Tuy Vương Tử Quân nói là mời Lôi Hợp Tuấn đi vào, thế nhưng đó không phải chỉ có một mình Lôi Hợp Tuấn, còn có một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi. Người đàn ông trung niên này tuy không cao nhưng cơ thể mạnh mẽ làm cho người ta sinh ra cảm giác trầm trọng, thế nhưng sau khi đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân thì tỏ ra rất gò bó.
- Chủ tịch, đã nhiều ngày ngài chưa đến thành phố chúng tôi kiểm tra công tác. Lần trước khi ngài đến kiểm tra công tác, tôi có nói khi nào mà hồ hoa sen ở Đồng Lục được cải tạo xong thì nhất định phải đến xem, bây giờ hoa sen đã qua mùa nở rộ rồi. Lôi Hợp Tuấn có tiếp xúc khá gần với Vương Tử Quân, vì vậy hắn mở miệng có vẻ tùy ý. Hắn ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân rồi cười hì hì nói.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu cười với Lôi Hợp Tuấn, sau đó hắn cười nói: - Tôi thật sự có nói như vậy, thế nhưng tôi chỉ muốn xem tình cảnh hoa sen nở đầy hồ, nếu bây giờ đi thì căn bản là khá tiếc nuối.
- Vậy thì lần sau ngài đến là được. Lôi Hợp Tuấn nói bằng giọng điệu cung kính: - Lúc này hồ hoa sen căn bản đã phát triển rất mạnh, có nhiều khách sạn khai truong lại, có nhiều món ăn liên quan đến hoa sen, nếu đi đến nơi khác căn bản khó được nếm những món này.
Vương Tử Quân khoát tay áo nói: - Được, bí thư Lôi xem như là người mồm mép lợi hại, đến khi đó tôi cũng muốn nếm thử xem thế nào.
- Chủ tịch, lần này tôi đến báo cáo với ngài về tình huống xây dựng các khu công nghệ. Đây là hó thư ký trưởng văn phòng Quản Tự Thành của văn phòng thị ủy kiêm chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu công nghệ thành phố Đồng Lục, mời anh giới thiệu thoáng qua tình huống đẩy mạnh và phát triển khu công nghệ của Đồng Lục cho chủ tịch Vương được biết.
Quản Tự Thành nghe Lôi Hợp Tuấn nói như vậy thì đứng lên khỏi ghế sa lông nói: - Chủ tịch Vương, dưới sự giúp đỡ cao độ của cấp ủy chính quyền thành phố và tỉnh, chúng tôi đã cho ra nhiều biện pháp thúc đẩy xâu dựng các khu công nghệ. Trước hết là chúng tôi bỏ ra lực lượng cực kỳ lớn để xây dựng cơ sở.
Vương Tử Quân nghe Quản Tự Thành báo cáo mà biết rõ người này có chút căng thẳng. Hắn nhìn bộ dạng của chủ nhiệm Tự Thành, thế là chợt có vài phần nghi vấn. Quản Tự Thành báo cáo gì vậy? Lôi Hợp Tuấn có thể báo cáo với mình về vấn đề này, vì sao còn ném công tác lên người chủ nhiệm kia? Không phải có ý nghĩ gì khác đấy chứ?
Sau khi Quản Tự Thành báo cáo xong, Vương Tử Quân có hỏi vài vấn đề. Vương Tử Quân hỏi vài vấn đề không khó, thế nhưng lại nhận được câu trả lời chuyên nghiệp của Quản Tự Thành, hắn chợt phát hiện người này bỏ ra khá nhiều công sức chuẩn bị báo cáo với mình.
Vương Tử Quân tiến hành khuyến khích chủ nhiệm Quản vài câu, sau đó nói: - Sắp tới tôi sẽ đến thăm thành phố Đồng Lục, tôi nhất định sẽ đến thăm các khu công nghệ của các anh. Tôi hy vọng khi đó Đồng Lục còn phát triển mạnh mẽ hơn bây giờ.
Quản Tự Thành là người thông minh, hắn nói thêm vài câu rồi rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. khi chủ nhiệm Quản rời đi, Lôi Hợp Tuấn cũng không chờ Vương Tử Quân lên tiếng mà khẽ nói: - Chủ tịch, ngài cảm thấy Tiểu Quản kia như thế nào?
Vương Tử Quân cảm thấy Quản Tự Thành là người không tệ, hắn cười cười nói: - Người này ý nghĩ rõ ràng, năng lực khá tốt, có thể rèn luyện một chút, tuyệt đối là sự giúp đỡ tốt với anh.
