Tử Sắc Kinh Cức
Hwan
********
Mùa đông tuy dài đằng đẵng, nhưng ngày qua ngày rồi cũng sẽ nghênh đón mùa xuân.
Băng tuyết hòa tan, xuân về trên khắp nơi, thỉnh thoảng nhìn thấy những khóm vàng nhạt, làm cho người ta biết rằng mùa xuân đã đến rồi.
Con sông nhỏ trong sơn cốc vào mùa đông đóng băng thành sông băng giờ đây lớp băng ấy đã mỏng dần, chờ đến một ngày nào đó mọi người phát hiện ra băng đều tan hết rồi, những ngọn cỏ xanh trên bờ đã mọc xanh tốt.
Đây là một ngày trời nắng ráo, mặt trời mùa xuân có độ nóng, mọi người cũng không còn thể hình mập mạp giống như mùa đông nữa, trên người thoải mái thì tâm tình cũng tốt lên.
Hôm nay trong nhà Lâm Mộc rất náo nhiệt, to to nhỏ nhỏ có đến mười người, tất cả giống cái và ấu tể trong bộ lạc đều đến đông đủ, mọi người vừa trò chuyện vừa ăn vặt rất náo nhiệt. Mà người làm cho người ta thấy chú ý nhất chính là cái bụng bầu của Liya.
Lâm Mộc và Hoàng Viễn rất tò mò về đàn ông có thể sinh con, nhưng mà do Hoàng Viễn từng làm dược sư rồi đã từng đỡ đẻ, tự nhiên hiểu biết nhiều hơn, nhưng Lâm Mộc thì khác, lúc trước thấy bụng Liya ngày qua ngày to lên thì thấy nguy, sau đó nhớ tới cậu từng nhìn thấy qua phụ nữ có thai, trong lòng liền bắt đầu cảm thấy may mắn, may mắn là bản thân cậu ta xuyên cả cơ thể qua, nếu không sẽ giống như Hoàng Viễn như vậy chẳng phải cậu sẽ giống như Liya mang thai sinh em bé, nghĩ lại đều thấy khủng bố.
Lâm Mộc vỗ ngực, may mắn nghĩ: không tệ, không tệ.
Cả mùa đông trôi qua, Liya mượt mà rất nhiều, một phần đều do công lao những món ăn mà Lâm Mộc nấu, phần còn lại cũng không thể thiếu công lao của Damon. Có thể làm cho tâm tình của dựng phu khoan khoái, hơn nữa quan tâm chăm sóc, cẩn thận làm giảm bớt vấn đê tâm tình xuất hiện trong lúc dựng phu mang thai, Damon làm rất tuyệt vời, đương nhiên cũng thắng được trái tim của giống cái người ta. Đối với việc Liya và Damon có thể trở thành một đôi, mọi người đều rất vui mừng.
Dù sao, cuộc sống của giống cái độc thân nuôi đứa nhỏ rất khó khăn, hai người trở thành một đôi đương nhiên là chuyện tốt, mọi người cũng không lo lắng cho Liya nữa, mà vấn đề cá nhân của Damon cũng được giải quyết, đương nhiên Casso có thêm một cha thân mới rồi lập tức sẽ có thêm một đứa em trai cũng rất đáng mừng.
“Liya, khi nào thì cậu sinh?” Nhìn thấy Liya mang thai, Sacha nhịn không được vươn tay sờ sờ, thỉnh thoảng cục cưng trong bụng cũng sẽ nể tình mà đạp vài cái làm cho Sacha vui mừng kêu to, giống như cậu ta là cha đứa nhỏ vậy. Nhưng mà vừa mới nói cậu ta cùng Locker sinh một đứa đi, người này lại co đầu rụt cổ ngay tức khắc, cậu ta nghe nói sinh em bé rất đau, mà cậu ta lại sợ đau nhất.
Liya mỉm cười mang theo tia sáng mẫu tính vuốt ve bụng “Nghe A Viễn nói còn mấy ngày nữa.”
“Khi có cậu có sợ hãi hay không?” Sacha hỏi.
