*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hắn lập tức vận chuyển linh lực, thu đất thành tấc, lắc mình vài cái đã biến mất trước mặt mọi người
Nhìn thấy tu sĩ Tây Đại Lục nọ thoát khỏi nơi này thành công, càng lúc càng có nhiều tu sĩ từ các đại lục khác đuổi đến cũng nhảy xuống khỏi tường thành, theo dấu chân của tu sĩ Tây Đại Lục lúc trước biến mất trước mặt mọi người
Trên tường thành chỉ còn lại tu sĩ của tông môn cấp hai và một số tu sĩ từ ba đại phái của nước Đại Sở chưa kịp rút đi.
“Các ngươi đều đã thấy rồi đó
Ta nói được làm được
Bây giờ các ngươi rút lui vẫn còn kịp
Ta đảm bảo sẽ không gây thương hại tính3mạng bất kì ai.” Giọng nói của Chung Nhân Nghĩa như ma quỷ mê hoặc tu sĩ và người phàm.
Chỉ cần mở cánh cổng này, hi vọng được sống sót sẽ ở ngay phía trước
Nhưng đóng cánh cổng này lại, tám chín phần đều sẽ chết ở nơi này
Con kiến còn biết sống qua ngày, người thường cũng quý trọng sinh mạng
Tu sĩ bọn họ càng không cần phải nói, họ đều phải trải qua biết bao gian khổ mới có thể Trúc Cơ thành công
Có cần thiết phải hi sinh tính mạng mình vì những yêu tu không có chút giao tình kia không? Dần dần, tu sĩ tông môn cấp hai Hoa Nghiêm Tự và Thái Hoa Sơn trên tường thành đều lần lượt nhảy0xuống, chạy theo con đường mà những con yêu thú dị dạng nhường ra bên dưới tường thành, nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này
Người dẫn đường của tông môn cấp hai nhìn nhau, không biết phải làm thế nào mới tốt
Lục Kỳ Hoằng của Thanh Vân Tông vô cùng sốt ruột
May là tu sĩ Thanh Vân Tông không ai rời đi
Một là vì Vinh Tuệ Khanh kiên quyết đứng về phía yêu tu, họ là đồng môn, không thể bỏ cô lại đây mà chạy trốn trước
Hai là Lỗ đại trưởng lão của bọn họ vẫn đang ở trong tay Chung Nhân Nghĩa, nếu họ đi rồi thì Lỗ đại trưởng lão phải làm sao? Tôn chỉ của Thanh Vân Tông khi thu nhận đồ5đệ đó là, phẩm hạnh đứng đầu, trên cơ sở tra xét phẩm hạnh sau đó mới đến tu vi
Vì tiêu chuẩn thu đồ đệ nghiêm ngặt như vậy, nên thu được phần đông những đồ đệ vô cùng ổn
Đương nhiên, đệ tử Thanh Vân Tông cũng có cơ số người mềm nắn rắn buồng, bằng mặt không bằng lòng, đó là bản tính của con người
Không phải bảo Thanh Vân Tông là thế ngoại đào nguyên nhân phẩm cao thượng, chẳng qua là tu sĩ hèn hạ trong Thanh Vân Tông có ít hơn những tông môn khác một chút.
Những lúc thế này, cái tiêu chuẩn thu nhận đồ đệ của họ lại càng hiện rõ sự khác biệt.
Người dẫn đường Thái Hoa Sơn và Hoa4Nghiêm Tự nhìn số đệ tử của Thanh Vân Tông không ai bỏ chạy mà lắc đầu cảm khái, nói với Lục Kỳ Hoằng: “Ngươi yên tâm, bọn ta sẽ ở lại đây.”
Lục Kỳ Hoằng gật đầu cảm kích, ngẩng lên nhìn chân trời phía xa xa, lòng có chút lo lắng
Đã truyền tin đến tông môn đỉnh cấp lâu như vậy rồi, sao vẫn chưa thấy ai đến cứu viện?
