Bí Thư Trùng Sinh

Chương 963: Hoặc là tiếp tục phát triển hoặc là bị đẩy đi

/1843


Lúc này vi trí của Lý Nhị Bình ở thành phố La Nam đã khá ổn định, nàng đi theo tiến độ của bí thư Vương, còn những thứ khác thì quan tâm một chút là được. Chỉ cần Vương Tử Quân thừa nhận công tác của mình, như vậy cho dù có chút tì vết cũng là gặp dữ hóa lành.

- Bí thư Vương, những ngày qua tôi rất bận rộn vì hội nghị phát triển kinh tế, ngài yên tâm, tôi sẽ cố gắng giải quyết tốt việc trong nhà, anh ấy sẽ không dám nói lời nào đâu.

Hai người nói vài lời vui đùa, khi đó bầu không khí trong phòng làm việc của Vương Tử Quân đã khá hơn rất nhiều. Vương Tử Quân thấy đã đến đúng thời điểm, hắn chợt thay đổi chủ đề:

- Hôm nay tôi có người bạn đến đây muốn tham gia hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam, thế nào? Lúc này hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam cũng hạn chế danh sách tham gia sao?

Lý Nhị Bình nghe được câu hỏi của Vương Tử Quân mà càng thêm khách khí:

- Còn không phải sao? Bí thư Vương, vì hội nghị phát triển kinh tế trước đó của thành phố La Nam chúng ta có hiệu quả quá tốt, thế nên bây giờ chúng ta tổ chức hội nghị phát triển kinh tế lần thứ hai, không ít xí nghiệp lớn gửi thư báo muốn tham gia hội nghị, những xí nghiệp nhỏ thì liên tục phái người đi tìm mối quan hệ, thật sự là trận chiến nóng bỏng.

- Lúc đầu tôi và chủ tịch Hà cảm thấy rất vui, nhưng sau đó khi số xí nghiệp nhỏ đăng lý tham gia lên đến con số năm trăm, chúng ta đã thật sự không chống đỡ được, mới ý thức được vấn đề. Tôi và chủ tịch Hà tạm thời thương lượng với nha, quyết định sửa cũ thành mới, đặt ra tiêu chuẩn cho các xí nghiệp tham gia hội nghị, đề cao tính chất lượng.

Lý Nhị Bình nói làm cho Vương Tử Quân chợt sững sờ, hắn không ngờ hội nghị phát triển kinh tế lần này của thành phố La Nam lại thu hút được lượng lớn doanh nghiệp như vậy.

Lý Nhị Bình thấy Vương Tử Quân trầm ngâm không nói thì tiếp tục lên tiếng:

- Bí thư Vương, sở dĩ có nhiều xí nghiệp tham gia như vậy, tôi nghĩ có hai nguyên nhân.

- Thứ nhất là vì thành phố La Nam chúng ta bây giờ là địa điểm đầu tư số một trong tỉnh Sơn Nam, chúng ta có khu công nghệ cao, có tác dụng đầu tàu kéo kinh tế thành phố phát triển; thứ hai chính là hội nghị phát triển kinh tế năm ngoái có nhiều hạng mục được cho ra, những công ty nắm hạng mục kia đều kiếm được rất nhiều lợi nhuận. Đặc biệt là hạng mục gia công thịt tươi sống, lúc này đã chiếm bốn mươi phần trăm thị trường toàn tỉnh, tạo thành hiệu ứng nhãn hiệu. Một hiểu quả lớn như vậy làm cho các công ty đầu tư có được lợi ích và hiệu quả tăng lên gấp ba chỉ sau một năm đầu tư.

Vào cuối thập nhiên chín mươi thật sự là thời điểm mà người ta chú ý đến phương diện an toàn thực phẩm, đặc biệt là sản phẩm đóng gói có nhãn hiệu càng được người ta chú ý hơn.

Khi mọi người sinh ra hoài nghi về chất lượng thịt tươi sống trên thị trường, một công ty gia công xuất hiện sẽ nhận lấy sự ủng hộ của mọi người. Khi đó Vương Tử Quân tiến hành xác nhập các nhà máy chế biến thịt tươi trong thành phố, dứt khoát cải cách, tất nhiên hắn cũng căn cứ vào nguyên nhân này.

Một năm đã trôi qua, sự thật chứng minh cải cách của Vương Tử Quân là cực kỳ thành công. Mới một năm mà hiệu quả và lợi ích đã tăng lên gấp ba, điều này giống như đẩy doanh nghiệp lên chiếc xe tốc hành.

