Because Of Love(Bởi Vì Yêu)

Chương 12

/17


Khó chịu quá!Tôi dần dần mở mắt ra và nhận ra căn phòng quen thuộc.Có lẽ họ đã đưa về nhà bố mẹ Dương,nhìn quanh chẳng thấy ai cả.Chắc là về hết cả rồi tôi định ngồi dậy nghe tiếng mở cửa.Tôi giả vờ nằm ngủ xem đó là ai.Bước chân nhẹ nhàng tiến lại gần chỗ tôi ngồi xuống.Mùi hương bạc hà này có lẽ là Lâm Phong.Lâm Phong thở dài,nói với chính mình:

_Em chẳng bao giờ nhận ra tình cảm tôi dành cho em cả.Em lúc nào cũng Gia Phương Gia Phương,em có biết là lúc đấy tôi rất tức lắm không?

Cái tên này nói quái gì thế?!Tình cảm của hắn dành cho tôi là sao?Thường thì tôi thấy lúc nào hắn cũng cạnh khóe tôi chứ thấy gì đâu.Mặt tôi đỏ bừng mong hắn ra ngoài đi cho rồi.Lâm Phong vuốt mái tóc tôi nói nhỏ như nói với chính mình:

_Dù em có thích ai thì tôi cũng sẽ ở bên cạnh em.Hạnh phúc của em là hạnh phúc của tôi,tôi ở bên em đến khi em không cần tôi nữa.Ngủ ngoan nhé,cô bé!

Hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng,đầu tôi quay cuồng lời nói khi nãy của hắn.Cảm giác khó chịu,tôi cảm nhận được sự chua xót trong giọng nói của hắn.Hắn tốt với tôi mà tôi không hề biết,tôi nghĩ mình không xứng với hắn.Không,cả 2 tên còn lại.Nhưng có chắc được là 2 tên đó thích tôi không.Phải đi hỏi thử 1 người mới được.Nói là làm tôi sang phòng Tuyết Đan.Gõ cửa mấy lần mà chẳng thấy Tuyết Đan.Rõ ràng nó ở đây như lời bác Nam mà.Tôi từ từ mở ra thì 1 cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt tôi.Nó và Tenki đang...đang...đang hôn nhau.Nghe tiếng mở cửa 2 người quay đầu lại nhìn kẻ vô duyên là tôi đây.Tôi cười trừ,vẫy tay về phía cả 2:

_2 người tiếp tục đi

_Tiếp cái nỗi gì khi bị cậu phá đám-Tenki bực bội

_Làm mà không khóa cửa mới đáng nói,tôi gõ mấy lần rồi chứ có phải tự tiện xông vào đâu-tôi cãi lại

_Được rồi,cả 2 đừng cãi nhau nữa,chị qua đây có chuyện gì vậy?-Tuyết Đan can ngăn tôi và Tenki

Tôi vào trong phòng kéo ghế ngồi xuống,quan sát cả 2 hỏi:

_2 người ở giai đoạn nào rồi?

_Cậu hỏi làm gì?-Tenki lại 1 lần lên tiếng

_Có phải là giai đoạn 2 thôi đúng không?

_Sao...sao chị biết?-Tuyết Đan ấp úp

_Nhìn vào cổ em có em có mấy vết hôn,với áo Tenki có mấy cái hôn của em luôn kìa-tôi vừa nhìn vừa hất mặt vào 2 người

Như phát hiện ra sơ hở cả 2 quay lại nhìn nhau,đỏ mặt không biết nói gì.Chọc họ đến đây là đủ rồi chừ vào vấn đề chính:

_Ê,2 người nghĩ Minh Tuấn và Hoàng Nguyên có thích tôi không?

2 người họ bật cười với câu hỏi của tôi,Tuyết Đan hỏi tôi:

_Chị không biết hay giả ngơ vậy?

_Là sao?

_2 tên đó rõ ràng là thích cô là đằng khác,người ngoài nhìn vào cũng thấy rõ điều đó-Tenki trả lời luôn

_Àh,chị vừa mới câu thêm 1 con cá bự nữa kìa-Tuyết Đan nói bóng gió

_Ai mới được chứ?-càng nghe họ nói tôi càng thấy rối thêm

_Đó là Y Gia Phương,con của tập đoàn Y Gia-Tuyết Đan nói

_Tập đoàn?!!!!

_Cậu không thấy cái nhẫn mà cậu ta hay đeo ư,đó chính là biểu tượng của tập đoàn Y Gia-Tenki giải thích

_Với lại cái cách cậu ta lo cho chị là biết rồi

_Nhắc mới nhớ,mấy tên kia đâu?

_Về nhà có việc hết,có vẻ 4 tên kia đều có việc gì quan trọng lắm-Tenki nói

Quan trọng?Mặc 2 đứa kia đang làm gì ,tôi chẳng có thời gian để nghĩ nữa

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mấy hôm nay,chẳng thấy họ đi học.Trống vắng thật,nhìn chỗ ngồi bên cạnh mà hơi buồn buồn..Đến giờ nghỉ trưa,tôi chạy 1 mạch vào căn tin.Mua đồ ăn xong,tôi lên sân thượng rồi xử lí hết đống thức ăn.Đang ăn ngon lành thì thấy tên con trai ôm eo đứa con gái nói chuyện tình tứ với nhau.Tên này trông quen quen là là...

_Lâm Phong

Tôi kêu khe khẽ tên thằng con trai đứng chéo chỗ tôi ngồi.Hắn dám thân mật với đứa con gái khác thế còn nói cái gì tình cảm của tôi dành em.Tình cảm của hắn dành cho tôi là thế này àh.Sao dchai nước nát bét thế này,tôi cầm chai nước.Quay qua hắn đã biến mất rồi.Tôi thu dọn đống đồ ăn bước xuống lớp.Không lẽ tôi đang ghen?!!Hay là bị bệnh gì vậy ta,phải đi hỏi mấy đứa bạn mới được.

