Edit: Vịt
Beta: Sakura
Ở niên đại này khắp phía nổi lên chiến loạn, dân chúng lầm than, rất nhiều phòng ốc mười cái thì có chín cái không còn, muốn tìm địa phương nào không có người cũng hết sức dễ dàng, nàng chọn một hang động bỏ đi, dọn dẹp một chút sau đó cũng không quan tâm tới hoàn cảnh khác biệt mà trực tiếp chui vào.
Vừa bắt đầu học thì chữ ở trên kinh thư nàng có thể nhận diện được nhưng lại xem không quá hiểu rõ, câu chữ có chút trúc trắc khó đọc làm cho nàng còn phải đem kiến thức vốn có trong đầu Diệt Tuyệt ra để nhớ lại rồi tìm ra so sánh, nàng không nhớ rõ kinh mạch lắm, tuy nói là có trí nhớ của nguyên chủ ở đây, nhưng bởi vì thông minh hay nguyên nhân của chính nàng cho nên lúc bắt đầu học Cửu Dương Chân Kinh cũng hết sức khó khăn.
Sau khi Bách Hợp định ra trước một tháng chuyên môn dùng để luyện tập nhận biết chữ cùng với huyệt đạo, đợi sau khi nhận thức những thứ đồ này rõ ràng xong thì nàng mới bắt đầu chân chính học được võ công của Cửu Dương Chân Kinh.
Người chưa từng tiếp xúc qua võ học như vậy vừa bắt đầu học cũng không quá tốt, Bách Hợp cũng không phải là người có thiên tư thông minh gì, Diệt Tuyệt biết được bộ Cửu Dương Chân Kinh cũng không phải toàn bộ, vì vậy phải tốn mất thời gian hơn nửa năm mới khó khăn học xong Cửu Dương Thần Công. Một khi nàng học xong hết được toàn bộ bộ kinh thư này thì sau này chỉ cần võ công ở trong đầu nàng tùy thời nhảy ra chỉ cần nghĩ đến được, vì thế nên Bách Hợp cũng không có chuẩn bị tiếp tục ngốc ở chỗ này nữa. Nguyện vọng của Diệt Tuyệt vốn muốn làm phái Nga Mi được vinh danh cùng với diệt trừ Minh Giáo, nàng còn nhớ rõ nhiệm cụ của mình, chính vì vậy sau khi hơi thu thập một phen thì xé Cửu Dương Thần Công hơn phân nửa rồi hủy diệt đi, nàng mới đưa phần kinh thư còn lại vào trong sơn động mà Trương Vô Kỵ vốn nhận được, luyện Súc Cốt Công xong mới thả vào.
Trên đường quay trở lại phái Nga Mi, Bách Hợp cũng không đi nhanh, nàng đi một đường còn muốn quen thuộc với võ công của Diệt Tuyệt, mặt khác cũng là không có thuê xe ngựa và dựa vào bước chân của chính mình để đi lại, thuận tiện rèn luyện thêm khinh công, nàng cũng bắt đầu luyện tập võ công của Cửu Dương Chân Kinh, trừ lúc ban đầu là không thuận lợi, đợi thêm hai tháng sau mới trở lại Nga Mi thì nàng đã hết sức quen thuộc với việc vận hành Cửu Dương Chân Kinh rồi.
Trong phái Nga Mi lúc này hết sức yên tĩnh, chỉ thấy hai nữ đệ tử trông cử đang ngồi trên bồ đoàn chắp tay trước ngực, có một đệ tử nghe được tiếng bước chân mở mắt ra nhìn thấy Diệt Tuyệt , sắc mặt nhất thời liền thay đổi: “Sư phụ.”
Diệt Tuyệt đã rời đi môn phái hơn một năm rồi, trong chốn giang hồ có nhiều người từ tám tháng trước còn nghe được tin tức của nàng ra thì nửa năm gần đây căn bản không có người nào nghe được tin tức của nàng, trên dưới phái Nga Mi đều cho rằng Diệt Tuyệt sư thái đã gặp phải bất trắc, trước đó vài ngày Đinh Mẫn Quân còn thay mặt chức chưởng môn bỏ trống nửa năm, hôm nay phái Nga Mi cũng đã chính thức nhận nàng làm chưởng môn, đang chuẩn bị hai tháng sau sẽ mở đại hội, mời anh hùng trong thiên hạ tới đây để tham dự lễ chính thức đăng vị chưởng môn, không ngờ tới vào lúc này thế nhưng Diệt Tuyệt lại trở lại.