Vinh Tuệ Khanh nhìn số tu sĩ vẫn còn đứng canh giữ trên tường thành, đa phần đều là đệ tử Thanh Vân Tông, lần đầu tiên cảm thấy mình đã chọn đúng tông môn
Tuy có nhiều điều không như ý, có những lúc bị gây khó dễ, nhưng trước đại cục vẫn là người có nhân9phẩm chiếm phần nhiều.
“Cảm ơn mọi người đã ở lại
Sóng lớn đãi cát, còn lại đó chính là vàng
Những vị đồng tu hôm nay lưu lại đây, cho dù các vị đến từ tông môn nào, sau khi chuyện ở nơi đây được giải quyết xong, xin các vị hãy nhớ đến Thanh Vân Tông tìm ta
Ta sẽ tặng cho mỗi người một bình đan dược thất phẩm, xem như là báo đáp ơn trợ giúp của mọi người hôm nay!” Vinh Tuệ Khanh biết rằng cách tốt nhất để khuyến khích mọi người góp sức chính là lấy tình cảm đánh động lòng người, lấy lợi ích khiến mọi người hiểu rõ
Đan dược thất phẩm, cho dù là tu sĩ cấp cao trong tông môn cấp hại thì đối với họ đó cũng là vật chỉ có trong truyền thuyết.
“Thật ư?!” Tu sĩ trên tường thành kích động, lần lượt chen đến bên Vinh Tuệ Khanh: “Cô nói thật chứ? Làm sao cô có được nhiều đan dược thất phẩm như vậy?!”
Vinh Tuệ Khanh cười khẽ: “Ta cũng là Luyện Đan Sư
Ta tự luyện chế được.”
Trên tường thành nhất thời một mảnh yên tĩnh.
Theo tiêu chuẩn xét cấp bậc của Luyện Đan Sư trên Ngũ Châu Đại Lục, người có thể luyện ra đan dược thất phẩm là Luyện Đan Sự thật phẩm
Trong giới tu hành hiện giờ, đó đã là Luyện Đan Sư tiếp cận với cấp thần.
Tóm lại, Luyện Đan Sư trên Ngũ Châu Đại Lục phân thành chín phẩm
Thấp nhất là nhất phẩm, cao nhất là cửu phẩm
Phân cấp đan dược cũng như vậy, phân theo chất lượng, tổng cộng chia thành từng ấy đẳng cấp, cao nhất là cửu phẩm, thấp nhất là nhất phẩm.
Cứ ba năm, Ngũ Châu Đại Lục lại có một cuộc so tài Luyện Đan, cũng như đại hội bình xét chức danh cho Luyện Đan Sư ở giới tu hành
Chỉ có Luyện Đan Sư luyện ra đan dược thất phẩm mới có tư cách đến thần điện Quang Minh, lắng nghe lời dạy bảo của người đứng đầu Luyện Đan ở thần điện Quang Minh.
Nghe nói trong năm trăm năm nay, Ngũ Châu Đại Lục chỉ có một vị Luyện Đan Sư được xét làm thất phẩm, đến được thần điện Quang Minh
Đáng tiếc, người đó trở về từ thần điện Quang Minh thì tuổi thọ đã cạn, không lâu sau đã mất
Chỉ để lại một lò Tam Chuyển Ngưng Hồn Đan thất phẩm cuối cùng dùng sinh mệnh luyện thành, trở thành bảo vật trấn môn chí cao vô thượng của môn phái đó
Mà Vinh Tuệ Khanh lại nói mình có thể luyện được đan dược thất phẩm ngay trước mặt mọi người! Tất cả đều biết cô là Đại Trận Pháp Sư nhiệm kỳ tiếp theo của Thanh Vân Tông, nhưng không ai biết cô cũng là Luyện Đan Sư.
Trận pháp và đan dược vốn là hai nghề nghiệp mà tu sĩ có tu vi cao thâm cũng không bước chân vào được
Bởi vì hai nghệ này cần đổ vào rất nhiều, vô cùng nhiều tinh lực, não lực và tài lực
Không chỉ ảnh hưởng đến đạo tâm, gây cản trở tu vi, mà cho dù có tiêu tốn biết bao thời gian và tinh lực vào đó cũng chưa chắc có thể làm được.
