Thông báo Trương Thanh Vân về thủ đô báo cáo công tác đến quá đột ngột, mười giờ sáng thông báo đến thì một giờ chiều hắn đã về thủ đô, chỉ trong một thời gian ngắn mà Trương Thanh Vân có thể chuẩn bị được tất cả mọi thứ cho hành trình này rồi sao?
Nếu nói như vậy thì đáp án này rõ ràng đã bị chối bỏ, nhưng Trương Thanh Vân sẽ về thủ đô một cách qua loa sao? Nếu nói không khoa trương thì lần này hắn về thủ đô chính là hành trình sinh tử, tất nhiên hắn phải có quá trình phê bình và tự phê bình, hơn nữa còn là phê bình lớn, hắn về thủ đô qua loa như vậy, liệu có toàn thân trở ra không?
Phòng làm việc rất lớn của bí thư tỉnh ủy rất yên tĩnh, vì nguyên nhân quá yên tĩnh mà tiếng kêu tích tắc của đồng hồ treo tường có vẻ rất rõ ràng. Lúc này Mã Đào như ngồi trên đống lửa, hắn căn bản không muốn ở lại địa phương này dù chỉ là một phút đồng hồ.
Nhưng Thang Vận Quốc không cho Mã Đào đi, hắn nào dám tự ý bỏ đi? Trên bàn làm việc của Thang Vận Quốc là một xấp văn kiện dày cộp, lão đang lật văn kiện phê chỉ thị, hoàn toàn giống như thời điểm bình thường, không nhìn ra bất kỳ điểm dị thường nào từ trên mặt lão.
Nhưng những năm qua Mã Đào là quản gia của tỉnh ủy, hắn vẫn có thể nhìn ra những biểu cảm khác biệt so với biểu hiện nét mặt. Thang Vận Quốc mỗi lúc lại ngước mặt nhìn đồng hồ, động tác này tuy rất bí mật nhưng Mã Đào vẫn có thể căn cứ vào đó mà thấy rõ tâm tình của Thang Vận Quốc không bình tĩnh.
- Anh có thể vững tin tất cả công tác của mình trong thời gian gần đây không có vấn đề sao?
Thang Vận Quốc đột nhiên nói, đây là vấn đề thứ ba của lão.
- Không có vấn đề, gần đây mọi người công tác rất cẩn thận, sao có thể... ....
Mã Đào nói được một nửa rồi ngừng mà không tiếp tục, cục diện Giang Nam hắn thấy rất rõ ràng, mọi người đều biết hai lãnh đạo lớn đang đấu sức, ai tình nguyện chen chân vào? Gần đây ai mà chẳng cúp đuôi làm người?
Thang Vận Quốc câu mày, lão thả bút trong tay rồi vung tay nói:
- Vậy anh ra ngoài trước, có tình huống phải lập tức báo cáo.
Mã Đào như được đại xá, hắn đứng dậy cáo từ, nhưng vừa cất bước thì Thang Vận Quốc đã hỏi:
- Đúng rồi, anh nói máy bay cất cánh vào lúc nào?
Mã Đào có chút sững sốt, sau đó hắn mới kịp phản ứng và hiểu ra Thang Vận Quốc đang hỏi chuyến bay của Trương Thanh Vân, hắn vội nói:
- Đúng một giờ.
Thang Vận Quốc nhìn đồng hồ treo tường rồi lẩm bẩm:
- Một giờ, bốn giờ, lúc này đã đến rồi.
Mã Đào nghe Thang Vận Quốc nói như vậy mà giống như lọt vào sương mù, Mã Đào khựng lại, Thang Vận Quốc nói:
- Mở cửa.
Mã Đào mở cửa, bí thư ủy ban kỷ luật Miêu Cường đứng ngoài cửa, Mã Đào vội lên tiếng chào:
- Chào bí thư Miêu.
Miêu Cường gật đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc, hắn nháy mắt với Mã Đào. Lúc này Mã Đào cũng không hiểu ý Miêu Cường, khi đang định hỏi lại thì giọng nói của Thang Vận Quốc đã vang lên:
- Anh Miêu, có chuyện gì?
Miêu Cường hít vào một hơi thật sâu, sau đó hắn bước nhanh đến bên cạnh rồi nói nhỏ vài câu bên tai Thang Vận Quốc. Vẻ mặt Thang Vận Quốc chợt biến đổi, lão nói:
- Chuyện xảy ra khi nào?
Miêu Cường thở ra một hơi:
- Tám giờ tối qua, mang đi từ trong nhà, trực tiếp đưa đến tỉnh thành Giang Bắc, tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương đang ở đó.
- Vậy vì sao bây giờ anh mới báo cáo?