- Chủ tịch ngài cho ra đánh giá cao về Tiểu Quản, nếu là anh ấy biết được, nhất định sẽ cực kỳ cảm kích. Lôi Hợp Tuấn nói rồi cười cười tiếp tục: - Chủ tịch, tôi cảm thấy văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh chính là nơi cần được tăng cường, nếu để cho Tiểu Quản đi đến công tác thì căn bản sẽ rất tốt.
Lúc này Vương Tử Quân đã hoàn toàn hiểu rõ ý nghĩ của Lôi Hợp Tuấn, sở dĩ Lôi Hợp Tuấn kéo Quản Tự Thành qua, căn bản là vì chuyện nhiệm kỳ mới. Hắn nhìn gương mặt sáng lạn của Lôi Hợp Tuấn mà không khỏi khẽ gật đầu.
Lôi Hợp Tuấn rời đi rất với bộ dạng mỹ mãn, nhưng suy tư của Vương Tử Quân lại càng nhiều hơn. Nửa năm nữa sẽ đến nhiệm kỳ mới, tuy nhiệm kỳ mới cần Sầm Vật Cương nắm đại cục, thế nhưng hắn là chủ tịch tỉnh, chính hắn cũng cần phát ra âm thanh của mình. Nếu như hắn mất đi âm thanh ở sự kiện cực kỳ quan trọng này, không chỉ làm khó cho công tác, hơn nữa tuyến trên sẽ hoài nghi năng lực khống chế đại cục của mình.
Nhưng Sầm Vật Cương bên kia sẽ không có ý nghĩ gì sao?
Động tác của Xà Lê Hoa căn bản là tương đối nhanh, chỉ một ngày sau nàng đã cầm theo bản kế hoạch sửa đổi đến tìm Vương Tử Quân. Sau khi đưa bản kế hoạch cho Vương Tử Quân thì nàng còn cười khổ nói: - Chủ tịch Vương, chuyện này tôi thật lòng còn có chút không yên, ngài nên đi sang giúp đỡ tôi một chút ở phương diện tác động với bí thư Sầm.
Vương Tử Quân tiếp nhận bản kế hoạch nhìn qua một chút, lúc này Xà Lê Hoa rõ ràng là sửa đổi phương án theo ý của mình. Thế là hắn cười nói: - Được rồi, chị Xà, chuyện này tôi đã đồng ý thì sẽ đi với chị.
Sau khi gọi điện thoại đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Vương Tử Quân cùng Xà Lê Hoa đi đến phòng của Sầm Vật Cương. Khi hai người bọn họ đi vào trong phòng, lúc này Sầm Vật Cương đang cúi đầu xem xét văn kiện. Khi thấy hai người bọn họ đi đến thì lão không khỉ cười nói: - Căn bản không có nhiều cơ hội chủ tịch Vương và trưởng phòng Xà cùng đến, mời các vị ngồi.
Vương Tử Quân cười cười, hắn ngồi xuống ghế sa lông trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, sau đó nói: - Bí thư Sầm, tôi đã cho chị xà một vấn đề khó khăn, chị ấy không dám tự mình gặp anh, thế nên kéo tôi cùng đến.
- Ha ha ha, trưởng phòng Xà, tôi thật sự đáng sợ như vậy sao? Sầm Vật Cương ngồi xuống ghế sa lông rồi cười ha hả nói: - Nếu thật sự là như vậy thì tôi nên sửa đổi lại tính tình của mình, nếu không sau này mọi người mà đều không chịu đến báo cáo công tác với tôi như trưởng phòng Xà, sau này tôi cũng sẽ bị người ta cười cho.
Sầm Vật Cương nói như vậy làm cho bầu không khí trong phòng đầy vui vẻ, thế nhưng nụ cười trên mặt Xà Lê Hoa lại có vài phần cứng nhắc.
- Bí thư Sầm, sự việc là thế này, trưởng phòng Xà cầm theo phương án tổ chức tết Kim Hoa đến chỗ tôi đòi tiền, tôi có nhìn qua một chút, cảm thấy chị thị của ngài yêu cầu tổ chức tết Kim Hoa làm thành danh thiếp cho Mật Đông, hơn nữa còn tạo điều kiện để tăng cường liên lạc với bên ngoài là cực kỳ phù hợp với thực tế phát triển của tỉnh. Vương Tử Quân tiếp nhận ly trà từ tay thư ký của Sầm Vật Cương, sau đó hắn trầm giọng nói với Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương thật lòng đã có suy đoán vì sao Vương Tử Quân và Xà Lê Hoa lại cùng nhau đến gặp mình, lúc này nghe Vương Tử Quân nhắc đến tết Kim Hoa, lão không nói lời nào mà chỉ nở nụ cười nhàn nhạt lắng nghe.
