, đổi thành một người tính cách so đo mà nói, đã cùng Mạc Vô Kỵ kết làm cừu gia.
- Mạc Đan Sư thậy là uy phong a, chẳng những biết ám toán ân nhân, còn có thể khi dễ nhỏ yếu.
Cười lạnh một tiếng, đi tới là một người nam tử anh tuấn mặt như quan ngọc, cực kỳ.
Để cho Mạc Vô Kỵ cảm thán chính là, người kia thoạt nhìn tuổi cũng không lớn, cũng đã là Chuẩn Đế thực lực.
- Sư thúc, Mạc Đan Sư cũng sẽ không là loại người như vậy...
Mạc Vô Kỵ còn chưa kịp nói chuyện, sau lưng nam tử anh tuấn một cô gái trẻ tuổi thì nói nhanh lên nói.
Mạc Vô Kỵ bừng tỉnh hiểu được, thì ra tên này là Chư Thần Tiên Tông, thảo nào nhìn mình không vừa mắt.
Hiện tại Tiên Giới nghe đồn Chư Thần Tiên Tông Linh Lộc Nam cứu hắn, kết quả hắn còn ám toán Linh Lộc Nam. Trên thực tế chỉ có hắn biết, hắn căn bản cũng không có ám toán Linh Lộc Nam, chẳng những không có ám toán, hắn còn nghĩ biện pháp cứu Linh Lộc Nam, chỉ là hắn năng lực hữu hạn mà thôi.
Nữ tử nói mình không phải là người như thế, Mạc Vô Kỵ cũng quen biết, Nại Hà.
Trước đây chính bản thân tại tu chân giới thấy nàng, bản thân cả lực lượng chống đỡ cũng không có. Hôm nay mình là Tiên Vương, còn đối với phương còn mới là Đại Ất Tiên hậu kỳ.
Coi như, Nại Hà tu vi tiến bộ rất nhanh, chỉ là mau nữa, cùng hắn so sánh còn chưa đủ tầm. Tu vi so với hắn tiến bộ còn nhanh hơn, Mạc Vô Kỵ đến bây giờ chỉ là gặp một kẻ, chính là cái kia Lôi Hồng Cát. Nga, không đúng, hiện tại nhiều hơn một cái Mân Mân. Người nữ nhân này tuy nói tốc độ tu luyện không có nhanh như hắn, có thể ở vài năm liền từ Đại Ất Tiên sơ kỳ tới rồi Đại Chí Tiên trung kỳ, phi thường đáng sợ.
Mạc Vô Kỵ rất nhanh đã nghĩ thông suốt, người nữ nhân này tuyệt đối có đại bí mật, bằng không không có khả năng tiến bộ nhanh như vậy.
- Ngươi biết cái gì? Người khác e ngại hắn Mạc Vô Kỵ, ta Chư Thần Tiên Tông cũng không sợ.
Nam tử anh tuấn lớn tiếng nói.
Nói xong, nam tử anh tuấn nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ tiếp tục nói:
- Mạc Vô Kỵ, nếu như ta có chứng cớ, ta hiện tại liền đối với ngươi động thủ.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, nhìn tại mặt mũi Linh Lộc Nam, hắn lười đi để ý tới người kia.
Thanh Dương nhìn thoáng qua Vũ Mân cúi đầu rơi lệ, hừ một tiếng nói:
- Mạc Đan Sư đích thật là ưu tú, nhưng là phải suy tính một chút người khác cảm thụ, nếu là đúng đề nghị của ta không thích, nói thẳng không là được rồi, hà tất hùng hổ doạ người đả thương người như vậy?
Nếu như là những người khác, Mạc Vô Kỵ coi như là không quen nhìn, cũng sẽ không dùng loại giọng nói này. Chỉ là cái này Vũ Mân ám toán toàn tâm toàn ý là bằng hữu của nàng, điều này làm cho Mạc Vô Kỵ nhớ lại bản thân tao ngộ. Có thể nói, hắn ghét nhất chính là loại nữ nhân này.
- Thanh lâu chủ đương nhiên không biết người nữ nhân này đã làm cái gì, cho nên cảm thấy ta nói không thích hợp.