Cho nên, trong giới tu hành trên Ngũ Châu Đại Lục, Đại Trận Pháp Sư và Luyện Đan Sư cao cấp đa phần đều là người phàm không có tu vi, hoặc là những tu sĩ bình thường chỉ vừa đạt tu vi Luyện Khí, không thể nào tiến thêm bước nữa trên con đường tu hành.
Nghe nói chỉ thần điện Quang Minh là từng có Trận Pháp Sư tu vi Trúc Cơ
Mà Luyện Đan Sư thất phẩm tu vi Trúc Cơ, ngay cả thần điện Quang Minh cũng không có
Phẩm cấp của người đứng đầu Luyện Đan ở thần điện Quang Minh có thể đã đến Luyện Đan Sư bát phẩm, thậm chí là cửu phẩm
Nhưng ai ai cũng biết những vị đó đều xuất thân từ thế gia luyện đan, kỹ năng luyện đan truyền theo thế hệ, không có ai là tu vi Trúc Cơ,
Mắt thấy nụ cười sáng ngời chói mắt của Vinh Tuệ Khanh, hai người dẫn đường của Thái Hoa Sơn và Hoa Nghiêm Tự tự thấy run rẩy trong lòng
Một kỳ tài thế này sao lại lạc vào Thanh Vân Tông?! Hai người đều mau chóng thầm tính toán trong lòng, trở về tông môn rồi phải báo việc này lên tổng môn cao hơn, để họ nghĩ cách mời Vinh Tuệ Khanh đến tông môn họ làm khách khanh trưởng lão*
* Khách thanh trưởng lão: cường giả được mời về tông môn tọa trấn, bảo vệ an toàn cho tông môn đó.
Với họ mà nói, nếu có được một Luyện Đan Sự thật phẩm tọa trấn trong tông môn thì có thể nghĩ đến cảnh tượng sau này tông môn phát triển rực rỡ, tu sĩ cấp cao nhiều vô kể.
Sức mạnh của tông môn càng lớn, tài nguyên họ nhận được càng nhiều
Tài nguyên càng nhiều, tu vi của họ sẽ có thể nâng cao càng nhanh.
Căn bản là một vòng tuần hoàn theo hướng tốt khiến người ta không cách nào kháng cự
Dù có phải trả cái giá gì để có thể mời Vinh Tuệ Khanh về tông môn của mình cũng đều xác đáng
Mà ngay cả tông môn đỉnh cấp của Thanh Vân Tông cũng ở ẩn cả rồi, có tiền đồ gì nữa cơ chứ? Dựa vào cái gì mà họ lại có được vận số chó ngáp phải ruồi thế này?! Một nhân tài như Vinh Tuệ Khanh giống như thiên tài địa bảo vậy, phải là người có năng lực mới đạt được
Nếu ngươi không nắm chặt trong tay chỉ có thể trách mình chưa đủ tài giỏi, không thể trách người khác mang ý xấu! Hai người nghĩ vậy, không hẹn mà cùng âm thầm bóp nát bùa truyền tin giấu trong người, thông báo tin tức về cho tu sĩ cấp cao của tông môn mình.
Cỏ Trận Pháp Sư tu vi Trúc Cơ, Luyện Đan Sư thất phẩm ở đây, quan trọng hơn so với hiệp ước đồng minh giữa yêu tu và tu sĩ Nhân giới mà bọn họ phải bảo vệ nhiều! Không thể để người của tông môn đỉnh cấp tiếp tục trì hoãn nữa
Họ không đến thì sau này sẽ hối hận cả đời
Lục Kỳ Hoằng cũng kinh ngạc đờ ra, hoàn toàn không dám tin vào tai mình.
