Ở trong thế lực Quan Trung và Lũng Hữu, trên thực tế Tào Tháo đã khống chế hoàn toàn ba địa khu phụ cận, tức là quận Kinh Triệu, quận Phù Phong và quận Phùng Dực, mà ngoại trừ ba quận thì địa khu Quan Lũng cũng phức tạp lắm.
Triều đình khống chế được một vài thành trì chủ yếu, mà huyện thành nhỏ cùng với xã đông đúc cũng là địa bàn của Mã Đằng, Hàn Toại cùng với nhiều quân phiệt và người Hồ, loại cục diện cát cứ quần hùng này vẫn kéo dài từ hướng đông đến địa khu Hà Hoàng và hành lang Hà Tây.
Quân đội của Mã Đằng khác với quân đội Trung Nguyên, quân đội Trung Nguyên chủ yếu sinh sống cùng với người Hồ, Để ở Lương Châu và Lũng Hữu Khương, trong đó người Hồ lấy chế độ xây dựng bộ tộc, cứ như vậy, quân đội của y cũng chịu ảnh hưởng chế độ của bộ tộc, do các bộ khúc bán độc lập tạo thành.
Ngoại trừ trực thuộc hai vạn quân đội Mã Đằng, còn có Hầu Tuyển, Trình Ngân, Dương Thu, Lý Kham, Trương Hoành, Lương Hưng, Thành Nghi, Mã Ngoạn và tám bộ phận quân phiệt, bọn họ đều có bảy tám ngàn quân đội hoặc là trên vạn người, kết làm liên minh, đều liên thủ phụng mệnh thủ lĩnh Mã Đằng.
Hai năm trước, dưới sự áp lực của Tào Tháo Mã Đằng đã vào kinh làm quan, quân đội của lão giao cho con cả Mã Siêu, nhưng Mã Đằng cũng lo lắng về Mã Siêu, lão rất sợ hãi đứa con cả tạo phản, một khi đứa con cả khởi binh phản Tào thì lão sẽ phải chịu tai họa liên lụy, vì việc này, Mã Đằng vẫn khống chế được các bộ phận quân đội Tây Lương như trước.
Vừa mới bắt đầu, mọi người còn thì nguyện ý tiếp tục nghe theo mệnh lệnh của lão, nhưng theo thời gian, lực khống chế của Mã Đằng giảm bớt dần, trái lại, Mã Siêu không ngừng đưa lương thực dê bò cho các bộ phận, dần dần lung lạc tám bộ phận nhân mã, khiến cho bọn họ nghe hiệu lệnh của mình.
Quân đội trực thuộc của Mã Siêu liền trú đóng ở quận Thiên Thủy huyện Ký, nơi này là quận trị của quận Thiên Thủy, Mã Siêu nghe nói Chung Diêu suất lĩnh ba vạn đại quân tiến vào quận Thiên Thủy, trước đó không có bất kỳ giải thích nào, chỉ điều quân tới phía sau Kỳ Sơn mới phái người đến nói một tiếng rằngTrương Lỗ muốn nam chinh Hán Trung, điều này làm cho Mã Siêu không khỏi vừa sợ vừa giận.
Chung Diêu từ Trường An xuất phát chinh Trương Lỗ, hoàn toàn có thể đi đường Tử Ngọ, còn có thể đi đường Dụ Cốc, đường Thảng Lạc, đường Bao Tà, thậm chí đường Trần Thương, ở trong sáu đường Quan Trung có năm đường có thể xuôi nam Hán Trung nhưng bọn họ cũng không đi mà cố tình chạy đường đến Kỳ Sơn, đây rõ ràng chính là Trương Lỗ lấy cớ, tấn công mình là thực.
Rất nhanh Mã Siêu lại nhận được một tin tức, Hạ Hầu Uyên dẫn ba vạn đại quân xuất phát từ Hà Đông đến Quan Trung, đấy rõ ràng chính là đến trợ giúp Chung Diêu liên hợp tiêu diệt mình, mà trong tay Mã Siêu chỉ có hai vạn quân trực thuộc, trong lòng của y vô cùng khẩn trương.
