Bí Thư Trùng Sinh

Chương 979: Làm người như nước làm việc như núi

/1843


Lái xe căn bản không cần Mục Hoài Trụ phải mở miệng phân phó, hắn dừng xe lại ở bên cạnh Kim Điền Lạc. Lúc này Kim Điền Lạc đã chuẩn bị kỹ càng, hắn nhanh chóng đi về phía chiếc xe của lãnh đạo.

- Chào bí thư Mục, chào mừng ngài đến thành phố La Nam kiểm tra chỉ đạo công tác.

Khi Mục Hoài Trụ xuống xe, Kim Điền Lạc đã nhanh chóng dùng hai tay bắt chặt tay lãnh đạo.

Mục Hoài Trụ cười ha hả nói:

- Bí thư Kim quá khách khí rồi, chúng ta đều là người một nhà, không cần phải tỏ ra khách khí như vậy. Lần này tôi đại biểu cho lãnh đạo xuống đây tìm hiểu tình huống, anh nên truyền đạt ý nghĩ của chúng tôi thật đúng đắn cho bí thư Vương mới được.

- Ha ha, bí thư Mục, tôi sẽ nhanh chóng truyền đạt chi tiết cho lãnh đạo. Bí thư Vương vốn tự mình muốn đến tiếp đón ngài, thế nhưng đây là thời điểm nhạy cảm, chỉ sợ sẽ tạo ảnh hưởng không tốt cho ngài, thế nên đành ở lại trong văn phòng thị ủy chờ đợi ngài.

Kim Điền Lạc nói rồi xiết chặt hai tay của Mục Hoài Trụ:

- Bí thư Vương để tôi nói lời xin lỗi, đồng thời cũng mong bí thư Mục hiểu cho.

- Bí thư Vương thật sự là quá khách khí, chúng ta không phải là người ngoài, đâu cần phải khách khí như vậy.

Mục Hoài Trụ vung tay rất có khí độ, hắn cười ha hả nói.

Hai bên gặp mặt có bầu không khí rất phù hợp, sau khi bắt chuyện với Triệu Quân Dũng một câu, Kim Điền Lạc cười nói:

- Bí thư Mục, nơi đây không hợp nói chuyện, không bằng chúng ta đến nhà khách thành phố La Nam nghỉ ngơi rồi nói sau.

- Tốt.

Mục Hoài Trụ căn bản là không từ chối, hắn đồng ý một tiếng rồi lên xe của mình.

Kim Điền Lạc thấy Mục Hoài Trụ cũng không có ý mời mình lên xe, thế là lại leo lên chiếc Nissan Bluebird mới tinh của mình, nhưng nụ cười trên mặt hắn đã có vài phần âm trầm.

Kim Điền Lạc là bí thư ủy ban kỷ luật chưa quá lâu, vì vậy căn bản không có quá nhiều liên hệ với Mục Hoài Trụ. Nhưng lúc này hắn căn cứ vào giọng điệu của đối phương, hắn hoàn toàn có thể cảm nhận được đối phương đang đề phòng với mình, cảm giác như vậy càng làm cho hắn hiểu được ý đồ của đám người này khi đến thành phố La Nam.

Kim Điền Lạc lấy điện thoại ra, hắn bấm số, nhưng sau đó lại đặt điện thoại xuống.

Chỉ hơn mười phút sau thì bốn chiếc xe nối đuôi nhau đi vào nhà khách La Nam, vì đã có chỉ thị từ trước, thế cho nên nhân viên công tác nhanh chóng sắp xếp chỗ ở cho các điều tra viên.

Mục Hoài Trụ đi rửa mặt sau đó cười nói với Triệu Quân Dũng ở trong phòng của mình:

- Chủ nhiệm Triệu, từ khi tiến vào thành phố La Nam thì chúng ta sẽ coi như tiến vào trạng thái công tác, có một thứ cần phải nhớ kỹ chính là nhìn xa trông rộng, xử lý cả những sự việc nhỏ, căn bản không cho ra sơ hở.

- Bí thư Mục cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cho ra một đáp án cực kỳ tươi đẹp với ngài.

Triệu Quân Dũng nói những lời này cũng không phải là qua loa cho xong, đây cũng là những lời từ tận đáy lòng hắn. Lần trước hắn đến thành phố La Nam điều tra về Nhan Sĩ Tắc, hắn hầu như mất hết mặt mũi, khi đó hắn là một điển hình điều tra phản diện lại ra gương người tốt việc tốt với các đơn vị ban ngành trong tỉnh. Đáng lý ra đó là thành tích, thế nhưng đối với ban ngành kiểm tra kỷ luật thì lại là chuyện cười muôn thuở.

