Hội nghị thường ủy của tỉnh ủy Hoa Đông lần này được chú ý cao độ, lần này Tần Vệ Quốc mở hội nghị thường ủy khẩn cấp, những thường ủy được mời họp lần này không phải chú trọng trên vấn đề công tác của khối chính quyền, được quan tâm đặc biệt chính là phân tranh giữa Trương Thanh Vân và Âu Đan.
Sám sớm, khoảng sân tỉnh ủy trở nên mơ hồ, những ngày trước mặt trời rất rực rỡ, hôm nay đột nhiên biến đổi, bầu không khí sáng sớm cực kỳ âm u. Điều này làm cho tất cả khu nhà tỉnh ủy có vẻ rất căng thẳng, người tới lui ít hơn mọi khi, đám người đều tỏ vẻ lén lút.
Liên Nhược Hàm hôm nay đến khá sớm, khi nàng vào phòng làm việc thì cả khu nhà tỉnh ủy vẫn còn ở vào trạng thái yên tĩnh tuyệt đối. Hôm qua nàng trắng đêm khó ngủ, đầu óc luôn nghĩ về những sự việc sẽ phát sinh trong hội nghị thường ủy hôm nay, nàng vừa có hưng phấn, càng cảm thấy Trương Thanh Vân khó thể là đối thủ của Âu Đan, cuối cùng sẽ thảm bại.
Nếu lần này Trương Thanh Vân thất thủ thì chắc chắn lãnh đạo trung ương sẽ có cái nhìn không tốt, dù sao Trương Thanh Vân cũng ở Hoa Đông khá lâu, tư tưởng có thể bị nhiễm thói hư tật xấu của Hoa Đông, đây chắc chắn không phải dấu hiệu tốt. Liên Nhược Hàm có lý do để tin tưởng, nếu Trương Thanh Vân thật sự bị cho rằng nhiễm thói của Hoa Đông, như vậy con đường làm quan sẽ bị sỉ nhục.
Liên Nhược Hàm ở trong phòng làm việc của mình trong chốc lát, ngay sau đó nàng không nhịn được phải mò đến cửa phòng làm việc của bí thư Âu. Khi nàng đẩy cửa phòng thì phát hiện Lăng Tiểu Tô đã ngồi trên vị trí thư ký.
- Tiểu Tô, sao hôm nay đi làm sớm như vậy?
Liên Nhược Hàm lập tức hỏi thăm.
Lăng Tiểu Tô vội vàng đứng lên, Liên Nhược Hàm cười cười tiến lên vung tay cho đối phương ngồi xuống, sau đó nói:
- Đừng nhiều lễ nghĩa như vậy, chị thấy trạng thái tinh thần của em không được tốt lắm, có chuyện gì vậy?
Lăng Tiểu Tô khẽ nói:
- Không gạt trưởng ban Liên, tối qua...Tối qua em không ngủ được... ....
Liên Nhược Hàm ghé sát mặt đến nhìn chằm chằm vào Lăng Tiểu Tô một lúc lâu, ngay sau đó cười nói:
- Nhìn em kìa, mắt đỏ rực như mặt trời... ...
Liên Nhược Hàm nở nụ cười thản nhiên, Lăng Tiểu Tô ngẩn ngơ nhìn Liên Nhược Hàm, hôm nay Liên Nhược Hàm mặc một bộ tây trang váy màu xanh nhạt, dưới váy là cặp chân tất màu da thon dài gợi cảm. Liên Nhược Hàm không trang điểm nhưng lại đoan trang thánh thiện, khi nở nụ cười thản nhiên thì lộ ra hai hàm răng trắng nõn, toàn thân như một đóa hoa bách hợp nở rộ, xinh đẹp và gợi cảm.
- Tiểu Tô, khó có được một người trung tâm như em... ....