“Tuệ Khanh, muội..
muội có biết mình đang nói gì không?” Lục Kỳ Hoằng hỏi có chút gian nan
Vinh Tuệ Khanh lôi đan dược cô đã luyện chế ở Thanh Vân Tông để chuẩn bị đến nước Đại Sở ra khỏi túi càn khôn, nâng cao trước mặt mọi người: “Đây là Bồi Nguyên Đan thất phẩm mà ta đã luyện chế trước khi đến đây, có tác dụng khôi phục nguyên khí cho tu sĩ Trúc Cơ, giúp ích rất lớn
Hiện tại, ta sẽ phân phát cho mỗi người ở đây, nếu có ai hiểu về đan dược tự mình xem sẽ rõ.” Nắp bình được mở ra, một mùi hương dịu nhẹ đi vào lòng người lan tỏa
Ánh mắt những tu sĩ ở đây lập tức trở nên nóng chảy
Tu vi của họ không cao, cho dù không ăn đan dược thất phẩm trong truyền thuyết mà sau này đem bán thì nhất định cũng sẽ thu được một khoản không nhỏ
“Đa tạ Vinh đạo hữu!”
“Đa tạ!”
Mọi người không kịp chờ mà tiến lên trước, từng người nhận lấy đan dược từ tay Vinh Tuệ Khanh
Bồi Nguyên Đan là đan dược thông dụng nhất
Ý nghĩa của chữ thất phẩm này là ở chỗ phẩm chất thuần khiết, tác dụng có thể phát huy tối đa
Nói thế này đi, khi tu sĩ ăn đan dược nhất phẩm vào, dược tính chỉ có thể phát huy một phần
Đạn dược tứ phẩm khi ăn vào, dược tính có thể phát huy đến năm phần.
Còn đan dược thất phẩm, dược tính có thể phát huy được chín phần!
Nghĩ mà xem, nếu đan dược thất phẩm này không phải loại đan dược tầm thường như Bồi Nguyên Đan mà là Trúc Cơ Đan, hoặc là Ngưng Nguyên Đan có thể bổ trợ cho việc Kết Đan..
hiệu quả của nó mới thật là nghịch thiên!
Một người như Vinh Tuệ Khanh, sau này dù có thể nào thì họ cũng không nên đắc tội!
Trước đây, những tu sĩ có ý nghĩ xấu xa nhìn thấy nhan sắc của Vinh Tuệ Khanh còn thèm thuồng, nay lập tức điều chỉnh lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Vinh Tuệ Khanh ngập tràn sự kính nể và tôn trọng
Vinh Tuệ Khanh cũng có hơi bất ngờ
Tuy cô từng nghe ông nội mình giảng giải về ý nghĩa trọng đại của đan dược thất phẩm trong giới tu hành, nhưng vẫn chưa đến mức chấn động như khi mình đích thân thể nghiệm.
“Loại đan dược này yêu tu cũng có thể ăn.” Vinh Tuệ Khanh nhìn một ít đan dược còn sót lại trong bình, phân phát dân cho yêu tu tại đây
Yêu tu tu luyện cực khổ, ít khi có đan dược trợ giúp
Bởi vì Luyện Đan Sư trong Nhân giới cũng đã khan hiếm vô cùng, đừng nói là trong yêu tu bọn họ
Những đan dược có thể mua trên chợ đều chỉ là những đan dược tầm thường
Có những lúc họ sẽ mang dược thảo quý hiếm đến dược phố của tu sĩ Nhân giới để đổi đan dược và luôn bị hạ thấp giá đến tận cùng.
Xưa nay chưa có ai giống như Vinh Tuệ Khanh, khẳng khái phân phát đan dược thất phẩm vô giá cứ như phát đậu đường vậy
Huống hồ, động cơ cô làm như vậy là để giữ những tu sĩ Nhân giới kia ở lại, bảo vệ cho lợi ích của yêu tu bọn họ không bị xâm hại
“Vinh cô nương, ân lớn một lời không tạ hết
Thịnh tình của cô dành cho yêu tu bọn ta, bọn ta nhất định sẽ báo cho Yêu Hoàng được rõ
Phần nhân tình này là chúng ta nợ cô
Ngày hôm nay, cho dù không bảo vệ được phố Hồ Lô, bọn ta cũng sẽ tiễn cô trở về bình an.” Trong lúc nói chuyện, một yêu tu nhìn dáng vẻ không có gì nổi bật lặng lẽ tiến tới, nhét một mặt dây chuyền hồ lô bằng ngọc nho nhỏ vào tay Vinh Tuệ Khanh.