Thang Vận Quốc trầm giọng nói, người cũng đứng lên, vẻ mặt cực kỳ khó coi.
Vẻ mặt Miêu Cường trở nên khổ sở, hắn nói:
- Tôi cũng vừa biết được tin tức này mà thôi, lần này người dẫn đội công tác ủy ban kỷ luật là thường ủy Cổ, người khác còn chưa đến nhưng có hai nhân viên đã đến Giang Nam. Bây giờ chúng tôi đang sắp xếp bọn họ ở phòng tiếp khách của ủy ban kỷ luật, sau đó lập tức đến báo cáo cho anh.
Miêu Cường dừng lại một chút rồi nói:
- Tối nay thường ủy Cổ Nhuận Dân sẽ đến, anh ấy muốn hội kiến tôi... ....
- Anh lập tức điện thoại cho anh ấy, nói là tôi muốn gặp, tôi phải tìm hiểu tình huống kỹ càng.
Thang Vận Quốc cắt ngang lời Miêu Cường, ánh mắt lão quét ngang dọc, khi thấy Mã Đào vẫn còn đứng ở cửa thì nói:
- Anh lập tức thông báo cho các thường ủy tỉnh ủy tập trung họp ngay, không, trực tiếp đến chỗ tôi, chúng ta cùng họp bàn, có thể vắng mặt một vài người nhưng tốc độ phải nhanh.
Mã Đào không dám chậm trễ, hắn lập tức đi sắp xếp. Vừa rồi tuy hắn không hiểu rõ tình hình cuộc nói chuyện giữa Thang Vận Quốc và Miêu Cường nhưng vẫn nghe loáng thoáng đến ủy ban kỷ luật trung ương, hơn nữa lại nghe nói có người bị bắt từ nhà, hắn biết rõ Giang Nam đã sinh chuyện.
Thang Vận Quốc nhìn bóng lưng của Mã Đào rồi nói:
- Anh Miêu, anh nói rõ ý kiến của mình về sự kiện này.
Miêu Cường hắng giọng, hắn nuốt nước miếng rồi điều chỉnh tâm tình nói:
- Chuyện này rõ ràng đã xảy ra, hơn nữa còn khá lâu, chỉ khi có chứng cứ vô cùng xác thực thì ủy ban kỷ luật mới đến đột nhiên và bí mật bắt người như vậy.
- Bắt người từ hôm qua và đến ngày hôm nay tin tức vẫn chưa được truyền đi, rõ ràng đã đột kích thẩm vấn. Mặt khác tổ công tác của ủy ban kỷ luật trung ương thiết lập ở Giang Bắc, rất có thể sẽ liên quan đến cả hai tỉnh, manh mối đến từ Giang Bắc là khá lớn.
- Anh thật sự biết manh mối đến từ Giang Bắc sao?
Thang Vận Quốc cất cao giọng nói, Miêu Cường ngây người một lúc lâu rồi lắc đầu nói:
- Chuyện này còn khó thể xác định, nhưng nếu Quách Dụng Quyền có vấn đề nhất định sẽ liên quan rất lớn, anh ta được phân công công tác rộng rãi ở khối chính quyền, đó là kiểm tra an toàn sản xuất và các phương diện tương quan, anh nói xem... ....
Thang Vận Quốc trầm mặc một lúc lâu rồi lắc đầu vài cái, lão hì một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Miêu Cường nói:
- Anh có tính toán gì không?
- Tôi còn phải sang thông báo cho chủ tịch, đã xảy ra chuyện lớn, anh ấy sợ rằng còn chưa biết.
Miêu Cường nói.
- Vậy thì anh không cần đi, chủ tịch đã về thủ đô, đã đi từ xế chiều, lúc này có lẽ đã đến thủ đô.
Thang Vận Quốc nói, ủy ban kỷ luật trung ương trực tiếp bắt quan tỉnh cấp cao, hơn nữa lại cực kỳ bí mật, hành động đột nhiên này chứng tỏ tình huống là vô cùng nghiêm trọng.
Thang Vận Quốc cảm thấy nghiêm trọng nhất chính là Trương Thanh Vân có thể biết chuyện này, thậm chí tuyệt đối có liên quan đến Trương Thanh Vân. Nếu như vậy thì tất cả chỉ vừa bắt đầu mà thôi, giống như chỉ là món khai vị của bữa tiệc lớn, sau này không biết còn bao nhiêu phong ba.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, phó chủ tịch Quách Dụng Quyền vì vi phạm kỷ luật mà bị bắt đã truyền đi khắp Giang Nam, hơn nữa nhanh chóng truyền đi khắp nước.
