-Chờ anh một chút.
-Làm gì vậy?-Zen thắc mắc.
-Cỏ gần mộ đã cao qua đầu gối… Anh muốn nhổ cho sạch.-Không chờ đợi, Keyshi liền xăn ống tay áo, sẵn sàng làm việc.
-Không cần đâu. Để người canh mộ làm được rồi.-Zen ngăn cản.
-Từ trước đến nay. Anh chưa hề làm gì cho cha mẹ. Hãy để anh làm chút việc đi, cám ơn họ đã đưa em đến cuộc đời này.- Cái nắng buổi ban trưa, trán Keyshi đỗ đầy mồ hôi, bàn tay vấy bẩn nhưng trên môi vẫn mỉm cười hạnh phúc. Nụ cười như có cả thế giới trong tay.
Zen nhìn người con trai trước mắt đường đường là tổng giám đốc công ty lớn giờ đang chịu nắng khom lưng nhổ từng cọng cỏ. Cô cười, nụ cười hiền, là nụ cười thật sự vui vẻ suốt 13 năm qua. Cơn gió thổi vào những tán cây tạo ra thứ âm thanh xào xạc. Cô biết cha mẹ cô đang ở đây và rất hài lòng về người con rễ này.
-Zen.-Bất chợt có tiếng nói phát ra từ sau lưng Zen.Keyshi đứng thẳng người nhìn người đàn bà gần 40 tuổi đứng trước mặt. Khi chắc chắn bà ta không gây bất lợi với Zen, anh mới tiếp tục công việc nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía hai người.
-Bà là ai ?-Zen lạnh lùng lên tiếng.
-Cô gái..cho tôi hỏi..có phải cô tên là Zen Akatsuki và Lyly chính là..là mẹ của cô phải không?-Người đàn bà giọng run run.
-Bà là ai? Tại sao lại biết tên mẹ tôi?-Cô cảnh giác nhìn người trước mặt.
-Đúng là con rồi. Zen.. con phải trả thù cho Lyly, giúp mẹ con dành lại công bằng.-Người phụ nữ xúc động, khuôn mặt bắt đầu đỏ hoe.
-Bà nói vậy có ý gì?-Zen nheo mắt, nghi hoặc nhìn bà ta.
-Hãy đi theo tôi.-Bà nhìn Zen với ánh mắt nài nỉ.
Keyshi lúc này đã hoàn thành công việc đứng bên cạnh Zen. Anh nhìn cô hỏi ý kiến. Nhận được cái gật đầu của Zen, người phụ nữ vui mừng đi trước dẫn đường. Keyshi dìu Zen đi theo sau. Bà ta đưa hai người đến một căn hộ chung cư.
-Đây là nhà của cô, hai cháu vào đi.-Vừa vào nhà bà ta liền vào phòng cầm một hộp cũ kĩ đi ra.
-Câu nói lúc nảy của bà là có ý gì ?-Zen không vòng vo, vào thẳng vấn đề.
Người đàn bà không nói gì, chậm rãi mở cái hộp, lấy từng sấp hình được bà ta xếp rất ngay ngắn đưa cho Zen.
-Đây là hình của Lyly và con lúc 3 tuổi.-Người bàn bà nhẹ giọng nói.
-Tại sao bà lại có những bức ảnh này? Bà có quan hệ gì với mẹ tôi.-Trong ảnh là hình người phụ nữ đang ôm một bé gái có mái tóc màu xám cười rất tươi.
-Tôi là người trong ảnh này.-Bà ta đưa tấm hình khác cho Zen. Trong bức ảnh vẫn là người phụ nữ và cô bé lúc nảy nhưng bên cạnh có thêm người đàn bà khác.
-Bà biết gì về mẹ tôi.?-Zen lạnh lùng lên tiếng.
