Hùng Tiên Vân nâng ly trà rồi híp mắt nhìn người cán bộ trẻ tuổi rất cung kính ở trước mặt, khi Trương Thanh Vân tiến vào ủy ban cải cách thì lão đã rất chú ý, vì Trương Thanh Vân được anh Trường đề cử, mà Hùng Tiên Vân rất tin vào người này, vì vậy mới đồng ý.
Nhưng khi Hùng Tiên Vân đến nhận chức thì Hùng Tiên Vân cũng có chút thất vọng, là con rể của Triệu gia, còn nhỏ tuổi, hai điều này chính là những lý do mà Hùng Tiên Vân có cái nhìn không tốt với Trương Thanh Vân.
Hùng Tiên Vân có chút hối hận vì ném một cục kỹ thuật cao quá quan trọng cho Trương Thanh Vân, vì đền bù sai lầm này mà lão nắm chặt phó chủ nhiệm Tạp. Lão tin với uy vọng của Tạp Báng Đài thì hoàn toàn có thể che phủ cả cục kỹ thuật cao, nhưng suy nghĩ này chỉ được lão giấu trong lòng, cho tới bây giờ chưa từng nói qua.
- Ngồi đi, cậu hiểu trà sao?
Hùng Tiên Vân nâng ly trà trong tay nói với Trương Thanh Vân, vẻ mặt mặt Trương Thanh Vân có chút biến đổi.
- Thích uống mà không hiểu nhiều lắm.
Trương Thanh Vân khách khí nói, hắn chậm rãi ngồi xuống, lúc này Nhàn Viễn Sơn cũng tiến lên dâng trà cho Trương Thanh Vân, vì vậy hắn phải đứng lên tiếp nhận.
Hùng Tiên Vân mỉm cười giống như rất hài lòng với sự cẩn thận của Trương Thanh Vân. Trong lòng lão biết rõ những biểu hiện của người trẻ tuổi kia chưa chắc đã là suy nghĩ chân thật, sau khi tiểu tử này đến ủy ban cải cách thì tin tức liên miên, những gì phát sinh với phó chủ nhiệm Tạp chỉ là bắt đầu, về sau thì cục kỹ thuật cao đã chính thức được cải cách, hơn nữa đối phương còn nghĩ ra được một biện pháp cực kỳ độc lập và có đặc tính.
Mà cuối cùng chính là vấn đề xử lý liên quan đến hạng mục nghiên cứu xe hơi, tiểu tử kia đánh vở quy tắc thông thường, hủy bỏ rất nhiều khuôn khổ, tự đưa ra quy tắc chế định trò chơi, điều này làm cho Tả Quân Dân và Tạp Báng Đài không thể không hạ đài.
Nếu chỉ đơn giản là thế thì Hùng Tiên Vân cũng sẽ không dùng vẻ mặt ôn hòa để gặp mặt Trương Thanh Vân, nếu chỉ là như thế thì sợ rằng lão sẽ không gặp mặt đối phương, ngược lại còn phải xử lý theo đúng quy củ. Không có quan điểm cấp trên và cấp dưới đúng là quá kiêng kỵ, điều này Trương Thanh Vân đã vi phạm luật chơi, nếu xét từ góc độ ra bài không giống như bình thường thì Trương Thanh Vân cũng coi như là kẻ làm trái lẽ thường nhiều nhất mà Hùng Tiên Vân đã gặp.
Nhưng mọi chuyện không phải chỉ là như vậy, cục trưởng Trương hạ quân cờ xuống và làm cho tất cả mọi người liên quan đến hạng mục đều phải rơi vào bàn cờ, kể cả hai vị chủ nhiệm là Tả Quân Dân và Tạp Báng Đài. Rõ ràng Trương Thanh Vân ép hai người này xuống đài không được, nhưng cuối cùng cũng phải đứng trên một chiếc thuyền với nhau. Đây mà là một cục trưởng sao? Một nhân tài như vậy mà chỉ quản lý một cục, có quá uổng phí không?