Thậm chí còn có người nói gở, sở dĩ có kết quả như vậy là vì trên người chủ nhiệm Triệu bừng bừng chính khí, trực tiếp đồng hòa tội phạm thành tấm gương điển hình.

Lời nói này nghe vào tai giống như khen người, nhưng thực tế nó có ý nghĩa gì thì tất cả mọi người đều hiểu rõ ràng.

- À, cậu mời bí thư Kim đi theo, chúng ta triển khai mở rộng công tác còn phải nhờ vào sự phối hợp của bọn họ.

Mục Hoài Trụ khoát tay áo với Triệu Quân Dũng, sau đó khẽ phân phó.

- Bí thư Mục, Kim Điền Lạc là tâm phúc của Vương Tử Quân, tôi cảm thấy nên bảo trì khoảng cách với bọn họ thì hay hơn.

Triệu Quân Dũng suy tư giây lát rồi khẽ dùng giọng đề nghị nói.

Mục Hoài Trụ lắc đầu nói:

- Điều này cậu không cần lo lắng, cho dù Kim Điền Lạc có muốn giở thủ đoạn với chúng ta, hắn cũng không dám thực hiện rõ ràng. Hơn nữa chúng ta đến La Nam và chưa quen cuộc sống nơi đây, không tìm bọn họ thì tìm ai?

Chưa quen nơi đây? Triệu Quân Dũng căn bản không ủng hộ những lời này của Mục Hoài Trụ. Trên đường đi thì Trương Hợp Tuân đã gọi điện thoại đến, có một người trước kia là bí thư ủy ban kỷ luật của thành phố La Nam mở lời, như vậy còn quan tâm gì đến Kim Điền Lạc?

Nhưng quan cao hơn có thể đè chết người, huống hồ Mục Hoài Trụ không phải chỉ lớn hơn Triệu Quân Dũng một cấp bậc. Lúc này Mục Hoài Trụ đã cho ra quyết định, Triệu Quân Dũng dù muốn hay không cũng chỉ có thể chấp hành mà thôi.

Kim Điền Lạc đứng chờ Mục Hoài Trụ ngoài cửa, Triệu Quân Dũng đi ra nói lời mời, Kim Điền Lạc đi vào trong phòng. Hắn vừa vào cửa thì đã nở nụ cười tràn đầy nói với Mục Hoài Trụ:

- Bí thư Mục, điều kiện ở thành phố La Nam chúng tôi có chút lạc hậu, kính mong lãnh đạo thông cảm cho.

- Bí thư Điền Lạc, anh quá khách khí rồi, nếu như điều kiện thành phố La Nam mà lạc hậu, chỉ sợ các thành phố khác sẽ không thể nào nói gì được nữa.

Mục Hoài Trụ dù nói có chút khoa trương nhưng đó lại là sự thật. Khi tình hình tài chính của thành phố La Nam càng ngày càng tốt đẹp, trước đó nhà khách La Nam đã tiến hành đại tu, tuy bây giờ so ra kém khách sạn năm sao, thế nhưng căn bản mạnh hơn rất nhiều nhà khách thuộc các thành phố khác.

Sau khi hai bên hàn huyên một lúc, Kim Điền Lạc mở miệng nói:

- Bí thư Mục, đã đến giờ dùng cơm, vừa rồi chủ tịch Hà gọi điện thoại đến, nói là nhất định phải uống với các vị lãnh đạo vài ly.

- Tôi nghe nói chủ tịch Khởi Duệ là người tửu lượng cao vời, thật sự muốn uống một bữa sảng khoái với anh ấy. Nhưng này bí thư Kim, anh nên giúp tôi nói lời cảm ơn với chủ tịch Hà, chúng tôi đến đây lần này chủ yếu là vì sự kiện trên mạng đang bàn tán xôn xao về hình ảnh của bí thư Vương.

Mục Hoài Trụ móc ra một điếu thuốc, Triệu Quân Dũng ngồi bên cạnh tranh thủ thời gian lấy bật lửa châm cho lãnh đạo.

- Tỉnh ủy cực kỳ coi trọng sự kiện này, trước khi chúng tôi đến thì bí thư Mã đã cho ra chỉ thị đặc biệt, đó là chúng tôi dùng tốc độ nhanh nhất để cho ra chân tướng sự việc, loại trừ những ảnh hưởng mặt trái của sự việc với hình tượng các cán bộ lãnh đạo ở tỉnh Sơn Nam. Vì không muốn mất thời gian quá lâu, chúng tôi đã chuẩn bị triển khai mở rộng công tác ngay từ lúc này.