Tin tức Quách Dụng Quyền bị bắt đã tạo nên chấn động lớn ở các lĩnh vực chất lượng an toàn thực phẩm và công trình kiến trúc, hàng loạt ông chủ các công ty công trình và bất động sản lớn đều nhận được giấy triệu hồi của ủy ban kỷ luật trung ương.
Những người lãnh đạo của tập đoàn Hồng Miên, Vạn Châu, Vân Sơn nhận được giấy triệu hồi của ủy ban kỷ luật trung ương đầu tiên, hơn nữa theo tin đồn thì cảnh sát đã điều động bắt vài tên trung gian và đám quan viên khả nghi nhận hối lộ với các tập đoàn, tin tức bùng phát mạnh mẽ trên báo giới.
Đồng thời hàng trăm cán bộ tỉnh Giang Nam lập tức nhận được tin triệu hồi của ủy ban kỷ luật trung ương, trong đó phần lớn là hỗ trợ điều tra . Rốt cuộc đám người này có liên quan đến vụ án hay không thì còn phải chứng thực, nhưng quan trường Giang Nam cũng vì vậy mà rơi vào cục diện căng thẳng là sự thật khó chối cãi.
Cũng như Giang Nam, Giang Bắc cũng có rất nhiều quan viên và xí nghiệp bị điều tra, chủ tịch Vạn Niên Dân của hội nghị hiệp thương chính trị tỉnh Giang Bắc bị kỷ luật nặng, tin ức này làm cho rất nhiều người sinh ra phán đoán.
Vạn Niên Dân trước kia đã từng nhận chức ở Giang Nam, hơn nữa còn là trưởng phòng sở xây dựng Giang Nam. Vạn Niên Dân và Quách Dụng Quyền bị kỷ luật, hai người này đều liên quan đến công trình kiến trúc, như vậy có phải bùng ra ý nghĩa sâu sắc? Hai tỉnh, hai vị quan lớn phó bộ xuống ngựa, điều này đủ để thu hút ánh mắt của nhân dân cả nước.
Trong thời gian ngắn những tin tức về Vạn Niên Dân và Quách Dụng Quyền lộ ra trên inte, Vạn Niên Dân nghe nói đã nhận hối lộ hơn ba chục triệu đồng, tài sản này chưa được chứng minh lai lịch.
Vấn đề của Quách Dụng Quyền còn nghiêm trọng hơn, ngoài những tài sản không rõ lai lịch thì liên quan đến vấn đề chất lượng thực phẩm và công trình, liên quan đến hàng loạt cuộc bãi công biểu tình. Trong đó có một sự kiện nghiêm trọng nhất, điều này làm cho quần chúng nhân dân cực kỳ phẫn nộ, đó chính là vấn đề xây cầu lớn ở Giang Nam, sau nhều năm xây dựng và đại tu, hơn nữa bản thân hạng mục còn bị bóp méo biến dạng, trực tiếp tạo nên tổn thất khổng lồ cho nhà nước.
Tất nhiên cũng giống như tất cả quan viên phải xuống ngựa, có một vấn đề đương nhiên, đó là du Vạn Niên Dân hay Quách Dụng Quyền cũng có rất nhiều vị hồng nhan tri kỷ . Tuy trước mắt khối chính quyền cồn chưa xác nhận điều này nhưng truyên thông đã lấy được tin tức từ trong miệng nhân viên ủy ban kỷ luật trung ương, có vài tình nhân lộ mặt.
Chủ đề tình nhân thường là thứ thu hút sự chú ý nhiều nhất, cũng được truyền bá mạnh mẽ nhất trên inte. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hai người Quách Dụng Quyền đã có được những định luận mới, từ quan lớn đến quân gian ác, lòng tham không đáy, hoang dâm vô đạo.
Trong lúc vụ án tiến triển thì liên tục có tin truyền ra, tiếng vang trong dân ngày càng tăng, chỉ sau thời gian ngắn thì cả nước đã chú ý đến Giang Nam và Giang Bắc, đặc biệt là tình huống Giang Nam. Những tin tức quan thương cấu kết được người ta bàn luận không ngớt, vì vậy mà bùng lên phong trào khiển trách phê bình.
Phong trào này khởi nguồn từ inte, sau đó là báo chí, đài truyền hình, mọi người đều chĩa mũi dùi vào Giang Nam, vào những vấn đề mẫn cảm và đáng xấu hổ nhất. Hầu như toàn bộ hệ thống quan trường của Giang Nam đều bị nhân dân phê bình nặng.
Giang Nam có bao nhiêu quan tham? Có chèn ép và có bao nhiêu quan viên thanh liêm đã chết vùi chết dập?
Đây là vấn đề thảo luận làm dân chúng phẫn nộ trên mạng inte, đây là nơi mọi người bộc lộ những bất mãn vô tận của mình với một chính quyền không ra gì
/1217
|