Giờ khắc này, Cố Thiên Vũ ôm trong lòng một mỹ nhân như vậy, làm sao hắn chịu đựng được đây.
Bóng dáng của hắn dưới ánh đèn càng thêm nổi bật, càng thêm chững chạc. Cái bóng đổ xuống, gần như bao bọc lấy thân hình nhỏ nhắn của Lâm Nguyệt Y, giống như một vòng bảo vệ an toàn.
Cố Thiên Vũ luôn kiêng cường, lạnh lùng, thì ra hết thẩy là sự ngụy trang của hắn để che dấu đi nội tâm yếu ớt,cần một tình yêu trọn vẹn.
Tâm tình của nàng lại xao động. Những ngày gần đây, Cố Thiên Vũ điều nhẹ nhàng mà cười, rồi quan tâm, rồi chăm sóc.... Thậm chí, hắn cùng nàng đối mặt với quá khứ đau khổ.
Nàng quay lại, ánh mắt của nàng có chút ấm áp, có mềm mại, có dịu dàng, giống như những con gió phiêu đãng bên ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng thổi vào lòng hắn. Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, chậm rãi dùng môi nàng chạm vào môi hắn.
Sự chủ động bất ngờ của Lâm Nguyệt Y khiến đầu óc của Cố Thiên Vũ trở nên trống rỗng. Hắn chỉ cảm thấy được bờ ngực đầy đặn mềm mại của nàng chạm vào thân thể hắn. Nàng nhẹ nhàng buông nụ hôn xuống hô hấp, mùi hương dịu dàng chỉ riêng nàng quấn quanh hơi thở hắn.
- " Nguyệt Y, em làm như vậy sẽ khiến anh.... ". Cố Thiên Vũ đẩy người nàng xuống giường. Ánh đèn dịu dàng buông trôi lên mái tóc mềm mại của nàng.
Cố Thiên Vũ lẳng lặng nhìn như say. Hắn biết rằng, cả đời này hắn vĩnh viễn không thể mất nàng.
Như là mơ một giấc mơ xuân, nàng chủ động một chút, hai cánh tay trắng mịn lướt qua vai Cố Thiên Vũ, ôm lấy cổ hắn.
Nhịp thở của hắn ngày càng dồn dập " Nguyệt Y" giọng nói đầy khêu gợi hấp dẫn của hắn khiến Lâm Nguyệt Y rung động.
Với vẻ đẹp của nàng dưới ánh đèn pha lê, hô hấp của hắn trở nên nặng nề hơn. Hắn tự thừa nhận, hắn luôn có sự lạnh lùng, nghiêm nghị, trấn tĩnh trước mặt phụ nữ, cho dù chủ động hay mê hoặc. Nhưng chưa bao giờ có cô gái nào giống như Lâm Nguyệt Y, khiến toàn thân hắn từ trong ra ngoài đều căng cứng.
Nhiệt độ bên dưới ngày càng mãnh liệt, hắn nhẹ hàng hôn lên đôi môi của nàng. Nàng giống như con mèo nhỏ "ưm" nhẹ một tiếng, cơ thể bắt đầu cử động, hai cơ thể dính sát vào nhau hơn. Bàn tay to lớn của hắn bắt đầu di chuyển trên cơ thể nàng. Cởi bỏ từng nút áo sơ mi. Cố Thiên Vũ đang cố nén dục hỏa, thương tiếc khẽ vuốt ve nàng, khuôn mặt dán trên cần cổ mềm mại của nàng, từng chút từng chút một dịu dàng hôn.
Cố Thiên Vũ từ từ cởi hết đồ của nàng vứt đi nơi khác, bàn tay to lớn bắt đầu vuốt ve cơ thể nàng. Hắn vùi khuôn mặt vào ngực nàng, vân vê như thứ quý giá nhất trên đời. Hắn ngẩn đầu lên, đối mặt với ánh mắt bị mê hoặc say đắm lòng người của nàng.
- " cho anh ". Hắn cuối xuống nói khẽ vào tai nàng. Giờ khắc này, nàng như đang trong cơn say, nàng chẳng hiểu nàng đang làm gì, nàng lên tiếng nhẹ " ừ ".
Không đợi điều gì thêm, Cố Thiên Vũ thẳng eo đâm tới. Một cảm giác ê buốt tỏa trên người Lâm Nguyệt Y, sao lại đau đến vậy? Đôi mắt nàng khẽ rơi những giọt nước mắt. Cố Thiên Vũ biết đây là lần đầu tiên của nàng nên hắn hết sức dịu dàng, hắn nhìn những giọt nước mắt mà đau lòng, hắn khẽ hôn lên mắt nàng. Giờ khắc này hắn không biết có nên dừng lại hay tiếp tục, nhìn nàng dưới thân, giống như con mèo nhỏ đau đớn.