Mạc Vô Kỵ sở dĩ giải thích một câu, là cảm thấy Thanh Dương tuy rằng tất cả lợi ích là hơn hết, coi như là một người có thể kết giao. Bình Phạm tiên môn thành lập, dù cho không thể nhận lấy được bằng hữu, cũng không có thể kiếm quá nhiều địch nhân.
Thanh Dương chau mày:
- Mạc Đan Sư, Mân Mân không thích rườm rà, thậm chí ngay cả cùng nam tử cùng nhau nói nhiều một câu đều mặt đỏ, nàng đã làm cái gì?
Mạc Vô Kỵ nếu mà tại chỗ thừa nhận sai lầm, nàng cảm thấy Mạc Vô Kỵ coi như là có chút tha thứ. Hiện tại Mạc Vô Kỵ cư nhiên kiếm cớ, triệt để để cho Thanh Dương khinh thường Mạc Vô Kỵ, tuy Mạc Vô Kỵ bản lĩnh 99% mọi người chung quy cả đời đều không thể đạt được, cơ mà nhân phẩm thực sự không dám khen tặng.
Mạc Vô Kỵ nhìn lướt qua thiếu nữ này như chim sợ cành cong, thản nhiên nói:
- Tìm loại nữ nhân này làm đạo lữ, ta lo lắng có một ngày ta đang giúp nàng luyện đan, nàng sẽ ở sau lưng ta đâm một đao thì bỏ mẹ...
Mạc Vô Kỵ nói câu nói này, nghĩ đến bản thân tao ngộ, trong lòng bộc phát bi phẫn không dứt. Cho tới hôm nay, hắn vẫn đéo thể nào hiểu được, tại sao Hạ Nhược Nhân muốn ám toán hắn, chọc hắn một đao kia.
Chính vì vậy, hắn thấy Vũ Mân ám toán Điền sư huynh toàn tâm toàn ý vì nàng là lúc, mới phát lên sát khí.
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, Vũ Mân tay run một cái, trong lòng nàng kinh hãi không dứt. Nàng khẳng định chính bản thân giết chết Điền Trọng Phù không có ai biết, Mạc Vô Kỵ là làm sao mà biết được? Lẽ nào lúc đó hắn ở một bên? khả năng không lớn a, nàng tuyệt đối sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.
Vũ Mân bỗng nhiên nức nở ra, bụm mặt xoay người liền muốn chạy nhanh.
Thanh Dương giơ tay lên kéo lại Vũ Mân, mặt lạnh nói với Mạc Vô Kỵ:
- Mạc Đan Sư, có đôi khi lời không thể nói lung tung. Ngươi rất mạnh ta thừa nhận, thế nhưng là Vũ Mân là bà con xa chất nữ của ta, sự tình hôm nay ngươi không giải thích rõ, chính là ta không nói lời nào, Tiên Vũ Kiếm Phái cũng sẽ không bỏ qua như thế.
Cân nhắc đến địa vị và mặt mũi của Mạc Vô Kỵ, nàng không có nói thẳng để cho Mạc Vô Kỵ nói xin lỗi.
Một cái thanh âm khàn khàn truyền đến:
- Không sai, chuyện này nếu mà Mạc Đan Sư không cho ra một cái giải thích hợp lý, ta Tiên Vũ Kiếm Phái tuy rằng không đáng Mạc Đan Sư nhắc tới, cũng sẽ không bỏ qua. Ta cũng hướng Mạc Đan Sư giới thiệu một chút, bản tôn Tiên Vũ Kiếm Phái môn chủ, Khúc Thương.
Người đến là một lão giả tóc trắng, tuy thanh âm khàn khàn, Mạc Vô Kỵ vừa nhìn liền biết đây là một cái Tiên Đế sơ kỳ. Xem ra Tiên Vũ Kiếm Phái cũng không yếu, lại còn có Tiên Đế.
Mạc Vô Kỵ rất muốn giết Vũ Mân, cũng cũng không muốn đắc tội Tiên Vũ Kiếm Phái, hắn thản nhiên nói:
- Năm đó ở Phá Toái Giới tầng thứ ba, ta tận mắt thấy nữ nhân Mân Mân gì đó, ám toán sư huynh đang vì nàng tìm kiếm đan dược chữa thương, lúc đó nàng gọi Điền ca. Cho nên ta chỉ biết là sư huynh nàng họ Điền, ta cái khác cũng không biết. Ta hận nhất chính là loại nữ nhân này mặt như hoa đào, tâm như con bò cạp.