Liên Nhược Hàm nói, nàng vỗ vỗ vai của Lăng Tiểu Tô có vẻ rất hữu hảo, sau đó lại trừng mắt nói:
- Không cần lo lắng, bí thư Âu là ai? Lãnh đạo là người trải qua nhiều sóng gió, có thể bị thổi bay chỉ vì một con sóng nhỏ sao?
Lăng Tiểu Tô ngơ ngác không lên tiếng, sau đó Liên Nhược Hàm cũng không để ý mà đẩy cửa phòng làm việc của Âu Đan.
Một lúc lâu sau Lăng Tiểu Tô mới phục hồi tinh thần trở lại, là một thư ký của lãnh đạo tỉnh ủy, tất nhiên nàng biết rất rõ về tin đồn bất lợi bên ngoài, nghe nói trưởng phòng Trương và bí thư Âu khác biệt về chính kiến, hai người đấu rất hăn.
Lăng Tiểu Tô đối mặt với cục diện như vậy thì cũng suy xét không quá sâu, nàng có sự khác biệt với Liên Nhược Hàm, trong mắt nàng thì dù là trưởng phòng Trương hay bí thư Âu cũng là núi lớn, nàng nào có thể lo lắng thay cho lãnh đạo?
Tối qua nàng khó ngủ chẳng qua chỉ vì nghe nói ngôi sao ca nhạc HongKong Lăng Tuyết Phi mà mình hâm mộ nhất sắp đến biểu diễn ở Lăng Thủy, tối qua nàng xếp hàng đi mua vé, mãi đến nửa đêm mới mua được vé.
Khi mua được vé và về nhà thì đã ba giờ sáng, Lăng Tiểu Tô lại kích động khó thể ngủ, nằm trên giường lật qua lật lại. Khi đó nàng cũng đột nhiên nghĩ đến hội nghị thường ủy hôm nay, sợ rằng bí thư Âu sẽ có chuyện quan trọng phân phó, vì vậy mới phải đi làm sớm, chứ nàng nào có tâm tư nghĩ đến tranh đấu của lãnh đạo?
Lăng Tiểu Tô nhịn không được mà nhìn thoáng qua phòng làm việc của Âu Đan, nàng thầm thở phào một hơi và cám ơn trời đất vì bị hiểu lầm. Tình cảnh hôm nay khá tốt, nàng chỉ sợ tối không nghỉ ngơi cho tốt, sáng sớm đi làm bị lãnh đạo phê bình, tất nhiên như vậy sẽ không thể hài lòng được.
Lăng Tiểu Tô đặt mông ngồi xuống ghế mà chợt sững sờ, nàng nhớ lại lời nói của Liên Nhược Hàm vào lúc nãy, nàng cảm thấy sự việc không tầm thường, nếu không trưởng ban Liên sao lại đi làm sớm như vậy? Lo lắng sao? Lo lắng vì hội nghị thường ủy sao?
Lăng Tiểu Tô tuy bình thường khá chậm chạp nhưng dù sao cũng là thư ký lãnh đạo, nàng nhanh chóng khẳng định sự lo lắng của Liên Nhược Hàm chính là vấn đề tranh chấp của trưởng phòng Trương và bí thư Âu, mà đối phương không lo lắng chắc chắn vì bí thư Âu đã có chuẩn bị.
Lăng Tiểu Tô nghĩ đến đây thì trong lòng có chút cảm giác kỳ quái, nàng cảm thấy biểu hiện của Liên Nhược Hàm không giống như những tin đồn nói bí thư Âu đang thất thế, bây giờ nhìn Liên Nhược Hàm có vẻ bừng bừng khí thế, chẳng lẽ... ....
Lăng Tiểu Tô chợt cảm thấy kinh hoàng, nàng lập tức ý thức được hội nghị thường ủy hôm nay sẽ quyết định hai vị lãnh đạo ai thắng ai thua, hơn nữa bên nào thua cuộc sẽ nhận lấy tổn thất rất lớn, cũng vì vậy mà trong lòng nàng chợt rối loạn.
