Bố Y Quan Đạo

Chương 562 - Bồi Dưỡng Trọng Điểm.

/1217




Tần Diêm Trì chính là khảo sát viên có tư cách lão thành ở cục tổ chức trung ương, trong đời chính trị hắn từng khảo sát qua rất nhiều cán bộ, trong đó có vài người đã là cán bộ quan trọng cấp tỉnh. Vì vậy tuy hắn chỉ có cấp bậc phó cục trưởng, nhưng người trong quan trường thường biết bản lĩnh của hắn là rất cao.

Thật ra Trương Thanh Vân là cán bộ cấp cục, hoàn toàn không cần phải một phó cục trưởng xuống làm khảo sát viên, nhưng không biết tại sao Tần Diêm Trì lại rất hứng thú với Trương Thanh Vân. Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ khảo sát thì hắn không đi xuống như bình thường mà trực tiếp sử dụng phương pháp của riêng mình.

Tần Diêm Trì biết rõ với một người như Trương Thanh Vân thì không thể sử dụng phương pháp khảo sát bình thường, tuy cấp bậc của Trương Thanh Vân là không cao nhưng là người nổi tiếng, tất nhiên tuyến trên lại kỳ vọng rất lớn. Vì vậy không phải chỉ có khảo sát, quan trọng là thẩm tra, người còn trẻ làm cán bộ cấp cục, trước kia cục tổ chức trung ương không chú trọng bồi dưỡng, điều này rõ ràng có chút khó thể nói nổi.

Cho nên lần này cục tổ chức trung ương có sự định vị rất cao với Trương Thanh Vân, mà vấn đề khảo sát Trương Thanh Vân cũng được rơi lên người cục cán bộ. Vì để công tác hoàn thành tốt mà Tần Diêm Trì phải ra tay, tháng trước hắn đã chú ý Trương Thanh Vân, cho đến bây giờ đã khách quan hiểu rõ về đối phương.

Nhưng hôm nay tiếp xúc thì Tần Diêm Trì mới chính thức kinh hãi, dù hắn biết Trương Thanh Vân không tầm thường nhưng khi so sánh với Cao Cát Tường thì chênh lệch quá lớn. Sau khi trải qua những lời nói vừa rồi thì Tần Diêm Trì đã cảm nhận được sự trưởng thành và sắc bén của Trương Thanh Vân, hắn biết rõ đối phương là cán bộ được Hoàng Tân Quyền nâng lên, không ngờ tính cách lại tương tự như vậy. Người này có gan nói chuyện, không sợ đắc tội với người, hơn nữa còn bùng ra một loại khí thế khó thể giải thích.

Nếu so sánh với Trương Thanh Vân thì trước đó Tần Diêm Trì đã tiếp xúc với Cao Cát Tường vài lần, cũng thấy có gì đó thiếu thiếu. Phải biết rằng trong ghi chép của cục tổ chức trung ương thì Cao Cát Tường và cả Quách Vũ là những cán bộ thanh niên phải được bồi dưỡng trọng điểm, nhưng bồi dưỡng nhiều năm mà không bằng một cán bộ từ cơ sở đi lên như Trương Thanh Vân, xem ra rèn người ở cơ sở là một phương pháp đúng đắn.

Nhìn qua các vị lãnh đạo đảng và quốc gia, có người nào không có kinh nghiệm trải qua cơ sở? Nhưng một cán bộ đi từ chi bộ thôn lên cấp cao như Trương Thanh Vân thì rõ ràng là quá ít. Những người tài giỏi thật sự là giường cột của đất nước, Tần Diêm Trì nghĩ đến đây thì lập tức lật xem tài liệu khảo sát về Trương Thanh Vân.

Tài liệu này đã hoàn thành, tổng cộng có hơn mười ngàn chữ, bên trong ghi chép kỹ càng tố chất tư tưởng của Trương Thanh Vân, đức có liêm chính, tư tưởng có tác phong, phương diện quần chúng có uy tín, tất cả đặc điểm về một thiên tài đều được biểu hiện ra trước mắt. Tần Diêm Trì móc bút máy ra sửa những từ phi thường , giỏi giang , tinh thông thành kinh nghiệm phong phú mà thầm nghĩ không biết tiểu tử khảo sát viên có đủ vững chắc hay không, biểu hiện một cán bộ tốt không nhất thiết phải dùng những từ ngữ quá công kích. Một cán bộ trẻ vĩ đại thì trong tài liệu cũng không nên xuất hiện những chữ Giỏi giang, tinh thông ... ....

Vì chỉ có như vậy thì tài liệu khảo sát mới chân thật, mới khách quan, mới có thể làm cho lãnh đạo thỏa mãn. Làm một khảo sát viên có kinh nghiệm, Tần Diêm Trì là một người trong nghề với báo cáo khảo sát, tài liệu nào được lãnh đạo coi trọng thì hắn chỉ cần nhìn qua là biết ngay.