Cùng lúc Mã Siêu bảo Lưu Mẫn đưa thư cho Lưu Cảnh, nguyện cùng Lưu Cảnh giành Quan Trung, về phương diện khác y phái người đi quận Kim Thành mời Hàn Toại đến cùng bàn đại kế, đồng thời, Mã Siêu lại bí mật phát ra mệnh điều binh, mệnh tám bộ phận quân đội còn lại chuẩn bị khởi binh phản Tào.
Buổi chiều, một đội kỵ binh dọc theo quan đạo vội vàng chạy từ phương bắc tới, đi tới trước đại doanh Mã Siêu, một tên binh lính tiến lên hô to:
- Hàn Tướng Quân tới rồi, xin hãy thông báo với Mã Tướng quân!
Trong đại trướng, Mã Siêu đang khoanh tay ở trong trướng vải bất an đi qua đi lại. Mã Siêu cao tám thước ba, khôi ngô mà cân xứng, vô cùng tuấn mỹ, nhưng hai mắt y như điện, hai hàng lông mày như kiếm, trong tuấn mỹ lại có một loại oai hùng, được mọi người gọi là Cẩm Mã Siêu.
Võ nghệ Mã Siêu hơn người, đại hào kiệt trong thiên hạ chỉ đứng sau Lã Bố, và Triệu Vân, cùng Điển Vi ở vị trí thứ ba, sau khi Lã Bố và Điển Vi chết, y và Triệu Vân cùng được xưng là song hùng thiên hạ.
Tuy rằng võ nghệ Mã Siêu hơn người, nhưng mưu lược và hùng tài lại kém xa, cho nên tuy rằng y là chư hầu một phương nhưng người trong thiên hạ lại không đánh đồng y và Lưu Cảnh.
Cho dù y là mãnh tướng, nhưng không phải là vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất, cũng không có mưu sĩ cao minh nguyện ý đầu nhập y, sĩ tộc cũng không tán thành y, việc này khiến văn võ của y không tương xứng, thủy chung không thành châu báu được, mặc dù y chiếm lĩnh một phương nhưng lại chưa bao giờ được lòng người, căn cơ không yên ổn.
Đây chính là nguyên nhân Tào Tháo không đem y để ở trong mắt, nếu không phải Lưu Cảnh có ý mở rộng phía bắc Quan Trung, Tào Tháo cũng tạm thời không vội tiêu diệt Mã Siêu.
Lúc này, một gã thân binh chạy gấp tới, khom người nói:
- Khởi bẩm chủ công, Hàn Tướng Quân đến rồi!
Mã Siêu mừng rỡ, Hàn Toại rốt cuộc đã tới, y vội vàng lệnh nói:
- Mau mời vào!
Y lập tức lại kịp phản ứng, vội vàng xua tay:
- Không cần, để ta tự mình đi nghênh đón!
Ngoài đại doanh, Hàn Toại đang kiên nhẫn chờ Mã Siêu mở cửa đại doanh. Hàn Toại chừng ngoài năm mươi tuổi, cùng tuổi với Mã Đằng, lão cũng là quân phiệt nổi danh vùng Quan Lũng, thế lực Quan Lũng tương đương với Mã Đằng.
Vì tranh đoạt khống chế quyền Quan Lũng, Hàn Toại từng nhiều lần giao chiến với Mã Đằng, thậm chí giết chết vợ con của Mã Đằng, tức là mẹ của Mã Siêu, kết thù hận với cha con Mã Đằng.
Tuy nhiên dưới sự điều giải của chủ tướng Chung Diêu ở Trường An, Mã Đằng và Hàn Toại đã giải thù hận, quan hệ lại tốt đẹp như lúc ban đầu. Lần này Hàn Toại nhận được thư của Mã Siêu, biết tình huống có thay đổi, liền đi suốt đêm đến thảo luận với Mã Siêu.