- Những điểm nên dùng tiền thì chúng ta tuyệt đối không nên bủn xỉn, nhưng ở phương diện không nên dùng tiền, tôi cảm thấy chúng ta nên tỉnh lược một chút. Ví dụ như phương diện mời ca sĩ nổi tiếng đến biểu diễn, tôi cảm thấy điều này là không cần, chúng ta lần này tổ chức tết Kim Hoa căn bản là muồn biểu hiện sự đặc sắc của địa phương, thế nên dùng đoàn ca múa nhạc trong tỉnh thay thế cho các ca sĩ ngôi sao là hợp lý, không những tiết kiệm tài chính còn làm nổi bật tính đặc sắc của tỉnh. Vương Tử Quân nói, sau đó hắn đưa phương án mới đã được Xà Lê Hoa sửa đổi cho Sầm Vật Cương: - Mời anh xem qua phương án này, tôi cảm thấy phương án này thật ra cũng rất tốt.
Sầm Vật Cương tiếp nhận phương án nhìn thoáng qua. Khi Sầm Vật Cương xem xét thì Xà Lê Hoa cảm thấy rất căng thẳng, dù sao thì chuyện này cũng có liên quan đến mình, nếu như mình công tác thiếu đi sự giúp đỡ của bí thư Sầm, như vậy sẽ có đả kích không nhỏ với phương diện triển khai mở rộng công tác của mình.
Nếu so sánh với Xà Lê Hoa thì Vương Tử Quân tỏ ra rất bình thản, hắn lẳng lặng uống nước, lúc này trong phòng chỉ còn lại âm thanh lật văn kiện của Sầm Vật Cương.
Năm phút sau Sầm Vật Cương mới xem qua phương án sửa đổi một lượt, lão ngẩng đầu lên cũng không nói gì ngay, sau đó nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch, anh có xem qua phương án này chưa?
- Bí thư Sầm, tôi đã xem qua một lượt rồi, tôi cảm thấy phương án này rất tốt. Vương Tử Quân tiếp nhận ánh mắt của Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói.
- À, lời đề nghị của chủ tịch là rất không tồi, trưởng phòng Xà cứ nên thực hiện theo phương án này. Sầm Vật Cương cười cười đặt phương án tổ chức tết Kim Hoa lên mặt bàn nói.
Sự việc càng tiến triển thuận lợi thì càng làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy không nắm chắc. Trước kia dù là Vương Tử Quân hay Sầm Vật Cương đối mặt với nhau thì nàng đều có thể chen vào vài câu, nhưng bây giờ nàng cảm thấy mình căn bản là quá kém cỏi, không dám mở miệng chen lời.
Hai vị lãnh đạo nói cười giông như tham gia một bữa tiệc làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy có chút khó chịu, nàng hy vọng chuyện này có thể nhanh chấm dứt, thế nhưng hai người kia càng nói càng giống như thêm vui vẻ và hòa hợp với nhau.
Mười phút trôi qua làm cho Xà Lê Hoa sinh ra cảm giác giống như một năm, may mà có một cuộc điện thoại gọi đến làm cho bí thư Sầm phải nghe máy, lúc này chủ tịch Vương cũng đứng lên cáo từ.
Sau khi cùng Vương Tử Quân ra khỏi khu văn phòng thường ủy, Xà Lê Hoa khẽ hỏi: - Chủ tịch Vương, ngài nói xem chúng ta như vậy có làm cho bí thư Sầm mất hứng hay không?
Vương Tử Quân nhìn Xà Lê Hoa rồi cười cười nói: - Chị Xà của tôi ơi, chị nên tin tưởng trình độ của bí thư Sầm, tất nhiên bí thư Sầm chỉ có thể vui vẻ với những chuyện có lợi cho Mật Đông, nào có chuyện trách tội chị?
Xà Lê Hoa cười cười, nàng cảm thấy sự việc xem như cũng không hoàn toàn đúng như vậy, nhưng cũng biết lúc này mình căn bản không thể phản bác được lời nói của Vương Tử Quân.
Sau khi chia tay Vương Tử Quân, Xà Lê Hoa do dự giây lát, sau đó nàng quyết định quay lại. Khi nàng gõ cửa đi vào trong phòng làm việc của bí thư Sầm, khi đó bí thư Sầm đang lẳng lặng cắt tỉa cành cây trong phòng.
- Bí thư Sầm. Xà Lê Hoa đứng trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương rồi khẽ nói.
Sầm Vật Cương không mở miệng, lão cắt thêm vài cành lá, sau đó mới nói: - Trưởng phòng Xà có chuyện gì vậy?
- Bí thư Sầm, phương án kia là chủ tịch Vương yêu cầu phòng tuyên truyền chung tôi sửa đổi, trước đó tôi đưa bản kế hoạch cũ đi trưng cầu ý kiến của chủ tịch Vương...
