Editor: Mẹ Bầu
Tạ Uẩn Ninh dồn sức ra tay. Tay anh không giống như đang chỉ giữ tại cổ tay của cô, mà càng giống như đang nắm chặt ở trong lòng cô.
Lê Lạc không ngờ rằng, nhanh như vậy Tạ Uẩn Ninh đã biết được, bỗng chốc lại còn kéo cả gốc gác của cô lên. Trong não Lê Lạc trở nên trống rỗng, hồi lâu sau lại có một chút giận dữ bốc lên.
Vốn tưởng rằng, giữa hai người còn có thể tốt hơn trong một thời gian nữa.
Đuôi mắt Lê Lạc nhẹ nhàng nhướng lên, sóng mắt lại thoáng lấp lánh một chút. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Chậm rãi, cô thu tay của mình lại, ý đồ tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Tạ Uẩn Ninh.
"Giáo sư, có thể cho em đi trước được không?" Lê Lạc lại lên tiếng.
Tạ Uẩn Ninh rốt cục buông tay của bạn gái mình ra. Bất quá, anh vẫn bên cạnh đứng ở Lê Lạc như trước. Hai người bả vai kề sát bả vai với nhau. Có một số việc, vốn chỉ là nghi hoặc rất nhỏ, đến mức không thể phỏng đoán xác thực được, đến cuối cùng tất cả lại được chứng thực. Tạ Uẩn Ninh chiếm được một cái đáp án cực kỳ khó có thể tin được, nhưng lại cực kỳ hợp Logic. Tạ Uẩn Ninh thừa nhận bản thân cảm thấy có chút không tiêu hóa được. Dùng kiểu lời nói của Chu Bắc mà nói, diễ↕nđ↕ànlêq↕uýđ↕ôn một người đàn ông luôn có những chuyện không ngừng lại được. Đè ép tất cả cảm xúc lại, Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói đối với Lê Lạc: "Sau khi chấm dứt mọi chuyện, em hãy đi đến nhà trọ để tìm tôi."
Giọng nói không nặng không nhẹ, giống như kiểu không cho cự tuyệt.
Lê Lạc đồng ý: "Vâng..."
Chiếc áo khoác tây trang khoác trên người cô đột nhiên có chút nặng trĩu. Lê Lạc cố gắng vươn bả vai lên, sốc lại ý chí chiến đấu. Vốn dĩ là Lê Lạc muốn giả bộ là người hùng dũng oai vệ, để tạo ra sức ép, không nghĩ tới lại gặp Tạ Uẩn Ninh, người còn ma vương hơn cả cô, di@en*dyan(lee^qu.donnn), nửa đường lại chặn cô lại.
Lê Lạc mím môi, lại gật gật đầu. Buổi tối cô nhất định sẽ đi tìm anh.
Tạ Uẩn Ninh rốt cục cho Lê Lạc đi rồi, ánh mắt lại quét nhìn cục diện của Lê Lạc: Môi đỏ mọng, áo khoác tây trang, trợ lý thư ký... Bạn gái chuẩn bị đầy đủ như vậy, đương nhiên là Tạ Uẩn Ninh không nên ngăn trở. Anh hơi hơi xoa xoa cằm, ý bảo Lê Lạc có thể rời đi.
Đi đối mặt với một nhóm người ở bên ngoài kia, đang bị cô giống như một con sói đùa giỡn xoay quanh.
Biết rõ rành rành người đùa giỡn kia chính là bạn gái của mình, đáy lòng Tạ Uẩn Ninh vẫn như trước, @MeBau*diendan@leequyddonn@ cảm thấy có chút không yên lòng, giống như là người đàn ông vốn có thiên tính chăm sóc đối bạn gái nhỏ của mình. Cho dù biết sự thật chân tướng, biết năng lực của Lê Lạc còn lớn hơn so với tưởng tượng của anh. Tạ Uẩn Ninh còn cho rằng, Lê Lạc tuổi còn nhỏ sẽ phải chịu nhận thiệt thòi. Sự thật hết thảy cũng giống như
Tạ Uẩn Ninh dồn sức ra tay. Tay anh không giống như đang chỉ giữ tại cổ tay của cô, mà càng giống như đang nắm chặt ở trong lòng cô.