Kim Điền Lạc nghe xong lời nói của Mục Hoài Trụ mà trong lòng thầm rung động, thế nhưng biểu hiện lại rất phối hợp với công tác của nhóm người Mục Hoài Trụ.

- Bí thư Mục, nếu lãnh đạo thượng cấp đã có chỉ thị như vậy, ủy ban kỷ luật thành phố La Nam nhất định sẽ phối hợp chăm chú. Ngài có gì cứ phân phó với chúng tôi, chúng tôi sẽ dùng toàn lực phối hợp.

Mục Hoài Trụ nở nụ cười nói:

- Cám ơn bí thư Kim đã hiểu cho, tôi cũng không khách khí, dù sao thì sớm một ngày giải quyết xong vấn đề cũng xem như miễn cho bí thư Vương bị oan thêm một ngày.

- Quân Dũng, bây giờ còn hai giờ nữa là đến lúc dùng cơm trưa, chúng ta nên tranh thủ tiếp xúc với đồng chí Vương Tử Quân, để giải thích tình huống.

Triệu Quân Dũng chỉ chờ những lời này của Mục Hoài Trụ, sau khi nghe được lời phân phó của lãnh đạo thì lập tức đồng ý. Hắn nói với Kim Điền Lạc:

- Bí thư Kim, làm phiền anh mời nhân viên công tác ở bên cạnh bí thư Vương, chúng tôi muốn tìm hiểu tình huống.

Mặc dù là thương lượng nhưng đó lại là mệnh lệnh, Kim Điền Lạc gật đầu nói:

- Được, tôi sẽ đi sắp xếp.

Kim Điền Lạc rời khỏi phòng làm việc của Mục Hoài Trụ, hắn đi đến phòng của mình. Sau khi xác nhận đã khóa trái cửa, hắn nhanh chóng bấm điện thoại cho Vương Tử Quân.

- Bí thư Vương, tôi là Kim Điền Lạc, vừa rồi Mục Hoài Trụ từ chối bữa tiệc chiêu đãi của chủ tịch Hà, cũng muốn tiến hành tiếp xúc với nhân viên công tác bên cạnh ngài, xem ra bọn họ đến đây căn bản không có ý gì tốt.

n thầm hiểu ý nghĩ của Mục Hoài Trụ. Tuy hắn cảm thấy ý nghĩ của đối phương là không tệ, thế nhưng lại dùng giọng khinh thường nói:

- Lãng phí thời gian vào việc này làm gì? Tôi cũng không phải chối bỏ tất cả, cứ đến hỏi thăm thẳng mặt không tốt sao?

- Được, tôi sẽ điều Khương Long Cương và Lý Đức Trụ đi qua. Đúng rồi, anh gọi điện thoại cho Trí Tân, cho anh ấy thông báo với nhân viên công tác trong văn phòng thị ủy, để cho bọn họ cũng đi đến. Chúng ta cần phải tích cực phối hợp với công tác của ủy ban kỷ luật thượng cấp.

- Vâng, bí thư Vương!

Kim Điền Lạc đang định lên tiếng thì nuốt lời vào bụng. Hắn là một cán bộ công tác nhiều năm, hắn biết rõ có vài việc nên đến điểm thì dừng, vì làm gì có vị lãnh đạo nào đầu óc đơn giản, suy nghĩ kém cỏi hơn anh?

Kim Điền Lạc từng là thư ký trưởng cho Vương Tử Quân, hắn có quan hệ không tệ với Đổng Trí Tân. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó gọi điện thoại cho Đổng Trí Tân.

- Bí thư Kim, tình huống thế nào?

Đổng Trí Tân nghe máy rồi dùng giọng vội vàng nói.

Kim Điền Lạc rất hiểu thái độ hiện tại của Đổng Trí Tân, hai người bọn họ đều là cán bộ được bí thư Vương đề bạt, hơn nữa lại đi lại rất gần với bí thư Vương. Nếu như thật sự có vấn đề, chỉ sợ Đổng Trí Tân còn bị liên lụy sâu hơn mình.

- Không tốt lắm, Mục Hoài Trụ lần này đến đây căn bản là chẳng có ý gì tốt.

Kim Điền Lạc nói chuyện với Đổng Trí Tân thì giảm đi vài phần kiêng kỵ. Đổng Trí Tân ở bên kia thầm mắng một câu, sau đó trầm giọng nói:

- Có gì cần tôi xử lý không? Anh nói đi.