-Cô và mẹ cháu là bạn hồi cấp 3. Lyly rất thông minh, đặc biệt có mái tóc dài và nụ cười rất xinh đẹp. Nên được nhiều chàng trai để ý đến.-Người phụ nữ bắt đầu kể, trên môi nở nụ cười nhẹ như nhớ lại ký ức rất vui vẻ.-Nhưng tiếc rằng hoản cảnh gia đình cô ấy không được tốt. Mẹ mất sớm lại có người cha không ra gì: cờ bạc, rược chè cái gì cũng mắc phải. Cuối cùng tất cả nợ nần đỗ hết vào Lyly.-Kể đến đây giọng người phụ nữ có chút giận dữ.-Vì lòng hiếu thảo nên cô ấy đã bỏ học, đi làm giúp việc cho gia tộc Akatsuki để kiếm tiền trả nợ. Nhờ tính tình hiền lành và nụ cười hồn nhiên Lyly rất được mọi người yêu mến, giúp đỡ. Và cũng chính vì điều này bi kịch đã xảy ra với cô ấy.-Nói đến đây giọng người phụ nữ nghẹn ngào.-Không lâu sau, con trai trưởng của bá tước Art là John Akatsuki phải lòng Lyly nhưng lúc ấy ông ta đã có vợ là Linda và đứa con sắp chào đời, sau này được đặt tên là Calvin. Lyly không hề yêu John, người cô ấy yêu là cậu ba của gia tộc Akatsuki, cũng tất là cha con, hai người mới thật sự là trời sinh một đôi.-Người phụ nữ nói giọng đều, bắt đầu đưa cả ba trở về quá khứ.-Nhưng tình cảm của John dành cho Lyly ngày một nhiều. Và điều đó không qua được mắt của Linda..Vì bảo vệ địa vị của mình, bà ta đã không ngừng gây khó dễ và đuổi mẹ con đi. Không thể thấy người yêu chịu khổ, cha con đã rước cô ấy về dưới thân phận là một quản gia. Hai người sống với nhau rất hạnh phúc và vui vẻ. Không lâu sau, Lyly phát hiện mình đã có thai. Cha con rất vui mừng khi biết tin đó còn dự định sẽ kết hôn với cô ấy. Nhưng bá tước Art đã phản đối cuộc hôn nhân này. Mẹ con phải chịu biết bao điều sỉ nhục, những ánh mắt dèm pha,đã chảy bao nhiêu nước mắt. Nhưng vì đứa con trong bụng, vì tình yêu bấy lâu nay cô ấp ủ, cô chịu đựng tất cả mà không một lời oán trách. Như hiểu được tất cả những đau khổ ấy, cha con đã bất chấp mọi thứ để kết hôn với mẹ con.-Người phụ nữ dừng một chút, bà ta lấy quyển album trong hộp đưa cho Zen.-Đây là hình cưới của hai người. Cháu thấy không, Lyly cười rất tươi, đáng lẽ hạnh phúc này phải thuộc về cô ấy lâu rồi.
-Vậy tại sao chuyện đó lại xảy ra?-Zen nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ. Máu.. lửa.. sự chết chóc.. Cô muốn biết sự thật về ngày hôm đó.
-Những tưởng qua bao đau khổ. Lyly sẽ có cuộc sống tốt đẹp. Nhưng không.. dường như những bi kịch không buông tha cô ấy. Đám cưới không bao lâu, Lyly sinh ra con. Lúc trước con dễ thương lắm.. đôi mắt tròn xoe, hai má bầu bĩnh. Cha con bế con trên tay nâng niu từng chút một, tên của con cũng do ông ấy đặt. Con vừa chào đời, việc làm ăn của cha con không ngừng phát triển, thậm chí còn nổi trội hơn cả John cộng thêm việc cha con là đứa con mà bá tước Art yêu quý nhất. Lúc đó rất nhiều người bàn tán..người thừa kế gia tộc Akatsuki sẽ là cha con. Một lần nữa vì bảo vệ quyền lợi của mình..Linda đã bất chấp thủ đoạn.