Hai đệ tử này mặc một thân đạo bào, trên mặt mang bộ dáng thấp thỏm lo âu, lúc này một người vội vàng đi vào thông báo, còn một người lại hướng Bách Hợp mà quỳ xuống.
“Không có quy củ, hoang mang rối loạn còn ra cái thể thống gì nữa?” Bách Hợp nghĩ tới tác phong làm việc của Diệt Tuyệt ở trong đầu, không khỏi cau mày hét lên một tiếng, hai nữ đệ tử kia vốn là ngày thường biết được tính cách Diệt Tuyệt lạnh lùng, lúc này làm sao còn dám mở miệng, đều vâng dạ. Đinh Mẫn Quân nhận được tin tức liền dẫn theo một nhóm người đi ra ngoài, đúng lúc liền thấy được Bách Hợp một thân trang phục thoạt nhìn cũng không ngăn nắp, nụ cười trên mặt nhất thời liền ngây dại, trong mắt cũng hiện ra mấy phần thất vọng, mọi người đều vội vàng vây quanh đây, đang muốn mở miệng hỏi thì Bách Hợp đã phất phất tay, gọi Đinh Mẫn Quân tới nhìn thoáng qua: “Vi sư đi ra ngoài du hành gần một năm, phái Nga Mi có xảy ra đại sự gì hay không?”
Chấp niệm của nguyên chủ đầu tiên chính là không diệt được Minh Giáo, ngược lại bởi vì có Trương Vô Kỵ khiến cho hắn nhận được sự ủng hộ của chính đạo, dường như bởi vì tạo ra danh tiếng nhân nghĩa của Trương Vô Kỵ, người Minh Giáo trước kia làm ra những chuyện xấu gì đều chỉ cần một nét bút là xóa bỏ, trong lòng nàng vô cùng không phục cũng không phải là quá không cam lòng, mà đổi lại thành chuyện chính là phát dương quang đại cho phái Nga Mi, tốt nhất là có thể xưng bá võ lâm.
Bởi vì đang mang nhiệm vụ, Bách Hợp cũng hy vọng có thể làm được tốt nhất, cho nên hỏi một phen, cũng may phái Nga Mi vốn có danh tiếng kinh người, vì thế nên một năm nửa năm thật ra cũng không có xảy ra chuyện gì loạn, trừ giống như nội dung của vở kịch, Trương Tam Phong trước đã mất đi đồ đệ, sau đó giống như Trương Vô Kỵ cũng mất tích ở bên ngoài ra thì cũng không có phát sinh qua chuyện gì nữa.
“Sư phụ, Trương chân nhân từng đưa tới đây một cô nương, Đinh sư muội tạm thời an trí nàng ở sau núi, chuẩn bị sau này thu nàng làm đồ đệ. . . . . .” Tĩnh Hư nhìn thoáng qua về phía Đinh Mẫn Quân, thấy trong thần sắc của nàng có chút không vui, nhưng phái Nga Mi thu nữ đệ tử cũng không phải là khinh xuất như thế, hơn nữa Đinh Mẫn Quân cũng giống như nàng đều là đệ tử của chưởng môn, càng không dễ dàng thu được đồ đệ, hôm nay Diệt Tuyệt quay trở lại, Tĩnh Hư cũng không dám giấu diếm Diệt Tuyệt.
Trong nội dung vở kịch Trương Tam Phong cũng không có thường xuyên đưa nữ đệ tử tới đây, Bách Hợp biết lúc này mười phần hẳn là một trong những nữ chủ là Chu Chỉ Nhược xuất hiện, nàng gật đầu, nhìn cũng không nhìn Đinh Mẫn Quân một cái: “Nếu như thế, ngày mai con liền ra ngoài, mời Võ Đang thất hiệp tới đây, ta có việc muốn thương lượng cùng với bọn họ.”
