Đi ra khỏi trung tâm mua sắm , Gia Minh và Trần Băng làm ai cũng sửng sốt, nhất là Băng Băng. Nắm tay, cười với nhau là những hành động muốn nổ mắt người nhìn. Băng Băng đang đau khổ và gato hết sức khi đi chung vs mình là một tên ko cảm xúc, ko lãng mạn, ko gato, nói chung là cái gì cũng KO.
- Woa, nắm tay nhau giữa thanh thiên bạch nhật luôn à. Từ lúc nào zậy chú em. - Tuấn Khang vỗ vai Gia Minh hỏi.
- Lâu rùi nhưng ko ai bík . - Anh Gia Minh nhà ta nổ quá, mới....
- Lâu là nhiu, 1 tháng, 2 tháng hay vài phút trước. - Quả là ko có cái gì có thể qua mặt Lệ Băng.
- Thôi đi ăn đi, anh đói bụng rùi nè. - Thiên Kỳ và Yeon ko đc nói nên phải gào thét.
Cả đám chạy đến cả hàng bậc nhất nước về buffet. Vừa bước vào cửa hàng, ai cũng trầm trồ nhìn vào bọn họ. Trai tài gái sắc ko. Đi đến chỗ bàn đã đặt trước. Đám con gái định bước chân ra khu băng chuyền thì bị đám con trai giữ lại ( Trừ Thiên Kỳ nha)
- Nè, các em đi đâu zậy, ở đây đi anh đi lấy đồ ăn cho. Ngồi xuống đi các tiểu thư. - Cả đám đồng thanh , trừ Tiểu Kỳ.
- Umk. Anh Kỳ ko đi lấy đồ ăn cho chị Băng Băng à. Sao anh ko ga lăng như mấy anh kia zậy. - Thiên Băng lên tiếng.
- Cô ấy có chân, tự làm, còn mấy thằng đó rảnh rỗi nên sinh nông nỗi thôi. Tại sao anh phải bắt chước chúng nó. Tào lao . - Thiên Kỳ nói thẳng nhưng đã làm tim ai đó đau.
- Anh ta nói đúng đấy. Mình tự đi, ko cần ai đó nói dài dòng như zậy đau. - Băng Băng nói một cách kiềm chế giận dữ.
- Nè, Lệ Băng, Tiểu Kỳ của cậu gặp vấn đề về thần kinh cảm xúc phải ko? Làm gì mk nói nặng lời như zậy. - Trần Băng lay L. Băng nói nhỏ vào tai.
- Chuyện của bọn họ tự giải quyết. Nếu được tớ chỉ có thể xen vào một chút thôi. Ok.
Các chàng trai đã đi lấy đồ ăn về bàn. Thử thách lần này là xem cách quan sát những món ăn Lệ Băng thik. Nhưng vượt ngoài sức tưởng tượng của L. Băng. Các đĩa ăn đều theo chế độ tiêu chuẩn của dinh dưỡng. Nhưng phải làm khó một chút.
- Tôi ko muốn ăn những thứ này, sao toàn rau, cá, thịt zậy. Hải sản của tôi đâu.
- Nhưng em ăn vậy dễ mập lắm. Em còn ăn uống sơ sài hơn anh mk.
- Tôi đã nói ko muốn . Dọn đi.
- KO. Em phải ăn cho anh. Ko được cãi. dù giận anh nhưng em cũng phải bík lo cho bản thân chứ. Lỡ sao này ko có anh bên cạnh thì ai lo ăn em đây. - Yeon nói hết sức là kiên định.
- " Ko có anh" . Anh đi đâu hả? - L. Băng bđ lo lắng hỏi.
- Thôi! Ăn đi. Thích mk giả bộ nữa. - Cả đám đồng thanh.
- IM. - Đùa nhìu quá nên mấy đứa kia chọc nên phải dùng uy lực chống cự.
- Rồi, rồi tôi ăn. Anh cũng ăn đi. - Thế là L. Băng cầm nĩa lên ăn một cách ngon lành, theo chế độ của người mình yêu mk ko ăn sao được.
