“Ha ha ha…” Đường Nhược Ảnh cất tiến cười to, đặc biệt khi nhìn đến Trưởng Tôn Dự đang bì bỏm trong nước, cười càng thêm lớn tiếng.
“Ngươi nha…” Trên mặt Phong Dật Hiên cũn lộ ra nụ cười thản nhiên, cười khẽ ra tiến, không có nửa điểm ý tứ trách cứ, ngược ại lại man theo vài phần dung tún.
“A!A! Hiên, cứu mạng, ta không biết bơi.” Trưởng Tôn Dự giờ phút này cũng bất chấp nàng cười như thế nào, kinh hoản hô, đôi tay, không ngừng ở trong nước vẫy vùng, giống như giây kế tiếp sẽ thật sự chìm xuống đáy hồ, chết đuối.
“Ta quên, hắn là không biết bơi.” Phong Dật Hiên giật mình, nụ cười trên mặt cũng lập tức cứng đờ, khi nói chuyện, liền muốn nhảy xuống nước đi cứu Trưởng Tôn Dự lên.
“Hắn ở gần bên bờ, nước căn bản là không sâu, sâu nhất chỉ tới phần eo của hắn.” Đường Nhược Ảnh cản động tác của Phong Dật Hiên lại.
Tiếu trên mặt cũng hơi thu lại, nhìn về phía Trưởng Tôn Dự không ngừng vùng vẫy tron nước, có chút buồn cười, nam nhân này không biết bơi còn chưa tính, buốn cười nhất là, nơi hắn đứng cách bờ chỉ có mấy thước, nước căn bản là không sâu. Không có khả năng bao phủ hắn, thực không thể hiểu, hắn vì sao ở trong nước bì bỏm lâu như vậy, còn không có đứng lên…
Phong Dật Hiên cũng ngẩn ra, khoé môi cũng xả ra một nụ cười hơi khác thườn, Trưởng Tôn Dự giờ phút này thật là…
“Dự, nưới không sâu, ngươi đứng lên, có thể đi lên bờ.” Phong Dật Hiên vẫn là có lòng tốt nhắc nhở hắn, bất quá, lúc này nay cả trong giọng nói của hắn cũng đều mang theo vài phần ý cười. Trưởng Tôn Dự ở trong nước không ngừng giẫy dụa đột nhiên đình chỉ động tác lại, mạnh mẽ đứng lên, nước kia xác thực chỉ đến phần eo của hắn, đã không có nguy hiểm nữa, khi nhìn lại phía Đường Nhược Ảnh, ngoan độc lên tiếng :”Nữ nhân chết tiệt, ngươi chờ đó, xe ta đi lên thì sẽ thu thập nươi như thế nào!”
Đường Nhược Ảnh lạnh lùng quét mắt liếc nhìn hắn một cái, trên mặt có vài phần không kiêng nhẫn, nam nhân này thật đúng là làm cho người khác có chút chán ghét, nhìn đến hắn vội vàng đứng lên đi về bên bờ, giống như thật sự ngoan độc không thể không xông lên trên bờ để xé xác nàng vậy. Khoé môi không khỏi xuất ra một tia trào phúng.
“Ta đi về trước.” Thu hồi ánh mắt, nàng đối với Phong Dật Hiên đang đứng bên cạnh nói, đều không phải là do nàn sợ Trưởng Tôn Dự, mà là thật sự không muốn cùng nam nhân kia chấp nhặt, cũng không muốn làm cho Phong Dật Hiên khó xử.
Phon Dật Hiên tuy rằng thập phần không muốn, nhưng cũn hiểu được dụng ý của nàng, trong lòng đối với nàng có vài phần cảm kích, thấp giọng nói :”Đượ, ngươi đi về trước đi…”
Đường Nhược Ảnh xoay người, bước từng bước một, không nhanh không chậm rời đi…
Trưởng Tôn Dự trong nước cũng cảm thấy nóng nảy, lớn tiếng hô :”Hiên, ngăn nữ nhân kia lại, đừng cho ả ta rời đi.” Vừa kêu, tốc độ cũng vừa nhanh hơn, chỉ là hắn hiện tại đang ở trong hồ, dưới chân toàn bùn lầy, giảm bớt tốc độ của hắn, hắn bởi vì quá mức nóng vội, một chút không cẩn thận, liền ngã lộn nhào, lại rơi vào trong nước…
Phong Dật Hiên vốn trong lòng còn có chút bất mãn, nghe được tiếng la của hắn, mày càng thêm nhăn lại, bất quá, hắn vốn là loại người tao nhã, hơn nữa Trưởng Tôn Dự lại là bằng hữu nhiều năm của hắn, vẫn tiếp tục kiên nhẫn chờ hắn đi lên.
“hiên, ta không phải là kêu ngươi ngăn nữ nhân kia lại sao, ngươi như thế nào lại có thể cho ả ta rời đi.” Khi Trưởng Tôn Dự đi lên, sớm đã không nhìn thấy bóng dáng của Đường Nhược Ảnh đâu nữa, căm giận đối với Phong Dật Hiên nói.