Tuy rằng Mã Siêu và Hàn Toại có thù giết mẹ, nhưng đã cách nhiều năm, thù hận cũng phai nhạt, hơn nữa Hàn Toại biết rằng hiện tại tình hình Mã Siêu nguy cấp, không thể xem xét việc thù hận, lão cũng không e dè gì.
Thuộc cấp Diêm Hành là tâm phúc của Hàn Toại thấp giọng khuyên nhủ:
- Tục ngữ nói không ai thân bằng cha con, Mã Siêu biết rõ phụ thân ở Nghiệp Đô làm con tin, lại muốn tạo phản, đây là việc hại đến tính mạng phụ thân, người này lòng muông dạ thú, vì sao tướng quân đi theo y tạo phản, tự vây mình trong nguy cảnh?
Hàn Toại thở dài:
- Hài, môi hở răng lạnh đấy!
Lúc này, cửa doanh mở rộng ra, Mã Siêu dẫn các tướng ra đón, y tiến lên quì một gối, cao cao ôm quyền nói:
- Mã Siêu cảm kích thế thúc đến trợ giúp!
Hàn Toại vội vàng nâng y dậy:
- Hiền chất không cần đa lễ, hiện tại tình thế nguy cấp, chúng ta nói chuyện chính đi!
- Mời thế thúc!
Mã Siêu mời Hàn Toại vào trong quân trướng, hai người phân chủ khách ngồi xuống, có thân binh bưng hai chén sữa đặc tới, Hàn Toại bưng bát lên uống hết một ngụm, lau sạch khóe miệng liền hỏi:
- Tình hình hiện nay như thế nào?
- Hồi bẩm thế thúc, Chung Diêu luôn miệng nói muốn đi thảo phạt Trương Lỗ, nhưng bây giờ trú binh bất động ở huyện Thượng Khuê, cháu phái người đi chất vấn lão, lão lại nói binh lực không đủ, phải đợi viện quân của Hà Đông đến đây, rõ ràng là liên kết giáp công ta, muốn tiêu diệt chúng ta.
Hàn Toại gật gật đầu nói:
- Ta cũng biết lời nói Chung Diêu không thể tin, y thường nói lời ngon tiếng ngọt nhưng bụng dạ khó lường, cho nên ta luôn phòng bị y.
Mã Siêu ngầm đồng ý, bổ sung:
- Lúc trước Chung Diêu từng ám mệnh cháu mưu hại tướng quân, y lại lừa gạt tướng quân, bởi vậy có thể thấy được, mọi người Quan Đông đã không thể tin rồi, lần này bọn họ nói là nam chinh, trên thực tế chính là muốn diệt chúng ta, chúng ta quyết không thể ngồi chờ chết!
Mã Siêu càng nói càng kích động, y lại đứng dậy quỳ xuống, giơ một mũi tên lên thề nói:
- Hiện tại Mã Mạnh Khởi cháu đã từ bỏ phụ thân, cháu nguyện đối đãi với tướng quân như cha, khẩn cầu tướng quân cũng đối đãi với cháu như con, lòng cháu như mũi tên, tâm không thành, tiễn tất đoạn.
Hàn Toại khẽ mĩm cười nói:
- Hiền chất yên tâm, nếu ta đã đến đây chính là nguyện giúp hiền chất, chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực, cùng xây dựng nghiệp lớn!
Mã Siêu mừng rỡ, lại thương lượng với Hàn Toại việc xuất binh cụ thể, lúc này, Hàn Toại hỏi:
- Tình hình Lưu Cảnh bên kia như thế nào? Hắn có thể xuất binh không?
- Cháu chỉ nghe nói hắn đang tấn công Ích Châu, không biết hắn có xuất binh không, cháu đã mời Lưu Mẫn đi Ích Châu truyền tin, hy vọng hắn có thể xuất binh cùng đánh Tào tặc.
Hàn Toại trầm tư một lát nhân tiện nói:
- Cho dù Lưu Cảnh xuất binh, hắn cũng trực tiếp tấn công Quan Trung, quân đội của Chung Diêu nhất định phải do chúng ta giải quyết. Như vậy đi, ta lập tức trở về điểm binh tập hợp cùng hiền chất, hiền chất thông báo tám bộ phận khác, chúng ta đồng loạt khởi binh thảo phạt Tào tặc.
