Chương 1272
CHÚ ẤY ĐI, SAO LẠI KHÔNG NÓI CHO TÔI BIẾT?
Hôm sau, giữa giờ ăn trưa, Quý Miên Miên sau khi lướt weibo liền cảm khái than: “Trời ạ… Đã chết rồi sao?”
Yến Thanh Ti thuận miệng hỏi: “Ai chết?”
Quý Miên Miên: “Chính là Du nhị gia, người đã giết chị dâu mình, ồn ào một thời gian trước đó chị…”
Trong lòng Yến Thanh Ti nảy lên: “Em nói ông ấy làm sao cơ?”
“Chết rồi. Đây, chị xem đi, báo chí cũng tung tin rồi này.” Quý Miên Miên đưa di động cho Yến Thanh Ti xem.
Yến Thanh Ti lập tức cầm lấy, quả nhiên đọc được một dòng tít ngắn: Người bị tình nghi Du Dực tối qua đã lên cơn đau tim và qua đời.
Cốc nước trên tay Yến Thanh Ti rơi xuống “choang” một tiếng, vỡ tan tành.
Quý Miên Miên hoảng sợ, hỏi: “Chị, chị sao thế?”
Diệp Thiều Quang không nói gì, ngồi yên nhìn biểu hiện của Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti ý thức được mình vừa thất thố bèn chữa cháy: “Không sao, không sao…”
Sau khi kích động trong lòng, Yến Thanh Ti nhanh chóng tỉnh táo trở lại.
Đây chính là kế Kim Thiền thoát xác mà bác nói, chắc Du Dực đã ra ngoài rồi.
Yến Thanh Ti không còn tâm tình ăn cơm nữa. Mặc dù cô cảm thấy khả năng Du Dực đã được ra ngoài là rất lớn, nhưng… Vì sao hôm qua lúc nói chuyện, bác không nói gì với cô? Ông ấy không lừa dối cô chứ?
Trong lòng nghi hoặc và kích động, cô rất lo Du Dực thực sự có chuyện.
“Chị no rồi, mọi người cứ từ từ ăn đi.”
“A, chị, chị đi đâu thế?”
“Chị đi gọi điện thoại, sẽ về ngay.”
Yến Thanh Ti cầm di động, nhanh chóng ra ngoài gọi điện cho Hạ An Lan.
Thư ký của Hạ An Lan tiếp máy, anh ta nói với cô rằng Hạ An Lan đang tiếp khách, hiện tại không thể nghe máy được.
“Không sao, chắc anh cũng biết chuyện tình của chú Du. Vì sao hôm nay tôi đọc tin thấy bảo là chú ấy qua đời vậy?”
Thư ký nói với cô: “Tiểu thư, cô không cần kích động, không có chuyện đó đâu.”
Trong lòng Yến Thanh Ti thở phào một cái: “Ý của anh là… chú ấy ra ngoài rồi phải không?”
Thư ký gật đầu: “Đúng thế, tiểu thư, tối qua đã ra ngoài rồi.”
“Chú ấy ở đâu? Làm sao để gặp chú ấy?” Tâm tình Yến Thanh Ti kích động vô cùng. Du Dực đã ra ngoài thì cô nhanh chóng có thể gặp lại ông rồi.
Thư ký trầm mặc một hồi. Hôm qua lúc đi, Du Dực đã dặn không cần cho Yến Thanh Ti biết, anh ta không biết có nên nói hay không nữa.
Thấy thư ký mãi không nói gì, Yến Thanh Ti không khỏi bối rối: “Sao thế? Anh nói cho tôi biết, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Cuối cùng, thư ký đáp: “Tiểu thư yên tâm, không có chuyện gì cả. Chỉ là… Du tiên sinh hy vọng cô không cần nhớ tới ông ấy nữa, ông ấy sống rất tốt.”
“Nhưng người đâu? Làm sao để tôi tìm được chú ấy?”
“Chuyện này… Hiện tại chúng tôi cũng không tìm thấy ông ấy. Hôm qua người của chúng tôi đưa ông ấy đến ngoại ô, sau đó ông ấy tự mình đi… Tôi nghĩ… có lẽ ông ấy tới tìm cô, muốn cho cô một vui vẻ bất ngờ chăng?”
Thư ký nói thực uyển chuyển, không ai biết hiện tại Du Dực ở đâu.
Ông ấy giống như đêm đen vậy, trời vừa sáng liền biến mất luôn.
Yến Thanh Ti hoảng hốt: “Sao lại thế? Chú ấy… sẽ không thể không nói cho tôi biết được…”
“Tiểu thư, cô đừng lo lắng quá. Du tiên sinh đã có thân phận mới, ông ấy bây giờ không thích hợp để xuất hiện trước thông tin đại chúng.”
/1992
|