Cặp của Trần Băng và Gia Minh thì hết sức là tình cảm.
- Đưa đĩa em đây cho anh. Anh cắt beefsteak cho.
- Cảm ơn anh.
- Trời ơi ! Chú em bắt đầu sến thế. Nhưng cần phải học hỏi anh đây. - Tuấn Khang lên tiếng.
Thế là anh làm tất cả mọi thứ, gọn gàn trên từng đĩa ăn của Thiên Băng. Gia Minh được học hỏi một bữa
- Thôi anh. Anh làm em ngại quá à. - Mặt của Thiên Băng đỏ lên trông thấy.
- Mắc cỡ gì nữa . Dc chiều như công chúa rùi mk, Thiên Băng. - Lệ Băng chọc khi thấy mặt Thiên Băng đỏ lên
- Cũng đâu như ai kia có người sát bên lau miệng giùm, nâng niu như bà hoàng luôn rùi. - Thấy cảnh trước mặt muốn nổ mắt người nhìn.
L.Băng quay sang mới bík Yeon sát bên, khoảng cách hết sức là gần nhau, giống như gần hôn rùi đó. L. Băng cũng muốn nhưng giờ thì ko được.
- Anh kề sát mặc tui quá đấy. Đừng có dụ dỗ tôi đấy.
- Dụ dỗ em là chuyện nhỏ nhưng có được trái tim em thì khó gấp bội lần trong cuộc đời anh.
Tiểu Kỳ vs Băng Băng thì ko thể hòa hợp được nên phần ai ai ăn, ghế ai ai ngồi, hai thế giới cách biệt. Lạnh lẽo quá. Ăn xog rùi cả đám rủ nhau đến địa điểm cuối cùng là Quán bar của nhóm Lệ Băng. Nhưng trước hết phải về nhà thay đồ mới đi . ra khỏi cổng.
- Đi 4 chiếc thôi. Bây giờ con trai tụi anh xong rùi sẽ sang nhà đón các em . Ok ko? - Gia Minh lên tiếng nói. mặt đầy nham hiểm
- cũng dc.
L. Băng cũng vừa nghĩ chiêu trò để chơi Yeon. Một nơi đã kết thúc thì nơi kia sẽ bắt đầu. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. các bạn nhớ đọc tiếp chap nhé !
- Woa, nắm tay nhau giữa thanh thiên bạch nhật luôn à. Từ lúc nào zậy chú em. - Tuấn Khang vỗ vai Gia Minh hỏi.
- Lâu rùi nhưng ko ai bík . - Anh Gia Minh nhà ta nổ quá, mới....
- Lâu là nhiu, 1 tháng, 2 tháng hay vài phút trước. - Quả là ko có cái gì có thể qua mặt Lệ Băng.
- Thôi đi ăn đi, anh đói bụng rùi nè. - Thiên Kỳ và Yeon ko đc nói nên phải gào thét.
Cả đám chạy đến cả hàng bậc nhất nước về buffet. Vừa bước vào cửa hàng, ai cũng trầm trồ nhìn vào bọn họ. Trai tài gái sắc ko. Đi đến chỗ bàn đã đặt trước. Đám con gái định bước chân ra khu băng chuyền thì bị đám con trai giữ lại ( Trừ Thiên Kỳ nha)
- Nè, các em đi đâu zậy, ở đây đi anh đi lấy đồ ăn cho. Ngồi xuống đi các tiểu thư. - Cả đám đồng thanh , trừ Tiểu Kỳ.
- Umk. Anh Kỳ ko đi lấy đồ ăn cho chị Băng Băng à. Sao anh ko ga lăng như mấy anh kia zậy. - Thiên Băng lên tiếng.
- Cô ấy có chân, tự làm, còn mấy thằng đó rảnh rỗi nên sinh nông nỗi thôi. Tại sao anh phải bắt chước chúng nó. Tào lao . - Thiên Kỳ nói thẳng nhưng đã làm tim ai đó đau.
- Anh ta nói đúng đấy. Mình tự đi, ko cần ai đó nói dài dòng như zậy đau. - Băng Băng nói một cách kiềm chế giận dữ.