Hắn lập tức vận chuyển linh lực, thu đất thành tấc, lắc mình vài cái đã biến mất trước mặt mọi người
Nhìn thấy tu sĩ Tây Đại Lục nọ thoát khỏi nơi này thành công, càng lúc càng có nhiều tu sĩ từ các đại lục khác đuổi đến cũng nhảy xuống khỏi tường thành, theo dấu chân của tu sĩ Tây Đại Lục lúc trước biến mất trước mặt mọi người
Trên tường thành chỉ còn lại tu sĩ của tông môn cấp hai và một số tu sĩ từ ba đại phái của nước Đại Sở chưa kịp rút đi.
“Các ngươi đều đã thấy rồi đó
Ta nói được làm được
Bây giờ các ngươi rút lui vẫn còn kịp
Ta đảm bảo sẽ không gây thương hại tính3mạng bất kì ai.” Giọng nói của Chung Nhân Nghĩa như ma quỷ mê hoặc tu sĩ và người phàm.
Chỉ cần mở cánh cổng này, hi vọng được sống sót sẽ ở ngay phía trước
Nhưng đóng cánh cổng này lại, tám chín phần đều sẽ chết ở nơi này
Con kiến còn biết sống qua ngày, người thường cũng quý trọng sinh mạng
Tu sĩ bọn họ càng không cần phải nói, họ đều phải trải qua biết bao gian khổ mới có thể Trúc Cơ thành công
Có cần thiết phải hi sinh tính mạng mình vì những yêu tu không có chút giao tình kia không? Dần dần, tu sĩ tông môn cấp hai Hoa Nghiêm Tự và Thái Hoa Sơn trên tường thành đều lần lượt nhảy0xuống, chạy theo con đường mà những con yêu thú dị dạng nhường ra bên dưới tường thành, nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này
Người dẫn đường của tông môn cấp hai nhìn nhau, không biết phải làm thế nào mới tốt
Lục Kỳ Hoằng của Thanh Vân Tông vô cùng sốt ruột
May là tu sĩ Thanh Vân Tông không ai rời đi
Một là vì Vinh Tuệ Khanh kiên quyết đứng về phía yêu tu, họ là đồng môn, không thể bỏ cô lại đây mà chạy trốn trước
Hai là Lỗ đại trưởng lão của bọn họ vẫn đang ở trong tay Chung Nhân Nghĩa, nếu họ đi rồi thì Lỗ đại trưởng lão phải làm sao? Tôn chỉ của Thanh Vân Tông khi thu nhận đồ5đệ đó là, phẩm hạnh đứng đầu, trên cơ sở tra xét phẩm hạnh sau đó mới đến tu vi
Vì tiêu chuẩn thu đồ đệ nghiêm ngặt như vậy, nên thu được phần đông những đồ đệ vô cùng ổn
Đương nhiên, đệ tử Thanh Vân Tông cũng có cơ số người mềm nắn rắn buồng, bằng mặt không bằng lòng, đó là bản tính của con người
Không phải bảo Thanh Vân Tông là thế ngoại đào nguyên nhân phẩm cao thượng, chẳng qua là tu sĩ hèn hạ trong Thanh Vân Tông có ít hơn những tông môn khác một chút.
Những lúc thế này, cái tiêu chuẩn thu nhận đồ đệ của họ lại càng hiện rõ sự khác biệt.
Người dẫn đường Thái Hoa Sơn và Hoa4Nghiêm Tự nhìn số đệ tử của Thanh Vân Tông không ai bỏ chạy mà lắc đầu cảm khái, nói với Lục Kỳ Hoằng: “Ngươi yên tâm, bọn ta sẽ ở lại đây.”
Lục Kỳ Hoằng gật đầu cảm kích, ngẩng lên nhìn chân trời phía xa xa, lòng có chút lo lắng
Đã truyền tin đến tông môn đỉnh cấp lâu như vậy rồi, sao vẫn chưa thấy ai đến cứu viện?