Triều đình khống chế được một vài thành trì chủ yếu, mà huyện thành nhỏ cùng với xã đông đúc cũng là địa bàn của Mã Đằng, Hàn Toại cùng với nhiều quân phiệt và người Hồ, loại cục diện cát cứ quần hùng này vẫn kéo dài từ hướng đông đến địa khu Hà Hoàng và hành lang Hà Tây.
Quân đội của Mã Đằng khác với quân đội Trung Nguyên, quân đội Trung Nguyên chủ yếu sinh sống cùng với người Hồ, Để ở Lương Châu và Lũng Hữu Khương, trong đó người Hồ lấy chế độ xây dựng bộ tộc, cứ như vậy, quân đội của y cũng chịu ảnh hưởng chế độ của bộ tộc, do các bộ khúc bán độc lập tạo thành.
Ngoại trừ trực thuộc hai vạn quân đội Mã Đằng, còn có Hầu Tuyển, Trình Ngân, Dương Thu, Lý Kham, Trương Hoành, Lương Hưng, Thành Nghi, Mã Ngoạn và tám bộ phận quân phiệt, bọn họ đều có bảy tám ngàn quân đội hoặc là trên vạn người, kết làm liên minh, đều liên thủ phụng mệnh thủ lĩnh Mã Đằng.
Hai năm trước, dưới sự áp lực của Tào Tháo Mã Đằng đã vào kinh làm quan, quân đội của lão giao cho con cả Mã Siêu, nhưng Mã Đằng cũng lo lắng về Mã Siêu, lão rất sợ hãi đứa con cả tạo phản, một khi đứa con cả khởi binh phản Tào thì lão sẽ phải chịu tai họa liên lụy, vì việc này, Mã Đằng vẫn khống chế được các bộ phận quân đội Tây Lương như trước.
Vừa mới bắt đầu, mọi người còn thì nguyện ý tiếp tục nghe theo mệnh lệnh của lão, nhưng theo thời gian, lực khống chế của Mã Đằng giảm bớt dần, trái lại, Mã Siêu không ngừng đưa lương thực dê bò cho các bộ phận, dần dần lung lạc tám bộ phận nhân mã, khiến cho bọn họ nghe hiệu lệnh của mình.
Quân đội trực thuộc của Mã Siêu liền trú đóng ở quận Thiên Thủy huyện Ký, nơi này là quận trị của quận Thiên Thủy, Mã Siêu nghe nói Chung Diêu suất lĩnh ba vạn đại quân tiến vào quận Thiên Thủy, trước đó không có bất kỳ giải thích nào, chỉ điều quân tới phía sau Kỳ Sơn mới phái người đến nói một tiếng rằngTrương Lỗ muốn nam chinh Hán Trung, điều này làm cho Mã Siêu không khỏi vừa sợ vừa giận.
Chung Diêu từ Trường An xuất phát chinh Trương Lỗ, hoàn toàn có thể đi đường Tử Ngọ, còn có thể đi đường Dụ Cốc, đường Thảng Lạc, đường Bao Tà, thậm chí đường Trần Thương, ở trong sáu đường Quan Trung có năm đường có thể xuôi nam Hán Trung nhưng bọn họ cũng không đi mà cố tình chạy đường đến Kỳ Sơn, đây rõ ràng chính là Trương Lỗ lấy cớ, tấn công mình là thực.
Rất nhanh Mã Siêu lại nhận được một tin tức, Hạ Hầu Uyên dẫn ba vạn đại quân xuất phát từ Hà Đông đến Quan Trung, đấy rõ ràng chính là đến trợ giúp Chung Diêu liên hợp tiêu diệt mình, mà trong tay Mã Siêu chỉ có hai vạn quân trực thuộc, trong lòng của y vô cùng khẩn trương.
