Vào thủ đô Trương Thanh Vân đi đến cục tổ chức trung ương báo danh, cán bộ cục tổ chức tiếp đón hắn chính là phó cục trưởng Chu Lập. Phó cục trưởng Chu trực tiếp đưa Trương Thanh Vân đến văn phòng trung ương, hắn được giữ chức phó cục trưởng cục cán bộ lão thành, hưởng thụ cấp bậc trưởng phòng.
Trương Thanh Vân biết rõ thực chất mình ở cục cán bộ lão thành chẳng qua chỉ là một chức quan nhàn nhã, công tác trọng điểm chính là Triệu tướng quân, mặt khác còn phải vào trường đảng tu nghiệp học tập.
Từ cách sắp xếp này cũng thấy được tổ chức đã định vị tương lai Trương Thanh Vân, đó chính là trao quyền cho cấp dưới. Vì dựa theo cơ cấu của trường đảng trung ương thì được chia làm bộ tiến tu và bộ bồi dưỡng, còn có các cơ cấu phân hiệu khác của các cơ quan trung ương nhà nước.
Bộ tiến tu có các bộ tiến tu dành cho cán bộ cấp tỉnh, có các ban tiến tu dành cho cán bộ cấp quận huyện, tất cả các lớp tu nghiệp chỉ có thời gian tiến tu bốn tháng trong ngắn hạn. Sắp xếp Trương Thanh Vân vào trong ban tiến tu cũng nhất định là có suy tính, nếu không thì sắp xếp hợp lý và thỏa đáng nhất chính là tiến vào các phân hiệu của cơ quan nhà nước và đảng ủy trung ương.
Cục trưởng cục cán bộ lão thành trông cũng không quá già, nhìn qua thì nhiều lắm cũng hơn năm mươi, cả ngày chỉ biết cười tủm tỉm. Người này tự xưng là Đào Tam Thần nhưng tên thật là Đào Khiêm, cùng tên với một nhân vật nổi tiếng trong Tam Quốc.
Trương Thanh Vân liên hệ với Đào Khiêm mà cảm thấy không giống như đang nói chuyện với quan viên. Đào Khiêm là người rất ẩn giấu và khôi hài, thích nói giỡn. Hắn biết rất rõ về lai lịch của Trương Thanh Vân, nếu nói cho rõ ràng thì công tác của Trương Thanh Vân chính là phụ trách vấn đề của Triệu tướng quân.
Đào Khiêm tùy ý như vậy thì làm cho một Trương Thanh Vân lần đầu tiên đến văn phòng trung ương với tâm tình cực kỳ căng thẳng cũng buông lỏng rất nhiều.
- Thanh Vân, cậu cũng không cần phải hiểu rõ những phương diện nghiệp vụ, bây giờ nhiệm vụ chính của cậu chính là tiến vào trường đảng học tập, mà nếu có thời gian rãnh thì nên đến bệnh viện. Tổ chức phái cậu tiến vào cục của chúng tôi thực tế chính là muốn cậu không bị quấn việc, nếu không thì với một người trẻ tuổi như cậu, sao phải sắp xếp vào trong này? Cậu đấy, cậu là khách làm ngắn hạn trong đây mà thôi.
Đào Khiêm cười nói, hắn cười rộ lên làm cho những nếp nhăn trên khóe mắt rất có hình, điều này làm cho hình tượng trở nên cực kỳ hòa ái.
Trương Thanh Vân vội vàng đứng dậy nói lời cảm tạ, cảm tình với Đào Khiêm cũng tăng mạnh. Thì ra bộ dạng của cán bộ cơ quan trung ương là như vậy, nếu so sánh với những cán bộ cơ quan cấp thành phố thì biểu hiện của Đào Khiêm thậm chí còn đơn thuần và thẳng thắn hơn rất nhiều, cũng không có hương vị ngạo mạn như các cán bộ ở thủ đô, rõ ràng quan viên trung ương còn đơn giản hơn tuyến dưới.
Trương Thanh Vân đột nhiên tiến vào thủ đô, dù là ở Giang Nam hay thủ đô đều bùng lên những phong ba không nhỏ.