Chuông reo báo giờ ra về,tôi đi qua quán kem NZ.Đã hẹn sẵn với mấy đứa con gái.Thấy Tuyết Đan vẫy tay tôi,ngồi xuống và nói:

_Có chuyện gì mà cậu hẹn bọn tớ vậy?-Bảo Ly lên tiếng trước

_Àh,ví dụ nếu mình thấy người con trai thân với đứa con gái khác tự nhiên trong lòng thấy khó chịu,bực tức là thế nào?-tôi tua nguyên 1 tràng

Nghe xong,họ bị nghẹn suýt sặc.Vương Tuyết nhìn tôi bằng con mắt gian xảo:

_Có phải là cậu không?

_Đại loại như vậy-tôi bối rối

_Chị thích anh chàng đó rồi chứ gì-Tuyết Đan giải thích cho tôi

_Không những thế mà còn ghen nữa,ai vậy?-bà 8 Vương Tuyết khai thác thông tin

Triệu chứng đó là ghen?!!Tôi đần mặt ra lắp bắp nói:

_Lâm P...

_Đó có phải là Lâm Phong không?-Vương Tuyết chỉ tay về phía sau tôi

Tôi quay lại nhìn,đúng là hắn rồi.Bên cạnh hắn là em chân dài tôi thấy ở sân thượng.Con nhỏ là Lục Tiểu Na ư!Nhìn thấy nó tôi ling cảm mọi chuyện về sau chẳng tốt đẹp là mấy.Hắn đang ôm eo nó,vuốt ve cặp đùi thon thả.Tôi đơ mặt nhìn cảnh tượng trước mắt,như có kim đâm vào trái tim tôi.Đau đớn tột cùng!

_Người mà chị nói có phải là anh Lâm Phong không?-Tuyết Đan nhìn tôi

Tôi nhìn Tuyết Đan,cổ họng không thể phát ra tiếng.Bảo Ly đến chỗ tôi che mắt tôi lại thì thầm nói:

_Đừng tự làm khó mình,cậu đã khóc rồi đấy,không muốn nhìn thì thôi

Tôi khóc tự khi nào không hay biết.Tôi chỉ im lặng nghe lời an ủi của đám bạn.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_Con bé nó bị làm sao vậy chị?-mẹ Dương hỏi mẹ Hàn

_Tôi cũng không biết nữa,ở bên nhà tôi nó cũng vậy-mẹ Hàn thở dài

_Có khi đã có chuyện gì chăng?-bố Hàn gãi cằm suy nghĩ

_Nên hỏi nó không mọi người?-bố Dương liếc qua tôi

Mấy bà mẹ ông bố ngồi bàn tán về tôi.Tôi chỉ làm lơ trước những câu nói của họ.Ngắm cây cỏ mà lòng nặng trĩu làm sao.Nhớ lại cuộc đối thoại giữ tôi và Bảo Ly:

_Cậu nên tỏ tình với Lâm Phong đi

_Hắn ta đang cặp bồ với Tiểu Na mà-tôi mệt mỏi

_Ai biết được,nói đỡ hơn không nói-Bảo Ly ăn bánh

_Thế thì tôi sẽ thử

_Cố lên bạn hiền


Không thể ngồi đây thở dài mãi. Tôi bật dậy khiến cho 2 bố mẹ giật mình.Đi ra ngoài với sự ngạc nhiên của mọi người

Tôi bắt taxi đến biệt thự Nguyễn,đứng trước nhà họ Nguyễn hít 1 hơi thật sâu rồi ấn chuông.Bác Huy ra mở cửa,thấy tôi liền hỏi:

_Cháu đến đây có việc gì àh?

_Cháu muốn gặp Lâm Phong

_Thiếu gia đang bận,ấy ấy cháu đi đâu vậy

Bận thì cũng phải gặp,tôi mặc bác Huy ngăn cản chạy lên lầu.Tìm từng phòng 1 chỉ còn lại 1 phòng.Tôi xông vào thì thấy hắn đang mặc áo choàng lông nằm chễch chệ trên gường.Hắn ngạc nhiên nhìn tôi rồi trở lại gương mặt ban đầu lạnh giọng hỏi:

_Có việc gì cô đến đây?

_Tôi muốn muốn nói là...

Lời nói của tôi trở nên ấp úng không nói được gì.Tay nắm chặt thành nắm đấm,hắn vẩy tay nói:

_Không có gì thì cô về đí

_TÔI THÍCH ANH-tôi hét to lên

Lâm Phong khựng người,liếc tôi.Mắt hắn có gì đó mừng,buồn.Bỗng nghe tiếng nói thánh thót của 1 cô gái:

_Anh đợi lâu không

Tiểu Na bước ra từ phòng tắm trên người quấn mỗi khăn tắm.Giọt nước chảy trên mái tóc cô ta khiến cho người khác phái say mê.Để lộ thân hình hoàn hảo hơn bao giờ hết.Cô ta thấy tôi cười gian xảo,đến chỗ Lâm Phong ôm hôn hắn.Ả đang chọn tức tôi đây mà,tôi mặc kệ hỏi Lâm Phong:

_Anh nghĩ sao?

Hắn vẫn im lặng chẳng nói gì,Tiểu Na cất giọng nói với tôi:

_Cô đang làm phiền chúng tôi đấy,mời cô về cho

Cô ta đuổi khéo tôi với cái giọng chua như dấm.Tôi bật cười thành tiếng chậm rãi nói:

_Anh hãy quên lời tôi nói,xin lỗi vì đã làm phiền

Tôi chạy ra khỏi phòng,mệt mỏi chạy mãi không biết điểm đến là nơi nào.Tôi thở dốc thấy mình đang ở học viện Ruby.Hôm nay là chủ nhật nên tôi không nhiều người.Tôi lén đẩy cộng học viện bước vào.Chẳng thay đổi là mấy,tôi lên lớp học đã từng học:12D21.Vì phòng này đặc biệt nên chẳng ai không được đụng vào và nhà trường cũng giữ lại.Mở cửa ra,bàn ghế vẫn là 8 cái bàn.Tôi đến chỗ bàn mình ngồi xuống nhớ lại câu nói của Lâm Phong

_Cô chứ ai mà nói nữa

_Hôm nay lớp chúng ta xin nghỉ luôn đi

_Không ngờ cô hát hay nhỉ,hát QUÁ HAy

_Ra nhảy với tôi được không?

