Đến nơi, Tiểu San trèo lên cây thang đứng nhìn qua.
- hic... hic Tiểu San cứu tao_ Thấy cô Tiểu Đan mừng quýnh, kêu cứu ngay.
- trở lại rồi à, tao bắt luôn cả bọn_ ông thấy Tiểu San thì nói.
- yên tâm!_ cô trấn an
- các cô làm gì trên đó vậy, nhỏ kia đâu?_ Hàn Phong hỏi
- đừng hỏi nhiều! Các anh giúp chúng tôi được chứ_ Tiểu San nói gấp.
- ừ... ờ... mà giúp cái gì mới được?_ Anh Kiệt hỏi.
- các người chui qua cái lỗ đó đi_ Tiểu An chỉ tay vào cái lỗ chó ở vách tường.
- HẢ? KHÔNG ĐƯỢC!!!_ tụi hắn la lên xua tay, ai đời đường đường là công tử lại đi làm chuyện đó.
- nếu các anh chịu giúp tụi này thì những chuyện xảy ra sẽ bỏ qua hết_Tiểu San nói
- 3s suy nghĩ_ Tiểu An chắc nịch hướng ánh mắt về phía các anh.
- được_ suy nghĩ xong, họ trả lời ỉu xìu, tại sao các anh lại có cái ngày này nhỉ?
........
Được sự hối thúc và giúp đỡ, tụi hắn đã qua được cái lỗ sớm nhất có thể.
- ba ơi ở đây có thêm 3 thằng_ thằng bé lên tiếng khi thấy tụi hắn.
- cái gì đông vậy à?_ Ông hỏi.
- tụi bây quen con nhỏ này hả_ hỏi tiếp
- không chỉ quen mà là thân nữa là khác_ Tuấn Anh trả lời. Ba chàng có một thái độ hết sực là bình thản, không hề biết mình đang làm gì.
- vậy là chắt ăn rồi, đúng là đồng bọn_ ông nói
- chú ơi tha cho bọn cháu đi_ Tiểu Đan năng nỉ
- tao bắt hết tụi bây giao cho trường xử lý_ ông nói chắc nịch.
- cha già lựu đạn, cha già chó cắn nói nãy giờ mà không tha nữa, có giỏi bắt mấy tên đó đi, sức của ông để giết ruồi thôi_ Tiểu Đan tức quá chửi ổng luôn. Bị chạm tự ái nên ổng mặt đỏ phừng phừng.
- hừ coi tao nè!_ ông buông chân cô ra hùng hổ tiến về tụi hắn đang nghệch ra như con nai vàng ngơ ngác.
Được cơ hội Tiểu Đan trèo nhanh qua bên kia.
- nè ông làm gì vậy?_ Anh Kiệt hỏi khi thấy ổng cầm cái cuốc tiến về mình.
- bắt tụi bây lũ ăn trộm_ ông nói
- ông khùng hả, ăn trộm gì?_ Tuấn Anh hỏi.
Ông vồ đến, các anh né một bên làm thằng chả ngã úp mặt.
- để con kêu diện binh nghe ba_ Thằng bé nói rồi chạy nhanh đi, cái mông ủn ỉn.
Một lác sau nó kéo một đoàn người dòng họ gia phả của nó ra. Ai cũng cầm xẻng cuốc,...
.........
15" phút sau, đi đường nào thì về đường đó, tụi hắn chui lỗ trở về. Hình ảnh là đầu tóc bù xù, quần áo xốc xếch, quần thì ống xoăn ống sổ, nói chung là như ăn xin có lai lai chút của quét rác.
- ha ha ha_ tụi nó lăn ra cười như điên. Hại người ta xong rồi không chút hối lỗi mà cười thế đấy nhưng nói thiệt tác giả thấy mà còn mắc cười. Tụi hắn nhìn các chị tức giận nhào đến hành hung tụi nó. 6 người rượt đuổi nhau chạy vòng vòng, mệt thì ngồi xuống ăn một đống mận thu hoạch được. Giành giật, cười giỡn, đánh nhau um cả lên. Người ngoài nhìn vô tưởng nhà thương điên dời về sau trường King ấy chứ. Thế là bọn họ hòa nhau rồi.