Xà Lê Hoa còn chưa nói xong thì Sầm Vật Cương đã ngắt lời: - Trưởng phòng Xà, có một số việc chị không nên suy nghĩ quá nhiều. Chủ tịch Vương sửa chữa kế hoạch kia cũng là vì xuất phát từ góc độ công tác, chị cũng không cần phải đến giải thích với tôi.
Tuy Sầm Vật Cương nói những lời này giống như đang cười nhưng nụ cười này lại làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy rất không thoải mái. Xà Lê Hoa cắn răng rồi trầm giọng nói: - Bí thư Sầm, chuyện này là tôi làm không tốt.
Sầm Vật Cương buông cây kéo trong tay xuống, sau đó rót nước cho Xà Lê Hoa rồi nói: - Cái gì mà làm tốt hay không, chị thật sự đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Được rồi, chỉ là một cái tết Kim Hoa mà thôi, chị nên tổ chức cho tốt là được.
Sầm Vật Cương tiễn chân Xà Lê Hoa ra khỏi phòng làm việc của mình, gương mặt lão nhanh chóng trầm xuống. Lão cần phương án trên mặt bàn nhìn qua một lượt, sau đó gương mặt càng thêm nghiêm túc.
Sầm Vật Cương ngồi bên cạnh bàn làm việc trầm ngâm giây lát, sau đó đặt tay lên chồng văn kiện ở bên cạnh. Cuối cùng lão cũng không tìm được văn kiện mình muốn, thế là trầm ngâm giây lát rồi gọi điện thoại cho thư ký.
Một phút sau thư ký nhanh chóng đi vào phòng, hắn nhìn gương mặt của Sầm Vật Cương thì vội vàng nói: - Bí thư Sầm.
- Phần văn kiện xin chỉ thị của thành phố Linh Long tôi có đặt lên bàn đâu rồi? Sầm Vật Cương nhìn thư ký rồi trầm giọng hỏi.
- Văn kiện xin chỉ thị của thành phố Linh Long? Viên thư ký có chút sững sốt, sau đó lên tiếng: - Bí thư Sầm, không phải ngài nói văn kiện kia không nên để lại, phải trả cho phía thành phố Linh Long sao?
Sầm Vật Cương cố gắng áp chế cơn giận trong lòng, lão biết rõ chuyện này không nên trách thư ký, thế là nhanh chóng nói: - Đã trả văn kiện về rồi sao?
- Còn chưa đưa đi, nó còn đang ở trong phòng làm việc của tôi, tôi đang chuẩn bị yêu cầu nhân viên công tác của văn phòng thị ủy Linh Long đến lấy về. Thư ký lúc này thầm cảm thấy may mắn, thầm nghĩ may mà mính có thói quen kiểm tra, nếu không lần này có vấn đề không hay.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão trầm ngâm giây lát rồi nói: - Cậu đưa văn kiện đó đến đây cho tôi.
Thư ký đồng ý một tiếng, sau đó nhanh chóng đưa văn kiện vào phòng.
Khi Sầm Vật Cương chuẩn bị xem qua văn kiện, lúc này điện thoại lại vang lên. Sầm Vật Cương nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, thấy người gọi đến là Đồ Phấn Đấu, thế là trầm giọng nói: - Tôi là Sầm Vật Cương.
- Chào bí thư Sầm, tôi là Đồ Phấn Đấu, bây giờ tôi đến có quấy rầy ngài không? Đồ Phấn Đấu dùng giọng nói cười vui vẻ nói với Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương căn bản nhìn trúng năng lực công tác của Đồ Phấn Đấu, lão không khỏi cười nói: - Anh đã điện thoại đến rồi còn hỏi như vậy làm gì? Có chuyện gì thì anh cứ nói.
- Bí thư Sầm, ngài đã xem qua phương án tổ chức tết Kim Hoa của thành phố chúng tôi hay chưa? Nhắc đến tết Kim Hoa thì chúng tôi cảm thấy bây giờ Linh Long phát triển như vũ bão, lẽ ra tổ chức tết Kim Hoa nên ở thành phố Linh Long mới là phù hợp. Thành phố Rừng Mật là tỉnh lị, phần lớn được tổ chức các sự kiện quan trọng, thế nhưng tôi cảm thấy nếu như người ta được ăn thịt thì mình cũng nên được húp chút nước.
- Khi sắp đến tết Kim Hoa thì có người thành phố Linh Long đang ở bên ngoài có phản ánh, nói là thành phố Linh Long cũng nên tổ chức tết Kim Hoa, chúng tôi có thể cho ra một hoạt động nhỏ. Bí thư Sầm, tôi cảm thấy chúng tôi thiết lập một hội trường cũng không có vấn đề.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Chuyện này nên chờ chút rồi nói sau.
