Nhuận Uyên nói xong những lời này thì cười lên hai tiếng, điều này làm cho người nghe không được thoải mái. Ý tứ của Nhuận Uyên thì Trương Thanh Vân đã nghe rõ, Nhuận Uyên muốn đề bạt một phó bí thư, còn lo lắng đến mình, vì vậy kéo vấn đề trưởng phòng tuyên truyền ra để thỏa hiệp với mình.
Trương Thanh Vân dù nghĩ sao cũng khó thể thông suốt, Nhuận Uyên tại sao phải thỏa hiệp với mình, thực lực của mình bây giờ căn bản không là gì, lão hoàn toàn có thể tự mình đề bạt phó bí thư, cần gì phải cho mình sắp xếp nhân tuyển trưởng phòng tuyên truyền?
Có chuyện gì khác thường ở đây?
Nếu có thể nắm chức vụ trưởng phòng tuyên truyền thì quả là rất mê người, nhưng Trương Thanh Vân biết rõ độ nặng của mình. Thế giới này nguy hiểm nhất là kẻ tham lam, Trương Thanh Vân cũng không muốn vì như vậy mà đi trên con đường không có lối về.
Trương Thanh Vân trầm ngâm một chút rồi nói:
- Bí thư, tôi sẽ hoàn toàn giúp đỡ đề nghị của anh, bây giờ tôi chủ yếu đặt tinh lực lên công tác chính quyền, bên phía đảng ủy cũng cần có người trợ giúp.
- Mặt khác nói về phương diện phòng tuyên truyền, sau khi Hồng Sơn Trà ra đi thì tôi chẳng qua chỉ làm công tác tạm thời, hơn nữa cũng chỉ nắm một thời gian ngắn, cũng không quá quen thuộc. Vì vậy nếu phòng tổ chức có nhân tuyển thì tôi thấy nên nghe ý kiến của mọi người, lúc này tôi cũng không có nhân tuyển nào.
Trương Thanh Vân không có quá nhiều suy xét, hắn nghĩ gì nói đó, những câu này rất thành thật nhưng cũng rất kiên quyết. Sự kiên quyết này có hai tầng ý nghĩa, một là ủng hộ Nhuận Uyên, hai là không tiếp nhận sự thỏa hiệp của Nhuận Uyên.
Ý nghĩa thứ hai khó thể phát hiện ra, nhưng Trương Thanh Vân nói ra những lời vừa rồi lại có ý nghĩ như vậy. Hôm nay trước bữa cơm thì Nhuận Uyên đã khéo léo mượn Nhuận Tùng Bình để gõ đầu mình, như vậy đã nói rõ tình cảnh hôm nay.
Nếu đã như vậy thì Trương Thanh Vân cũng không muốn đối kháng, đối với hắn thì bây giờ quan trọng nhất là nắm chắc những công tác được phân công công tác, những thứ khác chỉ là mây khói mà thôi. Chỉ có thể nắm chắc công tác thì mới có những thành tích tốt, trên tay cũng có lực khiêu chiến với kẻ khác.
Trương Thanh Vân sảng khoái như vậy thì Nhuận Uyên cũng không giả mù sa mưa mà chối từ, hai người căn bản đã đạt thành nhận thức. Lúc gần đi thì Nhuận Uyên tự mình tiễn Trương Thanh Vân ra tận cổng, lái xe Lưu Nham đã sớm đậu bên ngoài.
Nhuận Uyên nhìn xe của Trương Thanh Vân biến mất ở phương xa mà một lúc lâu sau mới thầm nói:
- Tiểu tử Trương Thanh Vân này không tầm thường, tuổi trẻ mà có thể giữ được sự bình thản như thế, đúng là làm người ta phải lau mắt nhìn.
Nhưng quan trọng nhất là Trương Thanh Vân ngoài mềm trong cứng, Nhuận Uyên có thể từ trong lời nói của đối phương mà cảm giác được. Người ta không có cố kỵ khi tăng thêm một phó bí thư sao? Nhuận Uyên tuyệt đối không tin.