Tràng diện trong lúc nhất thời yên tĩnh, một hồi lâu nữ tử được gọi là Điền Nghê Ny mới khiếp sợ nhìn chằm chằm Vũ Mân thì thào hỏi:
- Ca ca ta là do ngươi giết? Vì sao? Vì sao...
Mạc Vô Kỵ cùng Vi Tử Đạo tiến vào Tiêm Giác Tiên Khư hoa viên, nơi này sớm đã tới rồi đông đảo người. Mọi người ba năm một đám tụ tập cùng một chỗ, trò chuyện một phần Tiên Giới bát quái hoặc là đã lâu không gặp bằng hữu lẫn nhau tự thuật một phần hữu nghị.
Mạc Vô Kỵ nổi tiếng toàn bộ Tiên Giới, người biết của hắn tự nhiên rất nhiều, bất quá số người đi lên cùng hắn chào hỏi lại không có mấy ai.
- Mạc Đan Sư, đã lâu không gặp a.
Một cái thanh âm thanh thúy truyền đến, Mạc Vô Kỵ hơi lộ ra nghi hoặc, lại còn có người có dũng khí hướng hắn chào hỏi.
Chờ hắn thấy rõ ràng người vừa tới, ngược lại bình thường trở lại. Thanh Tiên Lâu Thanh Dương, Thanh Tiên Lâu bản thân chính là thực lực mạnh mẽ. Thanh Dương bản thân càng là tuyệt thế cường giả, cộng thêm con gái của nàng Thanh Nhược Nguyệt được Thái Thượng Thiên chọn đi, còn thật không có tiên môn có dũng khí không khách khí bởi vì nàng và mình chào hỏi liền.
Nữ tử đứng ở bên người Thanh Dương Mạc Vô Kỵ cũng biết, Mạc Tiên Mạch. Tuy đều họ Mạc, đối với Mạc Tiên Mạch này, Mạc Vô Kỵ lại không có hảo cảm gì.
- Đúng vậy, đã lâu không gặp. Thanh lâu chủ tu vi lại lên một tầng cao, thật đáng mừng a.
Mạc Vô Kỵ cười cười đáp.
Hắn biết rõ Thanh Dương cùng hắn lên tiếng chào, không phải là bởi vì cùng hắn quan hệ thật tốt. Mà là người ta vài lần tìm tới, nhìn trúng bản thân trình độ đan đạo, hơn nữa cùng mình chào hỏi không có áp lực lúc này mới đi lên mà thôi.
- Thanh di...
Lại là một cái thanh âm êm tai truyền đến, hai gã thiếu nữ xinh đẹp đã đi tới.
thiếu nữ đi ở phía trước chẳng những xinh đẹp, hơn nữa hồn nhiên rực rỡ, vừa nhìn chính là loại nữ tử không chút tâm cơ nào. Hơn nữa hơi lộ ra mảnh mai xinh đẹp dung mạo, để cho người ta nhịn không được đi thương tiếc.
Mạc Vô Kỵ vừa nhìn thấy người thiếu nữ này, trong lòng thiếu chút nữa sát khí dâng lên, muốn động thủ lại đem người thiếu nữ này giết. Cũng may hắn cuối cùng là nhịn được sát khí của mình, đưa mắt hạ xuống rơi vào trên người cô gái sau lưng kia.
Nữ tử này chân mày hơi dày đặc, lại không xấu, giữa hai lông mày dường như có chút vẻ u sầu.
- Mân Mân, Nghê Ny, đã lâu chưa thấy các ngươi, không nghĩ tới tu vi tiến bộ nhanh như vậy.
Thanh Dương ngạc nhiên mừng rỡ nói.
- Ta tu vi cũng không có nhúc nhích, ngược lại Mân Mân tiến bộ mới nhanh.
nữ tử chân mày hơi lộ ra thô cuồng nói.
Mạc Vô Kỵ biết nàng nói là chính xác, trước đây hắn thấy Mân Mân này thì, Mân Mân này còn mới Đại Ất Tiên sơ kỳ, hiện tại đều Đại Chí Tiên trung kỳ. Sợ rằng chín sao tư chất, tiến bộ cũng không có nhanh như vậy. Ngoại trừ Lôi Hồng Cát, Mân Mân này là nữ nhân tu luyện tiến bộ nhanh nhất hắn gặp.
