Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ

Chương 87 - Chương 87

/100


Cách một cánh cửa nhà giam kiên cố vững chắc, vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực vô cùng tha thiết của người kia. Tô Nghiêu mặt không biến sắc, bình tĩnh lùi lại phía sau một bước, cứ tưởng người này đã bị ma nhập, không ngờ rằng có thể nghe hiểu lời của nàng đến tận lúc này. Nếu như hiểu được sớm hơn thì thật là tốt.

“Ngày trước ta đã nói Tô Dao đã chết nhưng ngươi không nghe ta. Hôm nay ngươi lại hỏi lại ta, thì ta vẫn chỉ cho ngươi đáp án như vậy thôi.” Tô Nghiêu không hề che giấu mà quang minh chính đại nói rõ ràng cho hắn nghe: “Tô Dao sớm đã chết, lúc người từ Bình Khê trở về thì nàng đã chết rồi.”

Người kia lại càng thêm điên cuồng, mãnh liệt túm chặt lấy cửa nhà giam ngăn cách giữa hai người, hận không thể thoát ra khỏi phòng giam mà tóm lấy nàng, “Không thể nào!”

Không thể nào ư? Tô Nghiêu lắc đầu, “Ngươi đã biết Tô Dao vì ngươi mà quỳ suốt một đêm ở từ đường của Tô gia rồi sinh bệnh nặng. Nhưng ngươi không biết nàng còn vì ngươi mà uống Say Hồng Trần, nghiêm túc cắt đứt sinh mạng mình. Ta vốn không phải nàng ấy, mấy ngày nay thấy ngươi oán hận nàng như vậy thật là oan uổng cho nàng. Nếu ngươi yêu nàng như vậy, vì sao lại trở về quá trễ? Vì tới trễ nên nàng không thể đấu tranh, chỉ có thể đặt cược chính mạng sống của mình, lấy cái chết để thể hiện quyết tâm. Cho tới bây giờ Tô Dao chưa hề thay lòng đổi dạ, mãi cho đến tận lúc chết, trong lòng nàng không có ai khác ngoài một mình ngươi.”

“Không thể nào…” Người kia ngoài miệng vẫn kiên cường, nhưng thân thể lại như ngay lập tức

bị rút hết toàn bộ khí lực, hai tay đang túm lấy cửa nhà giam cũng buông thõng xuống, cả người đều thất thần, ánh mắt không còn thấy ánh sáng, lẩm bẩm nói: “Không thể nào…”

Nhiều lời cũng vô ích, ngươi vĩnh viễn cũng không thể thuyết phục được kẻ tự lừa mình dối người kia, giống như ngươi vĩnh viễn không thể đánh thức một kẻ đang giả vờ ngủ. Tô Nghiêu nhíu mày nhìn Phong Sách một hồi lâu. Đối với nàng, người này chung quy lại vẫn là một kẻ nguy hiểm, từ trước là áy náy nhưng về sau lại hoàn toàn kháng cự hắn. Bởi vì lập trường, bởi vì không thoát khỏi, thậm chí trong lòng nàng Phong Sách càng ngày càng giống nhân vật đóng vai phản diện, kèm theo những phán đoán mơ hồ gì đó của nàng, làm cho nàng không có cách nào xóa sạch đành phải đi đến đây gặp hắn.

Kỳ thực Phong Sách rất cố chấp, hoặc có thể là trong lòng hắn sớm đã có linh cảm, nhưng rốt cuộc lại không chịu thừa nhận. Từ đầu chí cuối, người này đều yêu Tô Dao, yêu như vậy, đau khổ như vậy, lại thủy chung không chịu buông tay.

Lúc tất cả cố gắng bỗng nhiên biến thành công dã tràng, lúc tất cả oán hận trở thành hận sai người, Phong Sách không biết mình làm ra tất cả những chuyện này giờ còn ý nghĩa gì nữa. Có cả yêu cả hận, tất cả đều biến thành trò hề cho người trong thiên hạ cười chê.

Người kia bất thình lình ngẩng đầu lên, kinh ngạc nói: “Ngươi nói Say Hồng Trần? Nàng đã uống Say Hồng Trần ư?”

Tô Nghiêu thấy


/100

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status