Những doanh nghiệp kia phát triển mạnh mẽ càng giống như một lời quảng cáo vô bờ với thành phố La Nam, hơn nữa những hạng mục mà thành phố La Nam cho ra vào năm ngoái đều phát sinh lợi nhuận, doanh nghiệp kiếm được nhiều tiền.

Thương nhân thường theo đuổi lợi ích, đối với bọn họ thì thành phố La Nam giống như một sân khấu có lợi, chỉ cần tiến vào sẽ có tiền vào túi, chuyện tốt như vậy sao có thể buông tha được? Vì vậy sau khi hưởng quả ngọt của hội nghị phát triển kinh tế năm vừa rồi, bây giờ có nhiều xí nghiệp muốn tham gia, điều này là hợp tình hợp lý.

- Bí thư Vương, lúc này hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam được nhiều người gọi là hội nghị tài phú, có người còn nói đó là hội nghị tài phú của tỉnh Sơn Nam.

Lý Nhị Bình thấy vẻ mặt Vương Tử Quân rất tốt thì nói tiếp.

Hội nghị tài phú, dù là ở tỉnh Sơn Nam, thế nhưng hiệu quả của nó cũng làm cho Vương Tử Quân thích thú. Không ngờ mình chỉ vì kêu gọi đầu tư mà có được hiệu quả như thế, không thể nói là niềm vui ngoài ý muốn.

Khi Lý Nhị Bình rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân, lúc này Vương Tử Quân vẫn còn chưa thể bình tĩnh. Hắn nghĩ đến câu nói hội nghị tài phú từ trong miệng của Lý Nhị Bình, thế là nhiều áp lực chạy đến tập kích lên người hắn.

Lúc này nhiều người đến tham gia hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam, thật sự là một cơ hội tốt để biến hội nghị này thành một hành động kinh tế với quy mô lớn. Nếu tiếp tục tăng cường sức mạnh của hội nghị phát triển kinh tế, như vậy phương diện biến thành phố La Nam thành trung tâm tài chính của tỉnh Sơn Nam sẽ càng thêm chắc chắn.

Hội nghị phát triển kinh tế lần thứ hai của thành phố La Nam rõ ràng là cực kỳ quan trọng.

Vương Tử Quân nghĩ đến những lợi ích to lớn khi biến thành phố La Nam thành trung tâm kinh tế của tỉnh Sơn Nam, hắn không khỏi cảm thấy kích động. Nhưng hắn vui mừng và cũng có áp lực rất lớn. Dù sao thì hội nghị phát triển kinh tế lần này không chỉ đơn giản là kêu gọi đầu tư và quảng bá hình ảnh La Nam, nó còn liên quan trực tiếp đến phương diện thành phố La Nam có thể vượt qua ranh giới để trở thành trung tâm kinh tế của tỉnh Sơn Nam hay không.

Nếu so sánh với Lý Nhị Bình thì Vương Tử Quân còn suy nghĩ càng nhiều hơn, hắn là bí thư thị ủy La Nam, hắn cầm phải là người cầm lái của con tàu phát triển.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi cầm lấy giấy bút ghi lại những yếu điểm phát triển kinh tế trong kiếp trước, cùng với những ngành sản xuất có thể phát triển mạnh mẽ nhất.

Khi Vương Tử Quân viết chưa xong nửa trang giấy thì chuông điện thoại vang lên, hắn nhìn thoáng qua dãy số, sau đó cười nói:

- Chào anh, tôi là Vương Tử Quân.

Đầu dây bên kia truyền đến âm thanh của bí thư thị ủy An Dịch, là Lý Dật Phong. Lúc này Lý Dật Phong cười nói:

- Bí thư Vương, anh có bận gì không? Tôi là Lý Dật Phong.

Trong quan trường dù là gặp mặt hay chào hỏi qua điện thoại thì cũng phải hỏi xem đối phương có bận rộn gì không, còn trả lời như thế nào thì còn tùy.

Vương Tử Quân và Lý Dật Phong có quan hệ không tốt không xấu, năm xưa khi Vương Tử Quân còn ở thành phố An Dịch, Lý Dật Phong là chủ tịch thành phố. Khi đó Vương Tử Quân chủ yếu dựa vào sự giúp đỡ của bí thư thị ủy An Dịch, thế nên mối quan hệ với chủ tịch Lý Dật Phong chỉ là bình thường mà thôi.

Nhưng khi thời gian liên tục trôi qua, địa vị hai người liên tục biến đổi. Trước kia Vương Tử Quân trong mắt Lý Dật Phong chỉ là một viên chủ tịch huyện dưới quyền, có thể tùy tiện sai khiến. Nhưng bây giờ tất cả đã chuyển dời, tuy Lý Dật Phong là bí thư thị ủy kiêm thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng địa vị của Vương Tử Quân cũng đã ngang hàng với hắn rồi.

