Khi Lâm Tiểu Trúc dừng bút, chung quanh vang lên tiếng tán thưởng xôn xao, có người khen thơ hay, có người khen chữ đẹp, càng nghe, Uyển Hoa quận chúa càng tức giận. Dù nàng không viết được đẹp như thế,cũng biết được chữ Lâm Tiểu Trúc viết rất đẹp. Hơn nữa nhìn biểu tình của Trần phò mã và mọi người, nàng biết hôm nay nàng chẳng không làm cho Lâm Tiểu Trúc xấu mặt mà còn giúp nàng có cơ hội tăng thêm thể diện. Người khác thì không nói làm gì, nhưng ánh mắt Thẩm Tử Dực nhìn Lâm Tiểu Trúc lại tỏa sáng dị thường, giống như vừa phát hiện ra một bảo tàng, có vui vẻ và yêu thích nói không nên lời, làm Uyển Hoa quận chúa tức đến bể phổi.
Nàng cắn môi, quay đầu nói với hai thị nữ” chúng ta đi” . Rời khỏi đám người, cắm đầu đi không nhìn đường, suýt chút nữa thì đụng trúng người trước mặt, cũng may thị nữ kịp thời kéo nàng lại.
“Nhiêu Nhi, là ai chọc giận ngươi ?” thanh âm của Viên Chấp vang lên.
“Ca ca.” Uyển Hoa quận chúa vừa thấy Viên Chấp, ủy khuất trong lòng liền có chỗ phát tiết, lại thấy bên cạnh không có ai liền đem chuyện hôm nay kể lại một lượt, căm giận nói” ca ca, ngươi nói kết quả bình chọn trận đấu điểm tâm đã có, là Viên Thiên Dã thắng nhưng vì dượng muốn giữ thể diện cho Đoan vương phủ chúng ta nên mới thông báo là hòa. Nhưng dù vậy, chúng ta vẫn bị mất mặt nha. Hai ngự trù lại không thắng nổi một tiểu cô nương và một đầu bếp quèn, ta không cam lòng cho nên mới muốn nàng ta làm thơ để làm xấu mặt nàng, ai ngờ lại là cơ hội để nàng nổi danh. Ca ca, ngươi có biện pháp nào không ?”
Viên Chấp tuy ham mê nữ sắc nhưng ở phương diện khác suy nghĩ cũng khá sắc bén, thấu đáo. Nghe xong mấy lời của Uyển Hoa quận chúa, suy nghĩ sâu xa nói” xem ra Viên Thiên Dã rất che chở nữ đầu bếp này”
“Đâu chỉ che chở? Vừa rồi xem nàng viết chữ, tròng mắt suýt chút nữa thì rơi ra ngoài a” Uyển Hoa quận chúa nhớ tới ánh mắt Thẩm Tử Dực nhìn Lâm Tiểu Trúc cũng thế, trong lòng lại tức giận.
Viên Chấp đưa mắt nhìn về phía mọi người, nheo mắt nói” qua chuyện Hà Văn Thanh, ta đã cảm thấy Viên Thiên Dã không đơn giản, phụ vương cũng nói vậy, thời gian này vẫn đang điều tra hắn, có điều ám vệ đều báo cáo, ngoại trừ bố cục trong phòng của hắn có chút cổ quái thì không phát hiện gì khác. Nhưng mà muội muội, ngươi đừng quá nôn nóng, kết quả trận đấu điểm tâm cũng không nên để trong lòng. Hôm nay xảy ra chuyện này lại làm ca ca nghĩ ra một cách, hẳn là có thể tra ra thân phận Viên Thiên Dã, còn về nữ đầu bếp kia, đến lúc đó ca ca sẽ có cách cho ngươi trút giận, ngươi yên tâm đi”
“Ca, biện pháp gì? Thực ra nữ đầu bếp kia không quan trọng, nếu ta có thể trút giận Viên Thiên Dã mới sảng khoái nha” Uyển Hoa quận chúa hưng phấn hẳn lên.