_Không ngờ cô nhảy cũng khá lắm nhỉ

_Lúc nãy cô hát làm tôi nhớ đến 1 người

_Sao cô biết?

_Nhìn cô ấy như tiểu thư đài cát thôi chứ cô ấy quậy lắm,hát rất giống cô

_Này mày không biết lịch sự là gì hay sao mà dám giật người của tao hả

_Được thôi,tao chấp nhận

_Học bên đó chán quá nên chuyển đại ai ngờ trúng lớp này

_Nè,cô bị điếc hay sao mà không nghe tiếng còi vậy

_Ăn chừng này là chưa vỡ bụng là hên cho cô rồi đó

_Đi theo tôi

_Tại sao mặt trăng và mặt trời lại không ở bên nhau được?

_Dù có các vì sao ở bên mặt trăng thì mặt trăng không vui vẻ,những vì sao đó không bằng mặt trời

_Ở đây có đẹp không?

_Nơi đây là lúc tôi gặp mối tình đầu của tôi đấy,hồi còn nhỏ cô ấy nhìn dễ thương lắm,vẻ ngoài yếu đuối như khiến người khác muốn bảo vệ cô ấy vậy

_Đi về

_...


Nhiều lắm không thể ta nổi,tính hắn rất nóng nảy lúc nào cũng nói thẳng ra dễ chọc tức người khác.Thế mà...tôi lại thích hắn.Người như hắn rất dễ tổn thương.Tôi cũng là 1 trong số đó,đã biết không có kết quả rồi mà lại cứ cố thắp cho mình ngọn lửa hy vọng.Giờ thì sao?Chẳng được gì cả,tôi chỉ biết khóc cho thật nhiều vào để nước mắt cuốn trôi những nổi đau tôi phải gắng gượng.Hình như có tiếng cậu con trai hỏi tôi:

_Xin lỗi chị là ai vậy?

Tôi ngó cậu ta,trông có vẻ là 1 người đẹp trai nhưng lại rất nghịch và quái chiêu.Cậu nheo mắt lại hỏi tiếp:

_Chị có biết phòng này không được vào không?

Tôi là cựu thành viên lớp này chứ có phải người xa lạ đâu.Định mở miệng giải thích thì bị thằng nhóc chạy họng lại

_Chị đừng nói,ở đây là cả 1 huyền thoại đấy,đi ra đi

1 huyền thoại!?Thằng này công nhận dùng từ ngữ hay thiệt.Dạo này giới trẻ cũng tiến bộ "dữ dội".Tôi nghe theo lời nó bước ra ngoài xem nó làm gì tiếp theo.Nó âm mưa cười cười nói:

_He he,bây giờ thì chị phải nghe lời em nếu không thì em sẽ mách lại với nhà trường đấy

Ok!Chị đây cũng đang chán sự đời,để xem chú thế nào

_Hay là chị giả làm học sinh cấp 3 vào học chung với em đi

Trở lại thời cấp 3,ngẫm lại cũng hay.Tôi nói với nhóc:

_Được thôi,mọi hồ sơ cậu lo hết đấy

_Chuyện nhỏ,chị tên gì?

_Hàn Tuyết Linh

Cái tên đã gắn với thời cấp 3 huy hoàng của tôi.Dại gì không dùng chứ,thằng nhóc hí hửng ra mặt định đi thì bị tôi gọi giật

_Nè nhóc,tôi chưa biết tên cậu

_Gia Vũ

Ối giời ơi!Tên cũng hay nhỉ.Nhìn mặt thằng nhóc trông giống ai mà tôi không thể nhớ nỗi

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lại là lên lớp,đã hết 2 tuần mà bọn họ chẳng hề lộ diện.Trầm tư được 1 chút thì nghe cô gáo thông báo:

_Em Gia Phương của lớp ta đã đi du học Đức nên lớp trưởng hạ sĩ số nhé

Nghe cái tin động trời xong,con gái trong lớp tôi khóc như mưa như lũ.Con trai thì đành an ủi mấy nhỏ đó mặc dù cũng rất buồn.Tôi như không tin vào tai mình,linh cảm sẽ có sự ra đi nữa nên tôi chạy đến vào hiệu trưởng gặng hỏi:

_Thưa thầy,bạn Lâm Phong,Minh Tuấn,Hoàng Nguyên còn học trong trường này không?

_Àh,em Lâm Phong qua Mĩ vì lí do cá nhân,em Minh Tuấn sang Úc vì chuyện gia đình,Hoàng Nguyên thì bên Anh vì phải quản lí công ty con của tập đoàn Giang Thị đã đi được 2 tuần rồi

Lời thầy nói như sét nổ bên tai.Tôi còn nhớ là vẫn gặp tên khỉ hôi đó mà.Như điên cuồng tôi chạy đến từng ngóc ngách tìm hơi ấm của họ.Biển,cánh đồng,công viên nhưng tất cả đều vô dụng.Tôi thững thờ đến biển,quỳ xuống dưới cát khóc.Họ đến với tôi thật nhanh nhưng lại đi cũng.Sao các cậu không nói với tôi,mà cũng đúng tôi chẳng là cái gì của họ nhưng cũng là bạn.Tôi lại 1 lần nữa khóc thật to,tôi mặc kệ những người xung quanh nhìn tôi bằng ánh mắt nào.Tội nghiệp,phiền toái,kì dị có lẽ là vậy.Bóng người cao gầy chặn trước mắt tôi hét to lên:

_Bộ mấy người chưa thấy ai khóc àh?Không được nhìn chị ấy

Là...Gia Vũ,thằng nhóc này làm gì ở đât.Tôi ngẩng mặt lên nhìn thàng nhóc.Nó chỉ nhìn tôi cười,kéo tôi lên rồi dẫn tôi đi đâu đó.Người ta đang buồn mà nó cứ hát gì gì đó.Buồn thúi ruột mà gặp thằng này chẳng đột tử quá.Trước mắt tôi là cái mắt đập con chuột chũi bằng búa.Nó mua cho tôi 1 xu và đưa cái búa cho tôi.Tôi nhận lấy từ nó đập không thương tiếc,miệng không ngừng c.h.ử.i:

_Các anh chết đi cho tôi

_Đồ tồi tệ

_Đồ xấu xí

_...