Vinh Tuệ Khanh nhìn số tu sĩ vẫn còn đứng canh giữ trên tường thành, đa phần đều là đệ tử Thanh Vân Tông, lần đầu tiên cảm thấy mình đã chọn đúng tông môn
Tuy có nhiều điều không như ý, có những lúc bị gây khó dễ, nhưng trước đại cục vẫn là người có nhân9phẩm chiếm phần nhiều.
“Cảm ơn mọi người đã ở lại
Sóng lớn đãi cát, còn lại đó chính là vàng
Những vị đồng tu hôm nay lưu lại đây, cho dù các vị đến từ tông môn nào, sau khi chuyện ở nơi đây được giải quyết xong, xin các vị hãy nhớ đến Thanh Vân Tông tìm ta
Ta sẽ tặng cho mỗi người một bình đan dược thất phẩm, xem như là báo đáp ơn trợ giúp của mọi người hôm nay!” Vinh Tuệ Khanh biết rằng cách tốt nhất để khuyến khích mọi người góp sức chính là lấy tình cảm đánh động lòng người, lấy lợi ích khiến mọi người hiểu rõ
Đan dược thất phẩm, cho dù là tu sĩ cấp cao trong tông môn cấp hại thì đối với họ đó cũng là vật chỉ có trong truyền thuyết.
“Thật ư?!” Tu sĩ trên tường thành kích động, lần lượt chen đến bên Vinh Tuệ Khanh: “Cô nói thật chứ? Làm sao cô có được nhiều đan dược thất phẩm như vậy?!”
Vinh Tuệ Khanh cười khẽ: “Ta cũng là Luyện Đan Sư
Ta tự luyện chế được.”
Trên tường thành nhất thời một mảnh yên tĩnh.
Theo tiêu chuẩn xét cấp bậc của Luyện Đan Sư trên Ngũ Châu Đại Lục, người có thể luyện ra đan dược thất phẩm là Luyện Đan Sự thật phẩm
Trong giới tu hành hiện giờ, đó đã là Luyện Đan Sư tiếp cận với cấp thần.
Tóm lại, Luyện Đan Sư trên Ngũ Châu Đại Lục phân thành chín phẩm
Thấp nhất là nhất phẩm, cao nhất là cửu phẩm
Phân cấp đan dược cũng như vậy, phân theo chất lượng, tổng cộng chia thành từng ấy đẳng cấp, cao nhất là cửu phẩm, thấp nhất là nhất phẩm.
Cứ ba năm, Ngũ Châu Đại Lục lại có một cuộc so tài Luyện Đan, cũng như đại hội bình xét chức danh cho Luyện Đan Sư ở giới tu hành
Chỉ có Luyện Đan Sư luyện ra đan dược thất phẩm mới có tư cách đến thần điện Quang Minh, lắng nghe lời dạy bảo của người đứng đầu Luyện Đan ở thần điện Quang Minh.
Nghe nói trong năm trăm năm nay, Ngũ Châu Đại Lục chỉ có một vị Luyện Đan Sư được xét làm thất phẩm, đến được thần điện Quang Minh
Đáng tiếc, người đó trở về từ thần điện Quang Minh thì tuổi thọ đã cạn, không lâu sau đã mất
Chỉ để lại một lò Tam Chuyển Ngưng Hồn Đan thất phẩm cuối cùng dùng sinh mệnh luyện thành, trở thành bảo vật trấn môn chí cao vô thượng của môn phái đó
Mà Vinh Tuệ Khanh lại nói mình có thể luyện được đan dược thất phẩm ngay trước mặt mọi người! Tất cả đều biết cô là Đại Trận Pháp Sư nhiệm kỳ tiếp theo của Thanh Vân Tông, nhưng không ai biết cô cũng là Luyện Đan Sư.
Trận pháp và đan dược vốn là hai nghề nghiệp mà tu sĩ có tu vi cao thâm cũng không bước chân vào được
Bởi vì hai nghệ này cần đổ vào rất nhiều, vô cùng nhiều tinh lực, não lực và tài lực
Không chỉ ảnh hưởng đến đạo tâm, gây cản trở tu vi, mà cho dù có tiêu tốn biết bao thời gian và tinh lực vào đó cũng chưa chắc có thể làm được.
