Cuối thu ở Trung Nam Hải, những hàng cây vẫn xanh ngắt, mỗi khi đến mùa này thì lãnh đạo đi ra ngoài dạo mát cũng làm cho nhân viên công tác ở bên cạnh cảm thấy cực kỳ căng thẳng, sợ lãnh đạo ra ngoài gặp lạnh.
Khoảng sân nhỏ của tổng bí thư Lương vào cuối thu, giàn nho đã điêu linh, nước trong hồ nuôi cá chép cũng cạn hơn khá nhiều, vài chiếc lá khô rơi trên mặt nước tạo nên hương vị mùa thu rất khác biệt.
Trong hồ vẫn còn cá, nước cạn làm cá tụ tập lại một chỗ, có vẻ rất chật chội, lại càng dễ nhìn. Nếu nằm trên võng ở bên cạnh hồ nước mà nhìn cá bơi lội qua lại, điều này thật sự cũng coi như tình thú.
Tổng bí thư Lương thích ngắm cá, mỗi khi công tác mệt mỏi thì lão thích đứng bên cạnh hồ, đặc biệt là mùa này, tổng bí thư rất ghét ở lì trong phòng làm việc ấm cúng, thích ra ngoài đi dạo.
Những nơi khác không có gì đáng xem, chỉ có hồ nước là bùng lên sức sống dào dạt.
Tổng bí thư ngắm cá, nhân viên công tác theo sát phía sau, trên tay là nước trà, áo khoác, khăn mặt, mỗi khi lãnh đạo dừng lại thì sẽ có người tiến lên khoác áo, tránh cho lãnh đạo mắc phong hàn.
- Chợt nghe âm thanh cá rẽ nước, trời xanh sóng lặng tâm tình thẩnh thơi, tổng bí thư Lương khá hào hứng, mùa thu mà ngắm cá rõ ràng có hương vị khác biệt.
Trong sân có khách, tổng bí thư quay đầu lại, lão thấy Lăng Tổ Hồng, vì vậy nhếch miệng cười nói:
- Thủ tướng Lăng ngày chạy ngàn dặm, sao hôm nay lại có thời gian ra đây ngắm cảnh thế này?
Lăng Tổ Hồng chậm rãi đến gần, lão cười nói:
- Tôi thường nghe nhân viên công tác nói tổng bí thư rất thích ngắm cá, trước đây cũng muốn đến chỗ anh, hôm nay tản bộ, vì cao hứng nhất thời mà đến đây.
- Hoan nghênh, hoan nghênh, anh có thể đến cũng không dễ dàng gì.
Tổng bí thư Lương nói, hai khu vực của hai lãnh đạo cũng không gần nhau, Lăng Tổ Hồng đến đây một chuyến cũng không phải dễ.
Bên cạnh ao có vài chiếc ghế dựa, nhân viên công tác đã sớm sắp xếp đệm và trà, tổng bí thư Lương cười nói:
- Mùa này ngồi ở bên ngoài sẽ mát hơn, mát mới khỏe, có câu tám phần no bụng ba phần mát, cơm cơm không thể quá no, mùa thu đông không thể quá ấm, đây là đạo lý bảo dưỡng sức khỏe.
Lăng Tổ Hồng gật đầu nói:
- Anh nói rất đúng, tuy hôm nay khá lạnh và khô nhưng vẫn phải đi dạo, không thể ở mãi trong phòng làm việc được. May mà bên anh có một không gian tốt thế này, đúng là làm cho người khác hâm mộ.
Tổng bí thư Lương cười ha hả nói:
- Đáng để hâm mộ, tôi cũng đã nói qua với các đồng chí, khi về hưu tôi không mong muốn gì hơn, chỉ cần tổ chức cho tôi một khoảng sân thế này là được.
Tổng bí thư Lương chỉ cá trong hồ nói:
- Anh xem, chúng thật tự do tự tại, phong thủy đều có thể qua lại, nói thật nhé, tôi thường rất hâm mộ chúng.
Lăng Tổ Hồng khẽ thở dài một hơi, lão nói:
- Tổng bí thư Lương quả nhiên có tâm tính thi nhân, chỉ là một ý nghĩ xẹt qua đầu mà có thể đưa nhiều chuyện rườm rà đi qua, nhưng sau khi vượt qua bề bộn thì lại là tục nhân.
Lăng Tổ Hồng nói xong thì cùng liếc mắt nhìn Lương Viễn Đạt, hai người cùng cười lên ha hả.
Hai người nói chuyện trong sân, hai bên tỏ ra không có vấn đề gì liên quan đến công tác, nhưng hai bên đều biết rõ, hôm nay gặp mặt không phải là ngẫu nhiên.
Gần đây trung ương có quy hoạch cho đại hội hai mươi của đảng, nhân tuyển cho chức vụ thường ủy bộ chính trị trung ương đã được quyết định, công tác này cần phải bắt đầu.