Sau đại hội đại biểu nhân dân thì tất cả các cán bộ đều châu đầu vào trong công tác, mà những lời phát biểu của Trương Thanh Vân trong lúc phân tổ thảo luận về quy hoạch quận Hoàng Lăng lập tức được phát tán ra bên ngoài giống như được mọc cánh.
Thực tế thì những tin tức này được truyền bá rất mạnh ở quận Hoàng Lăng, những ngành nghề liên quan đến xây dựng cơ bản, công trình công cộng, bất động sản.v.v.Đều cực kỳ chú ý đến động thái của chính quyền.
Nhưng lúc này đây bọn họ rõ ràng có chút mơ hồ, trong báo cáo công tác của chủ tịch Xa hoàn toàn không nhắc đến vấn đề quận Hoàng Lăng, mà phó chủ tịch thường vụ Trương Thanh Vân lại công khai tuyên bố sẽ gia tăng đầu tư quy hoạch và xây dựng quận Hoàng Lăng chứ không giảm.
Những động thái khác biệt của hai lãnh đạo chính quyền lập tức làm cho tất cả các giới trong xã hội đang nhìn chằm chằm vào chính sách của chính quyền cảm thấy rất khó hiểu. Vì vậy mà tất cả các khu vực trong Cảng Thành đều đang bàn tán xôn xao về vấn đề quy hoạch và xây dựng của chính quyền vào năm nay, không biết sẽ đi về hướng nào.
Người phía dưới bàn luận nóng hổi, vì vậy mà cũng nhanh chóng lan lên tuyến trên, khoảng sân nhỏ trong trụ sở chính quyền có bầu không khí rất quỷ dị, dù là người đi trên hành lang gặp mặt nhau cũng không dám ồn ào, giống như chỉ cần có hơi lớn tiếng thì tai họa sẽ đổ sập xuống đầu.
Trụ sở quận ủy Hoàng Lăng, hôm nay Tả Nam Sơn mặc một bộ quần áo rất mới, mặt mày hồng hào, hôm nay lãnh đạo sẽ xuống thị sát.
Đáng lý ra Tả Nam Sơn cũng sẽ không quá long trọng như vậy, vì hôm nay người xuống thị sát không phải là chủ tịch Trương, chỉ là thường ủy thị ủy phó chủ tịch Hàn Khắc Cùng đến để giải thích những quy hoạch kinh tế trong năm nay. Loại chuyện này thường rất thông thường, bình thường đều do phía chính quyền tiếp đãi, không cần Tả Nam Sơn phải đứng trước cửa chờ đợi.
Nhưng ý nghĩa hôm nay lại khác, Tả Nam Sơn biết Hàn Khắc Cùng đã đến hai quận Phù Hải và Ngân Hạnh, mà hai quận kia đều có bí thư tự mình ra mặt tiếp đón, Tả Nam Sơn sao không coi trọng cho được?
Mục đích chuyến đi của Hàn Khắc Cùng thì chỉ cần là người sáng suốt sẽ thấy rất rõ ràng. Mười phần là chủ tịch Xa và phó chủ tịch Trương có những ý kiến khác nhau, vì vậy nên Hàn Khắc Cùng phải xuống tuyến dưới xem xét tình huống, để biết rõ những hành động chủ yếu của ban ngành cấp quận.
Lần này đi thị sát có ý nghĩa như vậy thì tất nhiên sẽ không giống với trước đó, Tả Nam Sơn đoán không lầm thì hai người Củng Hán Sâm và Hoàng Thiệu nhất định sẽ đi theo sau đít Hàn Khắc Cùng. Quy hoạch và đầu tư ở quận Hoàng Lăng bị chặn, rõ ràng hai kẻ này là đầu sỏ.
Đôi khi Tả Nam Sơn nghĩ lại mà trong lòng rất bực bội, tất cả mọi người đều là những thành viên trong Cảng Thành, sao lại xem mình giống như con ghẻ? Nhưng hắn tức giận cũng không còn biện pháp nào khác, dù là Củng Hán Sâm hay Hoàng Thiệu thì cũng có cấp bậc cao hơn, người ta đến Hoàng Lăng cũng là lãnh đạo thị sát, Tả Nam Sơn cũng chỉ biết ngoan ngoãn nghe theo mà thôi.