- Chủ tịch, đã nhiều ngày ngài chưa đến thành phố chúng tôi kiểm tra công tác. Lần trước khi ngài đến kiểm tra công tác, tôi có nói khi nào mà hồ hoa sen ở Đồng Lục được cải tạo xong thì nhất định phải đến xem, bây giờ hoa sen đã qua mùa nở rộ rồi. Lôi Hợp Tuấn có tiếp xúc khá gần với Vương Tử Quân, vì vậy hắn mở miệng có vẻ tùy ý. Hắn ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân rồi cười hì hì nói.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu cười với Lôi Hợp Tuấn, sau đó hắn cười nói: - Tôi thật sự có nói như vậy, thế nhưng tôi chỉ muốn xem tình cảnh hoa sen nở đầy hồ, nếu bây giờ đi thì căn bản là khá tiếc nuối.
- Vậy thì lần sau ngài đến là được. Lôi Hợp Tuấn nói bằng giọng điệu cung kính: - Lúc này hồ hoa sen căn bản đã phát triển rất mạnh, có nhiều khách sạn khai truong lại, có nhiều món ăn liên quan đến hoa sen, nếu đi đến nơi khác căn bản khó được nếm những món này.
Vương Tử Quân khoát tay áo nói: - Được, bí thư Lôi xem như là người mồm mép lợi hại, đến khi đó tôi cũng muốn nếm thử xem thế nào.
- Chủ tịch, lần này tôi đến báo cáo với ngài về tình huống xây dựng các khu công nghệ. Đây là hó thư ký trưởng văn phòng Quản Tự Thành của văn phòng thị ủy kiêm chủ nhiệm hiệp hội quản lý khu công nghệ thành phố Đồng Lục, mời anh giới thiệu thoáng qua tình huống đẩy mạnh và phát triển khu công nghệ của Đồng Lục cho chủ tịch Vương được biết.
Quản Tự Thành nghe Lôi Hợp Tuấn nói như vậy thì đứng lên khỏi ghế sa lông nói: - Chủ tịch Vương, dưới sự giúp đỡ cao độ của cấp ủy chính quyền thành phố và tỉnh, chúng tôi đã cho ra nhiều biện pháp thúc đẩy xâu dựng các khu công nghệ. Trước hết là chúng tôi bỏ ra lực lượng cực kỳ lớn để xây dựng cơ sở.
Vương Tử Quân nghe Quản Tự Thành báo cáo mà biết rõ người này có chút căng thẳng. Hắn nhìn bộ dạng của chủ nhiệm Tự Thành, thế là chợt có vài phần nghi vấn. Quản Tự Thành báo cáo gì vậy? Lôi Hợp Tuấn có thể báo cáo với mình về vấn đề này, vì sao còn ném công tác lên người chủ nhiệm kia? Không phải có ý nghĩ gì khác đấy chứ?
Sau khi Quản Tự Thành báo cáo xong, Vương Tử Quân có hỏi vài vấn đề. Vương Tử Quân hỏi vài vấn đề không khó, thế nhưng lại nhận được câu trả lời chuyên nghiệp của Quản Tự Thành, hắn chợt phát hiện người này bỏ ra khá nhiều công sức chuẩn bị báo cáo với mình.
Vương Tử Quân tiến hành khuyến khích chủ nhiệm Quản vài câu, sau đó nói: - Sắp tới tôi sẽ đến thăm thành phố Đồng Lục, tôi nhất định sẽ đến thăm các khu công nghệ của các anh. Tôi hy vọng khi đó Đồng Lục còn phát triển mạnh mẽ hơn bây giờ.
Quản Tự Thành là người thông minh, hắn nói thêm vài câu rồi rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. khi chủ nhiệm Quản rời đi, Lôi Hợp Tuấn cũng không chờ Vương Tử Quân lên tiếng mà khẽ nói: - Chủ tịch, ngài cảm thấy Tiểu Quản kia như thế nào?
Vương Tử Quân cảm thấy Quản Tự Thành là người không tệ, hắn cười cười nói: - Người này ý nghĩ rõ ràng, năng lực khá tốt, có thể rèn luyện một chút, tuyệt đối là sự giúp đỡ tốt với anh.
- Chủ tịch ngài cho ra đánh giá cao về Tiểu Quản, nếu là anh ấy biết được, nhất định sẽ cực kỳ cảm kích. Lôi Hợp Tuấn nói rồi cười cười tiếp tục: - Chủ tịch, tôi cảm thấy văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh chính là nơi cần được tăng cường, nếu để cho Tiểu Quản đi đến công tác thì căn bản sẽ rất tốt.