Thanh Dương nói vài câu sau đó, dường như cảm giác mình cô quạnh Mạc Vô Kỵ, nhanh chóng nói với Mạc Vô Kỵ:
- Mạc Đan Sư, hai vị này là Tiên Vũ Kiếm Phái Vũ Mân cùng Điền Nghê Ny...
- Thanh di, so với các thiên tài này, ta kém xa lắc.
Thiếu nữ ngây thơ nhanh chóng đỏ mặt nói, nói xong, còn có chút bất an nắm bản thân vạt áo, dường như không dám ngẩng đầu nhìn Mạc Vô Kỵ.
Bà cô kia cười ha ha:
- Mân Mân, tương lai ngươi phải ra khỏi tiên môn, tính cách phải hơi chút đại khí một điểm. Ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là Mạc Đan Sư, là một người Đan Đế. Năm đó giả như không phải là Nhược Nguyệt đi Thái Thượng Thiên, ta đều dự định lại đem Nhược Nguyệt giới thiệu cho Mạc Đan Đế...
Nói đến đây, Thanh Dương dường như nhớ ra cái gì đó, nàng đưa mắt từ trên người Mạc Vô Kỵ cùng Vũ Mân vòng vo vài cái, bỗng nhiên mang theo một phần đùa cho vui thôi giọng nói nói:
- Mạc Đan Sư, Vũ Mân chẳng những tư chất tốt, cũng là thiên tài sáu sao. Thế nào, có muốn ta lại đem Mân Mân giới thiệu cho ngươi hay không?
Mạc Vô Kỵ vẫn không nói gì, hắn đã nhìn thấy nữ tử đứng sau lưng Vũ Mân kia sắc mặt có chút không được dễ nhìn.
- Thanh di...
Vũ Mân thấp giọng gọi một câu, đầu càng là thấp xuống, mặt đỏ rần đến vành tai.
Mạc Vô Kỵ cười lạnh một tiếng nói:
- Ta Mạc Vô Kỵ cả đời đánh lưu manh, cũng không dám nghĩ tới loại nữ nhân này.
Vũ Mân nguyên bản đỏ bừng mặt một cái liền trở nên tái nhợt, nước mắt tại bên trong vành mắt của nàng mắt chỉ chuyển động, liền thiếu chút xíu nữa chảy xuống.
Thanh Dương sắc mặt cũng khó xem, nàng muốn kết giao Mạc Vô Kỵ, là bởi vì tiềm lực Mạc Vô Kỵ. Nhưng nàng Thanh Tiên Lâu cũng không phải quỳ trên mặt đất nịnh bợ hắn Mạc Vô Kỵ, Thanh Tiên Lâu có tự tôn của Thanh Tiên Lâu. Ngươi Mạc Vô Kỵ có thể không đồng ý, ngươi dùng uyển chuyển mượn cớ cự tuyệt cũng có thể.
Thế nhưng ngươi dùng lời như vậy nói ra, chẳng những là để cho một cái thiếu nữ xấu hổ vô cùng, thậm chí để cho Thanh Tiên Lâu đều trở thành trò cười của Tiên Giới.
Nếu không phải nàng còn muốn bảo lưu một điểm phong độ, không muốn cùng Mạc Vô Kỵ kết thù kết oán, nàng đã xoay người rời đi.
Thẳng đến lúc này, Thanh Dương mới hiểu được vì sao Mạc Vô Kỵ có nhiều kẻ địch như vậy. Dùng Mạc Vô Kỵ loại này tự cao tự đại tên gia hỏa, cừu gia không nhiều mới đúng là quái sự. Đây là vì tính cách nàng không thèm so đo, đổi thành một người tính cách so đo mà nói, đã cùng Mạc Vô Kỵ kết làm cừu gia.
- Mạc Đan Sư thậy là uy phong a, chẳng những biết ám toán ân nhân, còn có thể khi dễ nhỏ yếu.
Cười lạnh một tiếng, đi tới là một người nam tử anh tuấn mặt như quan ngọc, cực kỳ.
Để cho Mạc Vô Kỵ cảm thán chính là, người kia thoạt nhìn tuổi cũng không lớn, cũng đã là Chuẩn Đế thực lực.
