Mẩu chuyện số 1:
- " bố ơi, lúc trước bố làm cách nào theo đuổi được mẹ thế? ". Cố Lục Nam quay sang hỏi Cố Thiên Vũ.
- " lúc trước à, mẹ con tự sa vào lòng bố đấy thôi ". Cố Thiên Vũ đắt ý nói.
- " vậy là mẹ theo đuổi bố à? ".
- " đương nhiên ". Hắn vừa ôm Cố Lục Nam vừa nói.
Cố Lục Nam năm nay được 6 tuổi, soái nhí là từ dùng để diễn tả cậu, đôi mắt to tròn, hàng mi dày, cái mũi nhỏ nhỏ cao cao, cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh. Là một cậu bé hoạt bát đáng yêu.
- " anh đang nói anh theo đuổi ai đó ". Lâm Nguyệt Y từ bếp đi ra cầm trên tay cái giá.
- " ờ thì là anh theo đuổi em ". Cố Thiên Vũ cười cười nói.
Cố Lục Nam kế bên la toát lên.
- " bố lừa con, bố sợ mẹ thế kia mà ".
Lâm Nguyệt Y nghe câu nói ngây thơ của con trai mình mà cười hiếp mắt.
Cố Thiên Vũ đanh mặt lại kéo đứa con trai vào lòng, rồi trịnh trọng nói.
- " đấy không phải bố sợ vợ, mà là bố thương vợ ".
- " bố sợ mẹ mà không nhận ". Cố Lục Nam nhỏm người khỏi bố sau đó chạy lại ôm lấy chân Lâm Nguyệt Y.
- " mẹ ơi, sau này con sẽ trở thành một đấng nam nhi, con sẽ không sợ vợ như bố đâu ". Giọng nói trẻ con lúc nào cũng dễ thương, cộng thêm sự nghiêm túc không nên có tạo cho bầu không khí vui hẳng lên. Lâm Nguyệt Y cười cười bẹo má Cỗ Lục Nam.
" ừ, nhất định sau này con sẽ làm một đấng nam nhi ".
- " hồi xưa anh cũng từng nói với mẹ anh như Lục Nam nói với em đấy ".
Câu nói làm cho Lâm Nguyệt Y ôm bụng cười, cười ra cả nước mắt. Trong bếp truyền đến mùi khét.
Thế là hôm đó cả nhà dắt nhau đi nhà hàng ăn.
- " bố ơi, lúc trước bố làm cách nào theo đuổi được mẹ thế? ". Cố Lục Nam quay sang hỏi Cố Thiên Vũ.
- " lúc trước à, mẹ con tự sa vào lòng bố đấy thôi ". Cố Thiên Vũ đắt ý nói.
- " vậy là mẹ theo đuổi bố à? ".
- " đương nhiên ". Hắn vừa ôm Cố Lục Nam vừa nói.
Cố Lục Nam năm nay được 6 tuổi, soái nhí là từ dùng để diễn tả cậu, đôi mắt to tròn, hàng mi dày, cái mũi nhỏ nhỏ cao cao, cái miệng nhỏ nhỏ xinh xinh. Là một cậu bé hoạt bát đáng yêu.
- " anh đang nói anh theo đuổi ai đó ". Lâm Nguyệt Y từ bếp đi ra cầm trên tay cái giá.
- " ờ thì là anh theo đuổi em ". Cố Thiên Vũ cười cười nói.
Cố Lục Nam kế bên la toát lên.
- " bố lừa con, bố sợ mẹ thế kia mà ".
Lâm Nguyệt Y nghe câu nói ngây thơ của con trai mình mà cười hiếp mắt.
Cố Thiên Vũ đanh mặt lại kéo đứa con trai vào lòng, rồi trịnh trọng nói.
- " đấy không phải bố sợ vợ, mà là bố thương vợ ".
- " bố sợ mẹ mà không nhận ". Cố Lục Nam nhỏm người khỏi bố sau đó chạy lại ôm lấy chân Lâm Nguyệt Y.
- " mẹ ơi, sau này con sẽ trở thành một đấng nam nhi, con sẽ không sợ vợ như bố đâu ". Giọng nói trẻ con lúc nào cũng dễ thương, cộng thêm sự nghiêm túc không nên có tạo cho bầu không khí vui hẳng lên. Lâm Nguyệt Y cười cười bẹo má Cỗ Lục Nam.
" ừ, nhất định sau này con sẽ làm một đấng nam nhi ".
- " hồi xưa anh cũng từng nói với mẹ anh như Lục Nam nói với em đấy ".
Câu nói làm cho Lâm Nguyệt Y ôm bụng cười, cười ra cả nước mắt. Trong bếp truyền đến mùi khét.
Thế là hôm đó cả nhà dắt nhau đi nhà hàng ăn.
/38
|