Lăng Tiểu Tô là thư ký cho bí thư Âu, tất nhiên phải theo chủ, hy vọng lãnh đạo có được uy tín càng cao càng tốt. Mặt khác Trương Thanh Vân lại là người được nàng sùng bái, đây là một lãnh đạo tỉnh ủy trẻ tuổi, nếu con đường làm quan bị ảnh hưởng thì quá đáng tiếc.
- Cốc, cốc!
Âm thanh giày cao gót vang lên, Lăng Tiểu Tô lập tức bừng tỉnh, nàng vô thức đứng lên.
Một lát sau Âu Đan xuất hiện trước cửa, hôm nay bí thư mặc một bộ tây trang màu đen, tóc dày chải ra sau đầu, gương mặt mộc mạc, tinh thần rất tốt. Lăng Tiểu Tô há miệng nói:
- Bí thư Âu, chúc chị buổi sáng tốt lành... ....
- À!
Âu Đan cười nói, nụ cười của nàng vẫn sáng lạn như xưa, không biến chuyển vì tình cảnh hôm nay. Nàng hít mùi hương trong không khí nói:
- Hôm nay mua hoa đỗ quyên... ....
Âu Đan khoát tay rồi cất bước, Lăng Tiểu Tô lại nói:
- Trưởng ban Liên vừa mới đến, chị ấy...Chị ấy đang ở trong phòng làm việc của chị... ....
Âu Đan hơi híp mắt, sau đó lộ ra một nụ cười từ ái, nàng vừa đi vào phòng làm việc vừa nói:
- Đứa nhỏ này...Đúng là có tâm... ....
Khu nhà thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông được canh phòng rất nghiêm, nhưng bầu khong khí hôm nay khá căng, vệ binh đứng thẳng tắp nơi cửa ra vào làm người ta sinh ra cảm giác nghiêm trang.
Cũng không biết các thường ủy có bị ảnh hưởng bởi những tin đồn bên ngoài hay không mà ai cũng đến sớm, đến chín giờ sáng thì đã có rất nhiều lãnh đạo có mặt trên phòng họp.
Bên cạnh phòng họp thường ủy có một gian phòng dùng để hút thuốc và một gian trà nước, phòng trà nước được bố trí rất tao nhã, vách tường phía đông còn có hòn non bộ, bên trên có chút cây xanh, nước chảy róc rách, rất có hình tượng Giang Nam.
Niên Tuấn Quốc là thường ủy đến tương đối sớm, hắn hầu như cùng Hàn Tiên Tiến đến một trước một sau. Khi Hàn Tiên Tiến thấy Niên Tuấn Quốc thì tiến lên chào hỏi, hai người nói chuyện được vài câu thi chung quanh chợt rộn rã, khi ngẩng đầu lên thì thấy Kiều Quốc Thịnh.
Kiều Quốc Thịnh xuất hiện làm cho mọi người phải tiến lên chào hỏi, hắn mỉm cười gật đầu với mọi người, cuối cùng đi đến bên cạnh Hàn Tiên Tiến và Niên Tuấn Quốc.
Niên Tuấn Quốc đứng lên nói:
- Chủ tịch... ....
Kiều Quốc Thịnh vươn tay giữ lấy vai Niên Tuấn Quốc tỏ ý cứ ngồi xuống, chính hắn lại ngồi xuống chiếc ghế đối diện Niên Tuấn Quốc, sau đó híp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Hôm nay thời tiết thay đổi thất thường, hôm qua trời còn trong xanh nắng ấm mà hôm nay đã âm u mơ hồ, nếu tình hình này cứ tiếp diễn thì sợ rằng sẽ có mưa lớn... ....
Niên Tuấn Quốc mỉm cười nói:
- Hạn hán đã lâu, bây giờ nếu có mưa thì rất tốt.