Cùng lúc Mã Siêu bảo Lưu Mẫn đưa thư cho Lưu Cảnh, nguyện cùng Lưu Cảnh giành Quan Trung, về phương diện khác y phái người đi quận Kim Thành mời Hàn Toại đến cùng bàn đại kế, đồng thời, Mã Siêu lại bí mật phát ra mệnh điều binh, mệnh tám bộ phận quân đội còn lại chuẩn bị khởi binh phản Tào.
Buổi chiều, một đội kỵ binh dọc theo quan đạo vội vàng chạy từ phương bắc tới, đi tới trước đại doanh Mã Siêu, một tên binh lính tiến lên hô to:
- Hàn Tướng Quân tới rồi, xin hãy thông báo với Mã Tướng quân!
Trong đại trướng, Mã Siêu đang khoanh tay ở trong trướng vải bất an đi qua đi lại. Mã Siêu cao tám thước ba, khôi ngô mà cân xứng, vô cùng tuấn mỹ, nhưng hai mắt y như điện, hai hàng lông mày như kiếm, trong tuấn mỹ lại có một loại oai hùng, được mọi người gọi là Cẩm Mã Siêu.
Võ nghệ Mã Siêu hơn người, đại hào kiệt trong thiên hạ chỉ đứng sau Lã Bố, và Triệu Vân, cùng Điển Vi ở vị trí thứ ba, sau khi Lã Bố và Điển Vi chết, y và Triệu Vân cùng được xưng là song hùng thiên hạ.
Tuy rằng võ nghệ Mã Siêu hơn người, nhưng mưu lược và hùng tài lại kém xa, cho nên tuy rằng y là chư hầu một phương nhưng người trong thiên hạ lại không đánh đồng y và Lưu Cảnh.
Cho dù y là mãnh tướng, nhưng không phải là vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất, cũng không có mưu sĩ cao minh nguyện ý đầu nhập y, sĩ tộc cũng không tán thành y, việc này khiến văn võ của y không tương xứng, thủy chung không thành châu báu được, mặc dù y chiếm lĩnh một phương nhưng lại chưa bao giờ được lòng người, căn cơ không yên ổn.
Đây chính là nguyên nhân Tào Tháo không đem y để ở trong mắt, nếu không phải Lưu Cảnh có ý mở rộng phía bắc Quan Trung, Tào Tháo cũng tạm thời không vội tiêu diệt Mã Siêu.
Lúc này, một gã thân binh chạy gấp tới, khom người nói:
- Khởi bẩm chủ công, Hàn Tướng Quân đến rồi!
Mã Siêu mừng rỡ, Hàn Toại rốt cuộc đã tới, y vội vàng lệnh nói:
- Mau mời vào!
Y lập tức lại kịp phản ứng, vội vàng xua tay:
- Không cần, để ta tự mình đi nghênh đón!
Ngoài đại doanh, Hàn Toại đang kiên nhẫn chờ Mã Siêu mở cửa đại doanh. Hàn Toại chừng ngoài năm mươi tuổi, cùng tuổi với Mã Đằng, lão cũng là quân phiệt nổi danh vùng Quan Lũng, thế lực Quan Lũng tương đương với Mã Đằng.
Vì tranh đoạt khống chế quyền Quan Lũng, Hàn Toại từng nhiều lần giao chiến với Mã Đằng, thậm chí giết chết vợ con của Mã Đằng, tức là mẹ của Mã Siêu, kết thù hận với cha con Mã Đằng.
Tuy nhiên dưới sự điều giải của chủ tướng Chung Diêu ở Trường An, Mã Đằng và Hàn Toại đã giải thù hận, quan hệ lại tốt đẹp như lúc ban đầu. Lần này Hàn Toại nhận được thư của Mã Siêu, biết tình huống có thay đổi, liền đi suốt đêm đến thảo luận với Mã Siêu.
Tuy rằng Mã Siêu và Hàn Toại có thù giết mẹ, nhưng đã cách nhiều năm, thù hận cũng phai nhạt, hơn nữa Hàn Toại biết rằng hiện tại tình hình Mã Siêu nguy cấp, không thể xem xét việc thù hận, lão cũng không e dè gì.