Tần Diêm Trì chăm chú sửa báo cáo khảo sát về Trương Thanh Vân mà nở nụ cười thỏa mãn, hắn cũng ký tên của mình lên báo cáo.

Trương Thanh Vân và Tần Diêm Trì nói chuyện với nhau được chia làm hai phần, thứ nhất chính là có mặt Cao Cát Tường, hai người cùng nói chuyện. Sau khi chấm dứt nói chuyện với Cao Cát Tường thì Tần Diêm Trì mới chính thức nói chuyện riêng với Trương Thanh Vân.

Trong lúc nói chuyện riêng, Tần Diêm Trì đổi vẻ mặt tươi cười vừa rồi thành nghiêm túc, hắn nói:

- Đồng chí Trương Thanh Vân, hôm nay tôi thay mặt tổ chức nói chuyện với anh, chủ yếu là trưng cầu ý kiến của cậu về các giai đoạn công tác.

Tần Diêm Trì nói ra những lời này thì Trương Thanh Vân chợt rùng mình, cuối cùng hắn cũng biết tình hình quan trọng đã đến. Nếu là đại biểu cho tổ chức thăm hỏi ý kiến thì Trương Thanh Vân sẽ cho rằng mình muốn xuống tuyến dưới rèn luyện, tỏ vẻ trước nay thường công tác ở cơ sở, phương diện này có kinh nghiệm phong phú, hy vọng tổ chức xem xét.v.v.

Tần Diêm Trì híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, hắn đột nhiên nói:

- Bây giờ Tuyền Thành đang thiếu một chức vụ bí thư thị ủy, nếu tổ chức phái anh đến thì có lòng tin làm tốt công tác hay không?

- Có!

Trương Thanh Vân nói không chút do dự:

- Tôi đảm bảo sẽ không phụ lòng chờ mong của tổ chức.

Tần Diêm Trì sững sờ, hắn giống như không ngờ Trương Thanh Vân trả lời nhanh như vậy, hắn không nhịn được cười nói:

- Cục trưởng Trương nên thả lỏng một chút, trước mắt tôi không thể định vị phương hướng phát triển của anh, cuối cùng sắp xếp như thế nào còn cần tổ chức thông báo.

- Nhưng tôi cũng có một câu nhắc nhở anh, anh không yên có hy vọng quá cao với vấn đề xuống tuyến dưới rèn luyện, dù ở trên bất kỳ cương vị công tác nào cũng nên cẩn trọng làm việc.

- Vâng!

Trương Thanh Vân chăm chú nói, trên mặt cũng lộ ra nụ cười. Tần Diêm Trì nói giấu đầu hở đuôi, Trương Thanh Vân đại khái đã có suy xét về hướng đi của mình.

Nếu Trương Thanh Vân tiếp nhận vị trí mà Cao Cát Tường vừa bị hất lên, như vậy chẳng phải đổ dầu vào tro tàn à?

Vấn đề này khó thể đoán trước, nhưng Trương Thanh Vân cũng không quá quan tâm, chỉ cần xuống tuyến dưới rèn luyện, chỉ cần có thể ra sức cho nhân dân làm chút việc thực chất thì không nên suy nghĩ nhiều.

Trương Thanh Vân rời khỏi khu nhà cục tổ chức trung ương mà đã là hoàng hôn, hắn đưa tay nhìn thì thấy đã sáu giờ, không ngờ mình đã ở đây cả ngày. Hắn thấy thời gian trôi qua quá nhanh, vì tinh thần tập trung cao độ mà hắn cảm thấy cực kỳ mỏi mệt.

Nhưng đồng thời Trương Thanh Vân cũng cảm thấy hưng phấn, hôm nay nói chuyện với Tần Diêm Trì thì cuối cùng cũng lần ra được chút tin tức, hắn dự đoán ngày mình tiến lên sẽ không xa. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời hôm nay trong xanh, những luồng sáng màu đỏ máu của hoàng hôn làm người ta sinh ra cảm giác thấm đẫm ruột gan. Trương Thanh Vân thấy tâm thần chấn động, một ngày mệt nhọc cũng theo gió mà tản.

- Tút, tút!

Điện thoại rung lên, Trương Thanh Vân giảm tốc độ xe rồi nhấn phím nghe, đầu bên kia vang lên âm thanh của Hùng Tiên Vân:

- Thanh Vân, đã xong chưa?

Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn không ngờ chủ nhiệm lại gọi đến. Trước kia mỗi lần Hùng Tiên Vân liên lạc thường thông qua thư ký Nhàn Viễn Sơn, tình cảnh lão tự mình gọi điện cho Trương Thanh Vân hầu như là không có, đây cũng là lần đầu tiên Trương Thanh Vân thấy chủ nhiệm tự mình gọi điện.

- Vâng, đã xong!

Trương Thanh Vân nói:

- Chủ nhiệm có chỉ thị gì xin cứ nói?

