Trong phòng họp chính quyền, khi Trương Thanh Vân đến thì mọi người đã tập trung đông đủ, có rất nhiều phó chủ tịch mà Trương Thanh Vân không quá quen thuộc, nhưng hắn bỏ ra khá nhiều tâm tư nên quen tên tất cả. Khi chào hỏi thì Trương Thanh Vân hầu như có thể kêu tên các phó chủ tịch một cách chính xác, vì vậy mà bầu không khí có vẻ rất hòa hợp.
Trong chính quyền Cảng Thành thì ngoài Trương Thanh Vân vẫn còn năm phó chủ tịch khác, hôm nay đều tập trung đông đủ. Xếp sau Trương Thanh Vân chính là Hàn Khắc Cùng, Trương Thanh Vân nắm chặt tay đối phương rồi nói:
- Anh Hàn, thư ký của tôi không biết nặng nhẹ, giữa trưa ngăn cản anh đến thăm, mong ánh đại nhân đại lượng không chấp nhất với cậu ấy, tôi cũng đang muốn trò chuyện với anh.
- Chủ tịch Trương khách khí rồi, là tôi chọn thời gian không đúng, tôi là người quan tâm sẽ loạn. Vì công ty Berg bên kia có biến đổi nên toi mới không nhịn được đến báo cáo với anh.
Hàn Khắc Cùng khiêm tốn nói, vẻ mặt vui tươi, không có chút nào mất tự nhiên.
Hàn Khắc Cùng biết rõ hai người cùng là phó chủ tịch nhưng trên đầu Trương Thanh Vân có hai chữ thường vụ, hơn nữa đối phương còn kiêm nhiệm phó bí thư, không thể nào so sánh vị trí với đối phương trong hội nghị thường ủy. Vì vậy dù trong lòng Hàn Khắc Cùng có bất mãn nhưng không dám biểu hiện ra trên nét mặt.
Thái độ của Hàn Khắc Cùng cũng coi như làm gương cho những người khác, thái độ của những phó chủ tịch còn lại đối với Trương Thanh Vân cũng rất cung kính. Tất cả tình cảnh đều nằm trong mắt Xa Vĩ, dù hắn đang cười nhưng trong lòng căn bản không quá thoải mái.
Bên chính quyền thì Xa Vĩ là người đứng đầu, hắn có thói quen đứng trên mọi người, không thích có người khác đứng trên đỉnh núi. Rõ ràng Trương Thanh Vân đã đánh vỡ thế cân đối này, tất nhiên sẽ làm cho Xa Vĩ sinh ra chút cảm giác bất an.
Nhưng Xa Vĩ đã lên đến độ cao này thì cũng tuyệt đối không phải người đầu đường xó chợ, vẻ mặt cũng không biến động. Khi bắt tay với Trương Thanh Vân thì hắn dùng giọng tha thiết nói:
- Thanh Vân, thật sự không ngờ anh có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái công tác như vậy. Trước kia chính quyền chúng tôi luôn thiếu một phó chủ tịch thường vụ, tôi cũng không dám chạy ra ngoài đẩy hạng mục, bây giờ anh đến thì rõ ràng giải tỏa rất nhiều buồn phiền.
- Chủ tịch Xa cứ khách khí, tôi còn cần học tập rất nhiều, còn cần anh phải ra sức trợ giúp!
Trương Thanh Vân vội nói, hai tay giữ chặt lấy tay lãnh đạo, rất có cảm giác đã đến muộn, giống như hội nghị hôm nay là một buổi hòa nhạc vậy.
Hội nghị chính thức bắt đầu, tất cả phó chủ tịch được phân công quản lý phải báo cáo công tác, Trương Thanh Vân là người báo cáo cuối cùng. Trọng điểm báo cáo của hắn là phương án giải quyết hạng mục công viên Bắc Cực, đây là lần đầu tiên hắn báo cáo với chính quyền về phương án thu thập ý kiến, vì vậy mà không riêng gì Xa Vĩ, tất cả các phó chủ tịch khác đều chăm chú lắng nghe, hơn nữa còn ghi bút ký. Vì nếu ý nghĩ của Trương Thanh Vân có thể trở thành sự thật thì xem như đã thổi một làn gió vào vấn đề cải cách chính trị, đây rõ ràng là một thể nghiệm mới.
- Tốt, chủ tịch Trương vừa đến mà ra tay đã bất phàm, hội nghị thu thập ý kiến, đây là một ý nghĩ cực tốt. Mọi người cũng thấy gần đây các giới trong xã hội thảo luận với nhau quá nhiều, phản hồi cũng không quá tốt, tất nhiên mọi ngươi sẽ rất chờ mong hội nghị này.
- Vì vậy tôi hy vọng chính quyền chúng ta ra sức đẩy mạnh và trợ giúp cho hội nghị thu thập ý kiến này, tranh thủ để hội nghị đạt đến hiệu quả, mọi người có ý kiến thế nào?