Cũng vì nguyên nhân như vậy mà Hùng Tiên Vân phải cẩn thận, phải đánh giá Trương Thanh Vân thật khách quan, phải chăm chú vào những hành động của đối phương trong cục kỹ thuật cao, chỉ như vậy thì lão mới có ý nghĩ về cơ chế cạnh tranh lần này.
Hùng Tiên Vân thấy Trương Thanh Vân hành động cũng không phải làm bậy, khác biệt chính là có ý nghĩ quan trọng với sự phát triển của cục kỹ thuật cao, hơn nữa trong cục hắn còn thiết lập những tổ chuyên môn, đây là những gì mà trước đó Hùng Tiên Vân đã không ngờ.
Mãi đến lúc này Hùng Tiên Vân mới biết lãnh đạo chính là lãnh đạo, cặp mắt độc đáo và nhìn xa khơi, đúng là đề cử cho ủy ban cải cách một nhân tài.
Trương Thanh Vân xuất hiện cũng làm cho Hùng Tiên Vân không tự chủ được phải nghĩ về Cao Cát Tường, trước đó lão có cái nhìn không tốt về Trương Thanh Vân cũng có một phần lý do thuộc về Cao Cát Tường.
Trước kia Cao Cát Tường ở thủ đô có quá nhiều vầng hào quang, nhưng người này làm việc vài năm ở ủy ban cải cách mà Hùng Tiên Vân cũng không cho rằng có lợi ích gì hơn đám cựu chiến binh, hơn nữa còn non nớt hơn rất nhiều so với cựu chiến binh.
Cao Cát Tường nổi tiếng mà còn như thế, huống hồ là Trương Thanh Vân? Nhưng sự thật cũng quyết định tất cả, bây giờ Hùng Tiên Vân phải thừa nhận Trương Thanh Vân mạnh hơn Cao Cát Tường, hơn nữa cục trưởng Trương cũng cao hơn một bậc so với các cục trưởng khác ở ủy ban cải cách.
Khi thấy Hùng Tiên Vân không nói lời nào thì Trương Thanh Vân cũng cảm thấy bồn chồn, nói thật thì chủ nhiệm Hùng cũng không có sự uy nghiêm như Tạp Báng Đài, nhưng ngồi trong văn phòng của chủ nhiệm cũng làm Trương Thanh Vân thật sự căng thẳng. Hùng Tiên Vân giống như có một loại khí chất đặc biệt, rất nhạt nhưng làm người ta khó thể kháng cự và mất tự nhiên, đây cũng đúng là lãnh đạo.
- Cậu đã đưa xa xu thế cạnh tranh, động cơ sớm nhất của cậu là gì?
Hùng Tiên Vân đột nhiên mở miệng nói.
Trương Thanh Vân không dám do dự, hắn trực tiếp nói rõ tình huống xuống Lỗ Tây khảo sát, cuối cùng nói:
- Khi rơi vào tình huống như vậy thì tôi cũng đã sinh ra ý niệm cạnh tranh trong đầu, lý do chính là chúng ta không thể để người khác nắm mũi dẫn đi, chúng ta phải tự nắm bắt mình là đơn vị đưa ra đường lối phát triển vĩ mô, phải nhìn chằm chằm vào trung ương. Quốc hội giao nhiệm vụ cho chúng ta, sao có thể để người bên dưới tự tiện và tự động trong toàn thể quy hoạch cho được?
Trương Thanh Vân không nói dối trước mặt Hùng Tiên Vân, từ đầu đến cuối nói rõ suy nghĩ của mình, hơn nữa cũng không che dấu những mặt chủ quan. Dưới một lãnh đạo lớn thế này mà tự cho rằng mình thông mình mà tìm lý do từ chối thì rất ngu xuẩn, chỉ có cách nói ra sự thật mới là lựa chọn chính xác.