Liya lắc đầu, cậu rất chờ đợi ngày đứa nhỏ này đến, tuy phụ thân của đứa nhỏ làm cho cậu thấy đau lòng, nhưng cũng không làm cho cậu ta không yêu thích đứa bé này, dù sao giống cái rất khó mang thai, vốn cậu cảm thấy cả đời này cậu cũng không có đứa nhỏ, nhưng thần thú nhân từ có lẽ không nghĩ làm cho cậu cô đơn cả đời này, nên đã đem đứa nhỏ đến bên cạnh cậu, bây giờ có Damon ở bên cạnh, cậu lại càng không cảm thấy cô đơn, nghĩ đến Damon, Liya cảm thấy ngọt ngào vô cùng ở trong lòng, thì ra cậu cũng có thể có được người phủ cậu ở trong lòng bàn tay mà yêu thương.
Lâm Mộc vừa mới từ nhà bếp đi tới thì thấy khuôn mặt hạnh phúc của Liya “Đáng nói chuyện gì mà vui vẻ như vậy.”
“Bọn tôi đang nói chuyện về cục cưng. A! Thơm qua!” Sacha lập tức cầm một miếng bỏ vào miệng cắn, tiếp theo đưa cho Liya một miếng.
Sacha vừa ăn vừa nhìn cái đĩa “Thật quá ít”
Lâm Mộc nở nụ cười “Đây là của hai người. A Viễn bọn họ còn đang để trong phòng bếp. Còn rất nhiều, yên tâm, đủ cho mọi người ăn.” Chỉ là Lâm Mộc thấy thể chất của Sacha ăn nhiều mà không béo, quá lãng phí.
“Ừ, A Viễn bọn họ đi hái rau trong vườn sau nhà cậu có thể làm hỏng vườn rau nhà cậu không. Nhưng mà có Linie đi theo chắc không sao.”
Chuyện này thì Lâm Mộc không lo lắng, cậu cười nhìn Liya đang ăn miếng cá “Tôi nghĩ chắc mấy ngày nữa, mọi thứ đều chuẩn bị đủ hết chưa?”
Liya gật đầu “Ừ, quần áo của cục cưng đã đủ, ăn cũng thế.” Giống cái không có sữa, ấu tể vừa mới sinh ra chỉ có thể ăn chất lỏng của một loại quả, Lâm Mộc từng thấy loại trái cây này, gọi trái sữa, cậu ngửi chất lỏng kia, cũng không có vị sữa, nhưng mùi lại thơm ngát.
Lâm Mộc nghĩ cục cưng uống sữa sẽ khỏe mạnh hơn, cho nên bảo Damon bọn họ bắt bốn con trâu đang thời có sữa nuôi con, cò bắt hai con dê đang nuôi con. Đương nhiên ấu tể của dê và trâu cũng mang về theo luôn.
“Mấy ngày nay cậu phải chú ý, cũng đừng làm cái gì, có chuyện gì thì bảo Damon làm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận là trên hết.”
Liya cười gật đầu, cậu cảm thấy gặp được những người này quả thật là may mắn của cậu.
Lâm Mộc lại nghĩ “Mấy ngày nay cậu đừng đi ra ngoài, nếu quá buồn muốn ra ngoài thì phải kêu Damon đi theo, ai biết nhóc con này vui vẻ chào đời lúc nào.”
Liya gật đầu, hiện giờ cho dù cậu có không cho Damon đi theo thì cũng không được, nếu hôm nay không phải cậu đến nhà Lâm Mộc, hắn chắc chắn cũng sẽ đi theo.
Lâm Mộc nghĩ không bao lâu nữa trong bộ lạc bọn họ sẽ có một sinh mạng mới chào đời, nghĩ thế nào cũng cảm thấy vui. “Không biết cục cưng là thú nhân hay tiểu giống cái nữa. Nếu là tiểu giống cái thì tốt rồi, bộ lạc của chúng ta thiếu rất nhiều giống cái.”
Liya nở nụ cười “Cho dù là tiểu giống đực hay tiểu giống cái, tôi cũng đều thích.”