Công việc này có tính khó khăn rất cao, đồng thời cũng cực kỳ quan trọng.
Ngoài vấn đề các lãnh đạo hiện đang là thường ủy bộ chính trị trung ương đều có sự ăn ý và cùng chung nhận thức với các thế hệ trước đó, thậm chí còn phải liên hệ với các lãnh đạo quân ủy trung ương, cần phải xem xét, cần phải trưng cầu ý kiến rộng khắp, cần phải khảo nghiệm nhiều mặt, cuối cùng mới xác định nhân tuyển cụ thể.
Trước đó cũng vì công tác này mà các ban ngành lãnh đạo trung ương tương quan phải cố gắng công tác vài năm, mục tiêu được đề cử từ mơ hồ đến rõ ràng, từ rộng khắp đến cụ thể, cho đến nay cơ bản đã được xác định.
Lúc này đã sắp đến thời gian tổ chức đại hội, còn chưa đến một năm nữa, đây là thời điểm cực kỳ mấu chốt, cực kỳ quan trọng, thường là giai đoạn phát sinh nhiều vấn đề khó dự đoán.
Vì khoảng thời gian này người được đề cử sẽ bị khảo hạch, nếu người được đề cử có xuất hiện vấn đề lớn, như vậy sẽ chính thức đánh mất cơ hội, nhân tuyển dự bị sẽ tiến lên thế chân.
Lãnh đạo đảng đều có một quy trình đề bạt rất quy chuẩn với cán bộ cấp cao, trình tự này với hạch tâm là bí mật, nghiêm khắc giữ bí mật, tuyệt đối giữ bí mật. Giữ bí mật từ khi nào, giữ bí mật trong phạm vi nào, đây đều có yêu cầu nghiêm khắc.
Rõ ràng những tin đồn bên ngoài là không có lửa sao có khói, cao tầng chính trị luôn thấy rõ những quy luật này, hầu như mỗi lần nhiệm kỳ mới, vào đúng thời điểm sẽ thường xuất hiện các phong trào như vậy, xử lý thế nào, đây là vấn đề mà trung ương phải suy xét.
- Năm năm một lần, khoảnh khắc này chợt bùng lên, nhìn chung thời gian năm năm, anh và tôi căn bản đã làm tốt nhiệm vụ, vì sao là cơ bản hoàn thành nhiệm vụ? Cũng vì chúng ta còn có một nhiệm vụ khổng lồ chưa hoàn thành, không tới thời điểm cuối cùng thì chẳng ai dám nói nhiệm vụ hoàn thành.
Tổng bí thư Lương đột nhiên mở miệng nói, giọng điệu rất nhạt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mặt hồ.
- Đúng vậy, năm năm có thể là rất lâu trong mắt người khác, thật ra lại rất ngắn. Tổng kết năm năm công tác chúng ta có thành tích, nhưng những vấn đề cũng không thiếu.
- Đặc biệt là công tác của chính phủ, năm năm qua tôi đã cố gắng nhưng luôn có những vấn đề không đáng hài lòng, cũng không như người ta toan tính.
- Đến lúc này tôi cũng nghĩ đến những người đến sau, bọn họ gặp phải cục diện khó, gặp phải hoàn cảnh phức tạp hơn, vì vậy khảo nghiệm của bọn họ sẽ càng lớn hơn.
- Một quốc gia hơn một tỷ người, sự việc thường là rất lớn, dân tộc cần phục hưng, cần phải trải qua nhiều gian khổ và cố gắng, cần phải vô số người cố gắng, cần phải cố gắng nhiều đời.
Lăng Tổ Hồng nói.
Lăng Tổ Hồng cuối cùng cũng nói đến vấn đề người kế nhiệm, dù nhân tuyển của người kế nhiệm còn chưa được quyết định nhưng cơ bản đã có mục tiêu, chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Lương Viễn Đạt thản nhiên nói:
- Có nhiều chính trị gia thích cân đối, nhưng đây lại là từ mà tôi không thích, bây giờ bên ngoài đồn đãi rất nhiều về tin tức này.
- Dù là bí mật nhưng bây giờ nghị luận rất nhiều, gần đây tôi nghe nói cũng có rất nhiều người phản ứng với vấn đề này.
Lương Viễn Đạt dừng lại một chút, sau đó lão nâng ly trà lên nhấp một ngụm, sau đó lại tháo kính xuống lau, lão vừa lau kính vừa cảm thán nói:
- Vô tình phát hiện ra mình đã già, chỉ cần gỡ kính r thì cả thế giới đã hoàn toàn mờ ảo.
- Trước kia tôi cảm thấy kính của mình không tốt, nhưng bây giờ dù chà lau thế nào cũng chẳng thể thấy rõ ràng bằng năm xưa.