- hic... hic Tiểu San cứu tao_ Thấy cô Tiểu Đan mừng quýnh, kêu cứu ngay.
- trở lại rồi à, tao bắt luôn cả bọn_ ông thấy Tiểu San thì nói.
- yên tâm!_ cô trấn an
- các cô làm gì trên đó vậy, nhỏ kia đâu?_ Hàn Phong hỏi
- đừng hỏi nhiều! Các anh giúp chúng tôi được chứ_ Tiểu San nói gấp.
- ừ... ờ... mà giúp cái gì mới được?_ Anh Kiệt hỏi.
- các người chui qua cái lỗ đó đi_ Tiểu An chỉ tay vào cái lỗ chó ở vách tường.
- HẢ? KHÔNG ĐƯỢC!!!_ tụi hắn la lên xua tay, ai đời đường đường là công tử lại đi làm chuyện đó.
- nếu các anh chịu giúp tụi này thì những chuyện xảy ra sẽ bỏ qua hết_Tiểu San nói
- 3s suy nghĩ_ Tiểu An chắc nịch hướng ánh mắt về phía các anh.
- được_ suy nghĩ xong, họ trả lời ỉu xìu, tại sao các anh lại có cái ngày này nhỉ?
........
Được sự hối thúc và giúp đỡ, tụi hắn đã qua được cái lỗ sớm nhất có thể.
- ba ơi ở đây có thêm 3 thằng_ thằng bé lên tiếng khi thấy tụi hắn.
- cái gì đông vậy à?_ Ông hỏi.
- tụi bây quen con nhỏ này hả_ hỏi tiếp
- không chỉ quen mà là thân nữa là khác_ Tuấn Anh trả lời. Ba chàng có một thái độ hết sực là bình thản, không hề biết mình đang làm gì.
- vậy là chắt ăn rồi, đúng là đồng bọn_ ông nói
- chú ơi tha cho bọn cháu đi_ Tiểu Đan năng nỉ
- tao bắt hết tụi bây giao cho trường xử lý_ ông nói chắc nịch.
- cha già lựu đạn, cha già chó cắn nói nãy giờ mà không tha nữa, có giỏi bắt mấy tên đó đi, sức của ông để giết ruồi thôi_ Tiểu Đan tức quá chửi ổng luôn. Bị chạm tự ái nên ổng mặt đỏ phừng phừng.
- hừ coi tao nè!_ ông buông chân cô ra hùng hổ tiến về tụi hắn đang nghệch ra như con nai vàng ngơ ngác.
Được cơ hội Tiểu Đan trèo nhanh qua bên kia.
- nè ông làm gì vậy?_ Anh Kiệt hỏi khi thấy ổng cầm cái cuốc tiến về mình.
- bắt tụi bây lũ ăn trộm_ ông nói
- ông khùng hả, ăn trộm gì?_ Tuấn Anh hỏi.
Ông vồ đến, các anh né một bên làm thằng chả ngã úp mặt.
- để con kêu diện binh nghe ba_ Thằng bé nói rồi chạy nhanh đi, cái mông ủn ỉn.
Một lác sau nó kéo một đoàn người dòng họ gia phả của nó ra. Ai cũng cầm xẻng cuốc,...
.........
15" phút sau, đi đường nào thì về đường đó, tụi hắn chui lỗ trở về. Hình ảnh là đầu tóc bù xù, quần áo xốc xếch, quần thì ống xoăn ống sổ, nói chung là như ăn xin có lai lai chút của quét rác.
- ha ha ha_ tụi nó lăn ra cười như điên. Hại người ta xong rồi không chút hối lỗi mà cười thế đấy nhưng nói thiệt tác giả thấy mà còn mắc cười. Tụi hắn nhìn các chị tức giận nhào đến hành hung tụi nó. 6 người rượt đuổi nhau chạy vòng vòng, mệt thì ngồi xuống ăn một đống mận thu hoạch được. Giành giật, cười giỡn, đánh nhau um cả lên. Người ngoài nhìn vô tưởng nhà thương điên dời về sau trường King ấy chứ. Thế là bọn họ hòa nhau rồi.
/62
|