- Nè, Lệ Băng, Tiểu Kỳ của cậu gặp vấn đề về thần kinh cảm xúc phải ko? Làm gì mk nói nặng lời như zậy. - Trần Băng lay L. Băng nói nhỏ vào tai.
- Chuyện của bọn họ tự giải quyết. Nếu được tớ chỉ có thể xen vào một chút thôi. Ok.
Các chàng trai đã đi lấy đồ ăn về bàn. Thử thách lần này là xem cách quan sát những món ăn Lệ Băng thik. Nhưng vượt ngoài sức tưởng tượng của L. Băng. Các đĩa ăn đều theo chế độ tiêu chuẩn của dinh dưỡng. Nhưng phải làm khó một chút.
- Tôi ko muốn ăn những thứ này, sao toàn rau, cá, thịt zậy. Hải sản của tôi đâu.
- Nhưng em ăn vậy dễ mập lắm. Em còn ăn uống sơ sài hơn anh mk.
- Tôi đã nói ko muốn . Dọn đi.
- KO. Em phải ăn cho anh. Ko được cãi. dù giận anh nhưng em cũng phải bík lo cho bản thân chứ. Lỡ sao này ko có anh bên cạnh thì ai lo ăn em đây. - Yeon nói hết sức là kiên định.
- " Ko có anh" . Anh đi đâu hả? - L. Băng bđ lo lắng hỏi.
- Thôi! Ăn đi. Thích mk giả bộ nữa. - Cả đám đồng thanh.
- IM. - Đùa nhìu quá nên mấy đứa kia chọc nên phải dùng uy lực chống cự.
- Rồi, rồi tôi ăn. Anh cũng ăn đi. - Thế là L. Băng cầm nĩa lên ăn một cách ngon lành, theo chế độ của người mình yêu mk ko ăn sao được.
Cặp của Trần Băng và Gia Minh thì hết sức là tình cảm.
- Đưa đĩa em đây cho anh. Anh cắt beefsteak cho.
- Cảm ơn anh.
- Trời ơi ! Chú em bắt đầu sến thế. Nhưng cần phải học hỏi anh đây. - Tuấn Khang lên tiếng.
Thế là anh làm tất cả mọi thứ, gọn gàn trên từng đĩa ăn của Thiên Băng. Gia Minh được học hỏi một bữa
- Thôi anh. Anh làm em ngại quá à. - Mặt của Thiên Băng đỏ lên trông thấy.
- Mắc cỡ gì nữa . Dc chiều như công chúa rùi mk, Thiên Băng. - Lệ Băng chọc khi thấy mặt Thiên Băng đỏ lên
- Cũng đâu như ai kia có người sát bên lau miệng giùm, nâng niu như bà hoàng luôn rùi. - Thấy cảnh trước mặt muốn nổ mắt người nhìn.
L.Băng quay sang mới bík Yeon sát bên, khoảng cách hết sức là gần nhau, giống như gần hôn rùi đó. L. Băng cũng muốn nhưng giờ thì ko được.
- Anh kề sát mặc tui quá đấy. Đừng có dụ dỗ tôi đấy.
- Dụ dỗ em là chuyện nhỏ nhưng có được trái tim em thì khó gấp bội lần trong cuộc đời anh.
Tiểu Kỳ vs Băng Băng thì ko thể hòa hợp được nên phần ai ai ăn, ghế ai ai ngồi, hai thế giới cách biệt. Lạnh lẽo quá. Ăn xog rùi cả đám rủ nhau đến địa điểm cuối cùng là Quán bar của nhóm Lệ Băng. Nhưng trước hết phải về nhà thay đồ mới đi . ra khỏi cổng.
- Đi 4 chiếc thôi. Bây giờ con trai tụi anh xong rùi sẽ sang nhà đón các em . Ok ko? - Gia Minh lên tiếng nói. mặt đầy nham hiểm
- cũng dc.
L. Băng cũng vừa nghĩ chiêu trò để chơi Yeon. Một nơi đã kết thúc thì nơi kia sẽ bắt đầu. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. các bạn nhớ đọc tiếp chap nhé !
/32
|