Cho nên, trong giới tu hành trên Ngũ Châu Đại Lục, Đại Trận Pháp Sư và Luyện Đan Sư cao cấp đa phần đều là người phàm không có tu vi, hoặc là những tu sĩ bình thường chỉ vừa đạt tu vi Luyện Khí, không thể nào tiến thêm bước nữa trên con đường tu hành.
Nghe nói chỉ thần điện Quang Minh là từng có Trận Pháp Sư tu vi Trúc Cơ
Mà Luyện Đan Sư thất phẩm tu vi Trúc Cơ, ngay cả thần điện Quang Minh cũng không có
Phẩm cấp của người đứng đầu Luyện Đan ở thần điện Quang Minh có thể đã đến Luyện Đan Sư bát phẩm, thậm chí là cửu phẩm
Nhưng ai ai cũng biết những vị đó đều xuất thân từ thế gia luyện đan, kỹ năng luyện đan truyền theo thế hệ, không có ai là tu vi Trúc Cơ,
Mắt thấy nụ cười sáng ngời chói mắt của Vinh Tuệ Khanh, hai người dẫn đường của Thái Hoa Sơn và Hoa Nghiêm Tự tự thấy run rẩy trong lòng
Một kỳ tài thế này sao lại lạc vào Thanh Vân Tông?! Hai người đều mau chóng thầm tính toán trong lòng, trở về tông môn rồi phải báo việc này lên tổng môn cao hơn, để họ nghĩ cách mời Vinh Tuệ Khanh đến tông môn họ làm khách khanh trưởng lão*
* Khách thanh trưởng lão: cường giả được mời về tông môn tọa trấn, bảo vệ an toàn cho tông môn đó.
Với họ mà nói, nếu có được một Luyện Đan Sự thật phẩm tọa trấn trong tông môn thì có thể nghĩ đến cảnh tượng sau này tông môn phát triển rực rỡ, tu sĩ cấp cao nhiều vô kể.
Sức mạnh của tông môn càng lớn, tài nguyên họ nhận được càng nhiều
Tài nguyên càng nhiều, tu vi của họ sẽ có thể nâng cao càng nhanh.
Căn bản là một vòng tuần hoàn theo hướng tốt khiến người ta không cách nào kháng cự
Dù có phải trả cái giá gì để có thể mời Vinh Tuệ Khanh về tông môn của mình cũng đều xác đáng
Mà ngay cả tông môn đỉnh cấp của Thanh Vân Tông cũng ở ẩn cả rồi, có tiền đồ gì nữa cơ chứ? Dựa vào cái gì mà họ lại có được vận số chó ngáp phải ruồi thế này?! Một nhân tài như Vinh Tuệ Khanh giống như thiên tài địa bảo vậy, phải là người có năng lực mới đạt được
Nếu ngươi không nắm chặt trong tay chỉ có thể trách mình chưa đủ tài giỏi, không thể trách người khác mang ý xấu! Hai người nghĩ vậy, không hẹn mà cùng âm thầm bóp nát bùa truyền tin giấu trong người, thông báo tin tức về cho tu sĩ cấp cao của tông môn mình.
Cỏ Trận Pháp Sư tu vi Trúc Cơ, Luyện Đan Sư thất phẩm ở đây, quan trọng hơn so với hiệp ước đồng minh giữa yêu tu và tu sĩ Nhân giới mà bọn họ phải bảo vệ nhiều! Không thể để người của tông môn đỉnh cấp tiếp tục trì hoãn nữa
Họ không đến thì sau này sẽ hối hận cả đời
Lục Kỳ Hoằng cũng kinh ngạc đờ ra, hoàn toàn không dám tin vào tai mình.