Nhưng lúc này ý nghĩ trong lòng Tả Nam Sơn cũng không giống như dĩ vãng, Hàn Khắc Cùng long trọng đến Hoàng Lăng như vậy, ít nhất cũng nói lên những lời thảo luận của phó chủ tịch thường vụ ở hội nghị lần trước là có độ nặng.
Nếu như không có độ nặng thì thị ủy hoặc chính quyền sẽ không trực tiếp hủy bỏ được sao? Nếu phía trên không trực tiếp hủy bỏ thì cũng đã có thể nói rõ vấn đề.
- Bí thư Tả, bí thư Tả, đoàn xe của phó bí thư Hàn đã đến, theo chúng tôi quan sát thì năm phút nữa sẽ đến!
Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy chạy vào trong cổng nói lớn với Tả Nam Sơn.
Tả Nam Sơn vung tay lên, hắn quay đầu nhìn về phía đội hình tiếp đón rồi nói:
- Được rồi, các đồng chí, mọi người nghiêm túc lên một chút, phải làm sao cho có hình tượng, nhất định phải để lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo.
Còn chưa đến năm phút đồng hồ thì bên ngoài đã chạy vào năm chiếc xe, chiếc xe đầu tiên là của chính quyền thành phố, năm chiếc nối đuôi nhau mà vào, sau đó dàn hàng ngang trong sân quận ủy.
Thư ký xuống xe mở cửa, Hàn Khắc Cùng từ trên xe bước xuống, vẻ mặt hắn chợt biến đổi. Hắn thấy rõ trong sân đông nghịt người, hầu như cả đảng ủy và chính quyền quận, tất cả thường ủy quận ủy đều ra đón tiếp, sợ rằng bí Thư Nhuận xuống quận cũng không được long trọng thế này.
Tả Nam Sơn xung phong lên đầu tiên, hắn nói:
- Chào chủ tịch Hàn, chào mừng anh! Chúng tôi đang trông mong anh đến.
Tả Nam Sơn vừa nói vừa đưa hai tay ra.
Hàn Khắc Cùng bắt chặt tay Tả Nam Sơn nhưng trong lòng cảm thấy không có hương vị. Hôm nay hắn đến ba quận, quận nào cũng long trọng, hắn không phải đảm nhiệm thường ủy thị ủy ngày một ngày hai, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy tình cảnh như vậy.
Đây căn bản cũng không là gì, nhưng quan trọng là người tuyến dưới tiếp đón long trọng như vậy không nhằm mục đích Hàn Khắc Cùng xuống chỉ đạo công tác, mà bọn họ hy vọng có được một thái độ với vấn đề quận Hoàng Lăng. Hàn Khắc Cùng có nổi khổ khó nói, hai lãnh đạo chính quyền đấu tay đôi, hắn có biện pháp nào đây? Có thể biểu hiện được gì?
Nếu dựa theo ý kiến cá nhân thì Hàn Khắc Cùng sẽ ủng hộ Xa Vĩ, dù sao thì những báo cáo của Xa Vĩ trên đại hội đại biểu cũng có tiếng vọng rất tốt. Tuy có vài điểm không phản ánh đúng nhưng khuyết điểm không che khuất ưu điểm, thông qua những nội dung báo cáo hoàn toàn có thể nhìn thấy những phương châm thi hành biện pháp chính trị của chính quyền.
Nhưng vấn đề là những gì Trương Thanh Vân phát biểu lại có mâu thuẫn với báo cáo của Xa Vĩ, thực tế thì mỗi câu chữ của chủ tịch Trương đều xem xét trên các văn kiện nhiều năm qua của đảng ủy chính quyền, không có lời nào là bịa đặt.
Đến lúc này ai đúng ai sai có thể rõ ràng được sao? Mà ngay cả Xa Vĩ cũng không dám nói Trương Thanh Vân không đúng, đáng lý ra hai vị lãnh đạo liên hệ với nhau thì vấn đề sẽ không lớn, nhưng bây giờ chính đàn Cảng Thành đã không còn như trước.