Lúc này Vương Tử Quân đã hoàn toàn hiểu rõ ý nghĩ của Lôi Hợp Tuấn, sở dĩ Lôi Hợp Tuấn kéo Quản Tự Thành qua, căn bản là vì chuyện nhiệm kỳ mới. Hắn nhìn gương mặt sáng lạn của Lôi Hợp Tuấn mà không khỏi khẽ gật đầu.
Lôi Hợp Tuấn rời đi rất với bộ dạng mỹ mãn, nhưng suy tư của Vương Tử Quân lại càng nhiều hơn. Nửa năm nữa sẽ đến nhiệm kỳ mới, tuy nhiệm kỳ mới cần Sầm Vật Cương nắm đại cục, thế nhưng hắn là chủ tịch tỉnh, chính hắn cũng cần phát ra âm thanh của mình. Nếu như hắn mất đi âm thanh ở sự kiện cực kỳ quan trọng này, không chỉ làm khó cho công tác, hơn nữa tuyến trên sẽ hoài nghi năng lực khống chế đại cục của mình.
Nhưng Sầm Vật Cương bên kia sẽ không có ý nghĩ gì sao?
Động tác của Xà Lê Hoa căn bản là tương đối nhanh, chỉ một ngày sau nàng đã cầm theo bản kế hoạch sửa đổi đến tìm Vương Tử Quân. Sau khi đưa bản kế hoạch cho Vương Tử Quân thì nàng còn cười khổ nói: - Chủ tịch Vương, chuyện này tôi thật lòng còn có chút không yên, ngài nên đi sang giúp đỡ tôi một chút ở phương diện tác động với bí thư Sầm.
Vương Tử Quân tiếp nhận bản kế hoạch nhìn qua một chút, lúc này Xà Lê Hoa rõ ràng là sửa đổi phương án theo ý của mình. Thế là hắn cười nói: - Được rồi, chị Xà, chuyện này tôi đã đồng ý thì sẽ đi với chị.
Sau khi gọi điện thoại đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Vương Tử Quân cùng Xà Lê Hoa đi đến phòng của Sầm Vật Cương. Khi hai người bọn họ đi vào trong phòng, lúc này Sầm Vật Cương đang cúi đầu xem xét văn kiện. Khi thấy hai người bọn họ đi đến thì lão không khỉ cười nói: - Căn bản không có nhiều cơ hội chủ tịch Vương và trưởng phòng Xà cùng đến, mời các vị ngồi.
Vương Tử Quân cười cười, hắn ngồi xuống ghế sa lông trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, sau đó nói: - Bí thư Sầm, tôi đã cho chị xà một vấn đề khó khăn, chị ấy không dám tự mình gặp anh, thế nên kéo tôi cùng đến.
- Ha ha ha, trưởng phòng Xà, tôi thật sự đáng sợ như vậy sao? Sầm Vật Cương ngồi xuống ghế sa lông rồi cười ha hả nói: - Nếu thật sự là như vậy thì tôi nên sửa đổi lại tính tình của mình, nếu không sau này mọi người mà đều không chịu đến báo cáo công tác với tôi như trưởng phòng Xà, sau này tôi cũng sẽ bị người ta cười cho.
Sầm Vật Cương nói như vậy làm cho bầu không khí trong phòng đầy vui vẻ, thế nhưng nụ cười trên mặt Xà Lê Hoa lại có vài phần cứng nhắc.
- Bí thư Sầm, sự việc là thế này, trưởng phòng Xà cầm theo phương án tổ chức tết Kim Hoa đến chỗ tôi đòi tiền, tôi có nhìn qua một chút, cảm thấy chị thị của ngài yêu cầu tổ chức tết Kim Hoa làm thành danh thiếp cho Mật Đông, hơn nữa còn tạo điều kiện để tăng cường liên lạc với bên ngoài là cực kỳ phù hợp với thực tế phát triển của tỉnh. Vương Tử Quân tiếp nhận ly trà từ tay thư ký của Sầm Vật Cương, sau đó hắn trầm giọng nói với Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương thật lòng đã có suy đoán vì sao Vương Tử Quân và Xà Lê Hoa lại cùng nhau đến gặp mình, lúc này nghe Vương Tử Quân nhắc đến tết Kim Hoa, lão không nói lời nào mà chỉ nở nụ cười nhàn nhạt lắng nghe.