Viên Chấp lạnh lùng cười:” Chính là xuống tay từ nữ đầu bếp, làm cho Viên Thiên Dã chịu đau khổ, còn làm như thế nào thì ngươi đừng hỏi, đến lúc đó làm cho ngươi hết giận là được”
“Hảo, ta đây chờ.” Uyển Hoa quận chúa cao hứng nói.
Lâm Tiểu Trúc ở bên kia không biết hai huynh muội này đang tính kế nàng và Viên Thiên Dã, cho dù biết, nàng cũng không lo sợ. Có thể tính kế được với Viên Thiên Dã sao ? tiểu hồ ly hắn không biết đã cài bao nhiêu người vào trong Đoan vương phủ rồi, thậm chí nếu hắn muốn biết hôm nay Viên Chấp mặc nội y màu gì thì không có gì khó a.
Nàng viết xong, buông bút xuống, nghe mọi người khen ngợi thì bày ra bộ dáng ngượng ngùng, mọi chuyện đều đã có Viên Thiên Dã ra mặt ứng phó.
Nhìn Lâm Tiểu Trúc này tuy rằng ngại ngùng nhưng không hề luống cuống, Đan Dương công chúa càng hài lòng, nắm tay nàng nói” Tiểu Trúc, văn này, chữ này, đều là ngươi học từ công tử ngươi sao ?”
Lâm Tiểu Trúc biết Viên Thiên Dã có tài, Đan Dương công chúa hỏi như vậy vừa lúc cho nàng một lý do, lập tức gật đầu đáp” hồi công chúa, chữ và thơ của Tiểu Trúc đều do công tử dạy”
“Hảo, Hảo. Danh sư xuất cao đồ a” Đan Dương công chúa cười nói,” Từ nay trở đi chắc ngươi sẽ bận rộn chuyện khai trương cửa hàng điểm tâm phải không ? đến ngày đó ta nhất định sẽ đến tham quan chỗ các ngươi”
“Cảm ơn công chúa.” Lâm Tiểu Trúc vô cùng kinh hỉ.
Hôm nay nàng đã nhìn ra vợ chồng Đan Dương công chúa rất có ảnh hưởng trong tầng lớp thượng lưu quý tộc. Đương kim hoàng thượng bệnh nặng, chỉ có ba người con là Đoan vương, Duệ vương và Đan Dương công chúa. Đan Dương công chúa xuất thân cao quý, từ nhỏ đã thích thơ từ ca phú. Trần phò mã cũng xuất thân quý tộc, chẳng những có tài về thư pháp mà các phương diện khác cũng rất tài hoa. Cho nên hai vợ chồng họ luôn có xu hướng làm lãnh tụ trong các yến hội. Chỉ cần Đan Dương công chúa nói điểm tâm của cửa hàng nàng ngon, chắc chắn những người khác cũng sẽ tìm đến mua, mà chuyện hôm nay cũng là một cách quảng cáo rất tốt.
Ngay sau đó, Trần Phò mã cùng Đan Dương công chúa, Thẩm Tử Dực đọc thấy cả các bài thơ, chọn ra ba người xuất sắc nhất, mà đệ nhất danh thuộc về Lâm Tiểu Trúc. Bài ái liên thuyết của nàng, tuy không dài nhưng vẫn hơn ngũ ngôn luật thi, hơn nữa chỉ trong thời gian một nén nhang đã làm xong, mà dù là ý tứ hay cách hành văn đều rất hay, khắp tứ quốc muốm tìm một bài thơ xuất sắc như vậy cũng không phải dễ. Cho nên tuy nàng chỉ là một hạ nhân, mọi người cũng không có ý kiến với việc nàng dành danh hiệu đệ nhất, mà nếu có cũng không dám nói ra,không thể để mọi người biết mình làm thơ không hay bằng nàng mà lại không chịu phục.
Tiếp theo Trần phò mã lại tuyên bố kết quả trận đấu điểm tâm. Trận đầu, bánh bơ ngọt của Viên phủ thắng, trận thứ hai thuộc về tơ vàng thiêu mạch của Đoan vương phủ, trận thứ ba thì lưỡi vịt và lưu ly khấu có số phiếu bằng nhau. Cho nên hai phủ hòa nhau.