Đập không ngừng nghỉ,khi ngừng lại thì phát hiện ra mình đã phá nát cái máy.Gia Vũ suỵt với tôi như bảo tôi im lặng mà chuồn.Tôi mỉm cười rồi rón rén rời khỏi đó.Tâm trạng tôi cũng đỡ hơn hẳn,phải cảm ơn thằng nhóc mới được.

_Cảm ơn nhóc nhé

_Không có gì,lần nào gặp chị là chị cũng khóc hết cả-Gia Vũ nghịch đám lá trên cây.

_Sẽ không còn như vậy nữa-tôi trầm giọng

_Nhớ nhé,mà chị ngày mai nhớ đi học đấy,em đăng kí hơn rồi-Gia Vũ lém lỉnh

_Nhưng chú chưa biết chị tốt hay xấu mà đã thân thiết kiểu đó không sợ chị sẽ làm gì chú sao?-tôi nghi ngờ hỏi nó

_Em tin chị là người tốt,vì em cảm giác là vậy-nó trả lời tỉnh bơ

Tôi bật cười xoa đầu thằng nhóc,còn nó thì khó chịu hất tay ra mãi

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bây giờ không còn tâm trạng để nghĩ đến mấy chuyện đó nữa.Mình còn nhiều việc còn giải quyết nữa.Và trước mắt thì là đây:Cụ thể là như thề này,sáng phải học đại học,chiều thì học cấp 3.May là giờ buổi cho về sớm hơn nên có thể chuẩn bị sách vở học cấp 3.Nghĩ mình sắp vào cấp 3 một lần nữa mà tôi thấy mình đang trở lại quá khứ.Tôi cố ăn hết phần ăn trưa ở trường rồi phi thẳng về nhà thay đồ học sinh cấp 3.Lại 1 lần nữa phi thẳng đến học viện Ruby.Bước vào trường,học sinh đi qua nói chuyện với nhau mà thấy mình đang hồi xuân vậy.Đi lên lầu 2,phía bên phải gần cầu thang,ngước lên nhìn bảng lớp:11A9.Cuối cùng giờ vô lớp cũng tới,thấy thầy giáo hồi ấy mình học.Tôi không ngừng giơ tay với thầy,thầy cũng làm lại.Cũng như các màn giới thiệu học sinh mới và vân vân.Giới thiệu xong cái tên,đánh giá cái lớp này.Con gái thì kêu cái mặt,con trai thì thân thiện hơn.Tôi đi xuống ngồi đại 1 chỗ trống cuối lớp,đám con gái cười khinh khỉnh tôi.Cũng không lạ gì,tôi hóa trang mình 1 chút.Đầu đội tóc giả ngắn mái ngang,mắt đeo cái kính to như Nobita.Quê là đằng khác,vì tôi sợ mấy cái bọn nhóc này sẽ phát hiện tôi là ai.Mãi chưa thấy thằng nhóc tới,lòng không khỏi nghĩ mình đi nhầm lớp.Cửa lớp 11A9 bỗng bị bể ra làm từng mảnh.

1 thằng con trai mặt bất cần đời,vẻ đẹp trai lãng tử,tóc nhuộm highline đen đỏ.Cặp cái đưa cho thằng đi sau,cái dáng đi như 1 thằng đầu gấu ăn chơi.Thầm suy nghĩ rằng hắn này chắc chắn đại ca của học viện Ruby.Quay sang hỏi thằng mọi sách đang ngồi đọc sách

_Ê nhóc,thằng đó là ai vậy?-tôi hất hất mặt qua cái thằng đầu gấu

_Bạn đừng gọi anh hai như vậy,ảnh mà nghe được là cậu tiêu đấy-mồ hôi thằng nay đua nhau mà chảy ra

Ngó quanh lớp,công nhận thằng này mới vào mà lớp im lặng đến lạ thường.Thầy giáo mà cũng đổ mồ hôi nữa là.Tôi hỏi tiếp:

_Vậy tên gì?

_Ân Hoàng Ngôn,con của gia tộc Ân Hoàng,bông tai hình X là biểu tưởng của gia tộc Ân Hoàng,từng đánh nhau với nhiều bang phái nổi tiếng ở chốn Sài Thành này-trả lời như cái máy tính

Thì ra là cậu chủ của gia tộc Ân Hoàng,nghe bố mẹ có nói về gia tộc này.Tôi cười mỉa nhìn về hắn,Hoàng Ngôn thấy vẻ mặt đó của tôi.Tức giận đạp ghế đứng dậy xách áo tôi lên,gầm như thú

_Mày nhìn cái gì?

_Tôi nhìn cậu

Có lẽ tôi lời nói đi trước hành động.Tay thẳng ra nhìn vào đôi mắt hung dữ ấy.Lớp này sợ xanh mặt không dám nói hay thậm chí không dám thở nhẹ.Hoàng Ngôn ngạc nhiên,hắn nở nụ cười đểu chưa từng thấy.Hắn thả tôi xuống,quy về chỗ mình như dự tính chuyện gì ban đầu.Hôm nay là ngày tồi tệ đây=.=|||Đánh trống hết tiết,lớp đó chẳng ai ngu đi rước họa vào thân.Chẳng còn 1 ai trong lớp,tôi giở sách vở đại học ra ôm bài.8,6 thằng đi đến chỗ tôi,tay cầm gậy,...Sắp có đánh nhau rồi,lâu lâu chưa có gãi ngứa tay.Tôi bèn thu dọn sách vở ,bỏ kính vào hộc bàn chờ đợi.Thằng A trong số thằng đó lên tiếng:

_Cô là Hàn Tuyết Linh

_Đúng!