Tĩnh Hư đáp một tiếng, trên gương mặt Bách Hợp lúc này mới mang vẻ lạnh lùng, học theo tư thái của nguyên chủ nói: “Ngày mai ta muốn bế quan một thời gian ngắn, mọi chuyện lớn nhỏ trong phái trước để cho Tĩnh Huyền tạm thời xử lý.” Nói đến đây Diệt Tuyệt liền cung tay áo, xoay người đi vào trong nội đường, mấy nữ đệ tử người bận rộn múc nước liền đi múc nước, người thay nàng đưa cơm liền đi đưa cơm, cơ hồ đem mệt mỏi bôn ba một năm bên ngoài đều tẩy đi hơn phân nửa.
Sau khi dàn xếp xong xuôi lúc này Bách Hợp mới bắt đầu tu luyện võ công của Cửu Dương Chân Kinh, nửa năm này lục lọi, lại cùng với Cửu Dương Chân Kinh không trọn vẹn hoàn toàn trong cơ thể nguyên chủ hòa nhập lại, nàng từ từ cũng tìm ra một chút còn đường, mỗi ngày chỉ cần có thời gian liền luyện võ vông, thời gian mấy ngày như vậy thoáng cái liền trôi qua, đợi tới lúc Tĩnh Huyền gõ cửa nói là người của Võ Đang đã tới đây thì lúc này Bách Hợp mới phủi phủi áo bào, đứng dậy đi ra cửa đãi khách.
Tuy nói là mấy ngày không ngủ, nhưng Bách Hợp luyện Cửu Dương Chân Kinh mấy ngày, thoạt nhìn không thấy mỏi mệt, người lại có bộ dạng tinh thần phấn chấn, đám người Trương Tam Phong đã được chiêu đãi ở trong phòng, cũng giống như miêu tả nguyên tác, Trương Tam Phong thoạt nhìn có chòm râu tóc bạc trắng, lại có hai gò má hồng nhuận, nhìn qua rất có bộ dáng tiên phong đạo cốt của một phái, người hơi gầy gò, vóc người cũng khá cao, thoạt nhìn chính là bộ dạng không biết khói lửa nhân gian.
Trong thất hiệp Võ Đang Tống Viễn Kiều tuổi lớn nhất, đã mọc một chòm râu, nhìn vô cùng chững chạc, cũng không có nhiều từ ngữ để miêu tả bộ dạng, Tam hiệp Du Đại Nham bởi vì chân tàn phế nên không có tới, trừ Trương Thúy Sơn ra thì năm đệ tử còn lại tất cả đều đã đến, lúc này nhìn thấy Diệt Tuyệt mọi người đều vội vàng đứng dậy chắp tay, Trương Tam Phong mỉm cười nói:
“Sư thái cố ý mời tới, bần đạo cũng định tới nơi này, mong rằng sư thái không có ghét bỏ bần đạo tới quá đột nhiên .” Diệt Tuyệt sư thái ở trên giang hồ biệt tăm biệt tích đã gần một năm rồi, cùng thời gian biết mất của đồ tôn Trương Vô Kỵ của ông, huống gì ngày đó cũng từng nghe người ta nói Diệt Tuyệt sư thái có xuất hiện qua ở hồ Điệp Cốc, khi đó cũng chính là lúc Trương Vô Kỵ biến mất, Trương Tam Phong cũng biết tính cách của Diệt Tuyệt sư thái cương liệt vô tình, hài nhi Vô Kỵ của mình là con do Thúy Sơn cùng Tố Tố sinh ra, Tố Tố lại là nữ nhi của Bạch Mi Ưng Vương – Ân Thiên Chính lại là người của Minh Giáo ngày xưa đứng ngang với Tạ Tốn, Diệt Tuyệt sư thái hận nhất là người trong Minh Giáo, Trương Tam Phong đã sống lâu nên hiểu biết so với những người khác cũng nhiều hơn, đối với chuyện của sư huynh Cô Hồng Tử của Diệt Tuyệt cũng rõ ràng ở trong lòng, rất sợ Diệt Tuyệt dưới cơn nóng giận thấy bên cạnh Trương Vô Kỵ không có người nào liền giết người diệt khẩu đi.