Trong Giang Nam, tin đồn từ trong thường ủy tỉnh ủy truyền ra rất nhanh, tất cả mọi người cho rằng khi Trương Thanh Vân chuẩn bị đảm nhiệm chức bí thư Thanh Giang từ trong tay của Hà Mậu Sâm thì đột nhiên bị điều vào thủ đô, điều này làm cho tất cả mọi người phải choáng váng.
Sự việc này xảy ra mà không có chút dấu hiệu nào, vì vậy mà ở Giang Nam bùng lên khắp các loại tin đồn. Có người nói Trương Thanh Vân bay khỏi ổ gà và tiến vào ổ phượng hoàng, sẽ đến nhận chức ở những bộ và ủy ban trung ương quan trọng ở thủ đô. Nhưng cũng có người nói Trương Thanh Vân sẽ phải tiến vào học tập ở trường đảng trung ương, mà trường đảng trung ương là địa phương thế nào? Đây là địa phương định vị và bồi dưỡng cho các các bộ cấp tỉnh.
Cuối cùng thì sự việc cũng có kết quả, khi mọi người phát hiện ra Trương Thanh Vân đến cục cán bộ lão thành thuộc văn phòng trung ương, hơn nữa còn tiến vào lớp tu nghiệp cho các cán bộ cấp thành phố ở trung ương, thì lúc này mọi người bắt đầu nói ngược lại. Tất cả đều cho rằng Trương Thanh Vân tiến về thủ đô lần này là có người cố ý, mục đích chính là kéo bí thư Trương rời khỏi Giang Nam, có thủ đoạn ngầm bên trong.
Vì chứng minh tính chính xác mà có người liệt kê rất nhiều ví dụ, phổ biến nhất là vấn đề Trương Thanh Vân lộ ra quá nhiều mũi nhọn do đó phạm vào điều kiêng kỵ, trong đó mọi người nói chuyện say sưa nhất chính là bí thư vừa đến nhận chức ở Thanh Giang, là Cao Khiêm.
Cũng vì Trương Thanh Vân tiến về thủ đô mà Cao Khiêm mới được lên chức, điều này làm cho rất nhiều người liên tưởng đến lực lượng gia tộc ở sau lưng Cao Khiêm.
Sau khi tổng hợp lại tất cả các điều kiện thì rất nhiều phiên bản suy đoán về vấn đề Trương Thanh Vân tiến kinh được truyền lưu ở Giang Nam, mà bí thư Trương được điều động lần này cũng chính là vấn đề được mọi người nói chuyện say sưa nhất.
Đám người bàn luận sôi nổi cũng cảm thấy tiếc nuối, Trương Thanh Vân dời khỏi Giang Nam thì sau này sẽ không còn là cán bộ Giang Nam, tất nhiên ở Giang Nam thì Trương Thanh Vân có một lịch trình phát triển phải nói là truyền kỳ. Người này chỉ cần mất vài năm đã từ một cán bộ cấp khoa ở vùng hốc núi từng bước tiến lên địa vị bí thư thị ủy, tất nhiên lịch trình này đã được truyền đi khắp Giang Nam, cũng vì vậy mà hình tượng của Trương Thanh Vân trở thành thần tượng cảu tất cả nhân viên nhà nước non trẻ.
Bây giờ nhân vật truyền kỳ ở Giang Nam đã tiến vào thủ đô, vào thủ đô giống như ra biển lớn, sóng gió ở thủ đô sao có thể dùng Giang Nam để so sánh cho được? Đoạn truyền kỳ của Trương Thanh Vân ở Giang Nam có thể được tiếp diễn ở thủ đô hay không? Rất nhiều người đang dõi mắt chờ mong sự phát triển này.
Mà Trương Thanh Vân lần này tiến vào thủ đô cũng có những ảnh hưởng khác, nếu chỉ nói về vấn đề cấp bậc hành chính, một phó bí thư thị ủy nho nhỏ được điều động căn bản không làm người ta phải hứng thú.