Lương Viễn Đạt lại tiếp tục đeo kính, giọng nói khôi phục lại vẻ uy nghiêm:
- Việc này chờ thêm một khoảng thời gian nữa, thời gian tuy không quá vội vã nhưng có nhiều đồng chí nói ý kiến giữa tôi và anh Diệp thống nhất nhau mới là quan trọng nhất.
- Bây giờ ý kiến giữa tôi và tổng bí thư Diệp đã không khác nhau, nhưng điều này cũng không thể làm cho những chuyện xấu không phát sinh.
Tổng bí thư Lương lại nhấn mạnh chuyện xấu, Lăng Tổ Hồng cười nói:
- Chuyện xấu là có nhưng không quá lớn, ít nhất cá nhân tôi cũng trợ giúp cho ý kiến của anh. Còn nữa, vào lễ đại thọ của anh Đỗ, anh ấy đã kéo tay tôi nói về vấn đề này, anh ấy nói rằng sẽ cố gắng giúp đỡ anh.
- Bây giờ bên trong ban ngành có lẽ không phải không còn âm thanh nào không cùng hướng, nhưng nếu biểu quyết thì tôi cho rằng thông qua cũng không còn là vấn đề.
Lương Viễn Đạt nghe xong thì khoát tay nói:
- Việc này không thể đơn giản biểu quyết, đối với những đồng chí có dị nghị, chúng ta cần phải tin tưởng bọn họ cuối cùng cũng hiểu rõ vấn đề, không thể lúc nào cũng nói đến vấn đề biểu quyết.
- Mỗi thành viên bộ chính trị sẽ phải biểu quyết, nhưng đó là biểu quyết trên đại hội đảng.
- Bây giờ công tác chúng ta cần làm chính là đảm bảo điều kiện tiên quyết không có bất kỳ bất ngờ gì xảy ra, phải cho các đồng chí chúng ta có thời gian, để bọn họ gia nhập vào doanh trại của chúng ta. Khi những khác biệt ngày càng ít đi, như vậy hiệu quả công tác sẽ ngày càng cao, đây là chân lý không thể bàn cãi.
- Tôi hiểu ý tổng bí thư.
Lăng Tổ Hồng gật đầu nói.
Hôm nay Lăng Tổ Hồng đến chính là liên hệ với Tổng bí thư Lương, để hiểu rõ thái độ của tổng bí thư.
Sự thật chứng minh thái độ của tổng bí thư rất tiên minh nhưng lại cực kỳ kiên nhẫn.
Trước mắt còn chưa đưa ra quyết đinhh cuối cùng, trong ban ngành vẫn còn có rất nhiều đồng chí có khác biệt về vấn đề nhân tuyển. Đối mặt với những khác nhau như thế, thái độ của tổng bí thư Lương rất kiên nhẫn, không cưỡng chế đưa ra quyết định.
Không thể nghi ngờ quyết sách của tổng bí thư cực kỳ có đặc điểm dân chủ, đồng thời cũng vì suy xét cho tương lai. Dựa theo lời của tổng bí thư thì các thành viên thường ủy bộ chính trị trung ương cần phải có ý kiến thống nhất của tất cả mọi người, như vậy mới có lợi cho công tác tương lai.
Có lẽ vấn đề đoàn kết được Tổng bí thư Lương suy xét nhiều nhất, cần phải thực hiện ý đồ của tổ chức dưới tình huống này, đây là hạch tâm ý nghĩ của tổng bí thư.
Lăng Tổ Hồng nghĩ đến đây thì trong lòng thầm lắc đầu, cán bộ dù tốt, khi chọn người thích hợp cũng sẽ có khuyết điểm, chẳng ai hoàn mỹ, nhân vô thập toàn, những lời này là chân lý không bao giờ biến đổi.
Lăng Tổ Hồng hồi tưởng lại lịch trình con đường làm quan của mình, năm xưa tổ chức khảo nghiệm lão, bên trong thường ủy trung ương cũng có tranh luận, nếu nói một cách không khoa trương thì Lăng Tổ Hồng tiến lên trong tranh luận.
Bây giờ tuy Lăng Tổ Hồng đã là một thủ tướng chính phủ, bây giờ lão lại chuẩn bị cho những hoạt động tìm thường ủy trung ương, cảm thấy bây giờ sự việc còn quan trọng hơn mình tiến vào thường ủy trung ương năm xưa.
Vì Lăng Tổ Hồng thật sự muốn tạo nên điều kiện tốt cho người đến sau, muốn cho người đến sau một cục diện tốt, không phải là một tình cảnh rối loạn.
Lăng Tổ Hồng nghĩ đến tình cảnh rối loạn mà không khỏi nghĩ đến kẻ đến sau, người này chẳng phải nổi tiếng thu dọn cục diện rối loạn sao?
/1217
|