- Những điểm nên dùng tiền thì chúng ta tuyệt đối không nên bủn xỉn, nhưng ở phương diện không nên dùng tiền, tôi cảm thấy chúng ta nên tỉnh lược một chút. Ví dụ như phương diện mời ca sĩ nổi tiếng đến biểu diễn, tôi cảm thấy điều này là không cần, chúng ta lần này tổ chức tết Kim Hoa căn bản là muồn biểu hiện sự đặc sắc của địa phương, thế nên dùng đoàn ca múa nhạc trong tỉnh thay thế cho các ca sĩ ngôi sao là hợp lý, không những tiết kiệm tài chính còn làm nổi bật tính đặc sắc của tỉnh. Vương Tử Quân nói, sau đó hắn đưa phương án mới đã được Xà Lê Hoa sửa đổi cho Sầm Vật Cương: - Mời anh xem qua phương án này, tôi cảm thấy phương án này thật ra cũng rất tốt.
Sầm Vật Cương tiếp nhận phương án nhìn thoáng qua. Khi Sầm Vật Cương xem xét thì Xà Lê Hoa cảm thấy rất căng thẳng, dù sao thì chuyện này cũng có liên quan đến mình, nếu như mình công tác thiếu đi sự giúp đỡ của bí thư Sầm, như vậy sẽ có đả kích không nhỏ với phương diện triển khai mở rộng công tác của mình.
Nếu so sánh với Xà Lê Hoa thì Vương Tử Quân tỏ ra rất bình thản, hắn lẳng lặng uống nước, lúc này trong phòng chỉ còn lại âm thanh lật văn kiện của Sầm Vật Cương.
Năm phút sau Sầm Vật Cương mới xem qua phương án sửa đổi một lượt, lão ngẩng đầu lên cũng không nói gì ngay, sau đó nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch, anh có xem qua phương án này chưa?
- Bí thư Sầm, tôi đã xem qua một lượt rồi, tôi cảm thấy phương án này rất tốt. Vương Tử Quân tiếp nhận ánh mắt của Vương Tử Quân rồi trầm giọng nói.
- À, lời đề nghị của chủ tịch là rất không tồi, trưởng phòng Xà cứ nên thực hiện theo phương án này. Sầm Vật Cương cười cười đặt phương án tổ chức tết Kim Hoa lên mặt bàn nói.
Sự việc càng tiến triển thuận lợi thì càng làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy không nắm chắc. Trước kia dù là Vương Tử Quân hay Sầm Vật Cương đối mặt với nhau thì nàng đều có thể chen vào vài câu, nhưng bây giờ nàng cảm thấy mình căn bản là quá kém cỏi, không dám mở miệng chen lời.
Hai vị lãnh đạo nói cười giông như tham gia một bữa tiệc làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy có chút khó chịu, nàng hy vọng chuyện này có thể nhanh chấm dứt, thế nhưng hai người kia càng nói càng giống như thêm vui vẻ và hòa hợp với nhau.
Mười phút trôi qua làm cho Xà Lê Hoa sinh ra cảm giác giống như một năm, may mà có một cuộc điện thoại gọi đến làm cho bí thư Sầm phải nghe máy, lúc này chủ tịch Vương cũng đứng lên cáo từ.
Sau khi cùng Vương Tử Quân ra khỏi khu văn phòng thường ủy, Xà Lê Hoa khẽ hỏi: - Chủ tịch Vương, ngài nói xem chúng ta như vậy có làm cho bí thư Sầm mất hứng hay không?
Vương Tử Quân nhìn Xà Lê Hoa rồi cười cười nói: - Chị Xà của tôi ơi, chị nên tin tưởng trình độ của bí thư Sầm, tất nhiên bí thư Sầm chỉ có thể vui vẻ với những chuyện có lợi cho Mật Đông, nào có chuyện trách tội chị?
Xà Lê Hoa cười cười, nàng cảm thấy sự việc xem như cũng không hoàn toàn đúng như vậy, nhưng cũng biết lúc này mình căn bản không thể phản bác được lời nói của Vương Tử Quân.
Sau khi chia tay Vương Tử Quân, Xà Lê Hoa do dự giây lát, sau đó nàng quyết định quay lại. Khi nàng gõ cửa đi vào trong phòng làm việc của bí thư Sầm, khi đó bí thư Sầm đang lẳng lặng cắt tỉa cành cây trong phòng.
- Bí thư Sầm. Xà Lê Hoa đứng trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương rồi khẽ nói.
Sầm Vật Cương không mở miệng, lão cắt thêm vài cành lá, sau đó mới nói: - Trưởng phòng Xà có chuyện gì vậy?
- Bí thư Sầm, phương án kia là chủ tịch Vương yêu cầu phòng tuyên truyền chung tôi sửa đổi, trước đó tôi đưa bản kế hoạch cũ đi trưng cầu ý kiến của chủ tịch Vương...