- Sư thúc, Mạc Đan Sư cũng sẽ không là loại người như vậy...
Mạc Vô Kỵ còn chưa kịp nói chuyện, sau lưng nam tử anh tuấn một cô gái trẻ tuổi thì nói nhanh lên nói.
Mạc Vô Kỵ bừng tỉnh hiểu được, thì ra tên này là Chư Thần Tiên Tông, thảo nào nhìn mình không vừa mắt.
Hiện tại Tiên Giới nghe đồn Chư Thần Tiên Tông Linh Lộc Nam cứu hắn, kết quả hắn còn ám toán Linh Lộc Nam. Trên thực tế chỉ có hắn biết, hắn căn bản cũng không có ám toán Linh Lộc Nam, chẳng những không có ám toán, hắn còn nghĩ biện pháp cứu Linh Lộc Nam, chỉ là hắn năng lực hữu hạn mà thôi.
Nữ tử nói mình không phải là người như thế, Mạc Vô Kỵ cũng quen biết, Nại Hà.
Trước đây chính bản thân tại tu chân giới thấy nàng, bản thân cả lực lượng chống đỡ cũng không có. Hôm nay mình là Tiên Vương, còn đối với phương còn mới là Đại Ất Tiên hậu kỳ.
Coi như, Nại Hà tu vi tiến bộ rất nhanh, chỉ là mau nữa, cùng hắn so sánh còn chưa đủ tầm. Tu vi so với hắn tiến bộ còn nhanh hơn, Mạc Vô Kỵ đến bây giờ chỉ là gặp một kẻ, chính là cái kia Lôi Hồng Cát. Nga, không đúng, hiện tại nhiều hơn một cái Mân Mân. Người nữ nhân này tuy nói tốc độ tu luyện không có nhanh như hắn, có thể ở vài năm liền từ Đại Ất Tiên sơ kỳ tới rồi Đại Chí Tiên trung kỳ, phi thường đáng sợ.
Mạc Vô Kỵ rất nhanh đã nghĩ thông suốt, người nữ nhân này tuyệt đối có đại bí mật, bằng không không có khả năng tiến bộ nhanh như vậy.
- Ngươi biết cái gì? Người khác e ngại hắn Mạc Vô Kỵ, ta Chư Thần Tiên Tông cũng không sợ.
Nam tử anh tuấn lớn tiếng nói.
Nói xong, nam tử anh tuấn nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ tiếp tục nói:
- Mạc Vô Kỵ, nếu như ta có chứng cớ, ta hiện tại liền đối với ngươi động thủ.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, nhìn tại mặt mũi Linh Lộc Nam, hắn lười đi để ý tới người kia.
Thanh Dương nhìn thoáng qua Vũ Mân cúi đầu rơi lệ, hừ một tiếng nói:
- Mạc Đan Sư đích thật là ưu tú, nhưng là phải suy tính một chút người khác cảm thụ, nếu là đúng đề nghị của ta không thích, nói thẳng không là được rồi, hà tất hùng hổ doạ người đả thương người như vậy?
Nếu như là những người khác, Mạc Vô Kỵ coi như là không quen nhìn, cũng sẽ không dùng loại giọng nói này. Chỉ là cái này Vũ Mân ám toán toàn tâm toàn ý là bằng hữu của nàng, điều này làm cho Mạc Vô Kỵ nhớ lại bản thân tao ngộ. Có thể nói, hắn ghét nhất chính là loại nữ nhân này.
- Thanh lâu chủ đương nhiên không biết người nữ nhân này đã làm cái gì, cho nên cảm thấy ta nói không thích hợp.
Mạc Vô Kỵ sở dĩ giải thích một câu, là cảm thấy Thanh Dương tuy rằng tất cả lợi ích là hơn hết, coi như là một người có thể kết giao. Bình Phạm tiên môn thành lập, dù cho không thể nhận lấy được bằng hữu, cũng không có thể kiếm quá nhiều địch nhân.
Thanh Dương chau mày:
- Mạc Đan Sư, Mân Mân không thích rườm rà, thậm chí ngay cả cùng nam tử cùng nhau nói nhiều một câu đều mặt đỏ, nàng đã làm cái gì?