-Làm gì vậy?-Zen thắc mắc.
-Cỏ gần mộ đã cao qua đầu gối… Anh muốn nhổ cho sạch.-Không chờ đợi, Keyshi liền xăn ống tay áo, sẵn sàng làm việc.
-Không cần đâu. Để người canh mộ làm được rồi.-Zen ngăn cản.
-Từ trước đến nay. Anh chưa hề làm gì cho cha mẹ. Hãy để anh làm chút việc đi, cám ơn họ đã đưa em đến cuộc đời này.- Cái nắng buổi ban trưa, trán Keyshi đỗ đầy mồ hôi, bàn tay vấy bẩn nhưng trên môi vẫn mỉm cười hạnh phúc. Nụ cười như có cả thế giới trong tay.
Zen nhìn người con trai trước mắt đường đường là tổng giám đốc công ty lớn giờ đang chịu nắng khom lưng nhổ từng cọng cỏ. Cô cười, nụ cười hiền, là nụ cười thật sự vui vẻ suốt 13 năm qua. Cơn gió thổi vào những tán cây tạo ra thứ âm thanh xào xạc. Cô biết cha mẹ cô đang ở đây và rất hài lòng về người con rễ này.
-Zen.-Bất chợt có tiếng nói phát ra từ sau lưng Zen.Keyshi đứng thẳng người nhìn người đàn bà gần 40 tuổi đứng trước mặt. Khi chắc chắn bà ta không gây bất lợi với Zen, anh mới tiếp tục công việc nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía hai người.
-Bà là ai ?-Zen lạnh lùng lên tiếng.
-Cô gái..cho tôi hỏi..có phải cô tên là Zen Akatsuki và Lyly chính là..là mẹ của cô phải không?-Người đàn bà giọng run run.
-Bà là ai? Tại sao lại biết tên mẹ tôi?-Cô cảnh giác nhìn người trước mặt.
-Đúng là con rồi. Zen.. con phải trả thù cho Lyly, giúp mẹ con dành lại công bằng.-Người phụ nữ xúc động, khuôn mặt bắt đầu đỏ hoe.
-Bà nói vậy có ý gì?-Zen nheo mắt, nghi hoặc nhìn bà ta.
-Hãy đi theo tôi.-Bà nhìn Zen với ánh mắt nài nỉ.
Keyshi lúc này đã hoàn thành công việc đứng bên cạnh Zen. Anh nhìn cô hỏi ý kiến. Nhận được cái gật đầu của Zen, người phụ nữ vui mừng đi trước dẫn đường. Keyshi dìu Zen đi theo sau. Bà ta đưa hai người đến một căn hộ chung cư.
-Đây là nhà của cô, hai cháu vào đi.-Vừa vào nhà bà ta liền vào phòng cầm một hộp cũ kĩ đi ra.
-Câu nói lúc nảy của bà là có ý gì ?-Zen không vòng vo, vào thẳng vấn đề.
Người đàn bà không nói gì, chậm rãi mở cái hộp, lấy từng sấp hình được bà ta xếp rất ngay ngắn đưa cho Zen.
-Đây là hình của Lyly và con lúc 3 tuổi.-Người bàn bà nhẹ giọng nói.
-Tại sao bà lại có những bức ảnh này? Bà có quan hệ gì với mẹ tôi.-Trong ảnh là hình người phụ nữ đang ôm một bé gái có mái tóc màu xám cười rất tươi.
-Tôi là người trong ảnh này.-Bà ta đưa tấm hình khác cho Zen. Trong bức ảnh vẫn là người phụ nữ và cô bé lúc nảy nhưng bên cạnh có thêm người đàn bà khác.
-Bà biết gì về mẹ tôi.?-Zen lạnh lùng lên tiếng.