Cảm nhận được cơn đau đơn từ từ qua đi, sau đó là sự ngứa ngấy không nói được, ánh mắt nàng khẽ nhìn hắn, như muốn xin hắn tiếp tục. Thấy ánh mắt đó, hắn cũng hiểu. Hắn bắt đầu luật động, mạnh thật mạnh. Trong phòng lúc này, bên ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu gọi vào phòng, một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, tiếng kêu kiều mĩ kích tình của người phụ nữ quan lên khắp phòng. Luật động một lần nữa, rồi một lần nữa cho đến gần sáng
- -------
Sáng hôm sau, giật mình tỉnh giấc, cơn đau rát truyền đến từ thân dưới của Lâm Nguyệt Y, nàng định ngồi dậy thì có một sức lực rất lớn kéo nàng lại. Là Cố Thiên Vũ, tại sao nàng và hắn không mặc đồ.
Nàng không còn là thiếu nữ đôi mươi gặp tỉnh cảnh như thế này mà thét lên.
Nhưng trong lòng nàng lại có cảm giác vui lạ thường, vì sao vậy?
Cố Thiên Vũ tỉnh giấc, hắn nở nụ cười với nàng, rồi ôm nàng chặt vào lòng, tì cằm mình lên đỉnh đầu nàng.
- " cảm ơn, cảm ơn em đã cho tôi một đêm tuyệt vời ".
Phút chốc, gương mặt của Lâm Nguyệt Y đỏ ửng, dù nàng biết đây là chuyện sinh lí bình thường, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiền, nên nàng cảm thấy ngại.
Cố Thiên Vũ hiểu cảm giác của nàng lúc này. Hắn khẽ nói.
- " em đừng lo, tôi nhất định sẽ thực hiện lời hứa của mình, khiến cho em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời ".
Nàng và hắn cũng không nói gì thêm, do trận kích tình hôm qua đã khiến hai người mệt mỏi nên nàng và hắn cứ như thế chìm vào giấc ngủ.
--------
Lần đầu viết H, nếu có không hay cũng mong các bạn thông cảm, mình sẽ trao dồi kĩ năng viết thêm
Bóng dáng của hắn dưới ánh đèn càng thêm nổi bật, càng thêm chững chạc. Cái bóng đổ xuống, gần như bao bọc lấy thân hình nhỏ nhắn của Lâm Nguyệt Y, giống như một vòng bảo vệ an toàn.
Cố Thiên Vũ luôn kiêng cường, lạnh lùng, thì ra hết thẩy là sự ngụy trang của hắn để che dấu đi nội tâm yếu ớt,cần một tình yêu trọn vẹn.
Tâm tình của nàng lại xao động. Những ngày gần đây, Cố Thiên Vũ điều nhẹ nhàng mà cười, rồi quan tâm, rồi chăm sóc.... Thậm chí, hắn cùng nàng đối mặt với quá khứ đau khổ.
Nàng quay lại, ánh mắt của nàng có chút ấm áp, có mềm mại, có dịu dàng, giống như những con gió phiêu đãng bên ngoài cửa sổ, nhẹ nhàng thổi vào lòng hắn. Nàng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, chậm rãi dùng môi nàng chạm vào môi hắn.
Sự chủ động bất ngờ của Lâm Nguyệt Y khiến đầu óc của Cố Thiên Vũ trở nên trống rỗng. Hắn chỉ cảm thấy được bờ ngực đầy đặn mềm mại của nàng chạm vào thân thể hắn. Nàng nhẹ nhàng buông nụ hôn xuống hô hấp, mùi hương dịu dàng chỉ riêng nàng quấn quanh hơi thở hắn.
- " Nguyệt Y, em làm như vậy sẽ khiến anh.... ". Cố Thiên Vũ đẩy người nàng xuống giường. Ánh đèn dịu dàng buông trôi lên mái tóc mềm mại của nàng.
Cố Thiên Vũ lẳng lặng nhìn như say. Hắn biết rằng, cả đời này hắn vĩnh viễn không thể mất nàng.
Như là mơ một giấc mơ xuân, nàng chủ động một chút, hai cánh tay trắng mịn lướt qua vai Cố Thiên Vũ, ôm lấy cổ hắn.
Nhịp thở của hắn ngày càng dồn dập " Nguyệt Y" giọng nói đầy khêu gợi hấp dẫn của hắn khiến Lâm Nguyệt Y rung động.