Sau khi trải qua sự kiện Hồng Sơn Trà vào năm ngoái thì chính đàn Cảng Thành đã yếu hơn trước kia rất nhiều, Trương Thanh Vân vừa nói ra khỏi miệng thì mọi người đã biết các lãnh đạo có quan điểm khác biệt, hơn nữa lại trực tiếp suy đoán đến sự đấu đá giữa Trương Thanh Vân và Xa Vĩ.
Phía dưới có ấn tượng như vậy thì sự việc từ đơn giản thành ra phức tạp, Trương Thanh Vân nói chuyện có căn cứ, Xa Vĩ lại khó thể mất mặt, như vậy chỉ có thể phái Hàn Khắc Cùng xuống thị sát trước khi hành động.
Nhưng Hàn Khắc Cùng đối diện với tình cảnh cứng nhắc của tuyến dưới lại không dám nói ra câu nào chắc chắn, thậm chí còn làm người khác cảm thấy không nói lời nào, trong lòng hắn khó chịu ra sao thì hoàn toàn có thể thấy được.
Hàn Khắc Cùng bắt tay Tả Nam Sơn mà chẳng nói được lời nào, hắn chỉ gật đầu, trên mặt nặn ra nụ cười. Tả Nam Sơn này thì lại tốt, dù sao Hàn Khắc Cùng cũng cao hơn đối phương nửa cấp, nhưng điều làm cho Hàn Khắc Cùng cảm thấy nhức đầu chính là Củng Hán Sâm và Hoàng Thiệu ở phía sau. Hai người này đều là những kẻ đứng đầu một phương, tự thân lại là thường ủy thị ủy, bình thường là kẻ mạnh sau các bí thư và chủ tịch, không ai trong số họ mà Hàn Khắc Cùng không cho mặt mũi. Trương Thanh Vân tạo ra lỗ hổng lớn, trước khi không thăm dò được ý kiến của chủ tịch Trương thì ai dám động? Hôm nay đám người này lại dán mặt lên mông Hàn Khắc Cùng, hai người giáp công hắn, nhất định phải ép phó chủ tịch Hàn nói rõ vấn đề quy hoạch và xây dựng. Hàn Khắc Cùng là người chủ quản công nghiệp, tất nhiên cũng phải bày tỏ thái độ.
Hàn Khắc Cùng mất sức lực chín trâu hai hổ mới nói đến thị sát Hoàng Lăng rồi mới quyết định, vì vậy mới đối phó được với Củng Hán Sâm và Hoàng Thiệu. Nhưng tránh được một lúc nhưng không tránh được cả đời, hai người kia cũng thuộc loại cố chấp, đến Hoàng Lăng cũng nhất định phải theo sau, vì vậy mà sinh ra tình cảnh ba thường ủy thị ủy đến thị sát Hoàng Lăng.
- À, thường ủy Củng, thường ủy Hoàng, chào các anh, chào các anh. Tôi biết hôm nay các anh sẽ tới, trước nay hai quận Phù Hải và Ngân Hạnh dù sao cũng là anh em của Hoàng Lăng, hôm nay hai anh có thể tới, như vậy cũng làm chúng tôi nở mày nở mặt.
Sau khi tến lên bắt tay với Hàn Khắc Cùng thì Tả Nam Sơn quay sang hai người Củng Hán Sâm và Hoàng Thiệu chào hỏi.
Củng Hán Sâm là người ôn hòa, rất có lòng, bắt tay với Tả Nam Sơn rất khách khí. Nhưng Hoàng Thiệu thì tính tình ngay thẳng hơn, hắn đối mặt với đòn thái cực quyền của Tả Nam Sơn thì chỉ hừ hừ nói:
- Anh Tả, anh cũng đừng cười quá mà lệch miệng, đến khi Hoàng Lăng phát triển mạnh mà anh trở thành bí thư miệng méo thì không được đẹp cho lắm.
- Sao có thể như vậy được, thường ủy Hoàng cũng không nên để bụng, Hoàng Lăng của tôi vĩnh viễn là em của hai quận Phù Hải và Ngân Hạnh, tôi chỉ mong sao khi hai anh có miếng thịt thì chia sớt cho đứa em chén canh là được.