-Cô và mẹ cháu là bạn hồi cấp 3. Lyly rất thông minh, đặc biệt có mái tóc dài và nụ cười rất xinh đẹp. Nên được nhiều chàng trai để ý đến.-Người phụ nữ bắt đầu kể, trên môi nở nụ cười nhẹ như nhớ lại ký ức rất vui vẻ.-Nhưng tiếc rằng hoản cảnh gia đình cô ấy không được tốt. Mẹ mất sớm lại có người cha không ra gì: cờ bạc, rược chè cái gì cũng mắc phải. Cuối cùng tất cả nợ nần đỗ hết vào Lyly.-Kể đến đây giọng người phụ nữ có chút giận dữ.-Vì lòng hiếu thảo nên cô ấy đã bỏ học, đi làm giúp việc cho gia tộc Akatsuki để kiếm tiền trả nợ. Nhờ tính tình hiền lành và nụ cười hồn nhiên Lyly rất được mọi người yêu mến, giúp đỡ. Và cũng chính vì điều này bi kịch đã xảy ra với cô ấy.-Nói đến đây giọng người phụ nữ nghẹn ngào.-Không lâu sau, con trai trưởng của bá tước Art là John Akatsuki phải lòng Lyly nhưng lúc ấy ông ta đã có vợ là Linda và đứa con sắp chào đời, sau này được đặt tên là Calvin. Lyly không hề yêu John, người cô ấy yêu là cậu ba của gia tộc Akatsuki, cũng tất là cha con, hai người mới thật sự là trời sinh một đôi.-Người phụ nữ nói giọng đều, bắt đầu đưa cả ba trở về quá khứ.-Nhưng tình cảm của John dành cho Lyly ngày một nhiều. Và điều đó không qua được mắt của Linda..Vì bảo vệ địa vị của mình, bà ta đã không ngừng gây khó dễ và đuổi mẹ con đi. Không thể thấy người yêu chịu khổ, cha con đã rước cô ấy về dưới thân phận là một quản gia. Hai người sống với nhau rất hạnh phúc và vui vẻ. Không lâu sau, Lyly phát hiện mình đã có thai. Cha con rất vui mừng khi biết tin đó còn dự định sẽ kết hôn với cô ấy. Nhưng bá tước Art đã phản đối cuộc hôn nhân này. Mẹ con phải chịu biết bao điều sỉ nhục, những ánh mắt dèm pha,đã chảy bao nhiêu nước mắt. Nhưng vì đứa con trong bụng, vì tình yêu bấy lâu nay cô ấp ủ, cô chịu đựng tất cả mà không một lời oán trách. Như hiểu được tất cả những đau khổ ấy, cha con đã bất chấp mọi thứ để kết hôn với mẹ con.-Người phụ nữ dừng một chút, bà ta lấy quyển album trong hộp đưa cho Zen.-Đây là hình cưới của hai người. Cháu thấy không, Lyly cười rất tươi, đáng lẽ hạnh phúc này phải thuộc về cô ấy lâu rồi.
-Vậy tại sao chuyện đó lại xảy ra?-Zen nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ. Máu.. lửa.. sự chết chóc.. Cô muốn biết sự thật về ngày hôm đó.
-Những tưởng qua bao đau khổ. Lyly sẽ có cuộc sống tốt đẹp. Nhưng không.. dường như những bi kịch không buông tha cô ấy. Đám cưới không bao lâu, Lyly sinh ra con. Lúc trước con dễ thương lắm.. đôi mắt tròn xoe, hai má bầu bĩnh. Cha con bế con trên tay nâng niu từng chút một, tên của con cũng do ông ấy đặt. Con vừa chào đời, việc làm ăn của cha con không ngừng phát triển, thậm chí còn nổi trội hơn cả John cộng thêm việc cha con là đứa con mà bá tước Art yêu quý nhất. Lúc đó rất nhiều người bàn tán..người thừa kế gia tộc Akatsuki sẽ là cha con. Một lần nữa vì bảo vệ quyền lợi của mình..Linda đã bất chấp thủ đoạn.
/55
|