“Tuệ Khanh, muội..
muội có biết mình đang nói gì không?” Lục Kỳ Hoằng hỏi có chút gian nan
Vinh Tuệ Khanh lôi đan dược cô đã luyện chế ở Thanh Vân Tông để chuẩn bị đến nước Đại Sở ra khỏi túi càn khôn, nâng cao trước mặt mọi người: “Đây là Bồi Nguyên Đan thất phẩm mà ta đã luyện chế trước khi đến đây, có tác dụng khôi phục nguyên khí cho tu sĩ Trúc Cơ, giúp ích rất lớn
Hiện tại, ta sẽ phân phát cho mỗi người ở đây, nếu có ai hiểu về đan dược tự mình xem sẽ rõ.” Nắp bình được mở ra, một mùi hương dịu nhẹ đi vào lòng người lan tỏa
Ánh mắt những tu sĩ ở đây lập tức trở nên nóng chảy
Tu vi của họ không cao, cho dù không ăn đan dược thất phẩm trong truyền thuyết mà sau này đem bán thì nhất định cũng sẽ thu được một khoản không nhỏ
“Đa tạ Vinh đạo hữu!”
“Đa tạ!”
Mọi người không kịp chờ mà tiến lên trước, từng người nhận lấy đan dược từ tay Vinh Tuệ Khanh
Bồi Nguyên Đan là đan dược thông dụng nhất
Ý nghĩa của chữ thất phẩm này là ở chỗ phẩm chất thuần khiết, tác dụng có thể phát huy tối đa
Nói thế này đi, khi tu sĩ ăn đan dược nhất phẩm vào, dược tính chỉ có thể phát huy một phần
Đạn dược tứ phẩm khi ăn vào, dược tính có thể phát huy đến năm phần.
Còn đan dược thất phẩm, dược tính có thể phát huy được chín phần!
Nghĩ mà xem, nếu đan dược thất phẩm này không phải loại đan dược tầm thường như Bồi Nguyên Đan mà là Trúc Cơ Đan, hoặc là Ngưng Nguyên Đan có thể bổ trợ cho việc Kết Đan..
hiệu quả của nó mới thật là nghịch thiên!
Một người như Vinh Tuệ Khanh, sau này dù có thể nào thì họ cũng không nên đắc tội!
Trước đây, những tu sĩ có ý nghĩ xấu xa nhìn thấy nhan sắc của Vinh Tuệ Khanh còn thèm thuồng, nay lập tức điều chỉnh lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Vinh Tuệ Khanh ngập tràn sự kính nể và tôn trọng
Vinh Tuệ Khanh cũng có hơi bất ngờ
Tuy cô từng nghe ông nội mình giảng giải về ý nghĩa trọng đại của đan dược thất phẩm trong giới tu hành, nhưng vẫn chưa đến mức chấn động như khi mình đích thân thể nghiệm.
“Loại đan dược này yêu tu cũng có thể ăn.” Vinh Tuệ Khanh nhìn một ít đan dược còn sót lại trong bình, phân phát dân cho yêu tu tại đây
Yêu tu tu luyện cực khổ, ít khi có đan dược trợ giúp
Bởi vì Luyện Đan Sư trong Nhân giới cũng đã khan hiếm vô cùng, đừng nói là trong yêu tu bọn họ
Những đan dược có thể mua trên chợ đều chỉ là những đan dược tầm thường
Có những lúc họ sẽ mang dược thảo quý hiếm đến dược phố của tu sĩ Nhân giới để đổi đan dược và luôn bị hạ thấp giá đến tận cùng.
Xưa nay chưa có ai giống như Vinh Tuệ Khanh, khẳng khái phân phát đan dược thất phẩm vô giá cứ như phát đậu đường vậy
Huống hồ, động cơ cô làm như vậy là để giữ những tu sĩ Nhân giới kia ở lại, bảo vệ cho lợi ích của yêu tu bọn họ không bị xâm hại
“Vinh cô nương, ân lớn một lời không tạ hết
Thịnh tình của cô dành cho yêu tu bọn ta, bọn ta nhất định sẽ báo cho Yêu Hoàng được rõ
Phần nhân tình này là chúng ta nợ cô
Ngày hôm nay, cho dù không bảo vệ được phố Hồ Lô, bọn ta cũng sẽ tiễn cô trở về bình an.” Trong lúc nói chuyện, một yêu tu nhìn dáng vẻ không có gì nổi bật lặng lẽ tiến tới, nhét một mặt dây chuyền hồ lô bằng ngọc nho nhỏ vào tay Vinh Tuệ Khanh.
/384
|