Tả Nam Sơn nói, biểu hiện rất khách khí nhưng thật ra lại đối chọi trực tiếp, không có bộ dạng lùi bước.
- Hừ!
Hoàng Thiệu hừ một tiếng, sau đó ngậm miệng không nói lời nào, Tả Nam Sơn thì tiếp tục tươi cười hớn hở. Sau quá trình chào hỏi thì tình cảnh cũng có chút rối loạn, thường ủy quận ủy và lãnh đạo thị ủy bắt tay chào hỏi nhau. Hàn Khắc Cùng cảm thấy hôm nay mình đi thị sát mà phần lớn thời gian chỉ là bắt tay, vì vậy trong lòng rất phiền muộn.
Trong phòng họp thường ủy quận Hoàng Lăng, Hàn Khắc Cùng, Củng Hán Sâm và Hoàng Thiệu được mời vào bên trong, lúc này mười ba vị thường ủy của quận Hoàng Lăng đều đã có mặt đông đủ. Vì phó chủ tịch Hàn sẽ có báo cáo nên Hoàng Lăng đã chuẩn bị rất tốt, ngoài lãnh đạo thì còn có các cán bộ phòng kinh tế, người nào có tương quan cũng được mời.
Hàn Khắc Cùng đảo mắt nhìn một phòng đầy người, hắn cuối cùng cũng không nhịn được phải nói:
- Được rồi, các anh muốn báo cáo công tác sao? Báo cáo công tác kinh tế thì cần nhiều người tham gia như vậy à? Khi nào thì ban ngành Hoàng Lăng lại coi trọng công tác kinh tế như vậy? Trưởng phòng vũ trang và chủ tịch mặt trận tổ quốc cũng tham gia hội nghị báo cáo kinh tế sao?
Hàn Khắc Cùng đột nhiên tức giận làm cho bầu không khí trở nên căng thẳng, khoảnh khắc này không ai dám mở lời.
Củng Hán Sâm và Hoàng Thiệu ngồi hai bên Hàn Khắc Cùng, khi Hàn Khắc Cùng ngừng lời thì Hoàng Thiệu đã nói:
- Hôm nay Hoàng Lăng có hơi quá, anh Tả và anh Dương nên xem xét lại. Thế này đi, những nhân viên tương quan đến kinh tế thì ở lại, những người khác có thể ra ngoài.
- Anh Hoàng!
Hoàng Thiệu vừa nói được một nửa thì Củng Hán Sâm đã nói chen vào, hắn ra hiệu cho Hoàng Thiệu không nên quyết định. Hoàng Thiệu có chút sững sốt, Củng Hán Sâm nhân cơ hội này mà nói với Hàn Khắc Cùng:
- Chủ tịch Hàn, tôi thấy anh Tả và anh Dương cũng đều có ý tốt, nếu tất cả mọi người đều đã đến thì chúng ta cứ nghe qua báo cáo công tác. Nhiều người cũng tốt, càng thuyết phục, anh thấy sao?
Hoàng Thiệu lúc bắt đầu cũng không hiểu ý của Củng Hán Sâm, sau đó hắn cũng dần hiểu ra, biết rõ Củng Hán Sâm sợ mọi người đi hết thì Hàn Khắc Cùng lại lấy cớ và dùng lời lẽ mơ hồ mà bỏ chạy. Sau khi Củng Hán Sâm nói xong một lúc lâu thì Hoàng Thiệu chen lời nói:
- Đúng vậy, chủ tịch Hàn, anh Tả... ....
Hoàng Thiệu vốn định nói theo Củng Hán Sâm, nhưng khi hắn định nhắc đến Tả Nam Sơn thì những lời nói khó ra khỏi miệng.
Đối với Hoàng Thiệu thì bây giờ Tả Nam Sơn là tiểu nhân đắc ý, nghiêm khắc mà nói thì người này đang muốn ỷ vào những lời nói của Trương Thanh Vân sao?