_Cô dám chọc giận đại ca của chúng tôi nay tôi lại nhận lệnh xử lí cô,chuẩn bị vào hopital đi.Tụi bay đâu ZÔ!

1 thằng xông vào tôi,tôi lấy chân đạp thẳng vào bụng.Và 2 đứa cùng xông vào.Tôi lấy chân đạp thẳng vào bàn chân rồi hất đầu gồi vào mặt nó.Cứ thế cho thế 15 phút tất cả đều bị hạ gục.Tôi nhìn đồng hồ,đến giờ phải đi,tôi lấy cặp đeo vào.Cuối cùng tôi cúi xuống thằng vừa bị tôi đọ ván thì thầm:

_Nói với thằng đại ca của tụi bây,bang Hắc Long Hội tao còn không ngán nữa là huống chi tụi tép riu như mấy đứa mày

Tôi phủi quần áo bước đi,thấy Gia Vũ chạy đến chỗ mình.Thở không ra hơi hỏi tôi:

_Chị có sao không?

_Không,mà chú học lớp nào vậy?

_Lớp này chứ đâu,thằng Hoàng Ngôn nó sai người đánh chị nên em mới chạy tới đây

_Thế mà chị cứ tưởng bị nhầm lớp chứ,em ghet thằng đó àh?

_Rất ghét!-nó lạnh lùng đáng sợ

_Thế àh,chị về đây

Tôi vỗ vai nó rồi bước đi,không biết thằng nhóc đó sẽ làm gì tiếp theo nữa

Linh àh!

_Gì?

_Dạo này tớ thấy cậu lạ lạ sao ấy?

_Lạ chỗ nào?

Tôi đang ở thư viện trường đại học và đọc sách.Bên cạnh là các cặp đôi ngồi nói nhiềue bên lỗ tai tôi.Vương Tuyết hỏi tôi nhưng tôi không buồn nhìn Vương Tuyết lại.Nguyên Tinh hớn hở nói:

_Không lẽ cậu không biết Lâm...

_NGUYÊN TINH-đám bạn chí cốt hét lên

Cả thư viện ai cũng quay mặt vẻ khó chịu với chúng tôi.Tôi đành cười trừ quay mặt nói với họ:

_Nếu các người còn cứ ồn ào nữa,tôi hứa sẽ dùng chân đá *** các người đấy-tôi bực mình

_Được rồi cho tụi tớ xin lỗi,mà cậu biết chuyện đó rồi sao?-Bảo Ly vừa hỏi vừa soi gương

_Chuyện gì?-tôi nói cho có lệ

_Thì bọn họ...

_Kệ đi,tớ mệt mỏi lắm rồi-tôi gấp sách lại bỏ vào túi

_Mong là cậu thông cảm cho anh Nguyên-Hải Quân nhìn tôi

Tôi chẳng nói gì thêm,đi thẳng về nhà chuẩn bị cho "trận chiến" tiếp theo

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mới bước vào cổng trường bắt gặp những ánh mắt không mấy thiện cảm.Biết rồi!Thể nào cũng sẽ có chuyện xảy ra mà.Tôi lên lớp thấy cảnh tượng kinh hoàng.Cái bàn của tôi đầy máu,có xác chuột chết ở trong ngăn bàn và các động vật khác nữa.Đám con gái cười sung sướng khi thấy tôi bị như thế này.Đám con trai thì tôi cũng biết là họ không thể giúp gì được dù rất hòa đồng.Tiến gần các bàn,tôi lấy khăn lau sạch mấy vết máu.Động vật chết thì tôi dọn bỏ vào bao nilong để 1 bên.Tôi ngoắt thằng gần đó nói:

_Xuống mượn mấy bác bảo hộp sửa chữa cho tôi

Thằng cũng biết điều đi mượn,vài phút sau có có hộp đồ nghề.Chân ghế bị tháo tua vít nên tôi gắn lại.Trên ghế bị kẹo cao su nên tôi lấy bóc ra chàt cho sạch vết cao su.Chỗ dựa thì bị bôi hoa mắt mèo nên tôi lấy khăn lúc nãy nhờ thằng nhóc giặt lau sạch lẫn mặt bàn cũng vậyChân bàn cũng bị yếu nên vặn lại cho chặn.Hộc bàn đầy đinh nên tôi lấy hết ra.Xong xuôi hết tôi đem đi vứt vào sọt rác,nhờ thằng nhóc lúc nãy trả lại đồ cho bác bảo vệ.Thấy lớp mắt chữ A miệng chữ O không nói được gì.Gia Vũ tiến lại gần tôi đầy khán phục:

_Sao chị biết mấy chỗ bị họ chơi xấu chị vậy?

_Kinh nghiệm học trò chúng mày chị biết tất

Chuông reo vào học,lại là đập cửa bước vào.Thằng nhóc hắn tôi vẫn bình lặng,vẻ mặt trông vừa ngạc nhiên vừa gian tà.Nhìn mà lạnh sống lưng,thằng này coi bộ hâm hâm sao ý.Nó ngồi gần tôi,đưa tờ giấy gì đó cho tôi.Vốn có sẵn bản mặt tò mò nên tôi mở ra đọc:"Cô cũng lì đấy chứ,cuộc hơi vẫn còn dài dài".Thằng này bị gì ấy,tôi liếc qua nó.Nó cười duyên với tôi nữa chứ.Muốn nôn quá đi mất,cầu mong giờ học mau kết thúc.