“Thực ra, lưu ly khấu của ngươi hơn lưỡi vịt hai phiếu nhưng vì nể mặt mũi Đoan vương phủ mà Trần phò mã sau khi thương lượng với ta đã đổi thành hoàn” Viên Thiên Dã giải thích với Lâm Tiểu Trúc.
Với tính cách của hắn chắc chắn sẽ không đồng ý với đề nghị này của Trần phò mã, nhưng hắn cũng không muốn Uyển Hoa quận chúa ghi hận Lâm Tiểu Trúc. Sắp tới nàng sẽ cả ngày ở ngoài cửa hàng lo việc buôn bán, tuy hắn có phải Viên Ngũ Nương chiếu ứng, ra vào đều dùng xe, trong điếm cũng luôn có tiểu nhị nhưng bị người ghi hận cũng không phải là chuyện tốt. Nữ nhân Viên Nhiêu kia là kẻ có thù tất báo, nếu nhất thời không chiếu ứng kịp, để Lâm Tiểu Trúc xảy ra chuyện thì hối tiếc không kịp.
Lâm Tiểu Trúc vô tình cười nói:” điểm tâm của chúng ta có thể được mọi người yêu thích, đó mới là thắng lợi thực sự, chuyện khác không sao cả”
“Tiểu Trúc.” Viên Thiên Dã đột nhiên hô lên.
“Gì vậy?” Lâm Tiểu Trúc ngước mắt nhìn hắn.
Viên Thiên Dã muốn nói lại thôi, chuyển sang chuyện khác” mấy ngày nay ra vào phải cẩn thận, nhất định phải để Viên Ngũ Nương đi cùng ngươi”
“Uh, ta đã biết.” Lâm Tiểu Trúc rũ mắt xuống, trong lòng cảm thấy ấm áp, tuy nàng không được tự do nhưng có một chủ tử như Viên Thiên Dã cũng là may mắn.
Mấy món điểm tâm Thẩm Tử Dực yêu cầu Ngọc Soạn trai chuẩn bị lúc này đều mang lên bàn, các nử tử quý tộc cũng thân thiết Lâm Tiểu Trúc hơn, vừa thưởng thức mấy món điểm tâm mới lạ vừa hỏi nàng thời gian khai trương cửa hàng. Nhất thời Lâm Tiểu Trúc trở thành tâm điểm được chú ý, mà nàng trả lời vừa văn nhã lại khôi hài nên đã khiến các nữ tử quý tộc rất nhanh quên đi thân phận hạ nhân của nàng, còn cười nói rất vui vẻ. Uyển Hoa quận chúa được ca ca cam đoan cũng không tìm Lâm Tiểu Trúc gây phiền toái nữa, làm cho khoảng thời gian còn lại của nàng rất thoải mái.
Nói chuyện được một lúc, có một nha đầu đi đến trước mặt Lâm Tiểu Trúc, thi lễ rồi nói” Tiểu Trúc cô nương, ta là nha đầu Thẩm viên, đầu bếp nhà chúng ta nói ngươi làm điểm tâm ăn rất ngon, muốn gặp mặt ngươi, không biết ngươi có tiện hay không ?”
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt, đầu bếp Thẩm viên muốn gặp nàng ? chuyện này nghĩ thế nào đều thấy kỳ quái. Không phải đầu bếp Thẩm viên muốn thỉnh giáo nàng cách làm điểm tâm đó chứ ?
Phản ứng đầu tiên của nàng là nghĩ Uyển Hoa quận chúa lại bày trò, sai nha đầu kia đến gọi nàng, sau đó đưa nàng đến chỗ vắng mà đẩy nàng xuống nước hoặc làm trò xấu gì đó, theo bản năng muốn cự tuyệt. Nhưng nghĩ tới chuyện ngọc bài, nàng vẫn muốn tìm cơ hội đề nghị Thẩm Tử Dực không lộ chuyện ra ngoài mà chắc hẳn hắn cũng có nhiều chuyện muốn hỏi nàng, nhưng ở đây nhiều người nói không tiện. Có khi nào là Thẩm Tử Dực muốn gặp nàng không ? nếu là hắn, bây giờ nàng cự tuyệt thì sẽ khó có cơ hội nói chuyện khác.