Lê Lạc không ngờ rằng, nhanh như vậy Tạ Uẩn Ninh đã biết được, bỗng chốc lại còn kéo cả gốc gác của cô lên. Trong não Lê Lạc trở nên trống rỗng, hồi lâu sau lại có một chút giận dữ bốc lên.
Vốn tưởng rằng, giữa hai người còn có thể tốt hơn trong một thời gian nữa.
Đuôi mắt Lê Lạc nhẹ nhàng nhướng lên, sóng mắt lại thoáng lấp lánh một chút. die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Chậm rãi, cô thu tay của mình lại, ý đồ tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Tạ Uẩn Ninh.
"Giáo sư, có thể cho em đi trước được không?" Lê Lạc lại lên tiếng.
Tạ Uẩn Ninh rốt cục buông tay của bạn gái mình ra. Bất quá, anh vẫn bên cạnh đứng ở Lê Lạc như trước. Hai người bả vai kề sát bả vai với nhau. Có một số việc, vốn chỉ là nghi hoặc rất nhỏ, đến mức không thể phỏng đoán xác thực được, đến cuối cùng tất cả lại được chứng thực. Tạ Uẩn Ninh chiếm được một cái đáp án cực kỳ khó có thể tin được, nhưng lại cực kỳ hợp Logic. Tạ Uẩn Ninh thừa nhận bản thân cảm thấy có chút không tiêu hóa được. Dùng kiểu lời nói của Chu Bắc mà nói, diễ↕nđ↕ànlêq↕uýđ↕ôn một người đàn ông luôn có những chuyện không ngừng lại được. Đè ép tất cả cảm xúc lại, Tạ Uẩn Ninh mở miệng nói đối với Lê Lạc: "Sau khi chấm dứt mọi chuyện, em hãy đi đến nhà trọ để tìm tôi."
Giọng nói không nặng không nhẹ, giống như kiểu không cho cự tuyệt.
Lê Lạc đồng ý: "Vâng..."
Chiếc áo khoác tây trang khoác trên người cô đột nhiên có chút nặng trĩu. Lê Lạc cố gắng vươn bả vai lên, sốc lại ý chí chiến đấu. Vốn dĩ là Lê Lạc muốn giả bộ là người hùng dũng oai vệ, để tạo ra sức ép, không nghĩ tới lại gặp Tạ Uẩn Ninh, người còn ma vương hơn cả cô, di@en*dyan(lee^qu.donnn), nửa đường lại chặn cô lại.
Lê Lạc mím môi, lại gật gật đầu. Buổi tối cô nhất định sẽ đi tìm anh.
Tạ Uẩn Ninh rốt cục cho Lê Lạc đi rồi, ánh mắt lại quét nhìn cục diện của Lê Lạc: Môi đỏ mọng, áo khoác tây trang, trợ lý thư ký... Bạn gái chuẩn bị đầy đủ như vậy, đương nhiên là Tạ Uẩn Ninh không nên ngăn trở. Anh hơi hơi xoa xoa cằm, ý bảo Lê Lạc có thể rời đi.
Đi đối mặt với một nhóm người ở bên ngoài kia, đang bị cô giống như một con sói đùa giỡn xoay quanh.
Biết rõ rành rành người đùa giỡn kia chính là bạn gái của mình, đáy lòng Tạ Uẩn Ninh vẫn như trước, @MeBau*diendan@leequyddonn@ cảm thấy có chút không yên lòng, giống như là người đàn ông vốn có thiên tính chăm sóc đối bạn gái nhỏ của mình. Cho dù biết sự thật chân tướng, biết năng lực của Lê Lạc còn lớn hơn so với tưởng tượng của anh. Tạ Uẩn Ninh còn cho rằng, Lê Lạc tuổi còn nhỏ sẽ phải chịu nhận thiệt thòi. Sự thật hết thảy cũng giống như
/156
|