Cuối cùng cũng reng chuông,tôi vội cất sách vở vào chuồn nhanh.Nhưng người tính không bằng trời tính,thằng đó chặn tôi lại.Nói với cái giọng đại ca:

_Cô vẫn không chịu thua?

_Tại sao phải chịu thua cậu?

Thằng nhóc này không nói được chữ nào,giậm chân bước ra ngoài.Tôi lắc đầu mỉm cười,dễ thương ghê(t/giả:bà này bị khùng,kêu người bắt nạt mình dễ thương-.-).Gia Vũ tiến về phía bàn tôi nói chuyện:

_Chị không đi học ở bên đó àh?

_Không,mà nè kể cho chị nghe vì sao em ghét thằng Hoàng Ngôn-tôi nghịch tóc mình

_Vì nó cướp bạn gái của em,hồi trước 2 đứa là bạn thân của nhau-Gia Vũ nắm chặt tay nghiến răng nghiến lợi

_Đúng thiệt là...có đứa con gái thôi mà

_Nhưng đó là cả 1 vấn đề chị ạ-Gia Vũ đập bàn khiến cho mấy chú chim ngoài trời giật mình

_Mày biết vì sao chị lại nói vậy không?Con nhỏ đó có thể bỏ em thì nó cũng sẽ bỏ lại người khác,nó không thật sự yêu em.Nên em phải cảm ơn thằng đó vì cho em biết bản chất nó thế nào

Gia Vũ suy ngẫm,rồi làm gì đó chạy ra khỏi lớp.Lũ trẻ dạo này bị gì không biết nữa.Cứ hở tí là làm kia làm nọ.Chuông reo vào lớp,vẫn chưa thấy 2 thằng kia lên.Hết giờ học mà cũng biến mất tiêu.Rảo bước trên sân trường thấy 2 cái bóng đang choàng tay bá cổ với nhau.Nhìn quen quen,tôi tiến gần vỗ vai 2 thằng.Quay lại nhìn tôi rồi cười cười ngu ngơ:

_2 đứa làm gì ở đây vậy?

_Tụi em đang nối lại tình xưa ấy mà-Gia Vũ nháy mắt với tôi

_Tụi em??!!

_Àh,để tớ nói cho cậu nghe,chị ấy lớn hơn mình 2 tuổi đấy

_Cái gì?!Nhưng sao học ở đây được-Hoàng Ngôn ngạc nhiên

_Tớ bắt chị ta học ở đây đó nên không cần lo,chúng ta đi ăn gì đó đi-Gia Vũ choàng tay qua Hoàng Ngôn và tôi

Chúng tôi đi ra ngoài trường,cười đùa vui vẻ.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_Trường chúng ta sẽ tổ chứa lễ hội văn hóa và lễ hội thể thao.Trước tiên là lễ hội văn hóa, nên các em lên kế hoạch về lớp ta nên làm gì nhé

Lớp xôn xao không biết nên thế nào?Tôi lơ mơ nằm ngủ.Loáng thoáng nghe tên mình,tôi quay sang hỏi cô bạn bên cạnh:

_Này,cô vừa nhắc tên mình hả?

_Cậu được chọn làm người quảng cáo cho lớp để quảng cáo cho lớp

Thích thật,mình khoái mấy cái thứ này.Tôi hí hửng hỏi cô giáo:

_Thưa cô,lớp ta sẽ là gì ạ?

_Nhà ma

Càng hứng thú,tôi cười gian tà khiến mọi người xung quanh sởn ốc.Hôm nay tôi không lên học viện Ruby nên dạo phố đi mua đồ cho vụ này.Tôi đang vào cửa tiệm vải,thấy tấm vải trắng trông rất đẹp.Với tay tới thì có 1 bàn tay khác cũng với tay đến tấm vải đó.Tôi cùng người đó quay lại nhìn nhau.Thốt lên cùng 1 lúc:

_Tuyết Linh/Bảo Hoàng

Chúng tôi cười cười,Bảo Hoàng lên tiếng trước:

_Nếu cậu thích cái này thì mình sẽ nhường vậy

_Cậu cũng muốn mà,hay chúng ta chia nửa đi

Bảo Hoàng lúc đầu không đồng ý,thấy vẻ mặt tôi nên cậu ta đồng ý nốt.Tính tiền xong,2 đứa ngồi ở 1 quán coffe Thiên Thiên nơi có quan cảnh khá đẹp.Bảo Hoàng ngắm nghía tôi như người ngoài hành tinh.Tôi khó chịu bèn lên tiếng:

_Cậu nhìn đủ chưa?

_Xin lỗi,tại càng ngày cậu càng đẹp ra-Bảo Hoàng cười ruồi

_Hoàng,cậu mua xong tấm vải đó chưa?

Bảo Tú,Bảo Minh đến lại gần chúng tôi.Họ có vẻ ngạc nhiên sự hiện diện của tôi.Bảo Hoàng chỉ 2 cái ghế trống bên cảnh như nói 2 người ngồi xuống đi.Họ ngồi xuống tán chuyện với nhau:

_Ôi sexy lady,lâu ngày không gặp-Bảo Tú nói giọng đùa giỡn

_Không cần phải thế đâu-tôi uống 1 ngụm trà

_Cậu xinh đẹp thật mà-Bảo Hoàng lại khen tôi

Hôm nay là ngày gì mà lại có người khen nhiều thế không biết.Tôi cười thầm hỏi thăm họ:

_Các bang chủ của mấy anh như thế nào rồi?

Nghe xong câu hỏi đó,3 người im lặng không biết nói gì.Thở dài rồi cười xòa cho không khí bớt căng thẳng:

_Đừng như vậy,có gì cứ nói

_Anh Phong là bạn trai của Tiểu Na

_Anh Tuấn bị bắt cưới vợ người nước ngoài tên là Bacina,con của tập đoàn Snow

_Anh Nguyên vừa điều hành công ti bên đó và bị bắt gặp mặt với cô Tina lai Việt con của tỷ phúc bên Úc

Mẹ cha ơi!Họ toàn bị bắt cưới vợ hết rồi.Nhưng người tôi thắc mắc chính là tên Lâm Phong:

_Thế Lâm Phong qua bên Mĩ làm cái gì??