Nha đầu kia thấy Lâm Tiểu Trúc nhìn mình chằm chằm mà không lên tiếng, đành quay đầu nhìn sang chỗ khác. Lâm Tiểu Trúc thấy vậy cũng nhìn theo nàng, liền thấy Thẩm Tử Dực một mình đứng nơi góc đường đang nhìn qua bên này, thấy nàng nhìn qua liền mỉm cười, gật đầu với nàng.
Xem ra nha đầu này là do Thẩm Tử Dực phái tới, Lâm Tiểu Trúc thở dài nhẹ nhõm, cáo từ mọi người rồi theo nha đầu kia rời đi.
“Tiểu Trúc cô nương, ngươi đi đâu vậy ?” Viên Ngũ Nương không biết từ đâu xuất hiện, đuổi theo nàng la lớn. Từ lúc Uyển Hoa quận chúa muốn đẩy Lâm Tiểu Trúc xuống nước, nàng vẫn luôn để ý tới Lâm Tiểu Trúc, lúc này thấy nàng đi cùng một nha đầu xa lạ, vội đuổi theo.
Lâm Tiểu Trúc quay đầu nhìn nhìn, có chút khó xử. Võ công của nàng chỉ thuộc loại mèo quào ba chân, có thể đối phó người bình thường nhưng gặp cao thủ thực sự thì thua. Cho nên có Viên Ngũ Nương đi theo cũng an toàn hơn, mặt khác Viên Ngũ Nương cũng là có lòng tốt, lo lắng cho an toàn của nàng, nếu mình từ chối hảo ý của nàng thì sau này có thể nàng sẽ không tận tâm chiếu cố mình nữa, mà như thế cũng sẽ khiến Viên Thiên Dã sinh nghi.
Rất nhanh nàng đã có quyết định” đầu bếp Thẩm viên muốn gặp ta, Ngũ Nương đi cùng ta đi”
Viên Ngũ Nương liếc nha đầu kia một tiếng, do dự một lát” các ngươi đợi một chút, ta đi nói với công tử một tiếng”
Chuyện này lại làm Lâm Tiểu Trúc khó xử. An toàn là quan trọng nhất, Viên Ngũ Nương làm vậy cũng là ổn thỏa, bình thường nàng còn phải khen ngợi nhưng nếu Viên Thiên Dã biết các nàng rời đi, có phái ám vệ đi theo không ? nếu có vậy thì nội dung nàng nói chuyện với Thẩm Tử Dực sẽ bị lộ hết.
Nàng cắn môi, quay đầu nói với hai thị nữ” chúng ta đi” . Rời khỏi đám người, cắm đầu đi không nhìn đường, suýt chút nữa thì đụng trúng người trước mặt, cũng may thị nữ kịp thời kéo nàng lại.
“Nhiêu Nhi, là ai chọc giận ngươi ?” thanh âm của Viên Chấp vang lên.
“Ca ca.” Uyển Hoa quận chúa vừa thấy Viên Chấp, ủy khuất trong lòng liền có chỗ phát tiết, lại thấy bên cạnh không có ai liền đem chuyện hôm nay kể lại một lượt, căm giận nói” ca ca, ngươi nói kết quả bình chọn trận đấu điểm tâm đã có, là Viên Thiên Dã thắng nhưng vì dượng muốn giữ thể diện cho Đoan vương phủ chúng ta nên mới thông báo là hòa. Nhưng dù vậy, chúng ta vẫn bị mất mặt nha. Hai ngự trù lại không thắng nổi một tiểu cô nương và một đầu bếp quèn, ta không cam lòng cho nên mới muốn nàng ta làm thơ để làm xấu mặt nàng, ai ngờ lại là cơ hội để nàng nổi danh. Ca ca, ngươi có biện pháp nào không ?”