Hùng Tiên Vân đối mặt với câu trả lời của Trương Thanh Vân thì vẻ mặt vẫn yên tĩnh như nước, lão nói tiếp:
- Tôi nhớ không lầm thì cậu mới đến cục kỹ thuật cao được nửa năm.
Trương Thanh Vân cảm thấy có chút sững sốt, vấn đề này đúng là không tốt trả lời, nhận thức rất nhiều nhưng khó thể quy nạp. Hắn trầm ngâm một lúc lâu rồi nói:
- Tôi cảm thấy công tác này làm rất tốt, nếu đã làm tốt mà muốn tốt hơn cũng không dễ dàng. Nếu xét trên tổng thể cả nước thì hiệu suất và quy phạm của chúng ta mỗi lần tiến thêm một bước sẽ phóng xạ và ảnh hưởng rất lớn, đây cũng là đặc điểm khác biệt với những công tác ở địa phương.
Đồng tử trong mắt Hùng Tiên Vân chợt thu lại, trong ánh mắt lóe lên cái nhìn dị sắc. Trương Thanh Vân có thể nói ra những lời này là không dễ dàng, vì cán bộ ở các bộ và ủy ban trung ương đã có thói quen làm theo từng bước, quy củ này đã không thay đổi vài chục năm qua, dù kẻ nào sửa chữa hay thay đổi cũng không có bánh ngọt để ăn.
Nhưng Trương Thanh Vân lại làm, hơn nữa lý do của hắn đã càng ngày càng rõ, hắn cũng hiểu đặc biệt rõ tầm quan trọng phi thường của công tác trong các bộ và ủy ban trung ương. Đồng thời cũng chỉ là công tác nhưng làm tốt và làm xấu rất khó thể bình định, thường phải sau rất nhiều năm mới biết được những gì đã làm trước đó có chính xác và đúng đắn hay không, nói cách khác thì tính chất lùi về tương lai là rất mạnh.
Đây cũng chính là chỗ khó trong quá trình khảo hạch cán bộ, cũng là nguyên nhân gây ra rất nhiều cán bộ tiêu cực trong công tác. Trương Thanh Vân chỉ nói một câu đơn giản, điều này đã rất rõ ràng. Hơn nữa hắn không những chỉ nói suống, còn can đảm đi làm, có can đảm thay đổi, quyết đoán này rõ ràng khó thể có được.
- Đúng là nhân tài!
Hùng Tiên Vân đột nhiên nghĩ đến điều này, ánh mắt nhìn về phía Trương Thanh Vân đã có sự biến đổi, bây giờ lão mới rốt cuộc tin tưởng tính chân thật trong lý lịch của đối phương. Vì chỉ có những cán bộ từ cơ sở đi lên mới thường xuyên quyết đoán, hơn nữa còn cực kỳ mong muốn thay đổi, có can đảm để đọ sức.
Thế giới này đau đớn nhất chính là những người dám vật lộn đọ sức nhưng không có gan hành động, cũng vì vậy mà nhuệ khí cũng dần biến mất. Những cán bộ trẻ như Trương Thanh Vân lại có gan vật lộn, như vậy có thể nói là trụ cột tương lai của quốc gia. Hùng Tiên Vân có lòng tin với ánh mắt của mình, lão tin không bao lâu nữa thì Trương Thanh Vân sẽ phóng lên rất cao.
Sau đó Hùng Tiên Vân cũng không tiếp tục bàn đến những vấn đề liên quan đến công tác, lão chỉ tùy ý bàn luận về cuộc sống và những kinh nghiệm trong công tác quá khứ của Trương Thanh Vân. Hai người trò chuyện về phong cảnh ở Giang Nam, trò chuyện về đại cục quốc gia, tất cả những lời nói đều có tính chiến lược.
Lúc đầu Trương Thanh Vân còn có chút thận trọng, nhưng lực tương tác của Hùng Tiên Vân dần hóa giải những căng thẳng trong lòng hắn. Hắn dám thề Hùng Tiên Vân là một trong những lãnh đạo có tri thức uyên bác nhất đã từng được gặp, đặc biệt là người cực kỳ tài hoa về kinh tế, có sự hiểu biết sâu sắc về vấn đề kinh tế.