Xà Lê Hoa còn chưa nói xong thì Sầm Vật Cương đã ngắt lời: - Trưởng phòng Xà, có một số việc chị không nên suy nghĩ quá nhiều. Chủ tịch Vương sửa chữa kế hoạch kia cũng là vì xuất phát từ góc độ công tác, chị cũng không cần phải đến giải thích với tôi.
Tuy Sầm Vật Cương nói những lời này giống như đang cười nhưng nụ cười này lại làm cho Xà Lê Hoa cảm thấy rất không thoải mái. Xà Lê Hoa cắn răng rồi trầm giọng nói: - Bí thư Sầm, chuyện này là tôi làm không tốt.
Sầm Vật Cương buông cây kéo trong tay xuống, sau đó rót nước cho Xà Lê Hoa rồi nói: - Cái gì mà làm tốt hay không, chị thật sự đã suy nghĩ quá nhiều rồi. Được rồi, chỉ là một cái tết Kim Hoa mà thôi, chị nên tổ chức cho tốt là được.
Sầm Vật Cương tiễn chân Xà Lê Hoa ra khỏi phòng làm việc của mình, gương mặt lão nhanh chóng trầm xuống. Lão cần phương án trên mặt bàn nhìn qua một lượt, sau đó gương mặt càng thêm nghiêm túc.
Sầm Vật Cương ngồi bên cạnh bàn làm việc trầm ngâm giây lát, sau đó đặt tay lên chồng văn kiện ở bên cạnh. Cuối cùng lão cũng không tìm được văn kiện mình muốn, thế là trầm ngâm giây lát rồi gọi điện thoại cho thư ký.
Một phút sau thư ký nhanh chóng đi vào phòng, hắn nhìn gương mặt của Sầm Vật Cương thì vội vàng nói: - Bí thư Sầm.
- Phần văn kiện xin chỉ thị của thành phố Linh Long tôi có đặt lên bàn đâu rồi? Sầm Vật Cương nhìn thư ký rồi trầm giọng hỏi.
- Văn kiện xin chỉ thị của thành phố Linh Long? Viên thư ký có chút sững sốt, sau đó lên tiếng: - Bí thư Sầm, không phải ngài nói văn kiện kia không nên để lại, phải trả cho phía thành phố Linh Long sao?
Sầm Vật Cương cố gắng áp chế cơn giận trong lòng, lão biết rõ chuyện này không nên trách thư ký, thế là nhanh chóng nói: - Đã trả văn kiện về rồi sao?
- Còn chưa đưa đi, nó còn đang ở trong phòng làm việc của tôi, tôi đang chuẩn bị yêu cầu nhân viên công tác của văn phòng thị ủy Linh Long đến lấy về. Thư ký lúc này thầm cảm thấy may mắn, thầm nghĩ may mà mính có thói quen kiểm tra, nếu không lần này có vấn đề không hay.
Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, lão trầm ngâm giây lát rồi nói: - Cậu đưa văn kiện đó đến đây cho tôi.
Thư ký đồng ý một tiếng, sau đó nhanh chóng đưa văn kiện vào phòng.
Khi Sầm Vật Cương chuẩn bị xem qua văn kiện, lúc này điện thoại lại vang lên. Sầm Vật Cương nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, thấy người gọi đến là Đồ Phấn Đấu, thế là trầm giọng nói: - Tôi là Sầm Vật Cương.
- Chào bí thư Sầm, tôi là Đồ Phấn Đấu, bây giờ tôi đến có quấy rầy ngài không? Đồ Phấn Đấu dùng giọng nói cười vui vẻ nói với Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương căn bản nhìn trúng năng lực công tác của Đồ Phấn Đấu, lão không khỏi cười nói: - Anh đã điện thoại đến rồi còn hỏi như vậy làm gì? Có chuyện gì thì anh cứ nói.
- Bí thư Sầm, ngài đã xem qua phương án tổ chức tết Kim Hoa của thành phố chúng tôi hay chưa? Nhắc đến tết Kim Hoa thì chúng tôi cảm thấy bây giờ Linh Long phát triển như vũ bão, lẽ ra tổ chức tết Kim Hoa nên ở thành phố Linh Long mới là phù hợp. Thành phố Rừng Mật là tỉnh lị, phần lớn được tổ chức các sự kiện quan trọng, thế nhưng tôi cảm thấy nếu như người ta được ăn thịt thì mình cũng nên được húp chút nước.
- Khi sắp đến tết Kim Hoa thì có người thành phố Linh Long đang ở bên ngoài có phản ánh, nói là thành phố Linh Long cũng nên tổ chức tết Kim Hoa, chúng tôi có thể cho ra một hoạt động nhỏ. Bí thư Sầm, tôi cảm thấy chúng tôi thiết lập một hội trường cũng không có vấn đề.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi mới nói: - Chuyện này nên chờ chút rồi nói sau.
/1843
|