Viên Chấp tuy ham mê nữ sắc nhưng ở phương diện khác suy nghĩ cũng khá sắc bén, thấu đáo. Nghe xong mấy lời của Uyển Hoa quận chúa, suy nghĩ sâu xa nói” xem ra Viên Thiên Dã rất che chở nữ đầu bếp này”
“Đâu chỉ che chở? Vừa rồi xem nàng viết chữ, tròng mắt suýt chút nữa thì rơi ra ngoài a” Uyển Hoa quận chúa nhớ tới ánh mắt Thẩm Tử Dực nhìn Lâm Tiểu Trúc cũng thế, trong lòng lại tức giận.
Viên Chấp đưa mắt nhìn về phía mọi người, nheo mắt nói” qua chuyện Hà Văn Thanh, ta đã cảm thấy Viên Thiên Dã không đơn giản, phụ vương cũng nói vậy, thời gian này vẫn đang điều tra hắn, có điều ám vệ đều báo cáo, ngoại trừ bố cục trong phòng của hắn có chút cổ quái thì không phát hiện gì khác. Nhưng mà muội muội, ngươi đừng quá nôn nóng, kết quả trận đấu điểm tâm cũng không nên để trong lòng. Hôm nay xảy ra chuyện này lại làm ca ca nghĩ ra một cách, hẳn là có thể tra ra thân phận Viên Thiên Dã, còn về nữ đầu bếp kia, đến lúc đó ca ca sẽ có cách cho ngươi trút giận, ngươi yên tâm đi”
“Ca, biện pháp gì? Thực ra nữ đầu bếp kia không quan trọng, nếu ta có thể trút giận Viên Thiên Dã mới sảng khoái nha” Uyển Hoa quận chúa hưng phấn hẳn lên.
Viên Chấp lạnh lùng cười:” Chính là xuống tay từ nữ đầu bếp, làm cho Viên Thiên Dã chịu đau khổ, còn làm như thế nào thì ngươi đừng hỏi, đến lúc đó làm cho ngươi hết giận là được”
“Hảo, ta đây chờ.” Uyển Hoa quận chúa cao hứng nói.
Lâm Tiểu Trúc ở bên kia không biết hai huynh muội này đang tính kế nàng và Viên Thiên Dã, cho dù biết, nàng cũng không lo sợ. Có thể tính kế được với Viên Thiên Dã sao ? tiểu hồ ly hắn không biết đã cài bao nhiêu người vào trong Đoan vương phủ rồi, thậm chí nếu hắn muốn biết hôm nay Viên Chấp mặc nội y màu gì thì không có gì khó a.
Nàng viết xong, buông bút xuống, nghe mọi người khen ngợi thì bày ra bộ dáng ngượng ngùng, mọi chuyện đều đã có Viên Thiên Dã ra mặt ứng phó.
Nhìn Lâm Tiểu Trúc này tuy rằng ngại ngùng nhưng không hề luống cuống, Đan Dương công chúa càng hài lòng, nắm tay nàng nói” Tiểu Trúc, văn này, chữ này, đều là ngươi học từ công tử ngươi sao ?”
Lâm Tiểu Trúc biết Viên Thiên Dã có tài, Đan Dương công chúa hỏi như vậy vừa lúc cho nàng một lý do, lập tức gật đầu đáp” hồi công chúa, chữ và thơ của Tiểu Trúc đều do công tử dạy”
“Hảo, Hảo. Danh sư xuất cao đồ a” Đan Dương công chúa cười nói,” Từ nay trở đi chắc ngươi sẽ bận rộn chuyện khai trương cửa hàng điểm tâm phải không ? đến ngày đó ta nhất định sẽ đến tham quan chỗ các ngươi”
“Cảm ơn công chúa.” Lâm Tiểu Trúc vô cùng kinh hỉ.
Hôm nay nàng đã nhìn ra vợ chồng Đan Dương công chúa rất có ảnh hưởng trong tầng lớp thượng lưu quý tộc. Đương kim hoàng thượng bệnh nặng, chỉ có ba người con là Đoan vương, Duệ vương và Đan Dương công chúa. Đan Dương công chúa xuất thân cao quý, từ nhỏ đã thích thơ từ ca phú. Trần phò mã cũng xuất thân quý tộc, chẳng những có tài về thư pháp mà các phương diện khác cũng rất tài hoa. Cho nên hai vợ chồng họ luôn có xu hướng làm lãnh tụ trong các yến hội. Chỉ cần Đan Dương công chúa nói điểm tâm của cửa hàng nàng ngon, chắc chắn những người khác cũng sẽ tìm đến mua, mà chuyện hôm nay cũng là một cách quảng cáo rất tốt.