Thuộc cấp Diêm Hành là tâm phúc của Hàn Toại thấp giọng khuyên nhủ:
- Tục ngữ nói không ai thân bằng cha con, Mã Siêu biết rõ phụ thân ở Nghiệp Đô làm con tin, lại muốn tạo phản, đây là việc hại đến tính mạng phụ thân, người này lòng muông dạ thú, vì sao tướng quân đi theo y tạo phản, tự vây mình trong nguy cảnh?
Hàn Toại thở dài:
- Hài, môi hở răng lạnh đấy!
Lúc này, cửa doanh mở rộng ra, Mã Siêu dẫn các tướng ra đón, y tiến lên quì một gối, cao cao ôm quyền nói:
- Mã Siêu cảm kích thế thúc đến trợ giúp!
Hàn Toại vội vàng nâng y dậy:
- Hiền chất không cần đa lễ, hiện tại tình thế nguy cấp, chúng ta nói chuyện chính đi!
- Mời thế thúc!
Mã Siêu mời Hàn Toại vào trong quân trướng, hai người phân chủ khách ngồi xuống, có thân binh bưng hai chén sữa đặc tới, Hàn Toại bưng bát lên uống hết một ngụm, lau sạch khóe miệng liền hỏi:
- Tình hình hiện nay như thế nào?
- Hồi bẩm thế thúc, Chung Diêu luôn miệng nói muốn đi thảo phạt Trương Lỗ, nhưng bây giờ trú binh bất động ở huyện Thượng Khuê, cháu phái người đi chất vấn lão, lão lại nói binh lực không đủ, phải đợi viện quân của Hà Đông đến đây, rõ ràng là liên kết giáp công ta, muốn tiêu diệt chúng ta.
Hàn Toại gật gật đầu nói:
- Ta cũng biết lời nói Chung Diêu không thể tin, y thường nói lời ngon tiếng ngọt nhưng bụng dạ khó lường, cho nên ta luôn phòng bị y.
Mã Siêu ngầm đồng ý, bổ sung:
- Lúc trước Chung Diêu từng ám mệnh cháu mưu hại tướng quân, y lại lừa gạt tướng quân, bởi vậy có thể thấy được, mọi người Quan Đông đã không thể tin rồi, lần này bọn họ nói là nam chinh, trên thực tế chính là muốn diệt chúng ta, chúng ta quyết không thể ngồi chờ chết!
Mã Siêu càng nói càng kích động, y lại đứng dậy quỳ xuống, giơ một mũi tên lên thề nói:
- Hiện tại Mã Mạnh Khởi cháu đã từ bỏ phụ thân, cháu nguyện đối đãi với tướng quân như cha, khẩn cầu tướng quân cũng đối đãi với cháu như con, lòng cháu như mũi tên, tâm không thành, tiễn tất đoạn.
Hàn Toại khẽ mĩm cười nói:
- Hiền chất yên tâm, nếu ta đã đến đây chính là nguyện giúp hiền chất, chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực, cùng xây dựng nghiệp lớn!
Mã Siêu mừng rỡ, lại thương lượng với Hàn Toại việc xuất binh cụ thể, lúc này, Hàn Toại hỏi:
- Tình hình Lưu Cảnh bên kia như thế nào? Hắn có thể xuất binh không?
- Cháu chỉ nghe nói hắn đang tấn công Ích Châu, không biết hắn có xuất binh không, cháu đã mời Lưu Mẫn đi Ích Châu truyền tin, hy vọng hắn có thể xuất binh cùng đánh Tào tặc.
Hàn Toại trầm tư một lát nhân tiện nói:
- Cho dù Lưu Cảnh xuất binh, hắn cũng trực tiếp tấn công Quan Trung, quân đội của Chung Diêu nhất định phải do chúng ta giải quyết. Như vậy đi, ta lập tức trở về điểm binh tập hợp cùng hiền chất, hiền chất thông báo tám bộ phận khác, chúng ta đồng loạt khởi binh thảo phạt Tào tặc.
/708
|