Nhưng Trương Thanh Vân tiến vào thủ đô lần này có quan hệ với Triệu tướng quân, cũng vì vậy mà bắt buộc người ta phải chú ý. Từ tết năm ngoái đến bây giờ Triệu tướng quân đã tiến vào giai đoạn bệnh tình nguy hiểm, bất cứ lúc nào không được trợ giúp đều sẽ qua đời. Dưới tình huống này mà kéo cháu rể tiến về thủ đô, hơn nữa còn chính xác khẳng định mục đích muốn quây quần bên con cháu của Triệu tướng quân.
Phải biết rằng Trương Thanh Vân là một gia tộc lớn, cháu nội của Triệu tướng quân phải lên đến vài chục người. Nhưng ông cụ lại xem trọng Trương Thanh Vân hơn tất cả, điều này không chỉ làm cho Triệu gia phải xấu hổ, đồng thời người bên ngoài cũng rất hiếu kỳ.
Còn đối với Trương Thanh Vân thì càng được nhiều người chú ý, kết hợp với những chuyện đã làm trước kia, vì vậy mà tất cả thế lực ở thủ đô đều xem trọng tương lai của hắn. Lại liên tưởng đến vấn đề Trương Thanh Vân tiến vào thủ đô thì được nhận chức chủ nhiệm một cục trong văn phòng trung ương, đây cũng là nhân vật có thực quyền, hơn nữa còn là lãnh đạo quốc gia. Mặt khác nghe nói trước khi Trương Thanh Vân tiến về thủ đô thì đã được tỉnh ủy Giang Nam đề bạt làm bí thư thành phố, một mầm mống với điều kiện tốt như vậy, bây giờ lại dựa thế Triệu tướng quân, tương lai có thể đoán được sao?
Triệu gia là nơi có phản ứng mẫn cảm sớm nhất, thực tế thì con cháu đời thứ ba mà đặc biệt là ba vị anh lớn nhà Triệu gia phản ứng rất dữ dội, bọn họ cảm thấy biểu hiện Trương Thanh Vân tiến về thủ đô đúng là quá vô liêm sỉ. Người náo loạn nhất chính là Triệu Sơn Đông, hắn tuyên bố phải kéo Trương Thanh Vân vào trong doanh trại quân đội để dạy bảo đạo lý làm người.
Kết quả tất nhiên là Triệu Mai Nam tức giận mắng chửi một trận, sau đó lão đi làm ầm ĩ vài nơi thì tình hình mới thu lại, vì vậy sự việc trên coi như được ép xuống.
Nhưng điều này vẫn chưa xong, ngay ngày hôm sau khi Trương Thanh Vân tiến vào thủ đô đã đến bái kiến các vị trưởng bối Triệu gia, đúng lúc hắn bị ba vị anh em chị em gồm Triệu Duyên An, Triệu Sơn Đông và Triệu Văn Phong bắt gặp.
Triệu Sơn Đông nhìn thấy Trương Thanh Vân thì trừng mắt lạnh lẽo, nhưng người đều có thân phận, gặp mặt đối phương tất nhiên phải làm sao cho có chút mặt mũi. Mà Triệu Văn Phong thì cũng có quan hệ với Trương Thanh Vân, xem như khá quen thuộc, hắn nói chuyện cũng không đến mức bận tâm nhiều thứ, hắn nói:
- Thanh Vân, lần này cậu tiến vào thủ đô đúng là bắt buộc đám cháu nội chúng tôi không còn chỗ để đặt mặt. Chưa nói đến vấn đề ông cụ thương yêu Giai Ngọc, nhưng chẳng lẽ yêu ai yêu cả đường đi lối về, cũng yêu thương cả cháu rể rồi sao? Chẳng lẽ khi ông cụ hấp hối cũng chỉ muốn một mình cậu và Giai Ngọc ở bên cạnh thôi à?
Trương Thanh Vân cũng căn bản không thể trả lời vấn đề này, khi thấy vẻ mặt tất cả mọi người đều không tốt thì hắn cũng không biết nên nói gì. Đặt mình vào hoàn cảnh của người ta mà nghĩ lại, đám người này tâm lý cảm thấy không công bằng cũng có nguyên nhân, đổi lại là mình thì cũng thấy rất bất công.