Xa Vĩ nói, tâm tình nhìn có vẻ rất cao, giống như rất tán thưởng vì những biểu hiện gần đây của Trương Thanh Vân.
Xa Vĩ vừa mở miệng thì tất cả người trong phòng họp đều phụ họa theo, vì vậy mà bầu không khí có chút ầm ĩ. Hàn Khắc Cùng cũng hắng giọng nói:
- Đúng rồi, chủ tịch Trương, còn một chuyện tôi vẫn luôn lo lắng. Dựa theo tình thế trước mắt thì nếu anh tổ chức hội nghị thu thập ý kiến sẽ mười phần làm cho công ty Berg biết mình bị hớ, đây cũng là vấn đề mà bọn họ lo lắng.
- Cho nên tôi nghĩ rằng vấn đề này cần được coi trọng, nhưng cụ thể là thế nào thì trước mắt chúng ta phải xem xét và xử lý cho thỏa đáng.
Vẻ mặt Trương Thanh Vân chợt biến đổi rồi liếc mắt nhìn Hàn Khắc Cùng, vừa rồi hắn đã cảm thấy không bình thường, không ngờ đối phương đang đứng ở đây chờ mình. Nghe giọng điệu thì biết Hàn Khắc Cùng đang nói nếu tổ chức hội nghị thu thập ý kiến thì vấn đề đàm phán với công ty Berg sẽ có áp lực nặng nề hơn? Hơn nữa Hàn Khắc Cùng này không làm gì, hắn sao biết hội nghị thu thập ý kiến sẽ thông qua đề nghị trưng dụng công viên Bắc Cực. Hơn nữa bọn họ đã biết nhân dân không đồng ý hạng mục này, vì sao còn ồn ào như vậy?
Hàn Khắc Cùng rõ ràng là loại vô liêm sỉ, biểu hiện thì giúp đỡ thu thập ý kiến nhưng sau lưng lại có ý nghĩ khác. Công ty Berg vào đầu tư ở Cảng Thành rất quá phận, xem ra trước đó nhất định đã có hứa hẹn gì với chính quyền, vì thấy bây giờ khó thể thực hiện nên Hàn Khắc Cùng quyết định đẩy mạnh.
- Chủ tịch Trương, trước kia nghe nói anh là người giỏi làm kinh tế, chủ tịch Hàn vừa nói ra vấn đề cũng là điều chúng tôi băn khoăn, chúng tôi cũng khó thể không suy xét. Vì vậy tôi thấy vấn đề liên quan đến công viên Bắc Cực anh cứ dứt khoát chọn một con đường, để anh Hàn hỗ trợ, anh thấy thế nào?
Xa Vĩ lợi dụng cơ hội nói, giọng điệu thương lượng nhưng lại có hoài nghi. Trương Thanh Vân thầm suy nghĩ, hắn dùng tay sờ mũi, trong lòng có chút thất vọng, hắn thấy được đối phương cảnh giác với mình quá nặng, xem ra đối phương tưởng rằng chuyện này là một bên tình nguyện.
Trước đó Trương Thanh Vân nghĩ tình cảnh có lợi nhất bây giờ chính là mình và Xa Vĩ có sự ăn ý trên công tác chính quyền, hai người sẽ ôm lấy khối công tác này và làm cho tốt, như vậy sẽ có nhiều tài nguyên trên hội nghị thường ủy, đây là chuyện có lợi đôi đường.
Nhưng điều kiện tiên quyết của tình cảnh trên chính là sự quyết đoán và ánh mắt của Xa Vĩ, bây giờ xem ra đối phương có sự khôn khéo nhưng ánh mắt quá ngắn. Chủ tịch Xa tất nhiên là người khôn khéo, ngay từ đầu hội nghị hôm nay hắn đã thận trọng, hơn nữa còn nâng Hàn Khắc Cùng lên, hai người cố gắng làm cho Trương Thanh Vân sượng mặt. Bọn họ đặc biệt tạo ra một chiếc lồng cho Trương Thanh Vân, yêu cầu Trương Thanh Vân vừa bảo vệ công viên Bắc Cực vừa xử lý tốt công ty Berg, đúng là rất tinh tế.
Xa Vĩ vừa dứt lời thì phòng họp chợt yên tĩnh trở lại, tất cả đang ngồi đây đều là cán bộ cao cấp, tất nhiên nghe ra hương vị bên trong. Hàn Khắc Cùng đang cầm bút ghi chép giống như ghi văn bản, thật ra trong lòng đang thầm vui sướng. Mình phán đoán quả nhiên không sai, với sự độ lượng của Xa lùn thì khó thể dung túng cho một cán bộ trẻ nhiều mũi nhọn như Trương Thanh Vân, bây giờ quả nhiên là thế.
Dưới tình huống này Hàn Khắc Cùng rất muốn biết Trương Thanh Vân sẽ đối phó ra sao, hắn nghĩ nếu mình rơi vào tình huống như vậy thì rất khó thoát khỏi lồng, để xem chủ tịch Trương này có cao chiêu gì.