- Vừa rồi Mục Hoài Trụ yêu cầu nói chuyện tham khảo với những nhân viên công tác ở bên cạnh bí thư Vương, tôi đã thông báo cho Đức Trụ và Long Cương, mà anh cũng nên cho vài người đến. Nên tìm cán bộ tốt, phải có tố chất chính trị vượt qua thử thách mới được.

Tuy Kim Điền Lạc không phân phó nhưn Kim Điền Lạc vẫn phải nói ra những lời như vậy.

Lăn lộn nhiều năm trong quan trường thì có vài lời căn bản không thích hợp mở miệng, nhưng lại có những lời có ý nghĩa tương tự để thay thế. Ví dụ như tố chất chính trị vượt qua thử thách, lời này có thể co có thể giãn, nói ở những địa điểm và thời gian khác biệt thì vô cùng có ý nghĩa. Bây giờ Kim Điền Lạc nói như vậy, hắn tin tưởng Đổng Trí Tân sẽ hiểu ngay.

- Anh yên tâm, tôi rất nắm chắc.

Đổng Trí Tân nói rồi cúp điện thoại.

Sau khi sắp xếp tất cả thì Kim Điền Lạc lại quay về phòng làm việc của Mục Hoài Trụ, lúc này Mục Hoài Trụ đang nhàn nhã xem tivi.

- Bí thư Kim, tôi đang xem Tam Quốc, loại người như Lã Bố là phải chết, nhưng hắn lại có nhiều chiến công, chết cũng đáng tiếc. Đây là trang tuấn kiệt trẻ tuổi, chẳng qua thông minh một đời mà hồ đồ khoảnh khắc.

Mục Hoài Trụ mời Kim Điền Lạc đến ngồi bên cạnh, sau đó mở miệng bàn luận về nhân vật trong Tam Quốc.

Kim Điền Lạc nghe những lời nói tràn đầy ẩn giấu của Mục Hoài Trụ, hắn sao lại không hiểu cho được? Hắn thầm cười lạnh một tiếng, sau đó mới cười nói:

- Tôi cũng đã xem qua Tam Quốc vài lần, phim này được làm rất tốt, nhưng tôi cảm thấy Từ Thứ mới thật sự là bi kịch, nếu hắn có thể kiên định một chút cũng không làm cho mẹ mình mất mạng, hơn nữa một thân tài hoa cũng bị mai một...

- Ha ha, không ngờ bí thư Kim cũng có nghiên cứu về Tam Quốc, chúng ta nên thừa dịp nhàn hạ này để trao đổi một chút.

Hai mắt Mục Hoài Trụ chợt có hơi tăm tối, nhưng sau đó nụ cười trên mặt càng thêm sáng lạn.

- Bí thư Mục, một lát nữa nhân viên công tác bên cạnh bí thư Vương đã đến.

Kim Điền Lạc vừa mời thuốc Kim Điền Lạc vừa nói:

- Tôi thấy chủ nhiệm Triệu cũng không mang theo quá nhiều người, có cần tôi phái người của ủy ban kỷ luật La Nam đến hỗ trợ hay không?

- Điều này cũng không cần, các anh đã vất cả cả ngày, nên nghỉ ngơi cho khỏe.

Mục Hoài Trụ khoát tay áo nói tiếp:

- Nếu không các đồng chí sẽ mắng tôi ép người ta điên cuồng công tác.

Kim Điền Lạc cười ha hả, hắn khen ngợi Mục Hoài Trụ một câu, sau đó hai người đều có tính toán của riêng mình, bắt đầu bàn về Tam Quốc.

Bên cạnh phòng của Mục Hoài Trụ là phòng của Triệu Quân Dũng, nếu so với phòng của lãnh đạo thì phòng của Triệu Quân Dũng nhỏ hơn phân nửa, nhưng bên trong gian phòng như vậy lại chất đầy người.

- Các đồng chí, lần trước phòng giám sát số hai của chúng ta đến điều tra sự việc ở La Nam, tuy bây giờ lãnh đạo đã thông cảm, thế nhưng những lời nói ra vào cũng làm cho lòng người không được thoải mái.

Triệu Quân Dũng nhìn thoáng qua bốn phía rồi nói tiếp:

- Tôi là lãnh đạo, tôi thật sự không thể nào trốn tránh trách nhiệm của mình được. Nhưng tôi cũng muốn nói một câu, đó là ngã ở chỗ nào thì đứng lên từ nơi đó. Lần này bí thư Mục đến La Nam và cho phòng chúng ta đi theo, rõ ràng là sự tín nhiệm và thúc giục với chúng ta, cũng cho chúng ta một cơ hội tốt để rửa sạch sỉ nhục.