Beta: Sakura
Ở niên đại này khắp phía nổi lên chiến loạn, dân chúng lầm than, rất nhiều phòng ốc mười cái thì có chín cái không còn, muốn tìm địa phương nào không có người cũng hết sức dễ dàng, nàng chọn một hang động bỏ đi, dọn dẹp một chút sau đó cũng không quan tâm tới hoàn cảnh khác biệt mà trực tiếp chui vào.
Vừa bắt đầu học thì chữ ở trên kinh thư nàng có thể nhận diện được nhưng lại xem không quá hiểu rõ, câu chữ có chút trúc trắc khó đọc làm cho nàng còn phải đem kiến thức vốn có trong đầu Diệt Tuyệt ra để nhớ lại rồi tìm ra so sánh, nàng không nhớ rõ kinh mạch lắm, tuy nói là có trí nhớ của nguyên chủ ở đây, nhưng bởi vì thông minh hay nguyên nhân của chính nàng cho nên lúc bắt đầu học Cửu Dương Chân Kinh cũng hết sức khó khăn.
Sau khi Bách Hợp định ra trước một tháng chuyên môn dùng để luyện tập nhận biết chữ cùng với huyệt đạo, đợi sau khi nhận thức những thứ đồ này rõ ràng xong thì nàng mới bắt đầu chân chính học được võ công của Cửu Dương Chân Kinh.
Người chưa từng tiếp xúc qua võ học như vậy vừa bắt đầu học cũng không quá tốt, Bách Hợp cũng không phải là người có thiên tư thông minh gì, Diệt Tuyệt biết được bộ Cửu Dương Chân Kinh cũng không phải toàn bộ, vì vậy phải tốn mất thời gian hơn nửa năm mới khó khăn học xong Cửu Dương Thần Công. Một khi nàng học xong hết được toàn bộ bộ kinh thư này thì sau này chỉ cần võ công ở trong đầu nàng tùy thời nhảy ra chỉ cần nghĩ đến được, vì thế nên Bách Hợp cũng không có chuẩn bị tiếp tục ngốc ở chỗ này nữa. Nguyện vọng của Diệt Tuyệt vốn muốn làm phái Nga Mi được vinh danh cùng với diệt trừ Minh Giáo, nàng còn nhớ rõ nhiệm cụ của mình, chính vì vậy sau khi hơi thu thập một phen thì xé Cửu Dương Thần Công hơn phân nửa rồi hủy diệt đi, nàng mới đưa phần kinh thư còn lại vào trong sơn động mà Trương Vô Kỵ vốn nhận được, luyện Súc Cốt Công xong mới thả vào.
Trên đường quay trở lại phái Nga Mi, Bách Hợp cũng không đi nhanh, nàng đi một đường còn muốn quen thuộc với võ công của Diệt Tuyệt, mặt khác cũng là không có thuê xe ngựa và dựa vào bước chân của chính mình để đi lại, thuận tiện rèn luyện thêm khinh công, nàng cũng bắt đầu luyện tập võ công của Cửu Dương Chân Kinh, trừ lúc ban đầu là không thuận lợi, đợi thêm hai tháng sau mới trở lại Nga Mi thì nàng đã hết sức quen thuộc với việc vận hành Cửu Dương Chân Kinh rồi.
Trong phái Nga Mi lúc này hết sức yên tĩnh, chỉ thấy hai nữ đệ tử trông cử đang ngồi trên bồ đoàn chắp tay trước ngực, có một đệ tử nghe được tiếng bước chân mở mắt ra nhìn thấy Diệt Tuyệt , sắc mặt nhất thời liền thay đổi: “Sư phụ.”
Diệt Tuyệt đã rời đi môn phái hơn một năm rồi, trong chốn giang hồ có nhiều người từ tám tháng trước còn nghe được tin tức của nàng ra thì nửa năm gần đây căn bản không có người nào nghe được tin tức của nàng, trên dưới phái Nga Mi đều cho rằng Diệt Tuyệt sư thái đã gặp phải bất trắc, trước đó vài ngày Đinh Mẫn Quân còn thay mặt chức chưởng môn bỏ trống nửa năm, hôm nay phái Nga Mi cũng đã chính thức nhận nàng làm chưởng môn, đang chuẩn bị hai tháng sau sẽ mở đại hội, mời anh hùng trong thiên hạ tới đây để tham dự lễ chính thức đăng vị chưởng môn, không ngờ tới vào lúc này thế nhưng Diệt Tuyệt lại trở lại.