- Ha ha, tôi không có chỉ thị gì, tôi nghe nói hôm nay cậu cùng dùng cơm với Cao Cát Tường ở căn tin cục tổ chức trung ương phải không?

Hùng Tiên Vân nói, không đợi Trương Thanh Vân kịp trả lời lão lại nói tiếp:

- Thật sao? Nên như thế, tất cả mọi người đều cùng công tác, cũng không nên có chính kiến với người có sai lầm.

Trương Thanh Vân nghe những lời này mà thiếu chút nữa khó thể khống chế vô lăng.

Bữa trưa hôm nay do Tần Diêm Trì sắp xếp, không ngờ Hùng Tiên Vân lại biết nhanh như vậy, mà Hùng Tiên Vân đã biết thì người khác không biết sao?

Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì lại nhớ đến những sắp xếp của Tần Diêm Trì, hắn càng cảm nhận được hương vị bên trong. Hôm nay mình và Cao Cát Tường đến cục tổ chức trung ương tiếp nhận nói chuyện, đây rõ ràng là một loại bảo vệ của tổ chức với hai người.

Trương Thanh Vân được lợi lớn, mà Cao Cát Tường cũng trở về tầm mắt của mọi người, cao, đúng là cao tay, Trương Thanh Vân nhịn không được phải thầm tán thưởng.

Nhưng vì sao Hùng Tiên Vân phải đặc biệt gọi điện cho Trương Thanh Vân hắn? Hơn nữa còn tự mình nhấc máy, thậm chí còn không thông qua Nhàn Viễn Sơn, chẳng lẽ là điện thoại tư sao? Vì không biết nguyên nhân mà Trương Thanh Vân không biết phải xem xét ý đồ của Hùng Tiên Vân là thế nào.

- Thế nào? Cậu còn chưa hiểu ý sao? Chúc mừng cậu, với độ tuổi của cậu... ....

Hùng Tiên Vân cảm thán một câu, lão di chuyển chủ đề:

- Được rồi, được rồi, tôi chỉ gọi điện để xác nhận tình huống, không còn gì khác, tôi cũng phải tan tầm.

Hùng Tiên Vân nói xong thì cúp điện thoại, Trương Thanh Vân nghe những tiếng tút tút mà mặt mũi tràn đầy mê man. Chúc mừng sao? Chúc mừng cái gì? Chẳng lẽ nói đến vấn đề mình được xuống tuyến dưới rèn luyện? Đây là chuyện sớm muộn mà, nào có... ....

Đột nhiên vẻ mặt Trương Thanh Vân chợt biến đổi, hắn suy xét lại tất cả nguyên nhân. Ý nghĩ của Hùng Tiên Vân có thể làm mình được cục tổ chức trung ương đặt vào danh sách cán bộ trẻ được bồi dưỡng trọng điểm. Trương Thanh Vân nghĩ đến đây mà cảm thấy chắc chắn là như vậy.

Trước kia Cao Cát Tường không phải đã được định vị là cán bộ dự bị cho cấp tỉnh sau này sao? Hôm nay Trương Thanh Vân ngồi ngang bằng với đối phương, hơn nữa găp mặt với Cao Cát Tường thì tổ chức đã tỏ ý muốn bảo vệ mình, đây có phải là ám hiệu cực kỳ mãnh liệt hay không?

Trong lòng Trương Thanh Vân bùng lên kích động dữ dội, là một người trong quan trường tất nhiên hắn biết rõ chuyện này có ý nghĩa thế nào. Một cán bộ được xác định bồi dưỡng trọng điểm thì sẽ có chỗ dựa vĩ đại, sẽ được hưởng thụ những đãi ngộ mà tất cả các cán bộ khác nằm mơ cũng không thể, tất nhiên khi được chọn lựa thì mình cũng có ưu thế hơn.

Những chuyện như vậy thì người nào trong quan trường không tha thiết ước mơ? Hơn nữa bây giờ mình đã là trưởng phòng cấp bộ, nếu thông qua cục tổ chức trung ương và được coi là cán bộ bồi dưỡng trọng điểm thì con đường của mình tuyệt đối có thể đoán được, biết đâu mình có thể đột phá qua hào sâu ngăn cách giữa bộ và trung ương.

Trong lòng Trương Thanh Vân đột nhiên bùng lên cảm giác biết ơn, trong quan trường phải trả giá rất nhiều, bây giờ coi như hắn đã có thu hoạch, không gì có thể hơn vấn đề được tổ chức thừa nhận và ủng hộ. Hắn có thể tiến từng bước đến ngày hôm nay thì cần phải cảm ơn rất nhiều người, những người trước đó trợ giúp mình, những người trước kia là đối thủ của mình, những người đã làm nhục mình. Trương Thanh Vân muốn cảm ơn tất cả, tất cả những con người đã đi qua đời mình.


/1217

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status