_Tại anh ấy thích-Bảo Hoàng trả lời

_Mà cậu mua vải làm gì thế?

_Chỉ có chút việc thôi-Bảo Tú nói

Reng reng reng!Chuông điện thoại tôi ấy mà.Tôi nhấc máy:

_Alo

_Chị...rảnh...ko?-tiếng thở hổn hển của Hoàng Ngôn làm tôi giật mình

_Em sao vậy?Đang ở đâu vậy?-tôi sốt sắng hỏi

_Ở nhà riêng của em

_Được,chị đến liền

Tôi đứng dậy báo với 3 người về trước.Tức tốc chạy đến nhà Hoàng Ngôn,tôi có vài lần cùng với Gia Vũ đến nhà nó chơi nên cũng biết.Cửa không khóa,tôi xông vào tìm phòng ngủ của nó.Không tin nổi,người nó xộc xệch,mặt mày tái mét.Tôi sờ trán nó,bị sốt rồi.Chắc nhà nó có hộp thuốc không ta?Tôi chạy đi tìm hộp thuốc thì thấy 1 đống thuốc luôn ấy chứ.Tìm được thuốc hạ sốt rồi!Pha 1 ly nước xong,tôi đem thuốc lại gần nó.Nhìn nó thế này chắc tự uống cũng khônh xong.Tôi uống thuốc bỏ nước vào miệng,truyền thuốc từ miệng mình qua Hoàng Ngôn.Có vẻ đã xong xuôi,tôi chạy ra ngoài mua cháo.Đổ ra ngoài bát đợi khi nó tỉnh thì đút cho nó ăn luôn.Tôi trông chừng nó cả đêm,ngủ tự khi nào không biết.

Ngủ đã thật đấy,tôi bật dậy vươn vai cho đỡ mỏi.Dụi mắt nhìn trên gường,thằng Hoàng Ngôn đâu rồi.Tôi nhìn quanh,chạy khắp nhà nhưng không thấy nó.Đang bệnh mà đi đây được chứ,tôi ra ngoài khu vườn của nó thây nó đang ngồi trên chiếc đu.Mặt hơi cúi xuống,dáng người trông cô đơn.Tôi lại gần ngồi xuống,chúng tôi im lặng đến khi nó lên tiếng trước:

_Cảm ơn chị đã chăm sóc tôi

_Không sao,chúng ta như chị em mà

_Chị em??Chị chỉ coi tôi là 1 đứa em thôi sao-nó quay sang hẳn về tôi

_Chứ em nhỉ gì?-tôi thắc mắc câu nói của nó

_Trông thâm tâm tôi,chị không phải là 1 người chị mà là...

_Là gì?-càng ngày tôi cũng khá thắc mắc

_Là người con gái muốn trở thành bạn gái-1 giọng nói chen vào

Gia Vũ?!Sao nó lại đến đây,Gia Vũ chậm rãi bước gần chỗ chúng tôi.Nhìn Hoàng Ngôn rồi lắc đầu cười:

_Tớ với cậu lại phải cạnh tranh công bằng với nhau nữa rồi

Cạnh tranh công bằng!2 cái đứa này nói nhăn nói cụi gì thế này.Tôi ngu ngơ nhìn 2 đứa nó face to face với nhau.Hoàng Ngôn đứng bên cạnh Gia Vũ:

_Chúng em xin tuyên bố-Hoàng Ngôn nói

_Sẽ chính thức theo đuổi chị-Gia Vũ

_Nên chị phải chọn ra 1 người mà chị thích-2 đứa nói cùng 1 lúc

OMG!!!!!Thì ra 2 cái đứa này này thích tôi rồi sao?Chưa hết 4 ông lớn kìa chừ đến 2 ông nhỏ này.Ôi cái huyết áp của tôi!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tôi chẳng còn tâm trạng để mà học,thấy giảng 1 đằng tôi nghe 1 nẻo.Nghĩ đến chuyện hôm qua lại càng thấy đau đầu.Hết tiết,lớp trưởng lại gần tôi bàn bạc vụ lễ hội văn hóa kia:

_Cậu đã làm đến đâu rồi?-cô bạn hỏi tôi

_Cũng xong hết-tôi mỉm cười

Chúng tôi bàn bạc 1 xí sau đó tôi đi về nhà.Vừa mới bước chân vào phòng thì tôi đã thấy thành quả của mình bị xé rách không thương tiếc.Cầm từng mảnh lên,mặt tôi bất động đến mấy phút.Tại sao?Tại sao?Tốn công hơn cả tuần vậy mà lại như vậy ư.Bác Nam đi vào phòng tôi,lên tiếng:

_Xin lỗi tiểu thư,tại tôi cả,chỉ vì thả con mèo Ba Tư của bà chủ nên nó đã cấu rách hết bộ quần áo của tiểu thư,tôi sẽ...

_Không sao đâu,bác cứ đi làm việc đi ạ

Mèo ơi là mèo!Mày hại tao rồi đấy tao hận mày.Tôi lại chạy đi mua lần thứ 2,cất công chuẩn bị thêm.Xấu hơn cái đợt tôi chuẩn bị kĩ.Thôi kệ đi,ngày mai là bắt đầu rồi.Nhưng nó lại tạo nên nét gì đó kinh dị,no problem.Tôi vớ điện thoại thấy có mấy cái tin nhắn với máy cuộc gọi nhỡ.Hơn 5h rồi,đành phải nghỉ ở bên kia mới có thể làm lại được.Mở từng tin nhắn ra coi thì phát hiện ra chủ nhân của các tin nhắn lại là 2 ông trời nhỏ của tôi.