- Vì vậy chúng ta cần phải chăm chú phá án, từng đồng chí phải tỏ ra thái độ không sợ khổ sở mệt mỏi, phải dùng tốc độ nhanh nhất để nắm bắt vụ án này, phải có được căn cứ chính xác để báo cáo với lãnh đạo tỉnh ủy.

Sau khi phát biểu một lúc thì Triệu Quân Dũng cảm thấy sĩ khí bên mình đang tăng tiến, mà những lời của hắn đều là xuất phát từ tận đáy lòng. Lúc này hắn nhất định phải xử án thật đẹp, một lần nữa dựng lên uy tín của mình trong đơn vị.

Triệu Quân Dũng cho ra những phân công đơn giản, sau đó lại cho ra vài yêu cầu, đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên.

Triệu Quân Dũng đẩy cửa ra thì thấy một người thanh niên đứng đó, khi thấy hắn đi ra thì đối phương cung kính nói:

- Chào chủ nhiệm Triệu, tôi là Tiểu La của ủy ban kỷ luật La Nam, bây giờ các đồng chí ngài muốn gặp đều ở bên ngoài.

- Cám ơn Tiểu La, chúng tôi sẽ ra ngay.

Triệu Quân Dũng nói rồi đóng cửa lại, ánh mắt của hắn rất nghiêm túc nhưng tâm tư lại bành trướng.

Dù thế nào thì cũng phải lợi dụng cơ hội lần này để rửa sạch thanh danh cho mình.

Đối với cơ cấu tiếp đãi của nhà khách La Nam, Khương Long Cương và những nhân viên văn phòng thị ủy đã đến đây không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đến thì bọn họ đều có tâm tình nhẹ nhàng. Nhưng lúc này thì lại khác, đám người ngồi trong phòng đều trầm mặc không nói gì.

Trong quan trường có lưu truyền một câu nói buồn cười thế này, gọi thư ký là bóng của lãnh đạo, lái xe là thái giám của lãnh đạo. Tuy lời nói này có chút tổn hại, thế nhưng cũng không phải không có lý. Khương Long Cương và Lý Đức Trụ là thư ký và lái xe cho lãnh đạo, thời gian này luôn được người ta chú ý, cảm nhận được bầu không khí nặng nề thì tâm tình của Khương Long Cương càng thêm đè nén.

Lúc này tâm tình của Khương Long Cương rất không tốt. Hắn là thư ký của Vương Tử Quân, lực ảnh hưởng của hắn ở thành phố La Nam căn bản không nhỏ hơn các vị cán bộ cấp chính cục bình thường, thậm chí còn có không ít người vây quanh hắn.

Cảm giác như sao quanh trăng làm cho Khương Long Cương cảm thấy toàn thân lâng lâgn, hắn biết mình có những đãi ngộ như vậy là của Vương Tử Quân đem đến. Nếu như không phải Vương Tử Quân có cục diện được người người ủng hộ ở La Nam, như vậy hắn không tin với năng lực và sức hút của mình có thể làm cho người kéo đến vây quanh.

Bí thư Vương sắp tiến lên một bước, không ngờ lại xuất hiện sự kiện cái đồng hồ. Khương Long Cương thân là kinh tế của Vương Tử Quân, thế nhưng không chỉ một lần hắn thấy lãnh đạo đeo chiếc đồng hồ kia.

Khi đó hắn cảm thấy nó rất đẹp, căn bản không ngờ nó có cái giá cao vời như vậy.

Khương Long Cương là thư ký của Vương Tử Quân, hắn biết rõ bí thư Vương công tác rất liêm khiết, dù là người ta có tặng gì cũng không nhận, dù có nhận cũng thuận tay cho đồng chí bên dưới. Vì sao bí thư Vương lại sử dụng một chiếc đồng hồ như vậy?

Khương Long Cương nghĩ đến đây mà kinh hoàng, hắn nói như thế nào để giải vây cho bí thư Vương đây? Căn cứ vào nguyên tắc làm người như nước làm việc như núi, hắn phải làm gì đó cho lãnh đạo của mình, nhanh chóng nghĩ ra biện pháp ứng phó nguy cơ. Hắn khát vọng tìm ra biện pháp tốt để thay đổi cục diện vào lúc này.

/1843

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status