Lâm Mộc cười ha hả “Đúng vậy”
Có lẽ ngửi được mùi, không bao lâu mấy nhóc con kia đều đi ra, vây quanh Lâm Mộc đòi ăn “Mấy đứa từ từ nào.” Lâm Mộc nói xong liền đi vào phòng bếp lấy thức ăn, những nhóc này ăn cũng không ít đâu.
Thời điểm giữa trưa, các thú nhân đến nhà Lâm Mộc đón giống cái nhà mình, Lâm Mộc cũng không giữ khách lại, biết các thú nhân thích ở cùng với bầu bạn nhà mình. Chỉ là bảo mọi người cầm theo ít thức ăn mang về.
Lâm Mộc duỗi người, một buổi sáng làm một ít món để ăn quả thật mệt mỏi “Patrick, giữa trưa hai ta ăn gì?”
Patrick xoa đầu Lâm Mộc, nháy mắt Lâm Mộc đã đến thế giới này gần nửa năm, tóc của cậu đều có thể dùng dây cột thành cái đuôi nhỏ.
“Em đi nghỉ một lúc đi, anh đi nấu cơm trưa cho.”
Lâm Mộc gật đầu, tuy Patrick sẽ không biết nấu nhiều món, nhưng nướng thịt là tuyệt vời nhất, mà thời gian này y còn học mấy món rau xào từ Lâm Mộc, để cho y nấu cơm trưa sẽ không có vấn đề gì. “Không cần làm phiền phức, xào thức ăn, hâm nóng bánh mỳ, ưm, có thể đem thịt bò kho làm thành món nguội.”
Patrick “Ừ” một tiếng, “Được, em đi ngủ một lúc đi, đến giờ cơm anh sẽ gọi em.”
Lâm Mộc đi vào buồng nằm một lúc, bất giác liền ngủ luôn, mùa xuân buồn ngủ a, thật sự dễ làm người ta ngủ gục.
Patrick đánh thức Lâm Mộc, thuận tiện còn cầm khăn mặt lau mặt cho cậu tỉnh táo.
Ngày qua rất nhanh, mặt trời mọc rồi lặn, chưa cảm nhận hết thì màn đêm đã buông xuống rồi.
Buổi tối Lâm Mộc ngủ thoải mái trong lòng Patrick, hô hấp ổn định, có thể thấy đối phương đã ngủ say.
Lâm Mộc không biết ngay thời điểm cậu ngủ, bộ lạc bọn họ đã xảy ra một chuyện ——– nhóc con trong bụng Liya kia muốn chào đời.
Bởi vì Liya tùy thời đều có thể sinh, cho nên Hoàng Viễn đã ngủ lại nhà Damon nhiều ngày, tuy Ryan khó chịu, nhưng nghĩ trong bụng đối phương là đứa nhỏ được sinh ra đầu tiên sau khi bộ lạc của bọn họ được thành lập, chút khó chịu này của hắn cũng biến mất, hơn nữa hắn oán niệm là do hắn không thể đi theo Hoàng Viễn, dù sao thân phận của hắn còn chưa có thể ngủ cùng phòng với Hoàng Viễn.
Buổi tối hôm nay, Liya giống như mọi ngày ăn cơm xong thì lên giường nằm, mà Damon sau khi dọn dẹp xong cũng lên giường luôn. Thật ra tuy trong lòng Liya đã tiếp nhận Damon là bầu bạn của cậu, nhưng hai người cũng không phải nằm cùng giường, mấy ngày gần đây mới làm ra chuyện này. Damon nói đứa nhỏ có thể sinh ra tùy thời, hắn lo lắng, hai người ở cùng nhau thì tốt hơn, có hắn ở bên thì còn dễ giúp đỡ hơn.
Nghĩ tình huống hiện giờ của bản thân, hơn nữa Liya cũng đã xác định Damon là đối tượng bầu bạn của cậu ta, cuối cùng cũng không xoắn xuýt nữa mà đồng ý, nhưng lúc mới bắt đầu có xấu hổ là chuyện đương nhiên, nhưng mấy ngày nay nằm trong lòng Damon ngủ đã trở thành thói quen của cậu.