Vừa nghĩ đến Trương Thanh Vân thì Hoàng Thiệu cảm thấy rất phiền phức, cũng vì vài lời của đối phương mà làm cho lòng người trong quận Ngân Hạnh phải bàng hoàng. Bây giờ công trình xây dựng lớn nhất trong quận Ngân Hạnh chính là quảng trường thành phố, đây là một tranh luận từ khi Cảng Thành thiết kế xây dựng đến tận bây giờ, lúc đầu đã sớm có chuyên gia cho rằng nên xây dựng ở quận Hoàng Lăng.
Nhưng sau này vì hạng mục quy hoạch ở Hoàng Lăng chưa được khởi động, hơn nữa quận Ngân Hạnh lại có cố gắng, vì thế mới tranh thủ được hạng mục kia. Nhưng lời nói của Trương Thanh Vân đã chính thức xé toang vết rách quy hoạch và xây dựng Cảng Thành, gió đổi chiều, phòng quy hoạch và phòng xây dựng đều nghe theo Trương Thanh Vân. Mấy ngày trước còn vỗ ngực bảo đảm cho Hoàng Thiệu nhưng sau đó lại thay đổi chóng vánh, bắt đầu im lặng theo dõi tình hình.
Ngoài hạng mục quảng trường thành phố, nếu Hoàng Lăng chính thức khởi động quy hoạch và xây dựng thì sẽ có vài hạng mục ở quận Ngân Hạnh sẽ mắc cạn. Vì chính quyền thay đổi quy hoạch thì tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến tài chính, phải tập trung tài chính vào một sự kiện, đây là hoàn cảnh bất lợi cho quận Ngân Hạnh.
Trong lòng Hoàng Thiệu biết rất rõ, trong lòng Củng Hán Sâm cũng hiểu rõ chẳng khác gì. Nhưng tư cách của Củng Hán Sâm cao hơn Hoàng Thiệu, thành tích trước đó cũng nhiều hơn, sẽ là người tiến lên vào nhiệm kỳ tiếp theo. Vì vậy mà Củng Hán Sâm có rất nhiều lựa chọn, hắn không cần tính toán quá chi li, cứ thuận theo tự nhiên thì nói không chừng sẽ được tiếng coi trọng đại cục. Những năm gần đây Hoàng Thiệu dùng hết tâm tư để phối hợp với Củng Hán Sâm, hai người giao hẹn cùng tiến cùng lùi, nhưng bây giờ Củng Hán Sâm lại không có gan đắc tội với một phó chủ tịch kiêm nhiệm phó bí thư. Hơn nữa sợ rằng sau lưng phó bí thư kia còn có Nhuận Uyên, vì quy hoạch ở Hoàng Lăng chính là chủ trương của Nhuận Uyên.
Cũng vì hai người Hoàng Thiệu và Củng Hán Sâm có sự liên kết mà Hàn Khắc Cùng có muốn nổi giận cũng không được, vì vậy đành phải nghe xong công tác báo cáo của Hoàng Lăng một cách mất tự nhiên. Sau khi kết thúc báo cáo thì sắc trời đã không còn sớm, đã có thể đi dùng cơm. Hôm nay quận ủy Hoàng Lăng có nhiệm vụ tiếp đãi, Tả Nam Sơn trực tiếp chọn địa điểm tiếp đãi là một khách sạn Kapok năm sao đỉnh cấp của quận Hoàng Lăng.
Hàn Khắc Cùng muốn dùng cơm xong thì bỏ đi, nhưng thị sát xong cũng phải nói vài lời, dù thế nào cũng đã cưỡi ngựa xem hoa một lần rồi. Khi hắn nghĩ đến vấn đề thị sát vào ngày mai thì đầu óc đã đau nhức, hắn không biết ngày mai nên ứng phó thế nào cho phù hợp, cũng không biết đứng sao cho tốt trong lúc hai quả trứng lãnh đạo chính quyền thị ủy đang khiêu vũ.
Bây giờ Hàn Khắc Cùng xuống tuyến dưới, đi qua ba quận, dù ba quận có lập trường thế nào cũng nhất quyết bắt hắn phải bày tỏ thái độ. Hắn rất căm tức, trước nay chưa từng bao giờ trải qua cảm giác nơm nớp lo sợ như bây giờ. Khi cẩn thận suy xét lại thì cảm giác này của Hàn Khắc Cùng là cực kỳ khó tiếp thu.
/1217
|