Vương Tử Quân bây giờ cũng là bí thư thị ủy, hơn nữa còn là bí thư thị ủy một thành phố phát triển như La Nam, vì vậy Lý Dật Phong gọi điện thoại cũng không thể không suy xét đến phương diện này.

- Chào lãnh đạo, trong lúc cấp bách ngài vẫn còn nhớ đến tâhuộc hạ, thật sự làm cho tôi cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng.

Vương Tử Quân thầm suy đoán ý nghĩ của Lý Dật Phong, trong miệng lại dùng giọng nhiệt tình nói.

Vương Tử Quân nói lời này làm cho tâm tình của Lý Dật Phong rất vui vẻ, trong thành phố An Dịch có không ít người báo cáo công tác cho hắn, nói những lời dễ nghe, nhưng hắn căn bản là không kích động. Nhưng Vương Tử Quân thì khác, dù sao thì thân phận của đối phương đã khá cao, tuy còn trẻ nhưng lại là một người ngồi cùng hàng với Lý Dật Phong, những lời nịnh nọt nói ra từ miệng Vương Tử Quân tất nhiên sẽ làm cho người ta cảm thấy thoải mái hơn.

Trong mắt Lý Dật Phong thì Vương Tử Quân tuy là người cực kỳ cá tính nhưng bản thân cũng có chút bản lĩnh. Người này từng bước tiến lên mây xanh, như diều gặp gió. Nếu dùng ánh mắt bình tĩnh quan sát thì thấy Vương Tử Quân có thể bò lên vị trí hôm nay cũng là vì có bản lĩnh cứng rắn và kỳ ngộ tuyệt đối. Những người có chút bối cảnh trong quan trường thì cũng không khó tiến lên, quan trọng là có tiến lên vị trí cao vời hay không.

Vương Tử Quân là người có đủ thông minh tài cán, có đầy đủ cố gắng và biểu hiện, tất nhiên cũng không thể không có kỳ ngộ. Cán bộ vào thời kỳ điều động phải có biến đổi, Vương Tử Quân làm tốt điều này; vào thời kỳ có chỉ thị trẻ hóa cán bộ thì Vương Tử Quân cũng vượt qua; lúc này là thời kỳ mà các thành phố phát triển kinh tế sẽ được tiến vào thường ủy tỉnh ủy, Vương Tử Quân giống như cũng sắp vượt qua. Đến nổi trong tỉnh Sơn Nam có một vài người nói lời ghen ghét sau lưng: Những năm nay tiểu nhân và phụ nữ là khó so sánh với nhau được, phụ nữ có thể "dễ dàng" đi lên, nhưng Vương Tử Quân là người bị đẩy lên.

Lý Dật Phong thầm nghĩ như vậy, thế nhưng ngoài miệng lại dùng giọng khách khí nói:

- Này bí thư Tử Quân, anh nếu tự xưng là thuộc hạ, như vậy phải nói với chủ tịch Thạch. Hai chung ta là anh em, anh muốn dùng giọng lừa gạt để tìm niềm vui cho tôi cũng không được đâu.

Kính người một thước thì người ta kính lại một trượng, Lý Dật Phong dù là người làm việc có chút mềm mỏng, thế nhưng phương diện này lại cực kỳ nghiêm túc. Hơn nữa hắn bây giờ cũng hy vọng có mối quan hệ tốt với Vương Tử Quân, vì vậy hai người được hắn nói thành anh em.

Vương Tử Quân căn bản cảm thấy có chút buồn cười với cách xưng hô của Lý Dật Phong, thế nhưng hắn cũng không từ chối. Năm xưa khi Lý Dật Phong anh là chủ tịch thành phố An Dịch, cũng không tỏ ra bình dị gần gũi như vậy chứ?

Hai người Vương Tử Quân và Lý Dật Phong ôn lại những chuyện cũ ở thành phố An Dịch, ôn lại những khoảng thời gian vui vẻ. Lý Dật Phong chợt dùng giọng cảm khái nói:

- Bí thư Đông Phương thật sự là có mắt nhìn người, đã sớm biết Tử Quân không phả là cá trong ao. Năm xưa khi kéo huyện Hồng Bắc của tỉnh Chiết Giang về thành phố An Dịch thì bí thư Đông Phương đã nói rất rõ ràng, thu hoạch lớn nhất của tỉnh Sơn Nam chúng ta không phải là vài trăm ngàn dân của huyện Hồng Bắc, chủ yếu nhất là một Vương Tử Quân.