Ngay sau đó, Trần Phò mã cùng Đan Dương công chúa, Thẩm Tử Dực đọc thấy cả các bài thơ, chọn ra ba người xuất sắc nhất, mà đệ nhất danh thuộc về Lâm Tiểu Trúc. Bài ái liên thuyết của nàng, tuy không dài nhưng vẫn hơn ngũ ngôn luật thi, hơn nữa chỉ trong thời gian một nén nhang đã làm xong, mà dù là ý tứ hay cách hành văn đều rất hay, khắp tứ quốc muốm tìm một bài thơ xuất sắc như vậy cũng không phải dễ. Cho nên tuy nàng chỉ là một hạ nhân, mọi người cũng không có ý kiến với việc nàng dành danh hiệu đệ nhất, mà nếu có cũng không dám nói ra,không thể để mọi người biết mình làm thơ không hay bằng nàng mà lại không chịu phục.
Tiếp theo Trần phò mã lại tuyên bố kết quả trận đấu điểm tâm. Trận đầu, bánh bơ ngọt của Viên phủ thắng, trận thứ hai thuộc về tơ vàng thiêu mạch của Đoan vương phủ, trận thứ ba thì lưỡi vịt và lưu ly khấu có số phiếu bằng nhau. Cho nên hai phủ hòa nhau.
“Thực ra, lưu ly khấu của ngươi hơn lưỡi vịt hai phiếu nhưng vì nể mặt mũi Đoan vương phủ mà Trần phò mã sau khi thương lượng với ta đã đổi thành hoàn” Viên Thiên Dã giải thích với Lâm Tiểu Trúc.
Với tính cách của hắn chắc chắn sẽ không đồng ý với đề nghị này của Trần phò mã, nhưng hắn cũng không muốn Uyển Hoa quận chúa ghi hận Lâm Tiểu Trúc. Sắp tới nàng sẽ cả ngày ở ngoài cửa hàng lo việc buôn bán, tuy hắn có phải Viên Ngũ Nương chiếu ứng, ra vào đều dùng xe, trong điếm cũng luôn có tiểu nhị nhưng bị người ghi hận cũng không phải là chuyện tốt. Nữ nhân Viên Nhiêu kia là kẻ có thù tất báo, nếu nhất thời không chiếu ứng kịp, để Lâm Tiểu Trúc xảy ra chuyện thì hối tiếc không kịp.
Lâm Tiểu Trúc vô tình cười nói:” điểm tâm của chúng ta có thể được mọi người yêu thích, đó mới là thắng lợi thực sự, chuyện khác không sao cả”
“Tiểu Trúc.” Viên Thiên Dã đột nhiên hô lên.
“Gì vậy?” Lâm Tiểu Trúc ngước mắt nhìn hắn.
Viên Thiên Dã muốn nói lại thôi, chuyển sang chuyện khác” mấy ngày nay ra vào phải cẩn thận, nhất định phải để Viên Ngũ Nương đi cùng ngươi”
“Uh, ta đã biết.” Lâm Tiểu Trúc rũ mắt xuống, trong lòng cảm thấy ấm áp, tuy nàng không được tự do nhưng có một chủ tử như Viên Thiên Dã cũng là may mắn.
Mấy món điểm tâm Thẩm Tử Dực yêu cầu Ngọc Soạn trai chuẩn bị lúc này đều mang lên bàn, các nử tử quý tộc cũng thân thiết Lâm Tiểu Trúc hơn, vừa thưởng thức mấy món điểm tâm mới lạ vừa hỏi nàng thời gian khai trương cửa hàng. Nhất thời Lâm Tiểu Trúc trở thành tâm điểm được chú ý, mà nàng trả lời vừa văn nhã lại khôi hài nên đã khiến các nữ tử quý tộc rất nhanh quên đi thân phận hạ nhân của nàng, còn cười nói rất vui vẻ. Uyển Hoa quận chúa được ca ca cam đoan cũng không tìm Lâm Tiểu Trúc gây phiền toái nữa, làm cho khoảng thời gian còn lại của nàng rất thoải mái.