Mạc Vô Kỵ nếu mà tại chỗ thừa nhận sai lầm, nàng cảm thấy Mạc Vô Kỵ coi như là có chút tha thứ. Hiện tại Mạc Vô Kỵ cư nhiên kiếm cớ, triệt để để cho Thanh Dương khinh thường Mạc Vô Kỵ, tuy Mạc Vô Kỵ bản lĩnh 99% mọi người chung quy cả đời đều không thể đạt được, cơ mà nhân phẩm thực sự không dám khen tặng.
Mạc Vô Kỵ nhìn lướt qua thiếu nữ này như chim sợ cành cong, thản nhiên nói:
- Tìm loại nữ nhân này làm đạo lữ, ta lo lắng có một ngày ta đang giúp nàng luyện đan, nàng sẽ ở sau lưng ta đâm một đao thì bỏ mẹ...
Mạc Vô Kỵ nói câu nói này, nghĩ đến bản thân tao ngộ, trong lòng bộc phát bi phẫn không dứt. Cho tới hôm nay, hắn vẫn đéo thể nào hiểu được, tại sao Hạ Nhược Nhân muốn ám toán hắn, chọc hắn một đao kia.
Chính vì vậy, hắn thấy Vũ Mân ám toán Điền sư huynh toàn tâm toàn ý vì nàng là lúc, mới phát lên sát khí.
Nghe được Mạc Vô Kỵ nói, Vũ Mân tay run một cái, trong lòng nàng kinh hãi không dứt. Nàng khẳng định chính bản thân giết chết Điền Trọng Phù không có ai biết, Mạc Vô Kỵ là làm sao mà biết được? Lẽ nào lúc đó hắn ở một bên? khả năng không lớn a, nàng tuyệt đối sẽ không phạm loại sai lầm cấp thấp này.
Vũ Mân bỗng nhiên nức nở ra, bụm mặt xoay người liền muốn chạy nhanh.
Thanh Dương giơ tay lên kéo lại Vũ Mân, mặt lạnh nói với Mạc Vô Kỵ:
- Mạc Đan Sư, có đôi khi lời không thể nói lung tung. Ngươi rất mạnh ta thừa nhận, thế nhưng là Vũ Mân là bà con xa chất nữ của ta, sự tình hôm nay ngươi không giải thích rõ, chính là ta không nói lời nào, Tiên Vũ Kiếm Phái cũng sẽ không bỏ qua như thế.
Cân nhắc đến địa vị và mặt mũi của Mạc Vô Kỵ, nàng không có nói thẳng để cho Mạc Vô Kỵ nói xin lỗi.
Một cái thanh âm khàn khàn truyền đến:
- Không sai, chuyện này nếu mà Mạc Đan Sư không cho ra một cái giải thích hợp lý, ta Tiên Vũ Kiếm Phái tuy rằng không đáng Mạc Đan Sư nhắc tới, cũng sẽ không bỏ qua. Ta cũng hướng Mạc Đan Sư giới thiệu một chút, bản tôn Tiên Vũ Kiếm Phái môn chủ, Khúc Thương.
Người đến là một lão giả tóc trắng, tuy thanh âm khàn khàn, Mạc Vô Kỵ vừa nhìn liền biết đây là một cái Tiên Đế sơ kỳ. Xem ra Tiên Vũ Kiếm Phái cũng không yếu, lại còn có Tiên Đế.
Mạc Vô Kỵ rất muốn giết Vũ Mân, cũng cũng không muốn đắc tội Tiên Vũ Kiếm Phái, hắn thản nhiên nói:
- Năm đó ở Phá Toái Giới tầng thứ ba, ta tận mắt thấy nữ nhân Mân Mân gì đó, ám toán sư huynh đang vì nàng tìm kiếm đan dược chữa thương, lúc đó nàng gọi Điền ca. Cho nên ta chỉ biết là sư huynh nàng họ Điền, ta cái khác cũng không biết. Ta hận nhất chính là loại nữ nhân này mặt như hoa đào, tâm như con bò cạp.
Tràng diện trong lúc nhất thời yên tĩnh, một hồi lâu nữ tử được gọi là Điền Nghê Ny mới khiếp sợ nhìn chằm chằm Vũ Mân thì thào hỏi:
- Ca ca ta là do ngươi giết? Vì sao? Vì sao...
/1174
|