Trương Thanh Vân cũng là người có sở thích về phương diện này, uống rượu gặp tri kỷ, dần dần hắn cũng hoàn toàn buông lỏng, hai người càng trò chuyện càng đầu cơ. Đối với Trương Thanh Vân thì tài hoa của Hùng Tiên Vân cực kỳ thuyết phục, quả nhiên không hổ danh chủ nhiệm ủy ban cải cách trung ương.
Trương Thanh Vân thầm cảm thán nhưng không biết Hùng Tiên Vân cũng cực kỳ kinh ngạc, hôm nay giống như là một ngày có nhiều điều bất ngờ với lão, Trương Thanh Vân hiểu sâu về kinh tế cũng làm lão kinh sợ, sao có thể được? Chẳng lẽ bây giờ nhân tài đã quá nhiều?
Hùng Tiên Vân trước nay luôn là người cao ngạo, mà người cao ngạo thì thường tự tin, nhưng khoảnh khắc này lão phải khẳng định chính mình thừa nhận năng lực của Trương Thanh Vân. Đây là một loại cảm giác thừa nhận từ trong lòng, không bị ảnh hưởng bởi hiệu quả và lợi ích, chỉ là sự kính trọng đối với kẻ có năng lực.
- Thanh Vân, cố gắng làm tốt công tác ở cục kỹ thuật cao, tôi cũng hy vọng cục kỹ thuật cao có thể phát triển rực rỡ trên tay cậu.
Hầu Toản dùng giọng thoải mái nói:
- Tài năng của cậu là rất tốt, tôi thấy thậy nên xuống tuyến dưới xem xét. Cậu yên tâm, nếu có cơ hội thích hợp thì tôi sẽ sắp xếp.
Trương Thanh Vân sững sờ, hắn không ngờ Hùng Tiên Vân lại cho một hứa hẹn như vậy, vì vậy mới nói lời cảm tạ nhưng trong lòng thì rất vui. Chủ nhiệm ủy ban cải cách đã nói những lời như vậy, ý nghĩ thế nào thì Trương Thanh Vân biết rất rõ ràng.
Quốc gia đang muốn phát triển, không ai hiểu rõ tình huống ở mười mấy tỉnh như Hùng Tiên Vân, hơn nữa người đã lên đến chức vị chủ nhiệm một ủy ban trung ương thì chắc chắn quan hệ cực rộng, lời nói của lão có ý nghĩa gì? Chẳng lẽ lão chọn mình cho chức vụ tương lai? Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì tâm tình chợt bành trướng nhưng lại không dám tỏ ra quá hưng phấn, hắn chỉ thầm báo cho mình biêt chủ nhiệm chỉ tùy hứng mà nói như vậy, không nên tưởng là thật.
Trương Thanh Vân rời khỏi văn phòng của Hùng Tiên Vân, hắn đi đến thang máy mà không trực tiếp xuống lầu, hắn đi qua hành lang nhìn xuyên cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Hôm nay bầu trời thủ đô không tốt lắm, nhưng Trương Thanh Vân vẫn có thể nhìn ra rất xa, hắn biết rõ điều này liên quan đến tâm tình.
Trương Thanh Vân đến ủy ban cải cách đã lâu nhưng hôm nay mới thấy thật sự vui vẻ, những hiệu quả công tác trước nay đều rất rõ ràng, mà quan trọng hơn là sau này những ý nghĩ của hắn sẽ được quán triệt triệt để ở cục kỹ thuật cao. Là người làm quan chẳng phải luôn muốn đạt đến cảnh giới này sao? Đạt đến mức độ này mới chính thức toàn tâm toàn ý cùng đảng vì nhân dân làm chút chuyện có tính hiện thực.
/1217
|