Chẳng qua buổi tối hôm nay lại xảy ra chuyện không bình thường.
Liya đang vốn ngủ say, nhưng giữa đêm Liya lại cảm thấy bụng không thoải mái, bắt đầu thì hơi đau, cậu cũng không để trong lòng, nhưng lại không ngủ được, nhìn thấy người bên cạnh ngủ say cậu cũng không có ý định đánh thức hắn dậy, nhưng càng ngày càng đau, cậu mới nhận ra không giống lúc trước.
Nhịn không được rên thành tiếng, Damon vì chuyện Liya sắp sinh mà không thể ngủ sâu, cho nên nghe thấy tiếng rên của Liya lập tức tỉnh ngay.
Damon nhìn thấy biểu tình đau đớn trên mặt Liya, lập tức nóng nảy “Liya, làm sao vậy?”
“Đau quá, có thể đứa nhỏ muốn sinh ra. Anh…….” Liya thở hắt ra, nói tiếp “Anh đi kêu A Viễn đi.”
Damon vừa nghe thấy Liya muốn sinh, lập tức đi tìm Hoàng Viễn, lúc này hắn cũng không cố kỵ chuyện Hoàng Viễn là giống cái, lập tức vào phòng đánh thức người dậy, sau đó lo lắng nói “A Viễn, Liya muốn sinh, hiện giờ em ấy rất đau, cậu qua nhìn một chút đi.”
Hoàng Viễn đang làm mộng đẹp, bỗng nhiên bị người đánh thức, có chút mơ hồ, nhưng nghe thấy Liya muốn sinh, lập tức tỉnh táo lại, cầm quần áo đi xuống giường, “Anh nhanh đi gọi Phil đến, còn phải đun nước nóng, ninh canh gà. Còn có……..” Hắn lấy ra thứ phòng thân, “Lúc ninh canh gà cho thêm một ít thứ này.” Nhân sâm này là do mấy ngày hôm trước hắn tìm được, lúc ấy còn cảm khái tìm thật đúng lúc, Liya sinh em bé cũng có thêm bảo đảm.
Damon nhận đồ vật vội vàng rời khỏi, mà Hoàng Viễn cũng không chần chờ đi nhìn Liya. Những động tĩnh này đánh thức Cầu Cầu và Casso, hai nhóc nhìn tình huống, cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì, sau đó cũng lo lắng chờ ngoài cửa.
Mà sau khi Damon nấu nước xong cũng lo lắng chờ ngoài cửa, nghe tiếng kêu la đau đớn của Liya, hắn nhịn không được đi tới đi lui ngoài cửa, nếu không phải Hoàng Viễn nghiêm khắc cấm hắn đi vào thì hắn đã sớm vọt vào.
Nhìn thấy nước ấm mang đến, Damon nhịn không được, nhưng có Ryland ngăn đón không cho hắn vào.
Đứa bé coi như sinh một cách thuận lợi, thời điểm sáng sớm ở trong phòng vang lên tiếng trẻ con khóc.
Damon nghe tiếng khóc của đứa trẻ vang lên cũng bình tĩnh lại, sau đó liền vọt vào.
Casso cũng muốn đi vào nhìn xem thử em trai có hình dáng ra sao, nhưng nhìn thấy tình huống cũng không vào làm gì cho vướng bận, nghĩ mình chắc chắc có thể nhìn thấy.
Cầu Cầu nhỏ giọng nói “Casso nghe thấy không, là tiếng em bé đang khóc.”
“Ngu ngốc, ấu tể thú nhân sẽ không khóc.”
Casso đột nhiên hiểu được “A, em trai của tôi là tiểu giống cái!” Casso lập tức vọt vào.
Ngày hôm sau trong bộ lạc liền truyền ra tin Liya sinh ra một tiểu giống cái, làm cho rất nhiều người kích động, giống cái đó, một chuyện khó có được, chuyện này chứng minh điều gì, chứng minh bộ lạc của bọn họ càng ngày càng tốt lên.
/99
|