- Được rồi, được rồi, Tam ca, điều Trương Thanh Vân đến thủ đô là ý của anh Vị, nhưng nếu ông cụ không gật đầu thì việc này sao có thể được? Giai Ngọc là người một tay ông nội nuôi lớn, ông nội và Giai Ngọc tình cảm sâu sắc là thật. Tính tình của Giai Ngọc thì mọi người đều biết rồi đấy, nếu ông cụ có chuyện không may thì cô em gái của chúng ta cũng không biết sẽ gây náo loạn đến mức độ nào, vì vậy để Thanh Vân đến cùng Giai Ngọc ở bên ông nội có gì là không đúng?
Triệu Giai Mỹ tiến lên dùng giọng giảng hòa nói.
Trương Thanh Vân ném ánh mắt cảm ơn về phía Triệu Giai Mỹ, có thể thấy lời nói của Triệu Giai Mỹ đã chính thức di chuyển trọng tâm, đã kéo nguyên nhân Trương Thanh Vân đến thủ đô lần này chính là sum họp với Triệu Giai Ngọc. Nàng nói như vây thì người khác cũng khó nắm được tóc, dù có chút lừa mình dối người nhưng đám kia cũng chỉ biết nuốt răng vào bụng mà chẳng dám tức giận.
Bây giờ tình hình của Triệu tướng quân đã không được tốt, phòng bệnh của ông cụ lại được canh phòng quá nghiêm, không có thân phận đặc biệt thì đừng hòng tiến vào gặp mặt. Dù Triệu gia thì được chứng minh thân phận như vậy cũng chỉ có vài người, mà đời thứ ba chỉ có Trương Thanh Vân và Giai Ngọc là được vinh hạnh đặc biệt, người người khác bao gồm cả Triệu Truyền cũng không có.
Đêm đầu tiên Trương Thanh Vân đến thủ đô đã cùng Triệu Giai Ngọc vào thăm bệnh lần thứ nhất, hắn dừng bước bên ngoài lồng thủy tinh trong phòng chăm sóc đặc biệt. Thông qua lồng thủy tinh thì Trương Thanh Vân thấy cơ thể ông cụ đã khô héo, toàn thân đều cắm các loại dụng cụ, ngoài lúc hít thở và trống ngực thì không nhúc nhích, chỉ có thể thông qua dụng cụ y tế mới phát hiện ra dấu hiệu sự sống.
Mãi đến lúc này thì Trương Thanh Vân mới hiểu được nhiệm vụ làm bạn với ông cụ chẳng qua chỉ là mò mẩm, ông cụ đã trở thành bộ dạng này, ngay cả chữa bệnh thì cũng phải dùng lồng thủy tinh, còn cần mình làm gì? Dù nói thế nào cũng chỉ là dư thừa, ông cụ đã hoàn toàn tiến vào trạng thái mà tính mạng cuối cùng, có lẽ sự việc tiến về thủ đô lúc này chính là lễ vật cuối cùng của ông cụ cho mình.
Giá trị của lễ vật này hoàn toàn có thể nhìn vẻ mặt đố kỵ của đám cháu nội Triệu gia mà cảm nhận được. Trong đời thứ ba của Triệu gia thì chính mình được hưởng lấy đãi ngộ đặc biệt mà ngay cả Triệu Truyền cũng không có, chưa nói đến giá trị, chỉ cần ông cụ có sự chờ mong như vậy cũng đủ làm cho cả đời Trương Thanh Vân phải ghi nhớ. Đây là một số vốn khổng lồ, thậm chí còn vượt qua những lý lịch chính trị hư vô mờ mịt trước đó. Trương Thanh Vân rời khỏi bệnh viện mà cảm thấy mình thăng hoa, tất cả những vấn đề ở Giang Nam ngày hôm qua còn lo lắng trong lòng, nhưng bây giờ đã phai nhạt. Trong lòng hắn lúc này tràn đầy kich động và cảm giác sứ mạng kéo đến, chính mình cả đời nên tạo ra bộ dạng tốt đẹp, không vì điều gì khác, chỉ vì không muốn phụ lòng chờ mong của ông cụ đang nằm trên giường bệnh.
/1217
|