"Sao hôm nay không đi học?Nhớ muốn chết"-Hoàng Ngôn

"Ở đâu rồi?Vũ đã đợi Linh mà chẳng thấy Linh đi học"-Gia Vũ

"Có chuyện thì gọi cho Ngôn gấp nha"-Hoàng Ngôn

"Có chuyện gì sao?Đừng làm Vũ sợ chứ"-Gia Vũ

"..."

Đổi cách xưng hô rồi cơ đấy.Cái gì Ngôn với chả Vũ rồi Linh nữa chứ.Tôi bật cười nhắn lại cho cả 2

"Tôi không sao,chỉ bận xí việc nên không đi học được thôi"

Vừa mới gửi xong thì đã nhận tin nhắn,2 thằng này nhắn gì nhanh thế không biết.

"Đi chơi với thằng nào đúng không"-Hoàng Ngôn

"Đừng nói Linh trốn học đi với ai đó nghe"-Gia Vũ

2 thằng khùng bệnh hoạn,nhắn mà cũng tương tự nhau.Từ khi sau câu tuyên bố đầy hùng hồn đó,ngày nào cũng nhắn tin cho tôi.Trôi nguyên 2 tuần rồi mà vẫn chưa phân thắng bại.Tuyết Đan đi qua phòng tôi hỏi:

_Chị àh,chị có gặp vấn đề chi không vậy?

_Vấn đề gì?-tôi nhướng mày hỏi ngược lại

_Sao chị cứ hay cười 1 mình ý,hổng lẽ bị shock tinh thần-Tuyết Đan nghiêng đầu sang 1 bên

_Kệ chị,đi nói chuyện với Tenki kìa

_Chị xinh đẹp thì không nói nhưng xinh đẹp mà chưa có bạn trai là có vấn đề đó,ai cũng có hết cả rồi.Chị nên coi lại mình đi-Tuyết Đan nói rồi chạy luôn

Chưa có bạn trai,hay là yêu cầu mình quá cao.Được lắm,mình sẽ có bạn trai sau 1 năm.Không lại để bọn kia cười thúi mặt nữa.Hazz,đi ngủ ho khỏe

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Trễ thật rồi trời ơi!Tôi thay đồ xách cái đống đồ của lớp.Chạy đợi xe buýt thì có 1 chiếc xe hơi chạy ngang qua vũng nước.ÀO!Người tôi đã ướt như con chuột lột,ngứa ngáy hết chỗ nói nhưng phải cắn răng chạy đến trường.Đến cổng trường thì không biết thùng sơn ở đâu rơi xuống đầu tôi.1 cậu bạn chạy tới xin lỗi vì vô ý làm rơi thùng sơn màu đỏ,tôi chẳng còn thời gian để nghe cậu ta nói cái gì cái nọ nữa.Vừa mới đến cửa lớp thì vấp phải cái gì đó cứng cứng.RẦM!Tôi ngất xỉu luôn,sao cái ngày gì mà xui xẻo dữ ác.

Êm quá,đây chắc là nhà của mình.Tôi lăn qua mở mắt đã 10h hơn.Còn vụ lớp tôi thì đến đâu rôi nhỉ.Tôi bật dậy định chạy lên lớp đã thấy bạn lớp trưởng đến chỗ tôi nói:

_Cậu cứ nằm nghỉ đi,lớp mình thắng rồi

_Ai giả ma để đi quảng cáo vậy

_Là tôi,bị người ta cười ê mặt-cô bạn cay cú không thể nói

_Nhã Lâm,cậu có cũng có năng khiếu đấy chứ

_Được đấy,Dương Tuyết Linh xem như lai chọc lét của ta đây

_Tha cho tớ đi Nhã Lâm,ha ha ha

Thế là tôi lại có thêm cô bạn thân ở trong lớp mình nữa

Hôm nay tâm trạng tôi khá tốt nên chiều tôi đi học ở học viện Ruby.Tới lớp thấy chưa có 2 tên khỉ con tới.Tôi yên vị chỗ ngồi của mình,đợi 2 tên nhóc đó tới.Vào học vẫn chưa tới,thế mà lại lảm nhảm vì sao chưa lại không đi học.Nhắc tào tháo,tào tháo tới.2 thằng lại gây ầm ĩ phòng học,khi 2 tụi nó thấy tôi,mắt sáng hơn đèn oto.Phi đến 2 chỗ trống bên cạnh tôi,cười cười chăm chú nghe giảng bài.Người tôi như có nguồn gió lạnh thổi vào người,lạnh không thể nói.Thầy giáo chủ nhiệm cần cái phiếu điểm,mặt không còn giọt máu nào nói:

_Điểm của lớp ta khá cao nhưng Gia Vũ và Hoàng Ngôn,2 em học hành hết mức quá tệ.Tôi mong các em sẽ chấn chỉnh lại vấn đề học tập

Đẹp trai sao mà học tệ thế này!Nhìn là biết lười học rồi,chắc tôi phải làm gia sư cho 2 tên này quá.Đến giờ ra về,tôi kêu 2 đứa ở lại nói chuyện:

_Linh có chuyện gì muốn nói à?-Gia Vũ mừng rỡ

_Hay là Tiểu Linh đã đồng ý sẽ hẹn hò với tôi àh-Hoàng Ngôn nháy mắt đưa tình với tôi

Tôi thở dàu cú mỗi người 1 cái:

_Đồ ngốc!Nghĩ cái gì đâu,chị muốn kèm cho các chú về vấn đề học tập-tôi khẽ nhăn trán lại

_Học gì chứ chơi đi-Hoàng Ngôn lắc đầu nguầy ngậy

_Thế này nhé,nếu mà ai được điểm trong kì kiểm tra tới,tôi sẽ hẹn hò với 1 trong 2 người

_Đồng ý-cả 2 lên tiếng

_Tôi chắc chắn sẽ thắng-Gia Vũ nói với Hoàng Ngôn

_Tôi chứ không phải cậu-Hoàng Ngôn đáp trả lại

2 người chí chóe với nhau khiến người ở giữa là tôi cũng đau đầu


/17

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status