- Bí thư Đông Phương thật sự là nói quá chuẩn, anh ấy vốn bồi dưỡng anh thành cán bộ có khả năng ở thành phố An Dịch, không ngờ ao nhỏ không giữ được giao long, bây giờ anh đã phát triển lên đến tầng cao mới rồi.

Lý Dật Phong năm xưa cũng không thiếu tình huống tranh đấu gay gắt với Trịnh Đông Phương, nhưng lúc này hắn có cảm tình nhắc lại bí thư Trịnh, cũng là vì Trịnh Đông Phương là thượng cấp của Vương Tử Quân, có không ít tác động đến Vương Tử Quân. Hắn nói tốt cho bí thư Trịnh Đông Phương cũng chính là nói tốt cho Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân nói hai câu khiêm tốn với bí thư Lý Dật Phong, sau đó còn nói khi nào rảnh sẽ hẹn cùng Lý Dật Phong đi gặp mặt bí thư Trịnh Đông Phương, cuối cùng thì mọi người mới di dời chủ đề.

- Bí thư Vương, tôi có chuyện muốn cầu anh. Có nhiều xí nghiệp thành phố An Dịch chạy đến chỗ tôi, bọn họ hy vọng có thể được tham gia hội nghị phát triển kinh tế của thành phố La Nam.

Lý Dật Phong nói đến đây thì tỏ ra có chút khó xử:

- Lúc này chúng ta nên phục vụ tốt cho các xí nghiệp, tôi cũng không thể không làm khác được, thế nên kính nhờ anh giúp đỡ một chút.

Vương Tử Quân cũng không có yêu cầu quá cao với các xí nghiệp tham gia hội nghị phát triển kinh tế như Lý Nhị Bình, hơn nữa xí nghiệp đến cũng chỉ là dự thính, có được hạng mục hay không còn phải trông nhờ vào mình.

- Bí thư Lý, lúc đầu tôi đã phân phó giao hội nghị phát triển kinh tế lần này cho ủy ban nhân dân thành phố phụ trách cụ thể. Tôi nghe nói bọn họ đã cho ra quy định, những xí nghiệp muốn tiến vào hội nghị phát triển kinh tế phải dựa vào thực lực bản thân. Nhưng ngài đừng nóng vội, chỉ cần có Vương Tử Quân tôi ở chỗ này, ngài chỉ cần mở miệng thì tôi sẽ không nói hai lời, sẽ nhanh chóng chứng thực cho lãnh đạo.

- Cám ơn bí thư Tử Quân.

Lý Dật Phong vừa nói lời cảm tạ vừa dùng giọng chân thành nói:

- Tử Quân à, anh là người nể tình cũ, tôi thật sự rất vui mừng, chuyện kia anh cứ yên tâm, tôi biết rất rõ rồi...

Vương Tử Quân đặt điện thoại của Lý Dật Phong xuống mà biết Lý Nhị Bình cho ra quy củ để hạn chế doanh nghiệp tham gia danh sách hội nghị phát triển kinh tế thật sự là phương án quảng cáo rất tốt cho mình. Lúc này các doanh nghiệp ở tỉnh Sơn Nam cảm thấy nếu như không tham gia hội nghị phát triển kinh tế thành phố La Nam, như vậy sẽ là một lời chối bỏ với tình huống phát triển của mình, nếu không tham gia một hội nghị như vậy thì rõ ràng là quá đáng tiếc và xui xẻo.

Chuông điện thoại liên tục vang lên, không ngờ cả buổi chiều Vương Tử Quân chỉ có một nhiệm vụ là tiếp điện thoại. Người gọi đến chủ yếu là các lãnh đạo thành phố trong tỉnh Sơn Nam, nội dung lời nói đều căn bản là giống nhau, đó là lên tiếng cầu cạnh cho các xí nghiệp bị xếp ra ngoài cổng phòng hội nghị.

Vương Tử Quân lắc đầu có chút khó chịu, hắn đứng lên ghế, đồng thời cho ra quyết định, loại chuyện này không nên tiếp tục.

Khi Vương Tử Quân đến trước cửa sổ thì điện thoại vang lên, tuy hắn đã rất sợ tiếp điện thoại, nhưng vẫn không thể không cầm lên xem xét. Vì bâ giờ hắn chỉ là bí thư thị ủy thành phố, căn bản không có quyền tắt máy.

- Bí thư Tử Quân, tôi là Thạch Kiên Quân!

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm bổng của Thạch Kiên Quân.


/1843

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status