Hai đệ tử này mặc một thân đạo bào, trên mặt mang bộ dáng thấp thỏm lo âu, lúc này một người vội vàng đi vào thông báo, còn một người lại hướng Bách Hợp mà quỳ xuống.
“Không có quy củ, hoang mang rối loạn còn ra cái thể thống gì nữa?” Bách Hợp nghĩ tới tác phong làm việc của Diệt Tuyệt ở trong đầu, không khỏi cau mày hét lên một tiếng, hai nữ đệ tử kia vốn là ngày thường biết được tính cách Diệt Tuyệt lạnh lùng, lúc này làm sao còn dám mở miệng, đều vâng dạ. Đinh Mẫn Quân nhận được tin tức liền dẫn theo một nhóm người đi ra ngoài, đúng lúc liền thấy được Bách Hợp một thân trang phục thoạt nhìn cũng không ngăn nắp, nụ cười trên mặt nhất thời liền ngây dại, trong mắt cũng hiện ra mấy phần thất vọng, mọi người đều vội vàng vây quanh đây, đang muốn mở miệng hỏi thì Bách Hợp đã phất phất tay, gọi Đinh Mẫn Quân tới nhìn thoáng qua: “Vi sư đi ra ngoài du hành gần một năm, phái Nga Mi có xảy ra đại sự gì hay không?”
Chấp niệm của nguyên chủ đầu tiên chính là không diệt được Minh Giáo, ngược lại bởi vì có Trương Vô Kỵ khiến cho hắn nhận được sự ủng hộ của chính đạo, dường như bởi vì tạo ra danh tiếng nhân nghĩa của Trương Vô Kỵ, người Minh Giáo trước kia làm ra những chuyện xấu gì đều chỉ cần một nét bút là xóa bỏ, trong lòng nàng vô cùng không phục cũng không phải là quá không cam lòng, mà đổi lại thành chuyện chính là phát dương quang đại cho phái Nga Mi, tốt nhất là có thể xưng bá võ lâm.
Bởi vì đang mang nhiệm vụ, Bách Hợp cũng hy vọng có thể làm được tốt nhất, cho nên hỏi một phen, cũng may phái Nga Mi vốn có danh tiếng kinh người, vì thế nên một năm nửa năm thật ra cũng không có xảy ra chuyện gì loạn, trừ giống như nội dung của vở kịch, Trương Tam Phong trước đã mất đi đồ đệ, sau đó giống như Trương Vô Kỵ cũng mất tích ở bên ngoài ra thì cũng không có phát sinh qua chuyện gì nữa.
“Sư phụ, Trương chân nhân từng đưa tới đây một cô nương, Đinh sư muội tạm thời an trí nàng ở sau núi, chuẩn bị sau này thu nàng làm đồ đệ. . . . . .” Tĩnh Hư nhìn thoáng qua về phía Đinh Mẫn Quân, thấy trong thần sắc của nàng có chút không vui, nhưng phái Nga Mi thu nữ đệ tử cũng không phải là khinh xuất như thế, hơn nữa Đinh Mẫn Quân cũng giống như nàng đều là đệ tử của chưởng môn, càng không dễ dàng thu được đồ đệ, hôm nay Diệt Tuyệt quay trở lại, Tĩnh Hư cũng không dám giấu diếm Diệt Tuyệt.
Trong nội dung vở kịch Trương Tam Phong cũng không có thường xuyên đưa nữ đệ tử tới đây, Bách Hợp biết lúc này mười phần hẳn là một trong những nữ chủ là Chu Chỉ Nhược xuất hiện, nàng gật đầu, nhìn cũng không nhìn Đinh Mẫn Quân một cái: “Nếu như thế, ngày mai con liền ra ngoài, mời Võ Đang thất hiệp tới đây, ta có việc muốn thương lượng cùng với bọn họ.”