Kiều Quốc Thịnh nở nụ cười nhàn nhạt mà không nói thêm lời nào, Hàn Tiên Tiến nhìn Niên Tuấn Quốc lại nhìn Kiều Quốc Thịnh mà bờ môi mấp máy. Nhưng hắn cũng hiểu bây giờ không phải lúc nói chuyện, bí thư Âu và trưởng phòng Trương có uy vọng cao hơn người khác rất nhiều, hai người bọn họ tranh chấp cũng không đến lượt hắn mở miệng nói huyên thuyên.
Đúng lúc này Triệu Hải Dân tiến vào phòng, bộ dạng phong trần mệt mỏi, rõ ràng là vừa chạy từ Cảng Thành đến đây. Trước kia Hàn Tiên Tiến rất quen thuộc Triệu Hải Dân vì cả hai cùng công tác ở khối chính quyền tỉnh, mà Kiều Quốc Thịnh thì biết rõ vấn đề này, vì vậy hắn vẫy tay với Triệu Hải Dân:
- Hải Dân, sao bận rộn như vậy? Hôm nay họp sao hôm qua không đến trước cho đỡ mệt... ....
Kiều Quốc Thịnh nói được một nửa thì ngậm miệng, ánh mắt nhìn ra phía hành lang, trên hành lang xuất hiện nhân vật chính của ngày hôm nay, là Trương Thanh Vân.
Hôm nay Trương Thanh Vân mặc một bộ tây trang màu xanh đen, cà vạt màu lam, nhìn qua rất tinh thần, nhưng tất cả cũng chỉ là như vậy mà thôi. Lúc này từ gươgn mặt Trương Thanh Vân không nhìn ra bất kỳ tin tức gì khác, giống như hội nghị thường ủy hôm nay cực kỳ bình thường đối với hắn.
Kiều Quốc Thịnh nhìn về phía Trương Thanh Vân, tất cả mọi người cũng nhìn về phía hắn. Trương Thanh Vân chào hỏi từng người, dù tất cả đều là cáo già nhưng tình cảnh xấu hổ chỉ xuất hiện trong nháy mắt, mà bầu không khí lúc này khá cổ quái, không giống như ngày thường.
Kiều Quốc Thịnh cắn chặt răng, tâm tình có chút phức tạp. Những chuyện xảy ra ở Hoa Đông đều được hắn báo cáo cho Chiêm Giang Huy, hắn cố ý nhắc nhở trưởng phòng Chiêm về những phiền toái mà Trương Thanh Vân sắp gặp phải.
Tất nhiên đó là sự thật, Trương Thanh Vân dốc sức phản đối Âu Đan, xúc phạm lợi ích của tất cả thường ủy đến từ bên ngoài làm vị trí của hắn trở nên cô lập. Trong mắt Kiều Quốc Thịnh thì Trương Thanh Vân rõ ràng không suy xét chu đáo, không thanh tỉnh.
Nhưng điều làm Kiều Quốc Thịnh cảm thấy không ngờ chính là Chiêm Giang Huy cho câu trả lời thuyết phục, lão nói hắn nên làm tốt công tác của khối chính quyền, trung ương thỏa mãn về Trương Thanh Vân, hắn không cần quan tâm. Lời nói của Chiêm Giang Huy đã chứng minh niềm tin vào Trương Thanh Vân, tin hắn có năng lực xử lý tất cả.
Kiều Quốc Thịnh khi đó nghe được lời nói của Chiêm Giang Huy mà trong lòng chợt mỏi mệt, nhưng sự thật đã chứng minh phán đoán của Chiêm Giang Huy rất chuẩn, Trương Thanh Vân từ thế bị động tiến lên chủ động, bây giờ đã mơ hồ chiếm thượng phong.
Nhưng chiếm thượng phong thì sao? Đây dù sao cũng là Hoa Đông, là nơi mà thế lực Hải phái rất mạnh, nếu Trương Thanh Vân đắc tội với Hải phái thì con đường trước mặt sẽ rất nguy nan
/1217
|