Với vẻ đẹp của nàng dưới ánh đèn pha lê, hô hấp của hắn trở nên nặng nề hơn. Hắn tự thừa nhận, hắn luôn có sự lạnh lùng, nghiêm nghị, trấn tĩnh trước mặt phụ nữ, cho dù chủ động hay mê hoặc. Nhưng chưa bao giờ có cô gái nào giống như Lâm Nguyệt Y, khiến toàn thân hắn từ trong ra ngoài đều căng cứng.
Nhiệt độ bên dưới ngày càng mãnh liệt, hắn nhẹ hàng hôn lên đôi môi của nàng. Nàng giống như con mèo nhỏ "ưm" nhẹ một tiếng, cơ thể bắt đầu cử động, hai cơ thể dính sát vào nhau hơn. Bàn tay to lớn của hắn bắt đầu di chuyển trên cơ thể nàng. Cởi bỏ từng nút áo sơ mi. Cố Thiên Vũ đang cố nén dục hỏa, thương tiếc khẽ vuốt ve nàng, khuôn mặt dán trên cần cổ mềm mại của nàng, từng chút từng chút một dịu dàng hôn.
Cố Thiên Vũ từ từ cởi hết đồ của nàng vứt đi nơi khác, bàn tay to lớn bắt đầu vuốt ve cơ thể nàng. Hắn vùi khuôn mặt vào ngực nàng, vân vê như thứ quý giá nhất trên đời. Hắn ngẩn đầu lên, đối mặt với ánh mắt bị mê hoặc say đắm lòng người của nàng.
- " cho anh ". Hắn cuối xuống nói khẽ vào tai nàng. Giờ khắc này, nàng như đang trong cơn say, nàng chẳng hiểu nàng đang làm gì, nàng lên tiếng nhẹ " ừ ".
Không đợi điều gì thêm, Cố Thiên Vũ thẳng eo đâm tới. Một cảm giác ê buốt tỏa trên người Lâm Nguyệt Y, sao lại đau đến vậy? Đôi mắt nàng khẽ rơi những giọt nước mắt. Cố Thiên Vũ biết đây là lần đầu tiên của nàng nên hắn hết sức dịu dàng, hắn nhìn những giọt nước mắt mà đau lòng, hắn khẽ hôn lên mắt nàng. Giờ khắc này hắn không biết có nên dừng lại hay tiếp tục, nhìn nàng dưới thân, giống như con mèo nhỏ đau đớn.
Cảm nhận được cơn đau đơn từ từ qua đi, sau đó là sự ngứa ngấy không nói được, ánh mắt nàng khẽ nhìn hắn, như muốn xin hắn tiếp tục. Thấy ánh mắt đó, hắn cũng hiểu. Hắn bắt đầu luật động, mạnh thật mạnh. Trong phòng lúc này, bên ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu gọi vào phòng, một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, tiếng kêu kiều mĩ kích tình của người phụ nữ quan lên khắp phòng. Luật động một lần nữa, rồi một lần nữa cho đến gần sáng
- -------
Sáng hôm sau, giật mình tỉnh giấc, cơn đau rát truyền đến từ thân dưới của Lâm Nguyệt Y, nàng định ngồi dậy thì có một sức lực rất lớn kéo nàng lại. Là Cố Thiên Vũ, tại sao nàng và hắn không mặc đồ.
Nàng không còn là thiếu nữ đôi mươi gặp tỉnh cảnh như thế này mà thét lên.
Nhưng trong lòng nàng lại có cảm giác vui lạ thường, vì sao vậy?
Cố Thiên Vũ tỉnh giấc, hắn nở nụ cười với nàng, rồi ôm nàng chặt vào lòng, tì cằm mình lên đỉnh đầu nàng.
- " cảm ơn, cảm ơn em đã cho tôi một đêm tuyệt vời ".
Phút chốc, gương mặt của Lâm Nguyệt Y đỏ ửng, dù nàng biết đây là chuyện sinh lí bình thường, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiền, nên nàng cảm thấy ngại.
Cố Thiên Vũ hiểu cảm giác của nàng lúc này. Hắn khẽ nói.
- " em đừng lo, tôi nhất định sẽ thực hiện lời hứa của mình, khiến cho em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời ".
Nàng và hắn cũng không nói gì thêm, do trận kích tình hôm qua đã khiến hai người mệt mỏi nên nàng và hắn cứ như thế chìm vào giấc ngủ.
--------
Lần đầu viết H, nếu có không hay cũng mong các bạn thông cảm, mình sẽ trao dồi kĩ năng viết thêm
/38
|