Nói chuyện được một lúc, có một nha đầu đi đến trước mặt Lâm Tiểu Trúc, thi lễ rồi nói” Tiểu Trúc cô nương, ta là nha đầu Thẩm viên, đầu bếp nhà chúng ta nói ngươi làm điểm tâm ăn rất ngon, muốn gặp mặt ngươi, không biết ngươi có tiện hay không ?”
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt, đầu bếp Thẩm viên muốn gặp nàng ? chuyện này nghĩ thế nào đều thấy kỳ quái. Không phải đầu bếp Thẩm viên muốn thỉnh giáo nàng cách làm điểm tâm đó chứ ?
Phản ứng đầu tiên của nàng là nghĩ Uyển Hoa quận chúa lại bày trò, sai nha đầu kia đến gọi nàng, sau đó đưa nàng đến chỗ vắng mà đẩy nàng xuống nước hoặc làm trò xấu gì đó, theo bản năng muốn cự tuyệt. Nhưng nghĩ tới chuyện ngọc bài, nàng vẫn muốn tìm cơ hội đề nghị Thẩm Tử Dực không lộ chuyện ra ngoài mà chắc hẳn hắn cũng có nhiều chuyện muốn hỏi nàng, nhưng ở đây nhiều người nói không tiện. Có khi nào là Thẩm Tử Dực muốn gặp nàng không ? nếu là hắn, bây giờ nàng cự tuyệt thì sẽ khó có cơ hội nói chuyện khác.
Nha đầu kia thấy Lâm Tiểu Trúc nhìn mình chằm chằm mà không lên tiếng, đành quay đầu nhìn sang chỗ khác. Lâm Tiểu Trúc thấy vậy cũng nhìn theo nàng, liền thấy Thẩm Tử Dực một mình đứng nơi góc đường đang nhìn qua bên này, thấy nàng nhìn qua liền mỉm cười, gật đầu với nàng.
Xem ra nha đầu này là do Thẩm Tử Dực phái tới, Lâm Tiểu Trúc thở dài nhẹ nhõm, cáo từ mọi người rồi theo nha đầu kia rời đi.
“Tiểu Trúc cô nương, ngươi đi đâu vậy ?” Viên Ngũ Nương không biết từ đâu xuất hiện, đuổi theo nàng la lớn. Từ lúc Uyển Hoa quận chúa muốn đẩy Lâm Tiểu Trúc xuống nước, nàng vẫn luôn để ý tới Lâm Tiểu Trúc, lúc này thấy nàng đi cùng một nha đầu xa lạ, vội đuổi theo.
Lâm Tiểu Trúc quay đầu nhìn nhìn, có chút khó xử. Võ công của nàng chỉ thuộc loại mèo quào ba chân, có thể đối phó người bình thường nhưng gặp cao thủ thực sự thì thua. Cho nên có Viên Ngũ Nương đi theo cũng an toàn hơn, mặt khác Viên Ngũ Nương cũng là có lòng tốt, lo lắng cho an toàn của nàng, nếu mình từ chối hảo ý của nàng thì sau này có thể nàng sẽ không tận tâm chiếu cố mình nữa, mà như thế cũng sẽ khiến Viên Thiên Dã sinh nghi.
Rất nhanh nàng đã có quyết định” đầu bếp Thẩm viên muốn gặp ta, Ngũ Nương đi cùng ta đi”
Viên Ngũ Nương liếc nha đầu kia một tiếng, do dự một lát” các ngươi đợi một chút, ta đi nói với công tử một tiếng”
Chuyện này lại làm Lâm Tiểu Trúc khó xử. An toàn là quan trọng nhất, Viên Ngũ Nương làm vậy cũng là ổn thỏa, bình thường nàng còn phải khen ngợi nhưng nếu Viên Thiên Dã biết các nàng rời đi, có phái ám vệ đi theo không ? nếu có vậy thì nội dung nàng nói chuyện với Thẩm Tử Dực sẽ bị lộ hết.
/300
|