Trương Thanh Vân nâng ly trà lên nhấp một ngụm, hắn nhìn không chớp mắt, cũng không xem xét biểu cảm của người khác. Hắn ho khan một tiếng rồi nói:
- Cám ơn chủ tịch tín nhiệm, nếu tôi phụ trách khối công tác này, có chủ tịch Hàn giúp đỡ thì tất nhiên sẽ rất tốt.
- Nhưng bí thư Nhuận bên kia đang cố gắng nhét hội nghị thu thập ý kiến này vào cho các lãnh đạo đảng ủy thống nhất ý kiến. Xem lần thu thập ý kiến này là một sự trải nghiệm cải cách chính trị, không những giải quyết được vấn đề mà còn có thể là cơ hội, có thể sẽ tổng kết được một kinh nghiệm cải cách chính trị mới.
- Vì vậy đối với khối công tác này, tôi thấy chuyện liên quan đến công viên Bắc Cực sẽ không phải chỉ do một mình chính quyền chúng ta quyết định, cho nên rốt cuộc có làm hay không, làm thế nào, cần phải bàn bạc kỹ hơn.
Đồng tử trong mắt Xa Vĩ chợt co rút, trong ánh mắt lóe lên hàn quang. Trương Thanh Vân vừa dứt lời thì hắn đã hiểu ý, đây là công khai không xem chủ tịch như mình ra gì, đây là tình hình mà Xa Vĩ không muốn gặp, cũng rất kiêng kỵ.
Những người quen thuộc với Xa Vĩ đều biết rất rõ, trên hội nghị thường ủy thì lực ảnh hưởng của Xa Vĩ kém quá xa Nhuận Uyên, nhưng hắn giỏi kinh doanh ở bên phía chính quyền, vì vậy cũng được coi là trọng tâm. Nhưng vì hắn phải cố gắng khống chế nên mới cực kỳ cố kỵ Trương Thanh Vân.
Trước khi mở hội nghị hôm nay thì Xa Vĩ vốn cũng có ảo tưởng, hắn trông mong Trương Thanh Vân mới đến, sẽ không dám nhảy cao, nhưng một câu nói của đối phương đã đánh tan tất cả ảo tưởng. Thái độ của Trương Thanh Vân rất đơn giản, hắn có hai con đường để đi, nếu có ăn ý với Xa Vĩ thì sẽ đi sang phía chính quyền.
Nếu con đường bên phía chính quyền không thông thì rõ ràng là vẫn còn con đường bên đảng ủy, vì vậy Trương Thanh Vân không chút do dự, mà sự việc đến mức này cũng xem ra hai người khác nhau quá nghiêm trọng. Nhưng nguyên nhân dù sao cũng là Xa Vĩ quá mẫn cảm trên địa bàn của mình, Trương Thanh Vân căn bản muốn có sự ăn ý mà không được.
Nếu đã như vậy thì Trương Thanh Vân cũng không còn gì phải quan tâm, cũng không sợ đắc tội Xa Vĩ, hắn trực tiếp kéo Nhuận Uyên ra. Dù sao hắn cũng có hai thân phận, ở đảng ủy hắn là phó bí thư, ở chính quyền hắn là phó chủ tịch. Trương Thanh Vân đến Cảng Thành không có gì nhưng tổ chức lại cho hai chiếc mũ, vào đúng thời điểm thì có thể đội chiếc mũ thích hợp lên đầu.
- Chủ tịch Xa, tôi đang muốn tìm anh báo cáo chiều nay bí thư Nhuận Uyên sẽ tìm tôi nói chuyện, tôi suy xét chính quyền chúng ta có họp hội ý nên đã trì hoãn sang sáng ngày mai. Nếu không như vậy thì chiều nay chúng ta sẽ phải phụ trách vấn đề công tác của hạng mục công viên Bắc Cực mà không thể xem xét hội nghị thu thập ý kiến gì cả. Anh thấy thế nào?
Trương Thanh Vân nói, hắn là người lăn lộn lâu năm trong quan trường, tất nhiên hắn hiểu rõ rút kiếm thế nào, tiến thối ra sao. Thừa dịp Xa Vĩ đang tâm tình bất định nên hắn lập tức cho thêm một mồi lửa.
Trương Thanh Vân vừa nói xong câu này thì tất cả đám người trong phòng họp đều trợn mắt há mồm, Hàn Khắc Cùng thì trực tiếp không tin vào tai mình, hắn không hiểu nổi vì sao Trương Thanh Vân dám mở lời như vậy với Xa Vĩ, vì thế mà tâm tình hắn rất phức tạp, cũng có chút vui sướng, có hơi bàng hoàng. Thậm chí Hàn Khắc Cùng còn có chút bội phục Trương Thanh Vân, biểu hiện của Trương Thanh Vân rõ ràng chứng tỏ khả năng cao tay với Xa Vĩ.
/1217
|