”Tốt lắm, ngươi đã
“Ngươi nha…” Trên mặt Phong Dật Hiên cũn lộ ra nụ cười thản nhiên, cười khẽ ra tiến, không có nửa điểm ý tứ trách cứ, ngược ại lại man theo vài phần dung tún.
“A!A! Hiên, cứu mạng, ta không biết bơi.” Trưởng Tôn Dự giờ phút này cũng bất chấp nàng cười như thế nào, kinh hoản hô, đôi tay, không ngừng ở trong nước vẫy vùng, giống như giây kế tiếp sẽ thật sự chìm xuống đáy hồ, chết đuối.
“Ta quên, hắn là không biết bơi.” Phong Dật Hiên giật mình, nụ cười trên mặt cũng lập tức cứng đờ, khi nói chuyện, liền muốn nhảy xuống nước đi cứu Trưởng Tôn Dự lên.
“Hắn ở gần bên bờ, nước căn bản là không sâu, sâu nhất chỉ tới phần eo của hắn.” Đường Nhược Ảnh cản động tác của Phong Dật Hiên lại.
Tiếu trên mặt cũng hơi thu lại, nhìn về phía Trưởng Tôn Dự không ngừng vùng vẫy tron nước, có chút buồn cười, nam nhân này không biết bơi còn chưa tính, buốn cười nhất là, nơi hắn đứng cách bờ chỉ có mấy thước, nước căn bản là không sâu. Không có khả năng bao phủ hắn, thực không thể hiểu, hắn vì sao ở trong nước bì bỏm lâu như vậy, còn không có đứng lên…
Phong Dật Hiên cũng ngẩn ra, khoé môi cũng xả ra một nụ cười hơi khác thườn, Trưởng Tôn Dự giờ phút này thật là…
“Dự, nưới không sâu, ngươi đứng lên, có thể đi lên bờ.” Phong Dật Hiên vẫn là có lòng tốt nhắc nhở hắn, bất quá, lúc này nay cả trong giọng nói của hắn cũng đều mang theo vài phần ý cười. Trưởng Tôn Dự ở trong nước không ngừng giẫy dụa đột nhiên đình chỉ động tác lại, mạnh mẽ đứng lên, nước kia xác thực chỉ đến phần eo của hắn, đã không có nguy hiểm nữa, khi nhìn lại phía Đường Nhược Ảnh, ngoan độc lên tiếng :”Nữ nhân chết tiệt, ngươi chờ đó, xe ta đi lên thì sẽ thu thập nươi như thế nào!”
Đường Nhược Ảnh lạnh lùng quét mắt liếc nhìn hắn một cái, trên mặt có vài phần không kiêng nhẫn, nam nhân này thật đúng là làm cho người khác có chút chán ghét, nhìn đến hắn vội vàng đứng lên đi về bên bờ, giống như thật sự ngoan độc không thể không xông lên trên bờ để xé xác nàng vậy. Khoé môi không khỏi xuất ra một tia trào phúng.
“Ta đi về trước.” Thu hồi ánh mắt, nàng đối với Phong Dật Hiên đang đứng bên cạnh nói, đều không phải là do nàn sợ Trưởng Tôn Dự, mà là thật sự không muốn cùng nam nhân kia chấp nhặt, cũng không muốn làm cho Phong Dật Hiên khó xử.
Phon Dật Hiên tuy rằng thập phần không muốn, nhưng cũn hiểu được dụng ý của nàng, trong lòng đối với nàng có vài phần cảm kích, thấp giọng nói :”Đượ, ngươi đi về trước đi…”
Đường Nhược Ảnh xoay người, bước từng bước một, không nhanh không chậm rời đi…
Trưởng Tôn Dự trong nước cũng cảm thấy nóng nảy, lớn tiếng hô :”Hiên, ngăn nữ nhân kia lại, đừng cho ả ta rời đi.” Vừa kêu, tốc độ cũng vừa nhanh hơn, chỉ là hắn hiện tại đang ở trong hồ, dưới chân toàn bùn lầy, giảm bớt tốc độ của hắn, hắn bởi vì quá mức nóng vội, một chút không cẩn thận, liền ngã lộn nhào, lại rơi vào trong nước…
Phong Dật Hiên vốn trong lòng còn có chút bất mãn, nghe được tiếng la của hắn, mày càng thêm nhăn lại, bất quá, hắn vốn là loại người tao nhã, hơn nữa Trưởng Tôn Dự lại là bằng hữu nhiều năm của hắn, vẫn tiếp tục kiên nhẫn chờ hắn đi lên.
“hiên, ta không phải là kêu ngươi ngăn nữ nhân kia lại sao, ngươi như thế nào lại có thể cho ả ta rời đi.” Khi Trưởng Tôn Dự đi lên, sớm đã không nhìn thấy bóng dáng của Đường Nhược Ảnh đâu nữa, căm giận đối với Phong Dật Hiên nói.
”Tốt lắm, ngươi đã
/38
|