Tĩnh Hư đáp một tiếng, trên gương mặt Bách Hợp lúc này mới mang vẻ lạnh lùng, học theo tư thái của nguyên chủ nói: “Ngày mai ta muốn bế quan một thời gian ngắn, mọi chuyện lớn nhỏ trong phái trước để cho Tĩnh Huyền tạm thời xử lý.” Nói đến đây Diệt Tuyệt liền cung tay áo, xoay người đi vào trong nội đường, mấy nữ đệ tử người bận rộn múc nước liền đi múc nước, người thay nàng đưa cơm liền đi đưa cơm, cơ hồ đem mệt mỏi bôn ba một năm bên ngoài đều tẩy đi hơn phân nửa.
Sau khi dàn xếp xong xuôi lúc này Bách Hợp mới bắt đầu tu luyện võ công của Cửu Dương Chân Kinh, nửa năm này lục lọi, lại cùng với Cửu Dương Chân Kinh không trọn vẹn hoàn toàn trong cơ thể nguyên chủ hòa nhập lại, nàng từ từ cũng tìm ra một chút còn đường, mỗi ngày chỉ cần có thời gian liền luyện võ vông, thời gian mấy ngày như vậy thoáng cái liền trôi qua, đợi tới lúc Tĩnh Huyền gõ cửa nói là người của Võ Đang đã tới đây thì lúc này Bách Hợp mới phủi phủi áo bào, đứng dậy đi ra cửa đãi khách.
Tuy nói là mấy ngày không ngủ, nhưng Bách Hợp luyện Cửu Dương Chân Kinh mấy ngày, thoạt nhìn không thấy mỏi mệt, người lại có bộ dạng tinh thần phấn chấn, đám người Trương Tam Phong đã được chiêu đãi ở trong phòng, cũng giống như miêu tả nguyên tác, Trương Tam Phong thoạt nhìn có chòm râu tóc bạc trắng, lại có hai gò má hồng nhuận, nhìn qua rất có bộ dáng tiên phong đạo cốt của một phái, người hơi gầy gò, vóc người cũng khá cao, thoạt nhìn chính là bộ dạng không biết khói lửa nhân gian.
Trong thất hiệp Võ Đang Tống Viễn Kiều tuổi lớn nhất, đã mọc một chòm râu, nhìn vô cùng chững chạc, cũng không có nhiều từ ngữ để miêu tả bộ dạng, Tam hiệp Du Đại Nham bởi vì chân tàn phế nên không có tới, trừ Trương Thúy Sơn ra thì năm đệ tử còn lại tất cả đều đã đến, lúc này nhìn thấy Diệt Tuyệt mọi người đều vội vàng đứng dậy chắp tay, Trương Tam Phong mỉm cười nói:
“Sư thái cố ý mời tới, bần đạo cũng định tới nơi này, mong rằng sư thái không có ghét bỏ bần đạo tới quá đột nhiên .” Diệt Tuyệt sư thái ở trên giang hồ biệt tăm biệt tích đã gần một năm rồi, cùng thời gian biết mất của đồ tôn Trương Vô Kỵ của ông, huống gì ngày đó cũng từng nghe người ta nói Diệt Tuyệt sư thái có xuất hiện qua ở hồ Điệp Cốc, khi đó cũng chính là lúc Trương Vô Kỵ biến mất, Trương Tam Phong cũng biết tính cách của Diệt Tuyệt sư thái cương liệt vô tình, hài nhi Vô Kỵ của mình là con do Thúy Sơn cùng Tố Tố sinh ra, Tố Tố lại là nữ nhi của Bạch Mi Ưng Vương – Ân Thiên Chính lại là người của Minh Giáo ngày xưa đứng ngang với Tạ Tốn, Diệt Tuyệt sư thái hận nhất là người trong Minh Giáo, Trương Tam Phong đã sống lâu nên hiểu biết so với những người khác cũng nhiều hơn, đối với chuyện của sư huynh Cô Hồng Tử của Diệt Tuyệt cũng rõ ràng ở trong lòng, rất sợ Diệt Tuyệt dưới cơn nóng giận thấy bên cạnh Trương Vô Kỵ không có người nào liền giết người diệt khẩu đi.
/73
|